PDA

View Full Version : Thiền Thất Tam Địa Môn '92



Pages : 1 2 3 [4]

Nhím Hoàng Kim
09-06-2009, 11:47 AM
http://img168.imageshack.us/img168/9548/139aj.jpg


Sư Phụ : Đừng dùng lý luận của đầu óc quá nhiều . Quý vị đem gánh nặng đến cho tôi bởi vì quý vị lý luận quá nhiều . Nếu quý vị thành tâm cầu xin , thì không có vấn đề , không có gánh nặng gì cả . Hãy làm mọi việc một cách tự nhiên . Nếu quý vị cần cầu xin , thì hãy cầu xin , nếu không quý vị chết . Và thế rồi quý vị cầu xin và không cầu rồi quý vị gây thêm nghiệp chướng cho quý vị , quý vị tạo áp lực cho chính quý vị , rồi quý vị không cần phải cầu xin . Việc đó gây rắc rối cho tôi . Tôi không biết quý vị muốn cầu xin hay không muốn cầu xin [Mọi người cười và vỗ tay].

Đồng tu : Dạ .

Sư Phụ : Tôi không biết nên cho quý vị hay là không . Phải , nếu cho quý vị , quý vị cảm thấy tội lỗi , quý vị không muốn nhận lãnh , nhưng mặc khác , quý vị lại cần nó . Vậy tôi có nên quỳ xuống và năn nỉ quý vị : Xin làm ơn nhận dùm [Đồng tu cười]. Đó là chỗ rắc rối , bởi vì quý vị không muốn cái gì cho rõ ràng , đúng vậy , cứ cầu xin , và nếu Thượng Đế cho hay không , đó là việc của Ngài . Nếu Ngài bủn xỉn hay rộng lượng [Sư Phụ cười], đó là bản chất của Ngài , chúng ta không thay đổi được . Còn gì nữa ? Làm ơn tiếp tục hỏi , đừng để tôi phải hỏi . Chỉ cần giơ tay lên hay nói là : tôi muốn hỏi . Tôi muốn cái máy vi âm . Muốn cái gì cho rõ ràng [Đồng tu cười].

Đồng tu : Con có câu hỏi là khi con có vấn đề , ví dụ như khi con mất thẻ căn cước , con có nên ngồi đó cầu nguyện Sư Phụ hay cùng lúc khi con vừa cầu nguyện Sư Phụ , con vừa đi tìm nó hay là cứ ngồi cầu xin ?

Sư Phụ : Thẻ căn cước của quý vị hay là thẻ Tâm Ấn ?

Đồng tu : Vâng , thẻ Tâm Ấn . Vâng .

Sư Phụ : Thẻ Tâm Ấn thì khác với thẻ căn cước . Ồ , không , khi quý vị mất thẻ Tâm Ấn , thẻ căn cước , quý vị nên đi tìm nó chứ ! [Đồng tu cười]. Quý vị chỉ cần nhớ nơi mà quý vị làm mất hay là nếu quý vị không thể nhớ thì quý vị cầu xin "Sư Phụ", và nếu quý vị vẫn không tìm lại được thì có lẽ quý vị mất nó đã quá lâu rồi , vậy phải làm thẻ khác . Rất đơn giản [Đồng tu cười].

Đồng tu : Nhưng câu hỏi của con là Sư Phụ biết đôi khi người ta thường nói chỉ cần ngồi xuống cầu nguyện , đừng làm gì cả .

Sư Phụ : Trời ơi ! [Đồng tu : Ồ , không !] Thật vô lý . Hãy giúp chính mình rồi Thượng Đế sẽ giúp mình , phải không ? Hãy độc lập . Hãy tập xử dụng trí huệ của mình . Quý vị chỉ cầu xin trong trường hợp khẩn cấp khi mà quý vị không thể làm gì được nữa . Hay là quý vị có thể vừa cầu nguyện vừa làm cùng lúc . Xem đây , nếu quý vị cầu xin "Sư Phụ" cho quý vị cơm và thức ăn , và rồi quý vị không ăn , quý vị vẫn cầu tôi ăn giùm cho quý vị , vậy có hợp lý không ? [Đồng tu cười].

Đồng tu : Con có làm rồi , con có làm thế , Sư Phụ biết mà , Sư Phụ biết khi con cầu xin , con có đi tìm nó .

Sư Phụ : Ôi , trời ơi ! Và rồi thẻ Tâm Ấn sẽ rơi vào miệng quý vị hay sao ?

Đồng tu : Đó là điều mà con nói với họ , nhưng con lại nghi ngờ chính con , không biết là con làm có đúng không .

Sư Phụ : Không , không , không . Quý vị vừa tìm vừa cầu xin , được không ?

Đồng tu : Dạ được . Cám ơn Sư Phụ .

Sư Phụ : Quý vị làm tất cả mọi việc vì đó là bổn phận của quý vị . Đời sống của quý vị khiến quý vị phải trải qua đủ kinh nghiệm sung sướng và đau khổ của cõi đời này . Chỉ khi nào quý vị cảm thấy không thể chịu nổi thì quý vị cầu xin "Sư Phụ" giúp đỡ cho quý vị có thêm can đảm chứ không phải để chối từ sự nhận lãnh nó [Sư Phụ cười]. Cho quý vị can đảm và sức chịu đựng để vượt qua , hiểu không ?

Đồng tu : Vâng .

Nhím Hoàng Kim
09-23-2009, 07:28 PM
Sư Phụ : Bởi vì việc gì phải xảy ra thì xảy ra , nhưng khi chúng ta tu hành thì chúng ta sẽ có ý chí mạnh mẽ hơn . Vâng , và chúng ta chịu đựng khá hơn lúc trước , phải không ? Chỉ thế thôi . Cũng giống như khi quý vị trưởng thành , quý vị có thể mang đồ nặng hơn khi quý vị còn nhỏ . Nhưng sức nặng vẫn là năm ký . Sức nặng sẽ không bớt đi , nhưng quý vị mạnh hơn .

Đồng tu : Sư Phụ thân mến , con ở Tân Gia Ba . Con có vấn đề này : Con thường cầu Sư Phụ vì con tin Sư Phụ là Vô Thượng Sư . Thế rồi con nghe tin Sư Phụ thân thể không được khoẻ và con cầu xin Thượng Đế cao cả cho thân thể Sư Phụ được lành mạnh trở lại . Rồi con trở nên bối rối . Thượng Đế liên hệ đến Sư Phụ như thế nào ? Con có nên tiếp tục cầu Thượng Đế không ? Bởi vì trước kia con là người Công Giáo , và ... Chúa Giê Su là Vô Thượng Sư và Ngài nói hãy cầu xin Thượng Đế trong danh hiệu của Ngài . Vì thế đôi khi con không biết con nên cầu Thượng Đế trong tên Sư Phụ hay là cầu trực tiếp với Sư Phụ ?

Sư Phụ : Miễn sao quý vị cảm thấy thoải mái là được . Tôi không thích tranh dành với Thượng Đế [Sư Phụ cười].

Đồng tu : Không , con ... vậy thì con sẽ không cầu sai cách .

Sư Phụ : Không , hoàn toàn không .

Đồng tu : Bởi vì con muốn ... con cầu Thương Đế cho sức khoẻ của Sư Phụ được hồi phục nhanh hơn .

Sư Phụ : Đó cũng tốt , đó cũng tốt .

Đồng tu : Và còn câu hỏi nữa là , à .

Sư Phụ : Và khi quý vị gặp rắc rối , quý vị hãy cầu Sư Phụ . Vâng .

Đồng tu : Dạ , con cám ơn Sư Phụ .

Sư Phụ : Khi mà tôi gặp rắc rối thì quý vị cầu Thượng Đế . Đó cũng tốt . Chúng ta thay phiên để lo lắng [Mọi người cười và vỗ tay].

Đồng tu : Dạ , cám ơn Sư Phụ .

Sư Phụ : Để tôi nói cho nghe . Đó không liên hệ gì đến người mà quý vị cầu , đó là sự thành tâm của quý vị , phải không ? Lúc quý vị cảm thấy phải cầu Thượng Đế , thì quý vị cầu Thượng Đế . Bởi vì thật ra có vẻ như không hợp lý khi cầu tôi để giúp đỡ cho chính tôi [Sư Phụ cười]. Phải không ? Vậy thì , cứ theo lý lẻ của đầu óc quý vị thì việc đó không hợp lý . Do đó quý vị phải cầu tới người thứ ba .

Đồng tu : Vâng .

Sư Phụ : Bởi vì như vậy có lý đối với quý vị . Vậy cũng được , vậy cũng được , vậy rất hợp lý . Tôi cũng làm như thế [Sư Phụ cười].

Đồng tu : Dạ , cám ơn Sư Phụ . Con còn có câu hỏi này nữa , trong năm giới có đề cập đến việc chúng ta không nên giết hại .

Sư Phụ : Quý vị không nên giết hại , phải .

Đồng tu : Vấn đề là con có một người bạn cộng sự viên tu pháp môn phương tiện hỏi con rằng nhà ông ta bị mối ăn .

Sư Phụ : Vâng .

Đồng tu : Và ông ta hỏi con có nên giết mối không . Con nói với ông ta là anh không nên giết mối vì ... Và ông ta nói rằng mối sẽ làm xập nhà . Vậy thì ông ta nên làm gì đây ? Do đó con có hỏi hai người sứ giả Quan Âm , họ trả lời con khác nhau , vì thế con bối rối .

Đồng tu : Con có bảo ông ta cầu xin Sư Phụ , cầu ...

Sư Phụ : Để cho tôi giết chúng dùm cho ông ta , phải không ? [Sư Phụ cười].

Đồng tu : Không , không , không . Để khiến cho bản năng của tui mối , để chúng dời đi nơi khác .

Sư Phụ : Vâng , nếu chúng dời đi , vậy cũng tốt .

Đồng tu : Nếu không thì sao ?

Sư Phụ : Nếu không , thì bảo ông ấy phải giữ gìn nhà cửa cho hợp vệ sinh .

Đồng tu : Vậy trong danh hiệu của Sư Phụ , ông ta có thể giết ?

Sư Phụ : Không , không , chỉ trong trường hợp khẩn cấp mà thôi .

Đồng tu : Chỉ trong trường hợp khẩn cấp . Ồ , được rồi .

Sư Phụ : Vâng , bởi vì tất cả côn trùng này đôi khi làm hại cho sức khoẻ của người ta , hiểu không ? Và chúng còn truyền bệnh truyền nhiễm nữa , vì thế sinh mạng của con người là trước hết , hiểu không ? Và sau đó là mạng sống côn trùng . Không có nghĩa là chúng ta luôn luôn giết hại không phân phải trái một cách ngẫu nhiên , ha . Nhưng trong trường hợp khẩn cấp để bảo vệ mạng sống của con người thì hãy cố gắng cẩn thận , phải không ? Có thể xịt thuốc trước khi chúng đến . Giữ gìn nhà cửa . Đừng để cho bánh kẹo , dầu ăn , hay bất cứ thứ gì rải quanh đó , thì chúng sẽ không đến , và xịt thuốc trước khi chúng đến , hiểu không ? Quý vị hiểu rõ chưa ? Vâng , nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra mà không còn cách nào khác thì quý vị có thể xịt thuốc hay làm gì đó để giữ gìn nhà cửa . Phải , giữ gìn nhà cửa có ngăn nắp , niệm năm Hồng Danh .

Nhím Hoàng Kim
10-05-2009, 11:48 AM
Đồng tu : Vâng , con xin trở lại câu hỏi của cô ấy về việc cầu xin Sư Phụ khi cô ấy mất vật gì . Vài tháng trước , con mất ví tiền khi đi nghỉ hè , khi con ngừng tại trạm nghỉ . Bốn tiếng sau , con phát giác ra là con đã mất ví tiền và cách đấy quá xa rồi , khoảng 300 dặm . Vì thế con phát giác ra là con đã đánh mất nó , con hoảng sợ vì tất cả mọi thứ đều cất trong đó . Sư Phụ biết không , thẻ tín dụng , tiền bạc , rồi con không còn gì cả và chỗ đó cách nhà con xa quá . Nhưng trong thâm tâm con , con cảm thấy con sẽ , con sẽ tìm thấy nó , bởi vì trong ví con có hình Sư Phụ [Đồng tu cười].

Sư Phụ : Vâng , tôi giữ tiền cho quý vị , phải không ? Tôi trở thành người giữ tiền , phải không ?

Đồng tu : Dạ , không .

Sư Phụ : Người giữ ví .

Đồng tu : Dù sao , dù sao đi nữa , con có cảm giác rõ ràng là con sẽ tìm thấy nó . Rồi con ngồi xuống cầu Sư Phụ giúp đỡ . Con vẫn cố gắng gọi cơ quan chính quyền để báo cáo về thẻ tín dụng đã bị mất .

Sư Phụ : Đúng vậy .

Đồng tu : Và con gọi cảnh sát trong vùng .

Sư Phụ : Phải , cả hai .

Đồng tu : Con cố gắng hết sức , và ngày hôm sau , bởi vì trạm cảnh sát bảo con phải gọi lại sáng hôm sau để coi thử có ai tìm được không . Và con gọi lại và thật là may mắn là tiệm ăn mà con ghé qua để dùng phòng tắm , họ tìm thấy được . Họ nói rằng tất cả đều còn nguyên , ngay cả tiền bạc . Con rất biết ơn Sưc Phụ đã giúp con bởi vì con tin rằng nếu không có sự giúp đỡ của Sư Phụ , Sư Phụ biết không ...

Sư Phụ : Tôi không biết .

Đồng tu : Có lẽ là con ...

Sư Phụ : Tôi không biết . Đôi khi có việc xảy ra , và sẽ tìm lại được sau đó . Nhưng có lòng tin vào minh sư cũng tốt .

Đồng tu : Khoảng ba bốn lần , con đã tìm được vật dụng của con . Có một lần con đã đánh mất cái vòng đeo cổ bằng hột xoàn ở trên đường .

Sư Phụ : Ồ , ồ !

Đồng tu : Và sau đó một tiếng đồng hồ con mới biết được là con đánh mất . Vì thế con đã trở lại đường đó , đang lúc xe buýt và các xe khác đang chạy , vậy mà nó vẫn còn nguyên đó .

Sư Phụ : Vẫn ở đó .

Đồng tu : Dạ , nó vẫn còn đó , sau một giờ đồng hồ mà không ai lượm cả .

Sư Phụ : Có lẽ là không ai muốn vòng đeo cổ của quý vị . Mùi thơm của quý vị đã bảo vệ nó khỏi bị hãm hại [Đồng tu cười].

Đồng tu : Và cái ví , con đánh mất ở một tiệm ăn lớn . Khi con về nhà lúc mười hai giờ khuya , vì trời lạnh , và ngày đó cũng là ngày sinh nhật của con , gia đình con dẫn con đi ăn tối . Do đó hôm thứ bảy , con luôn luôn nhịn đói . Vì vậy con bị cảm lạnh . Con quên ví của con . Con gọi điện thoại cho cảnh sát và tiệm ăn nhưng không ai tìm được cái ví . Thật ra con là người ăn chay . Trước hết con đến tiệm ăn này , họ không có thực phẩm chay . Vì thế con làm mất ở đó , và con ăn ở một nơi khác . Khi con gọi điện thoại tới , họ nói không tìm thấy cái ví . rồi con hỏi cảnh sát , và một giờ sau đó , khoảng một giờ khuya , cảnh sát gọi cho con và cho biết họ đã tìm được cái ví .

Nhím Hoàng Kim
10-20-2009, 07:03 PM
Sư Phụ : Thế à . Rất tốt , rất là tốt . Thật là kỳ diệu .

Đồng tu : Bởi vì ở bàn con ngồi , có một cặp khách đến và họ thấy cái ví và họ trả lại .

Sư Phụ : Tốt , được . Điểm chính là tìm lại được cái ví . tôi thường nghe về người giữ ngân hàng , người giữ nhà , nhưng tôi chưa bao giờ nghe chuyện người giữ ví .

Đồng tu : Và một lần nữa tại trạm M.T.R. , có quá đông người nên con bị mất bóp . Con ra khỏi trạm và muốn lấy chuyến xe buýt , nhưng lại không có tiền lẻ . Ngay lập tức con báo cho cơ quan giữ vật dụng thất lạc , và sáng hôm sau , điện thoại gọi đến báo rằng cái bóp ở đó . Tất cả đều ở đó .

Sư Phụ : À , vậy thì quý vị kết luận sao đây ? Quý vị luôn luôn tìm lại được đồ vật đã mất sao ?

Đồng tu : Vì nhờ Sư Phụ .

Sư Phụ : Ồ ! Ý quý vị là sao đó , sau khi thọ Tâm Ấn , quý vị cầu xin tôi . Được , tốt . Thế thì quý vị cho tôi bao nhiêu để ...

Đồng tu : Tất cả .

Sư Phụ : ... Làm phần thưởng ?

Đồng tu : Tất cả , tất cả .

Sư Phụ : Quý vị cho tôi tất cả .

Đồng tu : Vâng , con cho cả chính con luôn .

Sư Phụ : Được rồi , tôi chấp nhận [Mọi người vỗ tay]. Nhưng quý vị trở nên người quản lý cho tôi , được không ? Giữ gìn tất cả đồ đạc cho tôi . Giữ gìn tất cả những thứ quý vị cho tôi giùm tôi .

Đồng tu : Có lần bạn con nhìn thấy giây đeo cổ có hình Sư Phụ , cô ấy hỏi con rằng : "Ồ , ai trong hình đó ?" Con trả lời : "Đó là Sư Phụ của tôi". Cô ấy nói : "Sư Phụ giống như một nữ siêu nhân".

Sư Phụ : Cái gì ?

Đồng tu : Nữ siêu nhân .

Sư Phụ : Tôi tưởng là người đàn bà áo tím . À , nữ siêu nhân . Tôi có nghe . Chúa ơi ! Giọng nói nghe giống như người đàn bà áo tím . Thật khó hiểu .

Đồng tu : Đó là giọng Ấn Độ nói tiếng Anh .

Sư Phụ : Anh ngữ pha trộn .

Đồng tu : Anh ngữ giọng Ấn Độ .

Sư Phụ : Rất là dễ thương , dễ thương , dễ thương . Được rồi , Vimala . Người kế tiếp ? Ai nữa ? Vâng , người ở phía sau quý vị .

Đồng tu : Trở lại điểm của Mary về vấn đề cầu nguyện . Con không chắc chắn khi nào mới nên cầu nguyện , bởi vì Sư Phụ luôn luôn ở với chúng con .

Sư Phụ : Đúng vậy .

Đồng tu : Luôn luôn giúp đỡ chúng con quyết định những gì cần phải làm . Vì thế con đoán rằng nếu Sư Phụ luôn ở bên chúng con thì cần gì phải cầu nguyện khi Sư Phụ lúc nào cũng ở bên cạnh . Và ý con là có người nói với con hãy cầu xin Sư Phụ mỗi khi gặp rắc rối hay là bị gì đó , nhưng rồi con biết được Sư Phụ luôn luôn ở bên con . Vì thế nếu Sư Phụ , Sư Phụ ở đó với con ...

Sư Phụ : Cần gì phải cầu xin , phải không ? Có phải không ?

Đồng tu : Vâng , chính là điểm đó . Con không chắc chắn là tại sao chúng con phải cầu xin khi mà Sư Phụ luôn ở với chúng con ?

Sư Phụ : Ồ , vậy thì tốt , thế thì đừng cầu nguyện . Tiết kiệm năng lượng [Sư Phụ cười].

Đồng tu : Cám ơn Sư Phụ .

Sư Phụ : Đúng vậy . Người ta cầu nguyện bởi vì người ta cần phải cầu nguyện , hiểu không ? Họ cảm thấy rằng họ cần phải làm gì đó để vị minh sư có thể nghe họ . Nếu quý vị cảm thấy không cần cầu nguyện bởi vì quý vị đã thông hiểu một cách tuyệt đối rằng vị minh sư toàn trí và vô sở bất tại , thì quý vị đừng cầu xin . Như thế đỡ phải làm việc nhiều [Sư Phụ cười] cho cả hai chúng ta . Ít đi một người , một người không cần phải nói và người kia không cần phải nghe [Đồng tu cười]. Mỗi người mỗi khác , quý vị biết không , thật ra thì không có nguyên tắc nhất định .

Nhím Hoàng Kim
11-15-2009, 07:50 PM
Đồng tu : Sư Phụ , Ngài có nói với con là có nhiều hành tinh khác trong vũ trụ có loài người giống như chúng ta . Họ có nói cùng ngôn ngữ như chúng ta không ?

Sư Phụ : Họ có thể , có thể chứ . Quý vị sẽ ngạc nhiên khi nghe tiếng Anh ở Hỏa tinh [Sư Phụ cười]. Có thể quý vị nghe tiếng Trung Hoa ở Kim tinh , ai biết được ? [Đồng tu cười].

Đồng tu : Cám ơn Sư Phụ .

Sư Phụ : Không có gì .

Đồng tu : Dạ , có một vị mục sư ở trong nhà thờ . Tại vùng này đã lâu không có mưa . Vì thế ông nói rằng đêm nay chúng ta sẽ có một buổi lễ đặc biệt là chúng ta sẽ cầu mưa . Vì thế mọi người đều cho là tốt và có mặt tại nhà thờ vào lúc bảy giờ . Có một đứa nhỏ đến và mang theo một cây dù người ta vội la nó : "Trời không mưa , tại sao lại mang dù ?" Nó liền trả lời : "Ồ , không phải chúng ta đang cầu mưa sao ?"

Sư Phụ : Và trời mưa . Vâng , vâng , vâng . Đúng vậy .

Đồng tu : Thằng bé đó là người thật sự có lòng tin .

Sư Phụ : Đó là lòng tin , vâng . Những người kia nói chúng ta cầu nhưng không tin là có mưa , phải không ? Đúng , đúng vậy . Người Trung Hoa cũng như thế . Vâng , vâng , quý vị có biết trong những buổi đám ma , họ đốt tiền giấy cho những người quá cố sẽ cần tiền ở thế giới bên kia . Nhưng mặc khác họ lại mời các vị linh mục ở nhà thờ hoặc các thầy tu cầu nguyện trong bốn mươi chín ngày và làm đủ loại lễ giải tội cho linh hồn , bởi vì họ tin rằng trong trường hợp này , linh hồn sẽ được giải thoát và lên thiên đàng . Nhưng một mặt khác họ lại cho tiền để cúng dưới địa ngục [Sư Phụ cười]. Vâng , vâng , vâng , họ làm cho chắc chắn , đủ cả đôi bên . Họ cầu nguyện nhưng biết rằng không có hiệu quả [Đồng tu cười]. Do đó họ chuẩn bị cho địa ngục ; cầu lên thiên đàng nhưng chuẩn bị đi xuống địa ngục . Thật là an toàn [Đồng tu cười].

Đồng tu : Đây là một thể nghiệm mà con có được . Con đang tọa thiền như bình thường và thiếp ngủ đi . Sư Phụ cũng biết là đôi khi người ta ngủ , người ta cũng biết , vì thế người ta nghĩ điều gì mà người ta muốn và đó không phải giấc mơ , phải không ? Nên con nghĩ rồi con bắt đầu niệm danh hiệu năm vị Phật giống như khi ngồi thiền vào lúc đó . Rồi con bắt đầu nghe một thứ âm thanh , một thứ âm thanh rất mạnh , hay một chấn động lực mà con không biết đó là gì . Âm thanh bắt đầu mạnh hơn , nên con bắt đầu niệm tên Sư Phụ và âm thanh tiếp tục . Nhưng nó rất mạnh đến nỗi con không biết gì nữa . Chẳng biết đó là tốt hay xấu , bởi vì loại âm thanh này rất mạnh . Không được thoải mái lắm .

Sư Phụ : Quý vị chưa nghe quen [Sư Phụ cười]. Tốt , cứ để tự nhiên . Được .

Đồng tu : Thượng Đế là Cha của chúng ta và Chúa Giê Su là người cứu rỗi chúng ta , và bây giờ ở thế kỷ thứ hai mươi và hai mươi mốt này , người cứu rỗi chúng con là Ching Hai Ki Tô . Và con có câu hỏi : Như ở đây , nếu Sư Phụ , như vài người nói rằng họ là người Cơ Đốc giáo . Đôi khi Sư Phụ nói rằng họ thấy Sư Phụ , và Sư Phụ nói rằng Sư Phụ có đạo Thiên Chúa giáo . Họ nhìn Sư Phụ một các kỳ lạ . Và con hiểu điều Sư Phụ giảng đây là con đường chung , chỉ cần không tin vào Ma Vương , thì tất cả đều được hoan nghênh [Sư Phụ : Rồi sao ?] và rồi ...

Sư Phụ : Bây giờ thì sao ?

Đồng tu : Người ta , cũng như , khi họ nhìn Sư Phụ cũng như là , Sư Phụ nghĩ rằng họ , Sư Phụ ở một nơi khác , ở vùng khác .

Nhím Hoàng Kim
11-30-2009, 05:12 PM
Sư Phụ : Quý vị ? Quý vị hay tôi ?

Đồng tu : Dạ , chúng con .

Sư Phụ : Và cũng vậy , nếu chúng con thuộc về Thiên Chúa giáo hay Cơ Đốc giáo , và khi chúng con đến học pháp môn Quán Âm , chúng con có rời khỏi tôn giáo của chúng con không ?

Sư Phụ : Không ! Dù thế nào đi nữa , quý vị cũng không bỏ đạo của quý vị , bởi vì tất cả các tôn giáo đều là tôn giáo của tôi , kể cả tôn giáo của quý vị , phải không ?

Đồng tu : Da. , phải .

Sư Phụ : Đừng nên để ý đến những danh từ của thế gian , được không ? Hãy tiêp tục với thể nghiệm của quý vị , sự tìm hiểu bên trong , và bỏ những danh từ bên ngoài ra , được không ?

Đồng tu : Dạ được , và điều thứ hai nữa . Đó là thể nghiệm mà con có , ý của con là thể nghiệm ở bên ngoài . Một tuần trước khi có buổi thiền thất này , con là người lãnh đạo của một nhóm Thiên Chúa giáo và do đó chúng con có một cuộc hội Thánh Thể cho nhóm trẻ Âu Lạc , tương tự như nhóm hướng đạo vào ngày , có lẽ bắt đầu vào ngày 20 tháng 12 . Trong lúc con ngồi thiền , tâm con không nghĩ gì về điều đó , nhưng một khi con không ... con tự nói với chính con : "Tôi sẽ đi , tôi muốn đi đến đây". Bỗng nhiên một tuần trước khi có thiền thất , người lãnh đạo của nhóm đó thay đổi ngày họp cho đến ngày ... tháng Giêng . Và đó là lý do mà con có thể đến đây . Cám ơn Sư Phụ .

Sư Phụ : Không có gì . Điều đó chúng ta có thể làm được . Chúng ta có thể dời đổi thời điểm . Nó vẫn xảy ra , nhưng chậm lại [Sư Phụ cười]. Được rồi , còn gì nữa ?

Đồng tu : Trước kia con có nghe Sư Phụ nói về đĩa bay , những kim tự tháp trên thế giới và những điều tương tự như thế luôn luôn gọi tánh tò mò của con . Nếu chuyện đó có lien hệ tới những thiên thần hay tới những việc bí mật của tôn giáo , dấu hiệu cổ của những nền văn hóa cổ xưa được xây dựng nên , nhưng ... có quá nhiều bí mật mà người ta không hiểu thấu tại sao có những chuyện tương tự trên những lục địa khác nhau và những điều trong thiên nhiên đó . Con thấy kỳ lạ nếu ...

Sư Phụ : Chúng cũng chỉ là một trong những điều đó . Cũng như ...

Đồng tu : Tốt hơn là cứ để yên bí mật sao ?

Sư Phụ : Cái gì đã xảy ra trong quá khứ , chúng ta hãy quên đi . Thật ra , chúng ta đừng lo về chuyện kim tự tháp làm gì [Sư Phụ cười]. Chúng ta nên lo cho bản lai diện mục của chúng ta . Chúng ta hãy trở lại với điểm quan trọng nhất nhé ! Nếu không , chúng ta sẽ đi lòng vòng với linh hồn thiên thể khác và cảnh giới , và ... ái chà , vật vô hình và thông điệp từ không gian và đủ mọi chuyện hết ... [Sư Phụ cười], hiểu không ? Đừng gây rắc rối . Chúng ta phải học để nhớ lại cái chúng ta phải tìm thấy , chúng ta sẽ tìm lại bản ngã vô thượng của chúng ta và không có việc gì đáng để ý nhiều cả .

Đồng tu : Con nghĩ , ý của con là ...

Sư Phụ : Và đối với những việc như thế , quý vị có thể tìm trong những cuốn sách nghiên cứu , phải không ? Có quá nhiều .

Nhím Hoàng Kim
12-23-2009, 08:32 PM
Đồng tu : Tuy không có nhiều liên hệ với lịch sử , nhưng phải có liên hệ về tâm linh đối với những người và vật khác không ?

Sư Phụ : Luôn luôn có sự liên hệ tâm linh ở tất cả mọi thời đại , nhưng những thứ họ xây dựng không liên hệ gì đến nó cả . Đúng vậy . Ví dụ , bây giờ chúng ta có sự liên hệ về tâm linh , nhưng chúng ta không xây dựng gì cả . Nhà thờ của chúng ta thật là kỳ diệu . Nó được xây một cách tự nhiên . Quý vị đã thấy nhà thờ của chúng ta chưa ? Đẹp không ? Cho nên hai ngàn năm sau , người ta không thể nói : Ồ Suma Ching Hai , Ngài xây kim tự tháp [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Bởi vì nó biểu hiệu cho sự liên hệ tâm linh . Đừng nói chuyện vô lý nữa , được không ? Vâng , Buffalo Bill , vâng .

Đồng tu : Con tự hỏi là hôm qua , khi Sư Phụ đề cập đến ở bên Ấn Độ , Sư Phụ vỗ nhẹ vào thân thể của Sư Phụ [Sư Phụ : Sao ?] Cũng như sau khi ngồi thiền , có người hỏi Sư Phụ về sự xoa bóp thân thể và việc như ... [Sư Phụ : Vâng ?] Như khi Sư Phụ nhập định và Sư Phụ quên đi thân thể của mình , còn khi thân thể bị nhức mỏi thì Sư Phụ muốn cử động , Sư Phụ có ...

Sư Phụ : Thì cử động .

Đồng tu : Thật à ? Khi nó phá sự thiền định ...

Sư Phụ : Vâng , nếu không chịu nổi thì cử động . Nếu không cử động thì quý vị chết , nên quý vị phải cử động .

Đồng tu : Như vậy thì ở thời điểm nào Sư Phụ nhập định ? Sư Phụ thật sự nhập định trước và sau đó thân thể trở nên tê đi hay sao ?

Sư Phụ : Tôi thật sự không biết khi nào tôi nhập định . Chỉ vào lúc tôi tỉnh dậy , tôi mới biết là thân thể của tôi không còn ở đó nữa . Bỗng nhiên có người gọi tôi khiến tôi phải tỉnh dậy nhưng tôi không thể đứng dậy được . Tôi cảm thấy hình như mình không có chân nữa . Nên tôi phải cố gắng vùng vẫy . Quý vị biết không ? Và thình lình giác quan trở lại , chân này rồi tới chân kia . Một chân có thể đứng lên được và tôi đứng dậy nhưng còn một chân kia vẫn không được . Do đó tôi cố gắng bước đi và tôi té xuống . Lúc đó tôi mới nhận ra là tôi chưa hoàn toàn có cảm giác về thân thể , chỉ thế thôi . Nhưng tôi không biết là lúc nào tôi nhập định và lúc nào xuất định . Tôi không bao giờ để ý điều này [Sư Phụ cười]. Nó xảy ra như thế đó , hiểu không ? Tôi không có cố gắng . Tôi không bao giờ cố gắng . Tôi ngủ dài dài . Tôi nói thật cho quý vị biết [Đồng tu cười]. Và ngay cả thể nghiệm này , ví dụ thể nghiệm khi tôi đang nằm và có người gọi tôi , và tôi phải ngồi dậy , nhưng tôi không cảm thấy có cái mông để đỡ tôi dậy . Và tôi chỉ nhận ra là tôi đang ngủ khi có người gọi tôi đến văn phòng có công việc . Tôi không thể ngồi dậy bởi vì tôi không có chân nên tôi gặp rắc rối một lúc , hiểu không ? Sau đó một chân trở lại và tôi đi bằng chân kia , nhưng nó không di chuyển . Tôi nghĩ rằng cái chân sẽ di chuyển , nhưng tôi di chuyển mà cái chân không chịu cử động [Sư Phụ cười], nên tôi té xuống , hiểu không ? Do đó ... Tôi phải thoa bóp cái chân vô hình [Sư Phụ cười], chỉ thế thôi . Đó là những gì tôi kể cho quý vị ngày hôm qua vì quý vị hỏi tôi về chuyện đấm bóp . Nhân dịp này , tôi mới kể cho quý nghe thể nghiệm của tôi , để kiểm chứng vậy thôi .

Đồng tu : Đúng vậy .

Sư Phụ : Nhưng tôi không nhớ khi nào tôi nhập định hay xuất định , vì tôi luôn luôn nhập định và luôn luôn xuất định . Và bây giờ tôi luôn luôn nhập định và xuất định [Sư Phụ cười], và tôi nhập và xuất đồng thời . Do đó tôi không nhớ tôi nhập định thế nào . Tôi chỉ thức dậy từ giấc ngủ thôi , hiểu không ? Tôi đã nằm ở chỗ đó , trong phòng đó ở trên sàn nhà , đang nằm , và tôi chỉ biết là tôi đang nằm khi có người gọi tôi . Rồi tôi cố đứng dậy , và tôi không thể đứng dậy , vì tôi phát giác là tôi không có chân [Sư Phụ cười]. Vâng , nó trở lại từ từ và cũng nhanh , nhưng tôi không nhận ra là tôi đang nằm đó , quý vị hiểu không ? Và đương nhiên , phản ứng ngay lúc đó , quý vị cố đứng dậy bước đi và đó là lý do mà quý vị nhận ra là quý vị không có chân , chỉ thế thôi . Nếu không , tôi không biết là tôi nhập định hay xuất định , phải không ? Rất tốt [Sư Phụ cười]. Đó là trường hợp chung thường xảy ra . Có nhiều cách khác nhau , phải không ? Đôi khi tôi ở đó , nhưng tôi hiểu biết tất cả mọi việc chung quanh mà không cần ở tại chỗ . Đó là một cảm giác an lạc , một cảm giác mà quý vị đôi khi hay nhiều lần thể nghiệm trong thiền định .

Nhím Hoàng Kim
01-02-2010, 08:20 PM
Đồng tu : Vậy thì đó không phải là giai đoạn mà ai ai cũng cần phải trải qua sao ?

Sư Phụ : Ừ , mỗi người mỗi khác .

Đồng tu : Vâng .

Sư Phụ : Có thể là lúc đó tôi ở trình độ thấp , nên [Sư Phụ cười], thỉnh thoảng mới có loại thể nghiệm này .

Đồng tu : Con có đọc những sách của San Mat và họ cho rằng nó giống như chết vậy , như là một dấu hiệu của sự chết của thân thể .

Sư Phụ : Ồ , phải ! Đúng vậy , những thể nghiệm này đến với tôi lúc mới bắt đầu tập thiền định . Sau đó thì khác . Vâng , chúng khác nhau . Vâng , đó là lúc đầu . Tôi không biết là thế nào [Sư Phụ cười]. Tôi không biết đó là gì và đôi khi tôi biết rằng chúng ta có thể ở nhiều nơi khác nhau , với nhiều trình độ khác nhau , nhưng đồng thời chúng ta biết được mọi sự việc xảy ra ở chung quanh chúng ta , hiểu không ? Đồng thời ở trong hai mức độ khác nhau , do đó có nhiều loại khác nhau .

Đồng tu : Cám ơn Sư Phụ .

Sư Phụ : Không có gì .

Đồng tu : Nhưng dù vậy , con cũng có câu hỏi này .

Sư Phụ : Vâng .

Đồng tu : Như Sư Phụ biết , con có thấy những hình ảnh rất sống động rõ ràng và có lần con thể nghiệm được Sư Phụ đang nói chuyện với con , nhưng đó không phải là thể nghiệm thiền định , nó hình như là một viễn thông .

Sư Phụ : Vâng , tốt , tôi hiểu .

Đồng tu : Và trong đầu óc con có quá nhiều hình ảnh mà con nghi ngờ không biết có phải là thật hay không . Do đó con niệm năm vị Phật , con cố nhìn bằng huệ nhãn . Và con không bao giờ thấy , nó không biến mất trước tên năm vị Phật . Con không thấy huệ nhãn bao giờ . Nhưng con vẫn không biết rằng có phải đầu óc con đang dối gạt con không .

Sư Phụ : Tôi hiểu .

Đồng tu : Và như vậy thì nó có chính xác không ?

Sư Phụ : Sao đó quý vị cảm thấy ra sao ? Hay giữa lúc đó , trong khi việc đang xảy ra ?

Đồng tu : Ồ , nhiều lần , điều này xảy ra làm con ngạc nhiên , vì thế con nghĩ rằng đó không phải là sự tưởng tượng của con .

Sư Phụ : Tôi hiểu .

Đồng tu : Nhưng đôi khi , không phải chỉ là điều con thể nghiệm làm con ngạc nhiên , nhưng nó không có ý nghĩa gì với kinh nghiệm ở ngoài đời sống ..., ở ngoài đời sống giao thiệp hàng ngày , và vì thế con tạm để nó yên và nói rằng : Tốt , tôi không biết chắc việc này .

Sư Phụ : À , quý vị làm ơn nói rõ hơn , nói rõ hơn .

Đồng tu : Với Sư Phụ ?

Sư Phụ : Về chuyện quý vị thể nghiệm bên trong không hợp với bên ngoài . Quý vị nói cho tôi biết .

Đồng tu : Vâng .

Sư Phụ : Ví dụ , điều gì bên trong mà không hợp với bên ngoài .

Đồng tu : Con đang cố gắng trở lại , lướt sơ qua để coi có gì , là một ví dụ hay . À ...

Sư Phụ : Có thể quý vị cảm thấy là tôi giao thiệp với quý vị theo cách của đàn bà . Và ở ngoài thì tôi tách quý vị ra . Phải không ?

Đồng tu : Điều này có xảy ra , đó là một trong những chuyện đó .

Nhím Hoàng Kim
01-18-2010, 04:16 PM
Sư Phụ : Bởi vì tôi chỉ làm thỏa mãn nhu cầu tinh thần bên trong của quý vị . Quý vị muốn thế . Nhưng ở bên ngoài , tôi không thể làm thế được . Không phải tôi không thể "lái", nhưng tôi không muốn "lái" [Sư Phụ cùng đồng tu cười], không "lái" với quý vị . Mặt khác , tôi phải thỏa mãn cảm giác tình cảm của quý vị . Do đó , quý vị thể nghiệm như thế . Đúng vậy , nó cũng hợp tình hợp lý , hiểu không ? Tôi hiểu quý vị , điều mà quý vị thấy , phải không ? Một trong những thể nghiệm như thế đó , phải không ?

Đồng tu : Con ... Tốt , con hơi thắc mắc về điều Sư Phụ nói . Con nghĩ rằng con hiểu , và con hiểu thế . Để con kể lại cho Sư Phụ nghe để Sư Phụ thấy là con có hiểu điều đó không . Điều mà con thể nghiệm là cái mà Sư Phụ cho con để giúp con ổn định và làm con quân bình .

Sư Phụ : Vâng , vâng , vâng .

Đồng tu : Và ngoài việc đó ra thì không cần gì khác nữa .

Sư Phụ : Vâng , vâng , vâng .

Đồng tu : Tốt . Vậy là con thật sự bắt đầu hiểu chính con hơn từ việc đó , và bắt đầu hiểu rằng cái "lái" tìm tình thương từ Sư Phụ cũng giống như cái "lái" tìm tình thương từ chính con , đó là sự thỏa mãn thật sự .

Sư Phụ : Đúng vậy .

Đồng tu : Và con nhận ra rằng không có một sự liên hệ cá nhân ...

Sư Phụ : Sẽ làm thỏa mãn .

Đồng tu : Sẽ làm thỏa mãn mà không có ...

Sư Phụ : Sự hiểu biết về chính chúng ta , sự hiểu biết thật sự về bản ngã .

Đồng tu : Vâng .

Sư Phụ : Vâng , thưa ông [Mọi người vỗ tay]. Krisna có nhiều vợ , quý vị biết không ? Nhưng nếu tôi có nhiều chồng , tôi không biết quý vị có tiếp tục theo tôi không ? [Sư Phụ cùng đồng tu cười].

Đồng tu : Sư Phụ không cần .

Sư Phụ : Tôi không cần . Rắc rối ha . Tất cả mọi người đàn ông đều gây rắc rối [Sư Phụ cười].

Đồng tu : Đặc biệt là Sư Phụ có hơn trăm người .

Sư Phụ : Hả ?

Đồng tu : Mười sáu ngàn .

Sư Phụ : Mười sáu ngàn ?

Đồng tu : Mười sáu ngàn , vâng . Chính ra là những đệ tử , con nghĩ là những người vợ . Con không nghĩ đó là ... Làm sao có thể đủ sức , dù ông ta là người "lái" giỏi , ông ta sẽ chết [Đồng tu cười]. Kiếp trước nữa họ là đệ tử và kiếp sau họ là những cô gái .

Sư Phụ : Vâng , và cũng ở bên ông ấy .

Nhím Hoàng Kim
02-13-2010, 12:54 AM
Đồng tu : Họ nói rằng , thưa Sư Phụ , đó là những người đã bị , những cô gái này đã bị bắt cóc bởi một vị vua nào đó .

Sư Phụ : Ai ?

Đồng tu : Một ngàn sáu trăm cô gái này .

Sư Phụ : Ồ , vâng , vâng , vâng .

Đồng tu : Và Krisna đã cứu họ , đã đánh bại vị vua này . Do đó , những cô gái này được tự do , nhưng họ không thể trở về nhà được . Không ai chấp nhận họ .

Sư Phụ : Tôi hiểu .

Đồng tu : Do đó Krisna phải lấy họ để giữ thể diện cho họ .

Sư Phụ : Tôi hiểu .

Đồng tu : Nhận họ như vợ .

Sư Phụ : Vâng , vâng , tất cả là vợ , vâng .

Đồng tu : Và khi ông ta khiêu vũ , mỗi cô đều nghĩ rằng cô ta đang khiêu vũ với ông . Mỗi cô có ...

Sư Phụ : Vâng , vâng , vâng bởi vì ông ta có tình thương bao la đến nỗi mỗi cô đều thỏa mãn trong tâm và họ nghĩ rằng vị minh sư chỉ thương một mình họ , phải không ? Nhưng Vincent không cảm thấy như thế [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Anh ấy không cảm thấy tôi thương riêng mình anh ấy . Ồ , anh ấy có , anh ấy có . Đó là lý do mà anh ấy luôn luôn hy vọng [Sư Phụ cười].

Đồng tu : Con cảm thấy Sư Phụ thương chỉ mình con .

Sư Phụ : Tôi cũng vậy . Tôi chỉ thương mình quý vị thôi . Đúng vậy , bởi vì khi tôi thương một người thì chỉ một người đó hiện hữu , và mỗi người đều như vậy . Vâng , vâng , vâng .

[Đồng tu : Sư Phụ , trước tiên con muốn cám ơn Sư Phụ một lần nữa , mặc dù con đã cám ơn Sư Phụ về phương diện tâm linh , nhưng bây giờ con muốn cám ơn Sư Phụ với tính cách riêng tư . Hai ngày trước khi con đến dự thiền thất ở đây , con bị tai nạn xe hơi , và chiếc xe bị mất sự điều khiển vì bánh xe bị nổ . Từ mé đường bên ngoài nó bẻ tay lái băng ngang qua ba đường trong và tông mạnh vào sườn đồi khiến chiếc xe lộn ba vòng và máy thâu băng vẫn chạy nhưng tất cả những thứ khác đều ...

Sư Phụ : Ngủm ?

Đồng tu : Vâng , hoàn toàn hư hỏng . Do đó vài người lái xe ngang qua trên đường ngừng lại và hỏi con cảm thấy thế nào và mọi sự ra sao ? Một cô gái nói rằng cô đã thấy chiếc xe đang bay .

Sư Phụ : Đang bay ?

Đồng tu : Vâng , hoàn toàn . Sư Phụ biết không , vì thế con muốn cám ơn Sư Phụ đã giúp đỡ con và luôn ở bên con . Một điều nữa mà con muốn nói là , hôm qua con còn nhớ Sư Phụ nói rằng Sư Phụ thuộc trong gia đình Vô Thượng , và con không biết chính xác điều gì đã xảy ra trong khi con thiền hay con đã nằm mơ , nhưng con đã thấy Sư Phụ . Ngài mang một cái mũ giống mũ hải quân , Sư Phụ mặc bộ áo dài màu hoàng kim với viền trắng chung quanh . Trông Sư Phụ rất to lớn . Nhưng chung quanh Sư Phụ , hàng ngàn Sư Phụ khác giống hệt Sư Phụ , mặc cùng loại y phục , và mang cây gậy tre với cái , cái gì đây , cái bình giống như cái hồ lô vậy .

Sư Phụ : Trái bầu , rồi sao nữa ?

Đồng tu : Và trông như có một cái nhà thờ đẹp , một đền thờ hay nhà thờ , giống như thế . Vì vậy , con muốn hỏi là Sư Phụ nói rằng gia đình Sư Phụ là gia đình Vô Thượng hay là ... tất cả chúng con đây là ... và Sư Phụ là bậc lớn hơn , lớn nhất [Đồng tu cười].

Sư Phụ : Tôi là người nhỏ con nhất , quý vị có thể thấy .

Nhím Hoàng Kim
02-20-2010, 01:52 PM
Đồng tu : Sư Phụ là người nhỏ hơn và là người lớn hơn , còn chúng con thì sao ? Ý của con là ... chúng ta cũng như vậy phải không ?

Sư Phụ : Đúng và không đúng . Đúng , bởi vì tôi biết , tôi biết rằng đúng hoặc không đúng , bởi vì quý vị không biết như thế . Gia đình tôi to lớn hơn nhiều . Cái mà quý vị thấy chỉ là một biểu hiệu nhỏ của vị minh sư , đó là cái mà chúng ta gọi là ngàn vạn ức hóa thân , một là tất cả , một là hàng ngàn , hàng ngàn là một , hiểu không ?

Đồng tu : Vâng , cám ơn Sư Phụ .

Sư Phụ : Hmmm ...

Đồng tu : Sư Phụ thân mến , đây là ... câu hỏi này rất quan trọng đối với con .

Sư Phụ : Vâng , vâng , xin nói .

Đồng tu : Vâng , từ khi con mới thọ Tâm Ấn và thiền ... đối với con thật là mới lạ . Con thường cầu nguyện với Sư Phụ . Con luôn luôn cầu nguyện với Ngài . Trước khi con thọ Tâm Ấn , khi con cảm thấy sợ hãi và lo lắng . Nhưng bây giờ con biết rằng Sư Phụ luôn luôn ở bên trong , nhưng con cảm thấy tội lỗi và rồi con nghĩ rằng con có trách nhiệm đối với việc con làm . Và ...

Sư Phụ : Điều không đúng .

Đồng tu : Vâng .

Sư Phụ : Vậy thì bây giờ có chuyện gì ?

Đồng tu : Con nghĩ rằng , cách tốt nhất để buông bỏ cảm giác này là đi ngồi thiền . Nhưng Sư Phụ biết , khi con bắt đầu ngồi thiền , cảm giác này luôn luôn khuấy rối con .

Sư Phụ : Vấn đề là như thế nào , Kate ? Nếu quý vị muốn cầu nguyện , quý vị hãy cầu nguyện . Không có gì là tội lỗi . Điều mà tôi nói với người khác , thì không liên hệ gì tới quý vị cả . Quý vị đẩy tất cả trách nhiệm đến vị minh sư . Được rồi , tôi nhận hết , được không ?

Đồng tu : Cám ơn Sư Phụ .

Sư Phụ : Không sao , tôi nên làm vậy . Tôi nên lo lắng cho quý vị , phải không ? Đối với người khác thì khác . Đừng để ý tới điều tôi trả lời họ , được không ?

Đồng tu : Không , con biết . Ngay cả con , con biết rằng Sư Phụ luôn ở bên con , nhưng con cũng vẫn bị khó chịu với cảm giác đó . Con nghĩ con nên có trách nhiệm với cảm giác này . Vì thế con không biết làm sao ...

Sư Phụ : Chỉ cần bỏ xuống , được không ? Bỏ nó xuống , bỏ tất cả xuống . Ummm ! Để tôi lo lắng cho , được không ?

Đồng tu : Cám ơn Sư Phụ .

Sư Phụ : Cách này chắc chắn sẽ thích hợp và làm cho quý vị thấy an ổn hơn . Đối với người khác , nếu tôi nói rằng tôi an bài mọi việc , bản ngã của người đó sẽ cảm thấy khó chịu . Vì thế tôi mới nói : Ồ , được rồi . Hãy bảo trọng , phải không ?

Đồng tu : Như con đã nói với Sư Phụ , tất cả đều mới lạ đối với con . Đó là lý do mà con không biết cách giải quyết vấn đề này .

Sư Phụ : Không có vấn đề gì , không có vấn đề gì cả . Bất cứ chuyện gì quý vị muốn làm , quý vị cứ làm . Nếu quý vị muốn cầu tôi , và để tôi an bài cho , thì quý vị cứ để tôi an bài . Đó là lý do quý vị cần một vị minh sư . Nếu quý vị muốn tự mình lo lấy và thấy có khả năng tự lo lấy , thì quý vị nói rằng tôi sẽ tự lo lần này , được không ?

Đồng tu : Cám ơn Sư Phụ .

Nhím Hoàng Kim
03-11-2010, 10:23 PM
Sư Phụ : Bất cứ lúc nào , bất cứ lúc nào , Bending . Quý vị hiểu không ? Hiểu hả ? Tốt .

Đồng tu : Có người không cần cầu nguyện bởi vì họ nghĩ rằng Thượng Đế dù sao cũng biết tất cả .

Sư Phụ : Vâng , vâng , vâng , như thế thì tốt , như thế cũng tốt . Đó là một cách phó thác trọn vẹn . Có người cầu nguyện bởi vì họ giao phó cho Thượng Đế . Vâng , chỉ là cách phô diễn khác nhau thôi . Quý vị cầu nguyện là vì quý vị giao phó cho Thượng Đế . Quý vị nói rằng : Cúi xin Ngài , con không thể làm được , chỉ có Ngài mới thực hiện nổi . Và người khác giao phó cho Thượng Đế và nghĩ rằng Thượng Đế toàn trí , toàn năng , tôi không cần phải cầu nguyện . Cũng thế thôi , phải không ? Đừng có mặc cảm tội lỗi khi quý vị cầu xin "Sư Phụ" bất cứ điều gì . Nhiều người làm thế , phần đông người ta làm như thế , họ có thói quen làm thế . Họ trở nên hư đốn mất rồi và ngay cả dở một ngón tay , họ cũng không muốn làm . Đôi khi tôi phải sửa điện thoại cho họ , sửa đồng hồ báo thức của họ , đánh thức họ dậy đi làm vào buổi sáng , lo cho con cái họ , và lo lắng đến bệnh thủy đậu của chúng , và tất cả mọi việc khác nữa [Sư Phụ cười]. Ngay cả việc nổi mụt nhọn họ cũng đến với tôi : "Ô , con đi dự tiệc , con muốn mụt nhọt biến mất". Và rồi mụn nhọt chạy qua tôi [Sư Phụ cười]. Được , không sao . Không , không , không , không sao đâu . Tôi mạnh mẽ hơn sự tưởng tượng của quý vị , mạnh mẽ hơn về tâm linh . Thân thể tôi tuy trông yếu đuối , nhưng tôi không yếu đuối . Quý vị cầu bất cứ điều gì quý vị muốn , rồi để tôi xét lại xem quý vị cần thiết nên có hay không ? [Sư Phụ cười]. Vâng , đôi khi quý vị không cần thứ rác rến đó . Quý vị chỉ muốn nó vì sự đòi hỏi của đầu mà thôi . Cũng giống như trẻ con vậy , quý vị biết chứ , chúng muốn cái này , cái nọ , nhưng thực sự chúng không cần những thứ đó . Vâng , Bendin .

Đồng tu : Sự Phụ vừa nói về chuyện họ muốn mụt nhọt biến mất khiến cho mụt nhọt chạy đến vị minh sư [Sư Phụ cười]. Nó nhắc con nhớ tới một câu chuyện . Có một vị đệ tử bên Ấn Độ , Bắc Ấn Độ , vào mùa hè , ông ấy đi thăm vị minh sư của ông . Ông rời khỏi ga xe lửa , thời tiết rất nóng , khoảng 50 độ C , nóng kinh khủng .

Sư Phụ : Tôi biết chuyện đó , tôi biết chuyện đó , mùa hè bên Ấn Độ .

Đồng tu : Vâng , ở bắc Ấn Độ .

Sư Phụ : Miền bắc , nơi tệ nhất .

Đồng tu : Nên ông ta nghĩ rằng nên ngồi dưới gốc cây một chút , và ông nhớ đến một chuyện , một chuyện Ấn Độ . Con biết chuyện đó . Con quên tên của người đó . Đó là hai người tình . Một đàng là cô gái thường dùng một cái chảo bằng đất sét . Ở Ấn Độ , người ta làm nhiều chảo đất rất lớn . Cô gái đó dùng chảo này để bơi sang sông gặp người yêu của mình . Một trong những người họ hàng của cô , biết được chuyện đó nên thay thế cái chảo này bằng một cái chảo chưa nung , chỉ bằng đất sét mà thôi . Cô gái đó biết được điều này , nhưng thay vì chịu thua , thay vì để cho sự sợ hãi ...

Sư Phụ : Chế ngự cô ấy .

Đồng tu : ... Chế ngự tình yêu của cô , nên cô nhất định dùng nó . Tới giữa sông , cái chảo bị tan trong nước . Cô gái cứ tiếp tục bơi . Cô bơi tới gần bờ bên kia , người tình của cô thấy được nên liền nhảy xuống nước để cứu cô . Nhưng cả hai đều bị nước cuốn trôi và chết chìm . Chuyện này , quý vị biết chuyện này không ? Vimala . Tốt , con không biết tên họ .

Sư Phụ : Rồi sao nữa ?

Đồng tu : Vì thế người đệ tử nghĩ rằng : "Tốt , nếu họ có thể làm được việc đó , chỉ vì tình thương , làm sao tôi có thể ngồi dưới gốc cây , trong khi Sư Phụ chỉ ở cách đây vài cây số mà thôi ?"

Nhím Hoàng Kim
03-28-2010, 07:43 AM
Sư Phụ : Vâng .

Đồng tu : Do đó ông cứ tiếp tục bước đi . Khi ông đến nơi cư ngụ của vị minh sư , thì một trong những đệ tử lớn tuổi hơn cũng cư ngụ tại đó nói : "Tôi đã biết là có người đang đến . Tôi đã biết là anh đến".

Sư Phụ : Đây là lý do khiến vị minh sư đứng chờ quanh quẩn đâu đó .

Đồng tu : Vị minh sư đã đứng dưới sức nóng cả giờ đồng hồ cho đến khi người đệ tử đến .

Sư Phụ : Đó là chuyện của Babaji .

Đồng tu : Đó là Souwen Singh . Souwen Singh là người đệ tử vào lúc bấy giờ .

Sư Phụ : Và người kia là ... Tên ông ấy là gì ?

Đồng tu : Souwen Singh là đệ tử .

Sư Phụ : Tôi hiểu . Tên của Sư Phụ ông ấy là gì ?

Đồng tu : Babaji .

Sư Phụ : Baba ..., vâng . Nhưng tên của vị minh sư ... Ồ , Swam Maji . Không , không , không .

Đồng tu : Babaji là vị minh sư .

Sư Phụ : Có phải là Babaji , hay là ...

Đồng tu : Swam Maji ? Babaji ? Souwen Singh ?

Sư Phụ : Swam Maji là minh sư của vị minh sư đó . Babaji là đệ tử của vị minh sư đó .

Đồng tu : Đúng rồi , thế thì ông ta ...

Sư Phụ : Tôi quên tên của ông ấy rồi . Swamiji ? Phải , phải . Không phải ?

Đồng tu : Người đầu tiên và đến Babaji là người thứ hai .

Sư Phụ : Phải , vị minh sư đó đã đi tới đi lui dưới sức nóng , đã thâu nhận sức nóng cho người đệ tử không bị té xỉu trên đường , chỉ vì sự sùng tín . Chà , tôi không biết [Sư Phụ cười]. Chúng ta có quá nhiều chuyện của Ấn Độ .

Đồng tu : Sư Phụ , con ở Penang , Mã Lai Á .

Sư Phụ : Hmmm ? Vâng .

Đồng tu : Qua công việc này con giao tiếp với nhiều người . Có người rất dễ thâu thập , có người dù có nói bao nhiêu , họ cũng không thể tiếp nhận được giáo lý của Sư Phụ . Sự thắc mắc của con là , có phải là do định mệnh chăng ? Khi có người rất dễ thâu nhận và có người thì không ? Hay là có chuyện như với những linh hồn đã được đánh dấu sẵn hoặc chưa ?

Sư Phụ : Umm ! Cái gì ? Ồ , phải , phải , hiểu rồi . Đã được đánh dấu .

Đồng tu : Có phải là định mệnh đã an bài có người ...

Sư Phụ : Vâng , vâng , đúng là có việc đó .

Đồng tu : Con hiểu rồi . Làm sao Sư Phụ biết được ?

Sư Phụ : Đó là việc của tôi [Đồng tu cười].

Đồng tu : Đó không phải là con tò mò mà là một việc khác . Đó là ...

Sư Phụ : Không , không . Ý của tôi khi quý vị không ở trong nghề thì khó mà giải thích . Ý câu nói là thế . Đừng lo nghĩ quá nhiều về việc được đánh dấu hay không [Sư Phụ cười]. Cách dễ nhất để nhận ra người đó có thích nghe không , thì quý vị biết đó là linh hồn đã được dánh dấu . Và nếu người đó không thích nghe quý vị nói , thì quý vị biết đó là linh hồn không được đánh dấu . Thật là quá rõ ràng , phải không ? Quý vị biết chứ , đó mới là bắt đầu của công việc . Bây giờ tôi không cần [Sư Phụ cười]. Vâng , cứ để tự nhiên , việc gì đến sẽ đến !

Nhím Hoàng Kim
04-11-2010, 07:58 PM
http://img124.imageshack.us/img124/5237/okhoaal8.jpg

Cuộc tình cởi mở

Ngày 23 tháng 12 , năm 1992.

(Nguyên văn tiếng Anh)

Sao , mọi người có khoẻ không? Có vui không , hử ? [Đồng tu đáp : Dạ có]. Lần này có nhiều người tới , nên rất khó săn sóc cho quý vị một cách cá nhân hơn , hử ? Và bây giờ quý vị vẫn còn yêu cầu tôi xuất ngoại và giảng pháp và rồi lần tới , quý vị sẽ không còn có thể gặp ngay cả tôi nữa ! Quý vị sẽ ngồi ngoài đồng [Sư Phụ cùng đồng tu cười] vì có những người mới sẽ tới đây và ngồi gần tôi , và quý vị sẽ khóc nhiều hơn nữa [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Cho nên tôi không bao giờ thắng . Nếu tôi có nhiều người . Tôi không thể chăm sóc một cách thân mật , như quý vị muốn . Và rồi , nếu tôi không ra ngoài và không gặp mọi người , thì quý vị sẽ không vui . Quý vị muốn đủ thứ [Đồng tu cười , có người đáp : Con rất vui]. Cũng vui , hử ? Vì tất cả những người này , các thứ dụng cụ trang bị và đủ mọi thứ , nên tôi không thể luôn luôn đi vòng quanh được . Không phải tôi thích ngồi ở một chỗ nào , hay ngồi ở đây , hay lái xe đi vòng vòng [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Chỉ vì sự thuận tiện cho những người phụ trách cho những buổi tập họp đông người như thế này , mà tôi phải ngồi hay đứng , hoặc nằm và ăn vào những giờ giấc không tự nhiên và ở những vị thế hay địa điểm không tự nhiên . Quý vị hiểu ? [Đồng tu : Dạ hiểu].

Thật là thông minh [Cười]. Tôi thấy những người Mỹ , một vài người đàn ông Mỹ , họ thích nhìn những chiếc áo dài Âu Lạc hơn là nhìn tôi . Không , tôi không nghĩ vậy , ồ , họ may nhiều áo quá . Tôi không thể [Sư Phụ hít hà] ... tôi không mặc kịp . Tôi có ba cái áo khác đang treo đó nhìn tôi [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Không , họ may nhanh quá , quý vị biết . Những người Trung Hoa , không phải người Âu Lạc . Người Trung Hoa may áo dài được hơn năm ngoái , dài hơn , rộng hơn , và quý vị biết , thoải mái hơn . Phải ! Và tôi vẫn còn ba bốn cái nữa đang treo trước mũi tôi hàng ngày [Sư Phụ cười]. Khi tôi ra khỏi lều , tôi thấy những cái áo trừng trừng nhìn tôi nói : "Đến khi nào Sư Phụ mới mặc tôi đây ?" [Cười]. Chúng ganh với nhau , quý vị biết . "Thấy không , tôi đẹp hơn , tôi màu xanh", Và cái khác nói : "Tôi , tôi màu vàng ! Màu của khai ngộ !" [Cười]. Rồi cái khác nói : "tôi màu hồng này , màu của lãng mạn". [Cười]. "Vì Sư Phụ muốn có một bạn trai , vậy hôm nay xin hãy mặc tôi đi". [Cười và vỗ tay].

Vì thế quý vị biết tại sao tôi ra trễ , vì còn phải bàn cãi [Sư Phụ cùng đồng tu cười] với những chiếc áo đẹp treo quanh tôi , quý vị biết . Tôi đã biện luận với chúng đến phát mệt . Cho nên hôm qua và hôm kia . Tôi chỉ mặc , quý vị biết , y phục xuề xòa giản dị . Đây là loại y phục mặc trong nhà , đúng thế . Tôi chỉ mặc khi ở trong nhà . Nhưng tôi đã chán nhìn chúng , chán thảo luận với chúng , nên tôi nói thôi dẹp đi [Sư Phụ cười]. Không phải hôm nay tôi mới có áo . Chúng tôi đã có trước rồi , quý vị biết , lúc nào cũng treo ở đó . Tôi còn nhiều nữa . Và hôm nay , tôi thật sự muốn mặc áo xanh . Đúng đúng ! Tôi luôn luôn thích khi nhìn thấy màu xanh lá cây . Tôi thích nó . Hôm nay lại cái áo xanh khác ! Quý vị có nghĩ rằng tôi không thể có hai màu xanh khác nhau ? [Cười]. Nhưng rồi hai người thị giả lại nói : "Không , hôm nay Sư Phụ mặc áo màu cam !" [Cười]. Vì vậy , tôi chỉ còn biết đứng đó nói , "Cũng được" [Cười]. Rồi họ mặc áo vào cho tôi . Thế là hôm nay quý vị thấy tôi như là một con báo hồng .

.GreenRose
04-12-2010, 02:19 AM
http://sphotos.ak.fbcdn.net/hphotos-ak-snc3/hs164.snc3/19169_104881396197936_100000282276038_123610_4044330_n.jpg


:om::om:

Nhím Hoàng Kim
06-19-2010, 01:10 AM
:rose4::om:

Tôi chỉ ngồi đây một lát . Rồi tôi có thể di chuyển ra chỗ khác , để mọi người cùng vui vẻ . Được không ? [Vỗ tay]. Nói về bạn trai [Sư Phụ cùng đồng tu cười], quý vị biết tôi thực ra chỉ cần một người bạn gái . Tôi cần một người vợ , không phải một người chồng , bởi vì một người chồng không thể chăm sóc tôi , mà tôi lại phải chăm sóc người đó . Quý vị biết tôi muốn nói gì ? [Đồng tu : Dạ !] Thực khó kiếm được người vừa là đàn ông vừa có thể biết chăm sóc . Phải ! Hầu hết họ nghĩ là đàn ông sẽ không phải lo lắng chăm sóc những chuyện , quý vị biết , những chuyện nhỏ nhặt mà người vợ thường làm , bởi vì người vợ đã quen với những việc này , ngay từ khi còn nhỏ , đặc biệt là , quý vị biết , chăm sóc mọi chuyện một cách chu đáo cẩn thận hơn . Với một cách chu đáo tỉ mỉ . Họ đã quen làm như thế và họ cũng thông minh hơn ! [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Bây giờ , tất cả mọi người ... không ư ? Quý vị có nghĩ quý vị thông minh hơn ? Có không ? À , quý vị có thể thử xem ! Thử chăm sóc tôi và xem chuyện gì xảy ra [Cười].

Nếu có người nào đó nói họ thương tôi , điều đó không sao . Được , tôi tin như thế . Tôi tin là người đó thương tôi hơn bất cứ ai trên đời này . Chuyện đó có thể xảy ra , nhưng để làm gì chứ ? [Sư Phụ cười]. Có một người yêu thương mình để rồi mình làm tất cả mọi thứ cho người đó [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Kể cả công việc riêng của mình . Và rồi quý vị bận rộn như là , tôi biết nói sao . À ! Bận rộn như một vòng ngựa gỗ , lại còn phải chăm sóc một người khác nữa , một đứa bé ở bên cạnh . Và nếu quý vị không chăm sóc anh ta , mặt anh ta sẽ kéo dài ra . Hiểu không ? Đúng ! Hắn đã quen được phụ nữ nuông chiều [Sư Phụ cười]. Nếu hắn thương tôi , hắn nghĩ tôi cũng là một phụ nữ . Tôi không phải là nam nhi , điều đó thì chắc chắn rồi . Tôi có thể nói với quý vị được . Nhưng dù sao , tôi cũng không phải là một phụ nữ tầm thường . Đó mới là vấn đề [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Cho nên nếu tôi lấy một người chồng , quý vị nghĩ tôi phải làm gì mỗi ngày ? Tôi phải làm điểm tâm sáng cho anh ta , phải mang dép đến cho anh ta mỗi khi anh ta bước vào lều của tôi . Rồi tôi phải giặc quần áo , ủi quần áo của anh ta , treo sẵn lên mắc cho anh ta mặc . Tôi phải chăm sóc sao cho anh ta trông đẹp đẽ và dễ thương , để rồi có người khác thích anh ta [Sư Phụ cười]. Rồi cuối cùng , có thể tôi chẳng hạnh phúc chút nào . Vậy quý vị có nghĩ tôi ngu dại đến độ đó không ? [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Ngoài ra , nếu tôi thích một người nào , mọi người sẽ nghĩ là anh ta đặc biệt . Mọi người sẽ tranh đua với tôi và rồi tôi sẽ gặp nhiều phiền phức hơn . Tôi rất bận phải coi ngó những "vật dụng" cá nhân của tôi [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Và không chừng tôi không có thì giờ chăm sóc quý vị nữa . Cho nên tôi nghĩ tôi sẽ xét lại vấn đề này . Vậy chứ Vincent , anh đã rõ chưa ? [Cười]. Cho nên , mặc dù tôi rất cám ơn tình thương của anh , nhưng có thể kiếp sau vậy [Sư Phụ cùng đồng tu cười và vỗ tay].

Vậy , quý vị nghĩ sao ? Hôm nay , tôi thực sự nghĩ như vậy , bởi vì mấy ngày nay chúng ta luôn luôn nói chuyện . Chúng ta lái xe lòng vòng [Sư Phụ cùng đồng tu cười], và nói toàn chuyện lái xe và bạn gái , bạn trai . Và tôi nghĩ thật ra tôi không cần một bạn trai . Tôi không cần một người chồng , tôi cần một người vợ , ừ , đúng đó . Tôi muốn nói tôi không cần một người vợ để lấy tôi , nhưng một người có phẩm chất làm vợ để chăm sóc gia đình , một người biết tôi cần gì khi trở về nhà , khi đi ra ngoài . Khi tôi không bận rộn , không phải chăm sóc cho quần chúng , được không sao . Nhưng khi bận rộn . Tôi phải cần một người giúp đỡ với những chi tiết nhỏ nhặt . Dĩ nhiên tôi có thể tự chăm sóc , nhưng để được thoải mái hơn . Đôi lúc tôi mệt quá đến nỗi không duy chuyển được , nếu còn phải lo cả những việc này nữa thì tệ quá . Và ngày hôm sau tôi không thể chăm sóc mọi người được . Chỉ vậy thôi .

Nhím Hoàng Kim
08-08-2010, 01:06 AM
Nếu không , tôi đã hoàn toàn độc lập . Tôi không cần ai cả . Khi bế quan một mình , tôi thật là sung sướng , bởi vì tôi tự làm mọi việc theo ý tôi . Và nếu có nấu ăn cho mình ngày một hay hai lần , tôi hoàn toàn mãn túc . Tôi không mệt , tôi ăn ngày một bữa hay hai bữa và tôi chẳng còn muốn nhìn cái thế giới này nữa . Khi tôi ở cùng với quý vị , dù quý vị nấu nướng rất nhiều món trông rất ngon , nhưng khi ăn vào , tôi vẫn cảm thấy thiếu thiếu cái gì , và tôi không thể ăn như lúc tôi tự nấu lấy khi bế quan một mình . Và dù có ăn bao nhiêu . Tôi cũng không toại ý . Ăn no bụng nhưng không hài lòng . Ừ ! Hay có lẽ tôi không ăn nhiều được . Hiểu không ? Bởi vì tôi không cảm thấy thích , nên ăn ít , ngủ ít , làm nhiều , nói nhiều . Rồi , dĩ nhiên , tôi luôn luôn mệt mỏi và người ta nghĩ làm một Minh Sư không bao giờ có đủ sức khoẻ . Vậy có tốt cái khỉ gì ? [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Đáng lẽ quý vị không được nói chuyện như vậy , không phải phụ nữ tính . Nghe được không ? Tôi chỉ bảo quý vị đừng nói chuyện như thế [Sư Phụ cười] để làm gương cho quý vị đừng có theo , được chưa ? [Sư Phụ cười]. Được rồi , đôi khi chúng ta cần một cú đấm , quý vị biết .

Vì thế , hầu hết khi tôi đến với công chúng , tôi mệt . Không phải tôi đã đến tình trạng đáng lo ngại như vậy đâu , quý vị biết ! Thông thường tôi không mệt . Dường như khi có một mình , tôi làm việc nhiều hơn , quý vị biết . Vì tôi nấu ăn , rửa chén , giặt quần áo , chăm sóc nhà cửa , phòng của mình , quý vị biết . Thực ra nhà của tôi chẳng có gì lắm [Sư Phụ cười]. Một phòng chỉ từ chỗ này đến chỗ người quay phim kia . Có lẽ cũng rộng bằng khoảng đó . Có khi không bằng . Đó là kể cả phòng ngủ . Và cái phòng này , quý vị biết , không phải là cái phòng , nó vốn là cái nhà kho .

Chẳng hạn bây giờ tôi đang ở đây , tôi ở phía thượng lưu của dòng sông và đang bế quan . Mỗi ngày tôi nấu ăn và ở trong đó . Không phải luôn luôn ở đó . Tôi có một cái hang khác , quý vị không thể nhét một cái lều nhỏ vào trong , nửa lều thôi nhé ! Nhưng không sao , tôi thích ở đó . Cho nên có lúc tôi ở trong hang đá , có lúc ở nhà kho . Họ làm nó như một cái phòng chứa đồ đạc , để chất các rác rưới vào đó . Rồi tôi dọn dẹp sạch sẽ làm một căn phòng . Bên trong có một khu để ngủ , một chỗ nấu ăn , một phòng khách và một văn phòng . Nhé , tôi có một máy điện thoại và một máy nói xách tay , và đủ thứ . Nếu từ bên ngoài nhìn vào , quý vị không thể tưởng tượng được là có người nào muốn đặt chân vào đó . Quý vị biết , nó trông như một mái rơm nhỏ , đã mục nát , hiểu không ? Và một tấm thiếc quây xung quanh che lại . Nó không giống như có người nào sống ở trong đó , đừng nói chi một Minh Sư , quý vị biết , một Vô Thượng Sư . Thế mà vị Vô Thượng Sư sống ở trong cái được gọi là căn nhà đó . Và họ đã dùng tre để làm một cái cột , những tấm phên và dùng cỏ để làm mái che cho mát . Nên tôi đã biến nó thành tư dinh của tôi .

Nhím Hoàng Kim
09-11-2010, 07:55 PM
Chúng tôi có đủ thứ bên trong , kể cả một dược phòng [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Phải ! Phải ! Chỗ đó , từ ngoài nhìn vào , quý vị chỉ thấy như một mái rơm , quý vị biết , không có gì đặc biệt . Chẳng ai muốn nhìn đến nó . Bên trong tôi có một máy ướp lạnh , quý vị biết , nói sao nhỉ , cái tủ lạnh . Của Đại Hàn ! Và máy điện thoại của Nhật , con dao của Đức , dao bổ trái cây từ Thụy Sĩ , [Sư Phụ cùng đồng tu cười] và giày Formosa của tôi , cùng các dụng cụ họa tranh của Pháp . Tranh , à phải ! Còn gì nữa ? Ồ , tôi có nhiều thứ lắm . Trái cây , ôi trái cây từ các quốc gia Đông phương , Á Châu . À , phải ! Quý vị biết trái vải từ Thái Lan , dừa Phi Luật Tân , lại còn tàu hũ ki của Hồng Kông [Sư Phụ và mọi người cười]. Cái gì ? Bia từ Mỹ quốc [Những người Mỹ reo lên "Hoan Hô" và tất cả đồng tu cười và vỗ tay]. Bia không có rượu . Măng cục của Ma Lai , sầu riêng từ Âu Lạc , gạo Thái Lan . Còn gì nữa ? Quạt của tôi từ ... sản xuất Miaoli . Tôi tự sơn lấy . Cái này do tôi sơn hoạ . À ! Cán tre này do trung tâm Miaoli làm . Tre ở núi phía sau , núi Thái Âm , họ cắt ra và làm thành như vầy theo cách tôi chỉ . Và tôi cũng chỉ cho họ làm . Rồi họ làm tất cả mọi thứ . Rồi tôi hoạ lên . Mọi thứ đều do tôi họa kiểu [Vỗ tay]. Một trong những cây quạt , chỉ vì hôm nay tôi mặc áo hồng , nên họ đưa cho tôi cây quạt này . Thông thường , những cây quạt được treo tất cả lên tường cho mọi người xem . Cho nên , ừ , tự nhiên quý vị được xem một trong những cây quạt của tôi [Đồng tu : Đẹp quá]. Nếu nhìn gần hơn nó trông giống như thêu vậy . Phải ! Vì đưa nó lên cao nên nó có như cái bóng , và các nét màu bạc này , nhưng nó là sơn lên chứ không phải thêu . Quý vị thấy rõ không ? Hãy nhìn đi . Thấy không ? [Con không trông thấy gì cả]. Không nghe rõ , cô ấy nói gì vậy ? [Đông tu : Vậy Sư Phụ nên bán những quạt ấy]. Không được ! Tôi không sơn nhiều quạt lắm , không thể bán được . Để mọi người cùng hưởng chung . Vì nếu tôi bán đi , chúng sẽ thành vật sở hữu cá nhân . Và lúc này , chúng tôi không càn tiền . Nếu cần sẽ bán [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Ừ ! Tôi sẽ bán cả tôi [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Nếu chúng ta cần tiền cho người tị nạn Âu Lạc , có lẽ tôi sẽ bán quạt . Bán thật mắc giá để lấy tiền làm việc đó .

Thôi chúng ta đang nói tới đâu rồi nhỉ ? Tôi vừa liệt kê tài sản trong dinh thự của tôi . À ! Quý vị không thể tưởng tượng đây bình thường là nhà kho . Trong đó mọi thứ đều ngổn ngang và bẩn thỉu . Nhưng tôi đã biến nó thành một nơi thật đẹp . Rồi tôi treo tất cả nồi soong và các thứ lên những xà ngang bằng tre , để nó không choán chỗ , ừ . Đồng thời tôi có thể nấu ăn . Chúng tôi lại có cả bếp điện . Chúng tôi có một lò nướng bánh mì , nhưng tôi không bao giờ nướng [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Ừ , chúng tôi có đủ mọi thứ . Quý vị không thể nào tưởng tượng được , căn phòng đó thật văn minh . Hầu hết thời gian , tôi tắt máy điện thoại . Cái đó chỉ để tôi điều động công việc [Sư Phụ cười] cho thuận tiện hơn . Nếu không , tất cả mọi chuyện sẽ làm phiền và gây rắc rối . Nhưng quý vị có thể tưởng tượng điều này không ? Ở đây không có xe hơi , xe buýt , không có cách chi để đi vào trong đó , chỉ toàn là những tảng đá , lớn đến nỗi quý vị phải bay từ hòn này sang hòn kia [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Tôi phải băng qua sông ba bốn lượt . Ba bốn chỗ qua sông , và quý vị phải nhẩy trên hàng ngàn , hàng trăm triệu những hòn đá trước khi tới được nơi đó , và không ai sống ở đó cả . Tôi là chúa tể sơn lâm [Vỗ tay].

Nhím Hoàng Kim
12-04-2010, 01:03 AM
Thế mà bên trong , chúng tôi có điện và đủ mọi thứ , tôi cho rằng rất đáng ngạc nhiên . Đi tới đó phải mất nhiều thời gian , lại rất khó đi . Không phải dễ dàng như bước xuống những bậc tam cấp ở đây , hay là đi xuống dưới sông đằng kia . Không dễ đi như vậy . Quý vị phải leo trèo , vượt qua sông và rất khó khăn . Quý vị cũng không biết là có gì ở đó . Và cái hang tôi ở , quý vị không thể nào tìm ra được [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Nhưng tôi lại liên lạc với toàn thế giới từ nơi hoang dã đó . Nếu Chúa Jésus trước kia có cái này , Ngài chắc không bị rắc rối , Ngài có thể thoát kịp thời không bị đóng đinh trên thập tự giá . "Ồ , Sư Phụ xin hãy đi ngay . Có mấy con chó đang tới , [cười] lũ chó đang tới". Ừ ! Trước kia thiếu phương tiện . Bởi thế , rất khó cho các Minh Sư ngày xưa liên lạc được với công chúng để loan truyền thông điệp . Vì vậy , chúng ta phải xử dụng các kỹ thuật tân tiến . Điều đó không sao . Đó là lý do tại sao tôi quở trách người liên lạc viên Bình Đông , vì ông ta vẫn còn dùng cái máy thời thế kỷ 11 trước Thiên Chúa để liên lạc với tôi . Tôi nói : "Bây giờ là thế kỷ 20 , ông phải hiện đại hoá theo thời gian . Được lắm , chúng ta có sự khai ngộ , nhưng còn nhiều người không khai ngộ , nên chúng ta phải dùng phương tiện truyền thông bên ngoài .

Tất cả quý vị có được thoải mái không ? [Đồng tu : Dạ tốt !] Sự khác biệt giờ giấc có sao không ? [Đồng tu : Dạ không , chúng con ngủ nhiều]. Quý vị không ngủ được ? [Dạ có , ban đêm chúng con ngủ nhiều].

Quý vị không biết ngày nào ư ? Họ có nói cho biết là có thể ở lại đến ngày 30 không ? Nếu quý vị muốn thì có thể ở lại . Đủ rồi ! Quý vị nghĩ sao ? Tôi cũng còn phải ra nước ngoài . Họ có thể ở lại lâu hơn một chút nữa . Nhưng để làm gì ? Đủ là đủ . Không phải sao ? Ngày 30 đã là tốt lắm rồi . Đúng ra , tôi không biết là có thể ở đến ngày 30 . Tôi tưởng chỉ đến ngày 21 hay 25 mà thôi . Vì vậy ngay cả chị của tôi muốn gặp tôi , tôi nói : "Không , đừng tới , vì tôi sẽ đi". May là chị ấy không đến . Nếu không làm sao tôi có thể chăm sóc được ? Hai mươi năm rồi chúng tôi không gặp nhau , rồi mỗi ngày tôi phải lo lắng chăm sóc chị , ôm ấp và hun hít , theo cạnh chị . Làm sao tôi có thể làm được khi có đông đảo quý vị ở đây , hiểu không ? Cho nên thực sự gia đình sau , đồng tu trước [Vỗ tay]. Và tôi hy vọng chị ấy thông cảm . Phải !

Chị tôi thương tôi vô cùng . Chị chỉ mới gặp tôi ở Mỹ cách đây hai tháng . Ồ ! Đã sáu tháng rồi . Không ! Thật ư ? A , sáu tháng chúng tôi theo dấu chân nhau ... mới có sáu tháng mà chị ấy đã muốn đến đây rồi . [Tony : Thưa , người chị của Sư Phụ có còn ở đây không ?][Cười]. Có , Tony , chị ấy khoảng sáu mươi tuổi và có bốn con , nhưng không có chồng , nên tôi coi như bà còn ở không đó . À , chị ấy trước kia có chồng . Lúc này , tôi nghĩ có lẽ không ở chung với nhau nhưng tôi không nghĩ là chị tôi có ý tìm người khác ngoài chồng chị , dù anh ấy làm gì . Cho đến giờ , chị vẫn là người đàn bà thuỷ chung . Tôi không biết tương lai ra sao ? Tony , anh có thể thử xem . Tôi không biết . Bộ anh muốn làm anh rể tôi hả ? Tôi có một em gái khác nhưng không còn độc thân nữa . À , ít nhất anh phải hỏi hỏi chồng cô ấy để biết . Tôi không chịu trách nhiệm . Chỉ có tôi là người trong gia đình còn ở vậy [Cười và vỗ tay]. Sao anh không hỏi tôi mà lại hỏi người khác đã có gia đình ? A ! Anh không có hy vọng , Tony . Đúng không ? Đắt giá quá ? Cái gì ? Anh không bao giờ biết ai thắng ai ? [Sư Phụ cùng đồng tu cười].

Nhím Hoàng Kim
01-04-2011, 04:13 PM
Anh nhận được thư hăm doạ của Vincent hay sao ? Tôi không hứa hẹn gì với Vincent hết . Chính anh ta tự ra ứng tuyển , anh ta muốn dược lái xe [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Tôi không phải là hành khách [Có người nói : "Con có phẩm chất một người vợ"]. Anh ta có hả ? Nhiều nữ tánh [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Tự quảng cáo . Anh ấy nói thế , hử ? Quý vị không thể biết nếu không thử , và rồi sẽ quá trễ . Ồ ! Trông anh có vẻ muốn lắm , Tony . Tôi tin anh .

Tôi cần một người vừa có nam tính vừa có nữ tính , và rất khó tìm , nên tôi đã bỏ cuộc . Thực ra tôi không cần nhiều lắm , chỉ thêm một chút ít công việc , và tôi cảm thấy hơi mệt thêm một chút , có lẽ vậy . Nhưng nếu có một người đàn ông , tôi sẽ lại mệt cách khác . Bởi thế cho nên tôi không có giải pháp nào .

Cô kén chọn người chồng như thế nào ? Nói cho tôi nghe . Giữa tôi và cô , phụ nữ với nhau . Cô kén chồng bằng cách nào ? Tôi muốn nói là trước kia ông chồng tôi chọn tôi , nên chúng ta không thể nói chuyện đó được . Ông ta là một người chồng rất tốt , tuyệt , nhưng lúc đó thôi . Bây giờ thì không còn hợp thời nữa , hiểu không ? Vậy rồi sao nữa ? Cô kén chồng ra làm sao ? Cô chọn anh ta , hay anh ta chọn cô ? [Cười]. Nói cho tôi nghe , theo cô thế nào là một người chồng tốt ? Cô có người chồng tốt nào không ? Nói cho tôi nghe . Quảng cáo đi ! Không có ? Không tốt ! Chồng của quý vị có ở quanh đây không ? Không ? Hèn chi ! [Sư Phụ cười].

Có một người Âu Lạc nói rằng ông ta và vợ ông lấy nhau đã bốn chục năm mà chưa hề lớn tiếng với nhau một lần nào . Không bao giờ , không bao giờ cãi nhau . Sao có chuyện như thế nhỉ ? Có phải cả hai đều câm hay điếc không ? [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Và hôn nhân của quý vị cũng giống như vậy ? Bốn chục năm , không gây lộn ? Bởi vì mỗi người ngủ riêng một nhà [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Khi tôi nghe hết chuyện hôn nhân của quý vị , tôi hết hồn . Rồi quý vị lại nói chuyện về bạn trai và các thứ đó .

Quý vị thấy , tôi có mười hai người ở Miaoli . Chúa Jesus có mười hai tông đồ , và tôi có mười hai bạn trai . Nhưng chỉ có bốn người trong số đó đến nhà tôi được hai buổi tối . Đêm đầu tiên , hai người bạn trai đến và gát phòng tôi . Hiểu không ? Lúc đó tôi còn căn nhà đó với hai hay ba phòng . Nên hai người đó ngủ ở phòng kia , trong phòng ăn , và tôi ngủ ở phòng khác . Và quý vị biết chuyện gì xảy ra không ? [Cười]. Quý vị biết khi quý vị có hai bạn trai ở cạnh chuyện gì sẽ xảy ra ? Tôi không nói . Tôi sẽ không kể cho quý vị nghe . Tôi để quý vị tưởng tượng rồi chảy nước miếng [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. A , quý vị muốn nghe không ? [Đồng tu : Có !][Cười]. Tôi sợ quý vị kích động quá . Đây là cuộc bế quan . Chúng ta có nên nói chuyện bạn trai bạn gái không ? [Đồng tu : Dạ được !] Liệu được không ? [Đồng tu : Được]. Quý vị bảo đảm an toàn danh tiếng của tôi nhé ? Được rồi , tôi sẽ nói quý vị nghe . Tôi không có gì mà không nói cho quý vị biết hết .

Quý vị thấy , chúng tôi đã thảo luận trước về thế nào là bạn trai tốt , đến hai giờ sáng , trước khi cùng đến nhà của tôi . họ đã bầu hai người này xứng đáng là người đầu tiên đến nhà tôi . Vì có mười hai người , tôi đã nói , được rồi , mười hai người bạn trai . Tôi nhận hết . Tôi không từ chối người nào làm buồn lòng họ . Cho nên bất luận là thế nào , kẻ xấu người tốt , đủ thứ . Được hết . Nên hai người đầu tiên đến và họ đã ngồi đó như hai vị Phật [Cười]. Không , không . Một người ngồi đây và trùm khăn thiền kín mít , nghe chưa ? [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Và để tâm trí , tai mắt , mũi ra khỏi thế giới này . Mọi thứ đều ra hết . Còn người kia đến và nằm đó một mình . Rồi tôi cứ ở trong phòng chờ đợi chú rể [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Chẳng có ai đến cả . Không có chuyện gì xẩy ra . Không cả một tiếng thì thầm . Tôi nghĩ có lẽ những người mới cưới đều như thế cả , quý vị biết ! Rất e thẹn . Nên tôi mới nhón gót đi sang phòng bên cạnh xem họ đang làm gì ở đó . một người đang ngáy [cười] ... và người kia thì nằm co trên sàn nhà . Tôi thấy anh ta không có chăn mền gì cả , lại ngủ ngay cạnh cửa mở , nên tôi sợ anh ta bị cảm lạnh . Trời thì lạnh . Nên tôi phải đóng cửa lại , buông rèm xuống , vì trời đã quá khuya rồi . Nếu đến sáng anh ta ngủ dậy trễ , sẽ bị chói mắt (vì mặt trời rọi), sẽ rất khó chịu . Làm thế , để anh ta có thể ngủ thêm một chút vì đã khuya lắm rồi . Thế là tôi kéo màn , đóng cửa và kiếm cái mền đắp cho anh ta . Và đó là đêm tân hôn của tôi ! [Sư Phụ cùng đồng tu cười].

Nhím Hoàng Kim
02-05-2011, 03:20 PM
http://img819.imageshack.us/img819/5168/hsp1.jpg


Đến tối hôm sau , có chuyện hấp dẫn hơn xẩy ra [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Nhưng quý vị biết hai người này không phải quá khờ , hử , chúng tôi đã hỏi họ trước , bởi vì những người xuất gia khác cảm thấy những người này không thích hợp làm bạn trai của tôi . Cho nên họ đã hỏi hai người rằng "Anh nghĩ thế nào mà cho là mình xứng đáng làm bạn trai của Sư Phụ ? Hãy cho tôi biết một người bạn trai phải như thế nào ?" Và những chuyện như thế , quý vị biết . Và họ trả lời : "Ồ ! Chúng tôi sẽ làm mọi thứ để Sư Phụ vui , chúng tôi sẽ chăm sóc Ngài [Sư Phụ cùng đồng tu cười], chúng tôi sẽ đánh đàn , chúng tôi hát , làm thơ và pha bất cứ nước uống gì Sư Phụ muốn . Chúng tôi sẽ làm ngay lập tức ..." Rồi họ còn nói : "Nhưng quý vị không biết được người đàn bà không thể luôn luôn nói ra điều họ muốn , quý vị biết đó ! Đó chỉ là những thứ bề ngoài . Quý vị phải thương yêu họ . Quý vị phải biết lãng mạn , làm một người bạn trai tốt . Không phải chỉ săn sóc . Ai cũng biết săn sóc". Họ rất gắt gao với những ứng tuyển viên , quý vị biết . Thế nên , một trong hai người đó , quý vị biết , anh chàng ngáy [Cười], không phải anh chàng nằm . Vị Phật ngồi ngáy đó [Sư Phụ cười], nói hắn sẽ làm tôi ngạc nhiên bất ngờ , đại khái vậy . Chẳng hạn như , hắn giả vờ ngủ và khi tôi đến gần để đắp mền cho hay cái gì đó , hắn sẽ kéo tôi vào trong mền [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Ừ ! Ừ ! Nghe có vẻ hấp dẫn , quý vị biết ! Có vẻ như anh ta biết phải làm gì , hử , nên tôi đã tràn trề hy vọng . Mọi người đều hy vọng [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Vì thế họ mới bỏ phiếu cho những người đó , quý vị đã biết chuyện gì đã xảy ra rồi ! Không phải là họ không biết phải làm gì , nhưng nó là như thế đó . Rồi , đó là đêm tân hôn đầu tiên .

Và đến đêm thứ hai , có hai người khác đến ! [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Hai anh chàng này đến , và hai chàng kia dạy cho họ phải làm thế nào . Họ hỏi : "Đêm qua chuyện gì đã xảy ra ?" [Sư Phụ cười]. Thế là họ truyền lại những việc phải làm [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Có lẽ vậy . Tôi không biết chuyện giữa họ với nhau có phải vậy không . Quý vị biết , họ giữ đường giây không bị đứt đoạn . Bởi thế , hai người kia đến cũng rất là đường bệ , với không khí lãng mạn , với ánh mắt rất nhiệt tình [cười], với dáng đi của những kẻ say tình [cười], họ đi thẳng vào trong nhà tôi , ngồi xuống và tọa thiền ! [Vỗ tay][Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Quý vị thích , hử ? Dường như quý vị chịu các con trai của tôi . Tôi thì không . Chưa , đó chưa phải là kết cuộc đâu .

Quý vị có thể có sự tưởng tượng vu vơ , quý vị biết . Họ ngồi thiền , và như thường lệ , quý vị biết , đầu óc họ bảo rằng : Ồ ! Khi được ở gần Sư Phụ , quý vị không ngủ . Quý vị phải thiền suốt đêm [Sư Phụ cùng đồng tu cười], và như thường lệ , quý vị không được quấy rầy Sư Phụ . Khi Sư Phụ ngủ , quý vị không được tới gần [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Quý vị phải di rón rén , không nói chuyện . Có thể Sư Phụ đang nhập định . Nè ! Quý vị không được làm phiền một nhà đại tu hành . Quý vị sẽ tạo nghiệp chướng ! [Cười]. Cho nên , mỗi người họ ngồi một phòng khác nhau . Tôi ngủ tại phòng giữa [Cười]. Nhé ! Tôi có bạn trai ở hai bên cạnh [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Quý vị không thể nói rằng các bạn trai của tôi không ở bên cạnh tôi . Họ đã làm tròn bổn phận của họ như những hộ pháp . Quý vị hiểu ? Dù sao , đêm cũng trôi qua , không sự kiện gì và nhàm chán [Sư Phụ cùng đồng tu cười].

Chỉ để làm quý vị vui , tôi đã kể hết mọi chuyện riêng tư của tôi . Thông thường những chuyện tình lãng mạn này không được công bố ra . Quý vị biết đó . Nhưng tôi thương quý vị hơn tình riêng của tôi nữa . Quý vị biết đó . Quý vị còn biết cả những cuộc tình riêng tư của tôi [Cười]. Thế là sự thơ mộng đó tiếp tục suốt đêm cho đến sáng . Rồi ba chúng tôi thức dậy từ ba chỗ khác nhau , vị thế khác nhau , và ngồi thiền [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Bây giờ khi chúng ta ngồi thiền , thì không sao . Chúng tôi đều là một , quý vị biết . Chúng tôi đã xum họp . Chúng tôi cuối cùng đã xum họp tronh tình thần . Chuyện tạm yên cho đến khi người bạn trai kế tiếp đến .

Nhím Hoàng Kim
03-08-2011, 02:43 PM
Anh ta cứ coi đồng hồ hoài và nói : "Hết giờ của các anh rồi !" [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Được rồi , người tình đêm trước vẫn còn say sưa nhập định . Anh ta hé mắt , cặp mắt tình tứ [Sư Phụ cùng đồng tu cười], và thì thầm rất ư là triều mến . Nếu quý vị có thể gọi đó là âm thanh , thì có vẻ anh ta lắp bắp điều gì , rồi nói : "Chuyện gì vậy :" [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Anh ta hãy còn say sưa trong cảm giác của cuộc tình đêm trước , sau giấc ngủ ngon bên cạnh một Minh Sư , nên hãy còn ở thế giới này [Đồng tu cười]. Vì vậy chàng kia mới nói : "Bây giờ đến phiên tôi !" [Cười].

Thế là người bạn trai mới tới này có vẻ như đã biết thế nào là một bạn trai tốt . Vì vậy anh ta không hỏi hai người kia bàn giao lại nhiệm vụ cho mình [Sư Phụ cười]. Anh ta không cư xử như hai người cũ , anh chỉ dồn họ ra ngoài . Lúc đầu anh đuổi một người ra , rồi lại thấy còn một người nữa . Anh đuổi nốt cả hai . Và hai anh chàng kia cũng không biết phản ứng thế nào ; chỉ nhìn đồng hồ rồi nói : "Ồ ! Đúng rồi". Rồi họ kéo lê cặp chân tê cứng ra khỏi cửa với túi ngủ toòng teng sau lưng [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Và giầy thì chiếc chặt chiếc lỏng , quý vị biết . Rồi kéo lê người trở về lều của họ và tiếp tục mộng mơ ở đó .

Giờ , anh chàng trai mới đến này rất là xông xáo . Mọi người đi rồi , anh liền phóng lên lầu hai nơi tôi ngủ . Ừ ! Vì tôi không còn hy vọng gì . Thường ra , tôi ngủ dưới nhà giữa phòng các người bạn trai . Nhưng tôi đợi quá lâu , nên tôi lên lầu . Tôi lên đẳng cấp cao hon một chút [Sư Phụ cười]. Tôi nghĩ nếu không có chuyện hay ở đẳng cấp thấp , mình phải lên cao để có sự thoải mái , ở đẳng cấp tâm thức cao hơn . Vì thế tôi lên lầu và thiếp đi lúc nào không biết . Rồi tôi nghe thấy có tiếng động ở bậc cầu thang , liền mở mắt trí huệ ra [Đồng tu cười]. Và tôi thấy anh bạn trai đứng đó , đang nhìn tôi một cách say sưa . Rồi tôi hỏi anh ta bằng một giọng nói quý vị không thể tưởng tượng : "Anh muốn cái gì ?" [Cười và vỗ tay]. Tôi nói : "Anh làm tôi sợ hết hồn !" Với cặp mắt tình tứ mở lớn , miệng há hốc , nhưng anh ta không thốt ra lời . Nên tôi hét : "Ra khỏi đây ngay !" [Cười và vỗ tay].

Vì tôi không quen có người vào phòng tôi khi tôi đang ngủ và nhìn chăm chăm tôi như thế . Người đó là ai cũng mặc , quý vị biết . Anh ta không biết luật . Và tôi cũng ngạc nhiên nữa , quý vị biết , cũng sửng sốt một chút xíu thôi , nhưng tôi đã làm cho anh ta xửng xốt nhiều hơn , để dọa anh chàng . Tôi nói : "Cái gì ? Sao anh còn dám nhìn tôi ! Anh đi ra khỏi nơi này . Sao anh dám đến quấy rầy giấc ngủ của tôi !" Thế là khuôn mặt anh chàng lúc trước rất là say đắm và đẹp đẽ , nay trở thành như chiếc lá mùa thu [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Rồi chàng ta lao xuống cầu thang chạy về lều trốn và quên luôn tam bảo . Và tôi giận hết sức . Thế là từ bữa đó trở đi , không bạn trai nào được đến nữa . Lần đó là lần chót , bữa ăn cuối cùng [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Nhưng trước đó , chúng tôi vui lắm , quý vị hiểu .

Chúng tôi có nhiều chuyện vui lắm . Tôi bảo họ : "Mọi khi tôi cho gọi các anh , các anh tới và gọi nhau ầm ỹ lên : "Ồ ! Sư Phụ gọi chúng ta". Tất cả các bạn trai kéo tới một các thật xôn xao và ồn ào , tỏ ra rất vui sướng , để xem sự phản ứng của các người xuất gia nam và nữ khác nhau ra sao . Tôi bảo họ : "Bất kể tôi đối xử với các anh như thế nào , các anh không thể nói cho họ biết ! Khi đến với tôi các anh mỉm cười , khi trở về các anh còn cười toe toét hơn . Các anh phải cười , nhe cả hàm răng trắng ra . Quý vị biết [Cười]. Đừng bao giờ nói với họ điều gì cả , kể cả tôi bảo các anh quỳ ở đây bốn tiếng đồng hồ [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Khi các anh từ nhà tôi về , các anh phải tươi cười như là , quý vị biết , như là ở cảnh giới thứ năm hay gì đó". Cho nên họ đều biết đều này , nên càng làm xôn xao hơn nữa . Thế là mọi người đều ... không khí khác hẳn , quý vị biết một vài người ganh tị , một số người lo lắng , một số người khác ... a , đủ thứ chuyện , và chúng tôi có một khoảng thời gian thật là vui nhộn . Rồi sau đó tôi vẫn còn đối xử với hộ một cách đặc biệt , dù là họ không được đến chỗ tui nữa . Nhưng chúng tôi vẫn tiếp tục màn trò chơi . Họ ăn chung với tôi , chúng tôi chạy vòng vòng và các chuyện như vậy . Nhưng sau một thời gian , tôi chán , quý vị biết . Họ không biết cách chơi . Không vui . Rồi tôi nói : "Thôi dẹp chuyện các bạn trai đi" [Cười]. Tôi định kéo trò chơi này lâu hơn chút nữa để làm trò cười cho họ , làm trò cười cho những người khác , nhưng chỉ một thời gian , đủ là đủ , nên chúng tôi bày trò khác [Sư Phụ cười]. Thế là quý vị đã biết chuyện đám cưới , chuyện tình thơ mộng của tôi với mười hai người bạn trai . Tôi đã làm trò cười để quý vị được vui ? Được rồi , có thể sau này tôi sẽ lấy tiền ? [Cười]. Rất là bất thường , hả ? [Đồng tu : Dạ]. Giờ làm gì đây ? Mười giờ rồi .

Nhím Hoàng Kim
05-28-2011, 12:22 PM
Tôi không biết mình có đòi hỏi quá không ? Tôi cần một người biết trước khi tôi nói ra [Ư ...]. Nếu không họ cứ hỏi hoài , quý vị không biết tôi đã quá mệt sao ? Cái gì đó , vincent ? Được , anh lại đây , lại đây [Cười và vỗ tay]. Đôi chút , đôi chút [Cười]. Được rồi . Đúng đó , Vincent , hãy tranh đấu cho điều mình muốn , nhé [Cười]. Phải , tôi thích điều đó , tôi thích kiểu đó , quý vị có nghĩ vậy không ? Ừ ! Anh phải tranh đấu cho điều anh muốn , không ư ? [Đồng tu : Đúng !]. [Một sư tỷ : Con cũng vậy]. Ừ , ư ừ , cô lại đây . Tôi nhận tất cả chỉ khi nào quý vị tốt . Không sao , cứ ngồi xuống . Nhưng hãy nhớ , tôi không muốn một cô đồng tình luyến ái đâu nhá ![Cười] [Vỗ tay]. Tôi cần một phụ nữ thực sự hay một nam nhi thật sự . Tôi không có gì chống đối những người nửa nọ nửa kia , nhưng nó tạo ra cảm giác không thoải mái , bởi vì tôi thực sự là một người đàn bà .

Anh nói câu đó Vincent ... Anh sẽ làm gì để chăm sóc tôi nếu anh là vợ tôi ... phải không ? [Cười]. Phải , tôi cần một người vợ . Tôi không cần chồng , nhớ không ?

(Ghi chú : M : Sư Phụ , V : Vin cent , W : nữ đồng tu , G : nam đồng tu , X : một đồng tu ).

V : À , con sẽ đổi giọng nói [Cười và vỗ tay].

M : Được .

V : Ô , được rồi .

M : Chúng ta không nói bề ngoài .

V : Được , được .

M : Anh vẫn còn bằng lái xe , nhưng ... [Cười] anh chăm sóc cho tôi bằng cách nào , về phương diện phụ nữ , anh biết ?

V : À , con sẽ rất lưu tâm đến những gì Sư Phụ thích và không thích .

M : Ừ !

V : Và con sẽ , rất tự nhiên với Sư Phụ , càng nhiều càng tốt trong chiều hướng rằng ... Sư Phụ biết , con có thể đoán biết Sư Phụ sắp về , và Sư Phụ mệt ... Sư Phụ biết , con sẽ sửa soạn một chỗ cho Sư Phụ ngồi . Con sẽ thoa bóp chân Sư Phụ rồi chân kia ... [Cười và vỗ tay]. Tôi mơ ước được xoa bóp chân Sư Phụ hoài .

M : A ? Cái gì ?

V : Dạ , Sư Phụ biết việc làm cho Sư Phụ dễ chịu hơn , Sư Phụ biết , Sư Phụ mệt , bàn chân và chân Sư Phụ đang quấy rầy Sư Phụ , nên con sẽ chăm sóc những chuyện như vậy . Con sẽ hỏi Sư Phụ . Con sẽ hỏi Sư Phụ , "Sư Phụ khỏe không . Sư Phụ có dễ chịu không ?" Và con sẽ học những món ăn Sư Phụ thích ... Con nấu ăn khá lắm [Cười và vỗ tay].

M : Hăm bơ gơ Mỹ [Sư Phụ cùng đồng tu cười].

V : Trước khi gặp Sư Phụ con ăn chay đã mười năm và sống một mình .

M : Thôi được Vin cent , được rồi [Có người nói , Vincent ...] Họ nói gì vậy ?

V : Sư Phụ biết , con cũng muốn làm những điều sáng tạo , bởi thế , có lúc Sư Phụ có thể chán chuyện gì đó , con có thể nghĩ ra chuyện khác , có thể đánh đàn , cùng nhau soạn nhạc , cùng nhau làm thơ .

M : Cái gì ? Làm cùng nhau cái gì ?

V : Cùng nhau soạn nhạc , cùng nhau làm thơ , có thể cùng vẽ .

M : Tôi không biết tôi có thích những chuyện đó không , nhưng thôi không sao .

Nhím Hoàng Kim
06-23-2011, 10:03 AM
V : Dạ , nếu Sư Phụ thích những thứ đó .

M : Khi anh thích nhưng tôi không thích thì sao ? [Cười].

V : Vậy khi Sư Phụ đi rồi , con làm .

M : Được .

V : Bởi vì nó cũng quan trọng để chúng ta dùng thì giờ một mình , bởi vì ai cũng có lúc muốn ở không một mình .

M : Và rồi , cứ nói tiếp [Cười]. Nếu không anh nói tôi không cho anh cơ hội . Nhân tiện , anh cần cạo râu đi [Cười]. Thôi , không sao , tiếp tục nói . Tôi sẽ cho anh một cơ hội rất là trung dung được không ? Không thành kiến . Hãy để cho anh bất cứ cơ hội nào và anh nói . Nếu không , đám cưới không ... [Cười].

M : Hãy nói ngắn gọn , ngắn gọn .

V : Có nhiều khi Sư Phụ quá bận vì có nhiều việc phải làm . Sư Phụ cần nhiều người phụ giúp . Có nhiều việc con có thể làm được vì con có nhiều kinh nghiệm khác nhau . Con có thể làm nhẹ gánh cho Sư Phụ . Con có thể đánh máy . Con có thể nghe chỉ thị và theo dõi chu đáo [Cười]. Sư Phụ biết , con có thể đại khái là giúp chuyển tin tức ra ngoài để Sư Phụ có thì giờ làm những việc mà không ai có thể làm . Và con có thể làm những chuyện có thể những người khác cũng có thể làm được , nhưng Sư Phụ khỏi phải làm .

M : Như cái gì ? [Cười]. Như cái gì nào ?

V : À , con viết văn cũng khá , con có thể viết văn , Sư Phụ biết . Đúng ra , con có thể ghi chép lời Sư Phụ đọc . Con có thể viết trong một ...

M : Anh có thể viết tốc ký ? Không ?

V : Con học nhanh lắm .

M : Và con có đủ thứ năng khiếu , Sư Phụ biết , con có thể học hỏi những thứ khác , mọi thứ từ cơ khí , đến sáng tạo , đến nấu ăn , đến ...

M : Thôi được rồi , được , rất có vẻ kiểu Mỹ . Còn gì nữa không ? Về cá nhân thì sao ?

V : Cá nhân còn hơn nữa .

M : Cá nhân , công việc ai cũng có thể làm được .

V : À , con từng dạy ở trường thoa bóp , nên về cơ thể con người con hiểu rất rành .

M : À , anh là bác sĩ , bác sĩ chỉnh ... [Đồng tu nói : Bác sĩ chỉnh xương nắn gân]. Bác sĩ Stark , nhân tiện giới thiệu luân [Cười].

V : Và con cũng rất lãng mạn .

M : Anh rất ...

V : Dạ phải !

M : Rất lãng mạn ?

Nhím Hoàng Kim
08-15-2011, 08:42 PM
V : Dạ rất lãng mạn , sẽ có những lần ...

M : Làm sao Sư Phụ chứng minh điều đó ? [Cười].

V : A , nếu có khi nào con có cơ hội đến gần Sư Phụ hơn [cười ...], Sư Phụ sẽ biết ngay [Cười].

M : Trời đất . Được , anh cứ tiếp tục . Hãy để mọi người làm trọng tài xem anh ta có xứng đáng , bởi lẽ vợ tôi cũng là vợ của công chúng . [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Mọi người phải nghĩ là anh ta cũng tạm được , hử ? Đây là gia đình bên chồng , hãy cẩn thận [Cười và vỗ tay], ừ , Vincent , nói tiếp .

V : Và sẽ có những lần con dọn bàn ăn , con sẽ đi ra ngoài kiếm những chén bát bằng sứ thật đẹp hoặc bằng bạc và tạo một khung cảnh tao nhã với hoa tươi và đại khái như thế .

M : Cái gì ? Đi ăn ở tiệm cơm Tàu ?

V : Không , không , không , không .

M : Có bát chén sứ và các thứ như thế , để ...

V : Có bát chén sứ hoặc bất cứ cái gì Sư Phụ thích , các món ăn , bất cứ , bất cứ cái gì Sư Phụ thích .

M : Tôi không biết . Thôi được đi .

V : Để tạo bầu không khí vui tươi , và nếu Sư Phụ không thích những thứ đó , chúng ta có thể đập bể và ném vào lò sưởi [Cười]. Chúng ta có thể nấu thức ăn trong phòng khách nếu đó là điều Sư Phụ muốn , những việc làm như vậy . Sư Phụ biết , giữ sạch sẽ và xếp đặt mọi thứ gọn gàng . Con có thể làm chuyện đó .

M : Nghe Vincent nói , cũng tốt cho quý vị . Có thể quý vị sẽ trở nên người vợ tốt hơn hay chồng tốt hơn ở nhà [Cười]. Anh ấy có thể không trúng tuyển , nhưng quý vị có thể trúng tuyển ở nhà [Cười] hay học được cách kén chọn bạn trai , bạn gái cho lần sau . Ừ , nghe có vẻ hay , hử ? Những điều anh ấy nói không tệ lắm , hử ? Phải . Miễn là cả hai người phải thích nhau . Nếu không , chẳng chuyện gì thành [Cười]. Chẳng có gì quan hệ . Đúng không . Được , nói tiếp .

V : Và nhiều khi , Sư Phụ biết , khi sự liên hệ kéo dài một thời hian lâu , nó sẽ trở thành nhàm chán . Nó sẽ rất đơn điệu . Và vì vậy con nhiều khi muốn nghĩ đến ... Khi mọi chuyện chúng ta làm trở thành bình thường , con sẽ đổi hướng và làm cho nó vui hơn một chút , và có thể làm Sư Phụ ngạc nhiên với chuyện gì đó . Và thế , cần một chút thời gian để biết cách làm sao cho hữu hiệu , nên con chưa thể nói chắc là nó sẽ như thế nào .

Nhím Hoàng Kim
10-28-2011, 05:58 PM
M : Nghe có vẻ hay . Nhưng ... [Cười].

V : Dạ , Sư Phụ biết Sư Phụ phải làm gì ? Sư Phụ nên phỏng vấn tất cả bạn gái cũ của con . [Cười và vỗ tay].

M : Cái gì ? Tôi phải hỏi họ ?

V : Dạ , chúng tôi đều là bạn tốt . Con sẽ cho địa chỉ và số điện thoại của họ . [Sư Phụ cùng đồng tu cười].

M : Lại còn cung cấp nhân chứng ! [Cười]. Với lòng tin cậy , hử ? Thôi được rồi . Quý vị liên lạc với những bạn gái của anh ta và hỏi xem có đúng không , nhé ? [Cười]. Để xem các bạn gái của anh ta nói về anh ta . Anh phải nói thật tất cả mọi chuyện , không gì khác ngoài sự thật . [Cười]. Vincent , nói tiếp đi . Trước kia anh có bao nhiêu bạn gái ?

V : Dạ .

M : Ồ , đó là một hồ sơ xấu ! [Cười và vỗ tay].

V : Nhưng con chỉ có mỗi lần một người . [Cười]. Và con luôn luôn rất thành thật với họ .

M : Hiểu . Đúng , và anh luôn luôn bảo họ : "Nếu lần tới tôi gặp người tốt hơn , thì [V : Không !] Tôi sẽ quên cô . Tôi thành thật với cô". [Cười].

V : Với tất cả các bạn gái của con , luôn luôn có một cái gì thiếu vắng .

M : Cái gì ? Thiếu cái gì ?

V : Nó là cái con đã tìm được khi con nhìn thấy Sư Phụ [Mọi người cười và vỗ tay], khi con gặp Sư Phụ .

M : Nó là cái gì mà anh tìm được ? Nó là cái gì vậy ?

V : Làm sao người ta có thể tả được , chỉ như là , Sư Phụ biết , khi con còn rất nhỏ tuổi , con chỉ có một cảm nghĩ không đầy đủ , Sư Phụ biết , và con cố gắng tìm kiếm nó ở nhà thờ , con tìm trong việc làm , trong nghề nghiệp và nhiều thứ khác nhau , và trong các mối liên hệ . Và Sư Phụ biết , khi người ta mới bắt đầu một mối liên hệ đầu tiên , người ta rất đam mê và có mọi thứ , người ta nghĩ rằng nó là đây , Sư Phụ biết , và người ta ở với nhau một thời gian .

M : Đúng , rồi về sau không còn nữa .

V : Rồi dần dần như phai nhạt dần . Sư Phụ biết , người ta bắt đầu nhìn mặt kia của người đó , và bắt đầu nhận thấy rằng cái này không được đúng lắm . Cho nên khi những mối quan hệ của con tới giai đoạn đó , chúng tôi thành thật với nhau rằng giữa chúng tôi chẳng có vấn đề gì , chúng tôi chỉ quyết định chia tay là tốt hơn .

M : Ừ , tôi hiểu .

V : Và chúng tôi cũng luôn biết ơn nó , bởi vì một trong điều thực quan trọng mà chúng tôi luôn luôn tìm thấy trong các mối quan hệ là chúng ta là những nơi tốt để trưởng thành . Và chúng tôi đã luôn trưởng thành qua những kinh nghiệm với nhau . Bởi vì đối với con , một mối liên hệ không phải là người này lệ thuộc người kia , mà là người bạn đường của nhau , Sư Phụ biết .

M : Làm sao anh bảo đảm với tôi là mối liên hệ chúng ta sau này sẽ không chua chát như là ... [Cười] như là những mối quan hệ trước ? Làm sao anh bảo đảm với tôi điểm này , vì tôi sợ quá ? [Cười].

V : A , con đoán điều tốt nhất con có thể nói về điểm đó là ... [Có người nói : Vincent , xin nhớ anh là một người vợ] [Cười].

Nhím Hoàng Kim
12-26-2011, 02:00 PM
V : Không , không , không , tôi sẽ là như thế , một người vợ hay người chồng . Chúng ta sẽ là đồng hành , bạn đường .

M : Được , được , chẳng sao . Điều quan trọng là chăm lo cho tôi . Như một người vợ chăm lo cho chồng . Đó là điều tôi muốn nói .

V : Nhưng còn ai có thể chăm sóc Sư Phụ tốt hơn là một Bác sĩ ? [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Một Bác sĩ thương Sư Phụ vô cùng . Sư Phụ có biết con đã loại bỏ sau lưng những gì khi con gặp Sư Phụ ?

M : Cái gì ?

V : Sư Phụ có biết rằng con đã loại bỏ đằng sau lưng những gì để đến đây .

M : Cái gì ? Cái gì ? Bạn gái của anh ? Người bạn gái không cần đến nữa ?

V : Không , không . Sư Phụ có bao giờ nghe nói đến Biển Sỏi ?

M : Biển Sỏi là gì ?

V : Nó ở vùng Carmel , California , biển đẹp nhất thế giới . Ở đó có những nhà trị giá sáu bảy triệu đô la .

M : Há !

V : Chúng tôi sống ở đó , vị hôn thê của con và con , cô ấy cũng là Bác sĩ . Chúng tôi ở Biển Sỏi . Mặt trời ở cửa sổ phòng ngủ , và chúng tôi có thể xem nó lặn qua đại dương từ cửa sổ phòng khách . Và cô ấy yêu tôi vô cùng . Cô ấy rất đẹp . Cả hai chúng tôi đều có xe hơi lộng lẫy . Sân nhà là một rừng thiên nhiên . Chúng tôi có hươu chơi dỡn trong sân mỗi ngày và đủ thứ . Sư Phụ biết , ở thế giới vật chất này , con thực không còn gì để đòi hỏi hơn thế nữa . Con đã có hết , Sư Phụ biết , kể cả một máy bay , một xe hơi và những thứ đó .

M : Tôi tin anh . Quý vị có tin không ? [Mọi người : Dạ có]. Thế là anh ấy sẵn sàng , trong quý vị có ai muốn anh ấy ? [Cười]. Được rồi .

V : Nhưng con không hạnh phúc , bởi vì bên trong , con thấy thiếu cái gì đó . Trong rất nhiều năm con đã cố gắng tìm kiếm nó và đã bỏ lại nhiều hoàn cảnh khác nhau , tương tự như vừa nói , để lại đi tìm cái gì đó . Và mỗi lần như thế , con luôn luôn biết là con không bao giờ tìm thấy . Rồi con bắt đầu nghĩ là có thể ta chẳng bao giờ tìm được . Có thể cái điều đó không có ở thế giới này .

M : Đúng . Tôi cũng nghĩ như vậy .

V : Sư Phụ thấy đó !

M : Tôi cũng nghĩ như vậy .

V : Nhưng khi con nhìn thấy Sư Phụ ... [Mọi người cười : Ồ].

M : Rồi chuyện gì xẩy ra ?

V : A , khi còn nhìn thấy Sư Phụ , Sư Phụ biết lần đầu ... [Có người nói : "Đây rồi"][Cười]. Sư Phụ nhớ lần đầu tiên con gặp Sư Phụ ở Gilroy ?

M : Có , tôi có nhớ !

V : Sư Phụ biết trong tâm con biết ngay lập tức , nhưng đầu óc con có nhiều thắc mắc , Sư Phụ biết . Con hỏi Sư Phụ đến từ cảnh giới nào . Con hỏi Sư Phụ đủ thứ về đường đạo và ...

M : Tôi không nhớ nhiều , nhưng tôi nhớ anh .

V : Và Sư Phụ nói là con đã được truyền Tâm Ấn bởi một vị thầy khác cũng dạy phép Quán Âm , pháp tu tương tự .

M : Phải , hiểu . Sant Mat . Đúng .

Nhím Hoàng Kim
03-25-2012, 09:35 AM
V : Rồi Sư Phụ nói : "Vincent , anh không cần Sư Phụ truyền Tâm Ấn . Anh như hiện nay là được rồi". Rồi lát sau Sư Phụ hỏi : "Nhưng ai muốn xin truyền Tâm Ấn ?" Và , Sư Phụ biết , con dơ tay liền . Con biết con sẽ làm gì . Rồi con đi Los Angeles và gặp Sư Phụ được hai ngày . Và trên đường về nhà , con lái xe về nhà khoảng sáu tiếng lái xe , và con thấy sung sướng vô cùng ! Con nhảy múa gần như muốn lột da mình ra [Cười]. Và khi con vào nhà , Sư Phụ biết , Hilary , vị hôn thê của con lúc đó như muốn kêu lên : "Ồ ! Cái gì mà vui quá vậy ?" Và con đem về một tấm hình lớn của Sư Phụ , Sư Phụ biết , con đặt cao trong phòng khách , và con bắt đầu nói về Sư Phụ . Lúc đó , con đã không nhận thức rằng không những con đã kính yêu Sư Phụ như một Minh Sư , một vị thầy trong tâm linh của con , mà còn cả trong mọi cách , trong đó quá ư trọn vẹn . Nên con bắt đầu nói chuyện với Hilary về Sư Phụ như một vị thầy tâm linh , trường hợp đặc biệt ra sao , con sung sướng cách nào , và tình thương mà con đã từ lâu tìm kiếm nay thành tựu như thế nào . Đây chính là điều đã lấp đầy khoảng trống trong con . Và con chỉ cảm thấy cô ấy hơi xa cách con . Sư Phụ biết . Và chúng tôi nói chuyện đó , nó chỉ ... Thật khó giải thích được một cách chính xác nếu rút ngắn lại ... Nhưng cuối cùng con ngủ ở phòng khách [cười] kể từ đêm đó .

M : Ừ !

V : Bởi vì nó chỉ là con không thể không trung thành với tình thương con cảm nhận bên trong , mà cũng không thể giả dối với cô ấy . Và chúng con nói chuyện với nhau nhiều lần . Mà ngộ thay , khi chúng con mới sống chung lần đầu tiên , Hilary và con , nhiều năm về trước , con nói với cô ấy rằng một ngày kia con sẽ bỏ đi tu làm sư [Cười]. Con chỉ nói đùa thôi , nhưng cô ấy nghĩ là thật . Nhưng rồi nó lại xẩy ra nữa , sau đó chúng con đã nói chuyện nhiều lần , quý vị biết . Con về nhà sau khi thọ Tâm Ấn , rồi cuối cùng , vào khoảng ba tháng sau , chúng con đi đến quyết định chung là tốt nhất cho chúng con là đường ai nấy đi .

M : Tôi tin cô ấy . Bởi vì anh luôn luôn ngủ ở phòng khách , vậy ý chính là cái gì ? [Cười].

V : Cô ấy đã thực sự cám ơn con về chuyện đó . Cô ấy nói như vậy dễ hơn .

M : Đúng .

V : Dạ , nó làm mọi chuyện dễ dàng hơn và vì vậy ...

M : Thật là gay go , làm sao anh có thể ngủ cạnh một người đàn bà và rồi ba tháng sau chia tay . Khó quá hử ? Quả thực là gay . Chuyện đó tốt hử [Cười]. Đúng là cái gì đó . Và rồi ...

V : Rồi thì sau khi con và cô ấy ly thân , mọi chuyện bắt đầu thật nhanh . Con đóng cửa phòng mạch , chuyển bệnh nhân đi . Con cũng chưa biết chắc là con sẽ làm gì . Con như là làm theo cảm giác . Và con vẫn còn nhảy múa , đại khái như vậy . Sư Phụ biết ... tất cả mọi thứ do con làm chủ bị phá hết , con cũng chẳng bận tâm mấy . Sư Phụ biết ! Rồi mọi thứ bắt đầu được hoàn tất . Con đã phải làm việc trong mười năm để tạo được tình trạng tài chánh đó , nhưng chỉ cần ba tháng mọi thứ đều xong xuôi . Sư Phụ biết , thật ngạc nhiên hết sức , sao mà lẹ thế , và có nhiều đồng tu ở Gilroy còn giúp đỡ con bằng nhiều cách và làm cho mọi chuyện dễ dàng hơn . Rồi con đánh fax sang Miaoli xin sang bên đó . Lời thỉnh cầu đầu tiên là xin được huấn luyện , nên Sư Phụ nói : "Thôi anh có thể đến dạy tiếng Anh cho những người tị nạn . Nên con lại gởi fax xin được làm việc đó , và cái fax nằm ở đó một tháng sau mới tới tay Sư Phụ . Rồi khi con được Sư Phụ cho phép , chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng , vé máy bay đã có , thiền đường Gilroy gọi và nói với con là con không thể sang Miaoli được , vì đạo tràng đã đóng cửa rồi , và tâm con gần như tan nát . Con không biết ... Nhưng đồng thời , trong thời gian đó . Thượng Đế lại thử thách con bởi vì con được ba chỗ gọi mời làm việc và trả lương nhiều hơn lợi tức con làm được từ trước tới giờ . Và con đã từ chối tất cả . Không , không , con sắp sang Miaoli và làm việc này . Và khi được điện thoại từ Gilroy , con nói : "Thôi được , tôi đoán là tôi sẽ không đi". Thế là con nhận làm cho một trong những chỗ đã mời con làm việc . Rồi có chuyện xẩy đến là khi trở về con gặp Pam và Sophie , con ghé qua nhà họ một chút . Và Sophie nói : "Không , không , không , anh phải gởi fax thẳng cho Sư Phụ để tìm hiểu thực hư ra sao". Do đó con đã gởi fax cho Sư Phụ sáng thứ bảy và tối thứ bảy đi cộng tu . Con ở lại đêm đó . Sư Phụ cho một vị Sứ Giản Quán Âm gọi con và nói : "Sư Phụ nói anh có thể qua bên đó ngày mai". [Mọi người : Ô ô ! ...] Dạ , và sự việc xẩy ra rất nhanh . Rồi bum ! Con đi liền ! [Cười]. Đúng ra , con đang trên đường tới Hồng Kông . Lúc đó là lúc mọi chuyện thực sự mở ra trong con , bởi vì trước đó con đã bắt đầu . Con qua nhà một đồng tu khác và Sư Phụ đang hát bài Vincent . [Mọi người : ồ !] Khi con làm việc xong trở về nhà họ nói : "Sư Phụ hát cho anh nè". Con nói : "Cái gì ?" [Cười]. "Không , không . Sư Phụ đang hát cho anh !" Và con nghe Sư Phụ hát bài Vincent . Giọng hát Sư Phụ hay vô cùng khiến con thật cảm động . Và từ đó con bắt đầu có những cảm nhận mà con đang có bây giờ , một tình thương thật tràn đầy và sâu đậm . Nhưng con không thể chấp nhận được , con không thể chấp nhận nó . Rồi tình cờ con được coi một cuộn băng khác lúc Sư Phụ ở Denver , và Sư Phụ nói là bất cứ điều gì mình làm do tình thương thanh khiết thì không sao . Và điều đó dường như để trả lời câu hỏi điều gì cũng có thể được . Cho nên con , đại khái , con không thể để những cảm nghĩ đến đó , nhưng con chỉ , con cũng không dẹp chúng nó , mà cứ để mặc kệ nó . Rồi , trong khi con bay sang Miaoli , có một cuốn phim chiếu trên máy bay là chuyện một người đàn bà gặp một người đàn ông , người đàn ông đó gặp được người bạn tâm linh , hoặc tương tự như vậy . Sư Phụ biết , tất cả những chuyện như vậy". Mọi người : "Ồ !" [Cười và vỗ tay]. Bây giờ con chỉ biết thành thật với Sư Phụ . Những chuyện này có vẻ ngớ ngẩn , nhưng chúng cứ được vun bồi .

Nhím Hoàng Kim
08-13-2017, 09:31 AM
M : Quý vị biết những thiếu niên họ nghĩ gì không ? [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Có lẽ anh đang ở vào thời kỳ mà người ta gọi là năm thay đổi của đàn ông hay đàn bà . Họ gọi là gì nhỉ ?

V :Tuổi dậy thì ?

M : Không , không , không .

V : Thời kỳ tắt kinh , không phải . [Có người nói : Xáo trộn ở tuổi trung niên].

M : Xáo trộn ở tuổi trung niên . [Cười]. Thôi bỏ đi , còn gì nữa ... Thôi được .

V : A , con có thể nói rằng , nói về con có những gì ở thế giới này , con đã có rất nhiều nhưng con đã không vui sướng hạnh phúc . Và bây giờ , hữu danh vô thực , con không có gì trên thế giới , nhưng con có tất cả những thứ con cần . Và đặc biệt nhất là trong kỳ thiền thất này . Kỳ thiền thất này thật là đặc biệt đối với con bởi vì trạng thái tâm linh đã đến theo phương cách con luôn luôn mong muốn . Sư Phụ biết , mọi người đều vui sướng , cùng nhau trò chuyện ; họ không những chia sẻ thực phẩm với nhau mà còn tỏ tình bằng hữu với nhau một cách rất tự nhiên . Và đây là tuần lễ sung sướng nhất trong đời mà con có thể nhớ , chỉ được ở đây cùng với tất cả quý vị cùng mọi thứ . Và bây giờ lại còn có cơ hội được trò chuyện tự do và bày tỏ những cảm nghĩ khác biệt , đối với con thật là tuyệt vời .

M : Hãy dẹp đi . [Cười]. Phải , Vincent , anh hãy tự giải thoát khỏi những thứ đó . [Sư Phụ cười].

V : Việc gì xảy ra , nó sẽ xảy ra , Sư Phụ biết ! Như Sư Phụ đã nói hôm qua : Đó là số phận hay không là số phận . [Cười].

M : Đúng !

V : Dạ ! Thế nên Sư Phụ biết , cho nên để làm một người bạn đồng hành thích hợp , con đã không biết Sư Phụ có nhiều điều kiện đặc biệt .

M : Ừ !

V : Và để ...

M : Vì tôi thì đặc biệt .

V : Bởi vì Sư Phụ đặc biệt , và con cũng đặc biệt . [Cười]. Khó có cách nào có thể hòa hợp được . Ai biết ? [Cười].

M : Họ thích anh . Tôi nghĩ vậy . [Cười]. Có thể cô ấy thích cái cung cách của anh . [Sư Phụ chỉ một thiếu nữ gần bên]. Vị hôn sư của cô này cũng là một bác sĩ . Cô ấy bỏ anh chàng chỉ vì tôi . Khùng ! Khùng ! Cả hai người đều giống nhau , tại sao quý vị không ráp lại với nhau .[Cười và vỗ tay]. Tôi vô tội , tôi không có gì liên can đến việc đó . Cô ấy vừa trông thấy tôi , thế là không còn hôn phu nữa . Khi anh chàng nắm tay cô ấy . Cô nói : Ô ! Anh A-tu-la [cười], tình cảm A-tu-la . A-tu-la . Như vậy đó . A-tu-la , tôi không thích A-tu-la . Rồi từ đó trở đi , không còn kết quả gì nữa . Không còn gì hết . Cô ấy khóc lóc đòi đi theo tôi , xin xuất gia . Tôi phải dập tắt lửa của cô nhiều lần . Dập tắt lửa đi . Và bây giờ cô ấy vẫn còn đây , khá hơn trước kia . Ồ ! Trước kia , tôi không thể tin được . Cô ấy khóc ngày khóc đêm , chỉ muốn đến ở gần tôi . Tôi sợ quá , tôi sợ vị hôn phu của cô ấy đến giết tôi . [Sư Phụ cùng đồng tu cười]. Thực ra anh ta vốn ghét tôi . Nhưng tôi không biết chuyện này . Việc tự nhiên xẩy ra . Tôi chỉ biết khi cô ấy kể cho biết ! Làm sao tôi có thể muốn gì nơi cô ấy ? Cho nên tôi luôn bảo cô trở lại nếp sống bình thường và tiếp tục học hành . Hiện giờ cô ấy độc thân và sẵn sàng . [Cười]. Tony , có một người còn ở không . [Cười]. Theo tôi biết , cô ấy còn ở không đó . Người kia , tôi không biết . Thế anh nghĩ sao ? [Cười]. Không ? Cô ấy rất đa tài , nói được nhiều thứ tiếng , cô bắn súng như cao-bồi . [Cười]. Và cô ăn khỏe như trâu [cười], biết múa hát , nhé . Xem lại xem , hử ? [Cười].

W : Có lẽ cô có thể làm vợ của Sư Phụ . [Cười].

V : A , Sư Phụ biết , hôm qua Sư Phụ nói rằng Sư Phụ hoài nghi một người có thể đáp ứng được tất cả nhu cầu của Sư Phụ . Vậy có lẽ Sư Phụ có ba người vợ , hai người chồng và ... [cười] ... có lẽ Sư Phụ cần tất cả hay Sư Phụ có thể luân phiên khi Sư Phụ chán . [Cười].

M : Anh hỏi họ xem , họ nghĩ gì về ý kiến điên khùng của anh ?

V : Quý vị nghĩ thế nào về ý kiến điên khùng đó ? [Vỗ tay]. [Ý kiến hay].

M : Cái gì ? Ý kiến hay ư ?

V : Con không ích kỷ . [Cười].

M : Anh lừa tôi vào bẫy , để sau này khi anh cũng làm như vậy , anh có thể nói : "A , Sư Phụ đã đồng ý".

V : Không , không .

M : Không sao ?

V : Không , không .

M : Tôi có thể có nhiều , nhưng anh chỉ có một phải không ?

V : Dạ , đúng .

M : Thôi được . Có lẽ tôi sẽ chấp nhận . [Cười]. Cái gì ? Anh nói sao ? [Đồng tu : Đó là tình thương chân thật]. Tình thương chân thật , hả ? Anh ta đang khóc kìa , quý vị biết , tôi nghĩ anh ta rất cảm động , tôi nghĩ anh ta rất cảm động , đúng không ? [Dạ]. Hãy trông kìa , anh ta khóc . [Cười]. Mắt anh ta ướt đẫm . [Cười].

V : Dạ , điều đó chứng tỏ đàn ông cũng nhậy cảm như đàn bà .

M : Hử ?

V : Phải , đàn ông có thể mền yếu như đàn bà .

M : Phải , họ rất mền yếu .

V : Dạ , đàn ông có thể rất là mền yếu .

M : Tôi đã khám phá ra rằng nhiều đàn ông rất là dịu dàng , dịu dàng hơn tôi . [Cười]. Ừ , chồng của tôi dịu dàng hơn tôi , tôi thường nói với ông : "Ông hơn tôi mọi thứ , tất cả mọi thứ ông đều hơn tôi". Tôi nói với ông và tôi tin như vậy . Có lẽ tôi sinh ra không được dịu dàng như một người đàn bà mà thôi , bởi vì tôi phải giao thiệp với nhiều người . Bởi vậy Thượng Đế ban cho tôi sự dịu dàng và Thượng Đế cũng còn cho tôi sự can đảm và cứng rắn , để làm công việc của tôi .