Dan Lee
09-02-2007, 11:44 AM
Ý Nghĩa Và Giá Trị Của Thời Giờ
Có con cá thu bị cơn sóng lớn hắt lên bãi biển. Nó nằm sõng sượt trên bãi cát, vẫy đuôi cựa quậy để trở về mặt nước nhưng vô hiệu. Thất vọng, nó chỉ còn biết van xin cầu cứu có ai động lòng thương giúp nó. Một người giàu có đi ngang qua trên bãi cát, cá hổn hển kêu xin:
- Ông ơi, ông làm ơn giúp tôi với.
Người giàu có đáp:
- Rất tiếc, tôi không thể giúp cá được. Tôi phải đi ngay vì đã trễ giờ rồi. Xin cá thông cảm đợi ai khác tơi sau sẽ giúp cho.
Cá tiếp tục vẫy đuôi trên bãi cát, gặp lúc một khách du lịch đi ngang qua và cá lên tiếng kêu xin. Khách du lịch trả lời:
- Tôi cũng muốn giúp cá lắm nhưng không biết phải làm gì đây. Tôi không có gì để đưa cá trở lại biển cả được. Tôi đi du lịch không đem theo dụng cụ nào hết.
Cá khẩn khoản xin:
- Ông ơi, ông không cần dụng cụ nào cả, ông có thể cầm tay nắm lấy tôi và ném tôi vào biển cả là cứu sống tôi được rồi.
Khách du lịch nhìn cá lưỡng lự định giơ tay giúp đỡ nhưng rồi lại thôi. Ông nói:
- Tôi cũng có thể giúp cá được, nhưng tốt hơn cá hãy tự giúp mình đi, muốn là được mà.
Khách du lịch rút máy chụp hình con cá quằn quại trên bãi cát rồi bỏ đi.
Kế đó, một phụ nữ tay xách cặp đi ngang qua và cá lại van lơn cầu cứu.
- Xin giúp tôi với, tôi sắp chết rồi, tôi không thể sống ngoài nước lâu hơn được nữa.
Người phụ nữ dừng chân, quan sát, lắng nghe cá rồi nói:
- Trước khi cứu giúp cá, tôi cần biết lý lịch của cá đã.
Cá thều thào thuật lại mọi sự với hơi thở còn lại. Nhưng người phụ nữ vẫn chưa hài lòng, bà còn đòi được biết thêm vì lý do nào mà cá phải trôi giạt vào bờ và cá phải cam kết không được trở lên bờ nữa. Tuy nhiên, nói xong thì cá cũng tắt ngủm luôn. Người phụ nữ lắc đầu quay nhìn con cá chết rồi bỏ đi. Bà nhún vai thầm thì:
- "Ðời là thế, cũng tại lỗi của cá chứ đâu ta lỗi của ai hơn".
Mặt biển vẫn phẳng lặng hồi lâu. Cuối cùng, một con sóng lớn nổi lên tạt vào bờ cuốn theo xác con cá chết đem nó chôn vùi trong lòng biển.
* * *
Ý nghĩa câu chuyện ngụ ngôn trên đây thật dễ hiểu. Con cá cần nước để sống. Con người cũng cần hít thở dưỡng khí để sống. Trong các nhân tố cuộc sống, Thiên Chúa ban cho chúng ta có thời giờ và dưỡng khí. Thời giờ để sống và dưỡng khí để thở. Thế nhưng, biết bao nhiêu người hàng ngày chạy bán sống bán chết và nổi điên vì có cảm tưởng là thiếu thời giờ. Một trong những nét đặc thù của con người trong xã hội hưởng thụ ngày nay là chạy. Chạy lui chạy tới, bôn chôn hớt hải. Xe chạy, thành phố chạy, tất cả đều chạy để khỏi mất thời giờ, để tranh thủ gấp rút và để được lợi giờ. Chúng ta chào nhau vội vã vì không có thời giờ. Chúng ta không thể suy nghĩ hay quyết định, hoặc đọc sách hay cầu nguyện, vì thiếu thời giờ. Thậm chí nhiều khi ăn không ngon, ngủ không thẳng giấc cũng vì thiếu thời giờ. Biết bao lần chúng ta còn vịn cớ là không có thời giờ để từ chối thực thi một công việc tốt lành, một hành động bác ái, một sự quan tâm tới nhu cầu sống còn của những người ở ngay bên chúng ta.
Phải chăng thực sự là thời giờ quá ít ỏi, quá ngắn ngủi hay là bởi vì chúng ta đang nhầm lẫn điều gì đó, hoặc là vì bậc thang giá trị của chúng ta đang bị đảo lộn và xáo trộn?
Phải chăng sở dĩ điều đó đã và đang xảy ra là vì chúng ta đã bỏ quên một điều rất quan trọng?
Như Chúa Giêsu đã nói với bà Mácta ngày xưa khi Ngài đến nhà thăm hai chị em bà. Vào dịp đó, bà Mácta lăng xăng sửa soạn nấu nướng dọn bữa ăn cho Chúa, trong khi cô em là Maria ngồi yên lặng dưới chân Chúa lắng nghe Ngài nói và nhìn ngắm Chúa với tất cả tình yêu thương trìu mến. Lúc đó, bà Mácta đã dám trách Chúa sao không bảo em bà phụ giúp bà một tay. Chúa Giêsu đã trả lời bà: "Chỉ có một điều cần thiết thôi mà em con đã biết chọn trước rồi, đó là biết dùng thời giờ để lắng nghe với tất cả tâm hồn và biết yêu thương".
Lạy Thiên Chúa là nguồn tình yêu.
Thời giờ là của Chúa, đối với Chúa chỉ có hiện tại vì Chúa là Ðấng hằng hữu. Xin giúp con hiểu rõ ý nghĩa và giá trị của thời giờ và sống trọn vẹn mỗi giây phút hiện tại vì tình yêu, với tình yêu và cho tình yêu mà thôi, tình yêu Chúa và tình yêu tha nhân. Ước chi tình yêu trở nên như dưỡng khí con thở từng giây phút và thời giờ của cuộc sống con cũng chỉ là để yêu thương mà thôi.
Của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Có con cá thu bị cơn sóng lớn hắt lên bãi biển. Nó nằm sõng sượt trên bãi cát, vẫy đuôi cựa quậy để trở về mặt nước nhưng vô hiệu. Thất vọng, nó chỉ còn biết van xin cầu cứu có ai động lòng thương giúp nó. Một người giàu có đi ngang qua trên bãi cát, cá hổn hển kêu xin:
- Ông ơi, ông làm ơn giúp tôi với.
Người giàu có đáp:
- Rất tiếc, tôi không thể giúp cá được. Tôi phải đi ngay vì đã trễ giờ rồi. Xin cá thông cảm đợi ai khác tơi sau sẽ giúp cho.
Cá tiếp tục vẫy đuôi trên bãi cát, gặp lúc một khách du lịch đi ngang qua và cá lên tiếng kêu xin. Khách du lịch trả lời:
- Tôi cũng muốn giúp cá lắm nhưng không biết phải làm gì đây. Tôi không có gì để đưa cá trở lại biển cả được. Tôi đi du lịch không đem theo dụng cụ nào hết.
Cá khẩn khoản xin:
- Ông ơi, ông không cần dụng cụ nào cả, ông có thể cầm tay nắm lấy tôi và ném tôi vào biển cả là cứu sống tôi được rồi.
Khách du lịch nhìn cá lưỡng lự định giơ tay giúp đỡ nhưng rồi lại thôi. Ông nói:
- Tôi cũng có thể giúp cá được, nhưng tốt hơn cá hãy tự giúp mình đi, muốn là được mà.
Khách du lịch rút máy chụp hình con cá quằn quại trên bãi cát rồi bỏ đi.
Kế đó, một phụ nữ tay xách cặp đi ngang qua và cá lại van lơn cầu cứu.
- Xin giúp tôi với, tôi sắp chết rồi, tôi không thể sống ngoài nước lâu hơn được nữa.
Người phụ nữ dừng chân, quan sát, lắng nghe cá rồi nói:
- Trước khi cứu giúp cá, tôi cần biết lý lịch của cá đã.
Cá thều thào thuật lại mọi sự với hơi thở còn lại. Nhưng người phụ nữ vẫn chưa hài lòng, bà còn đòi được biết thêm vì lý do nào mà cá phải trôi giạt vào bờ và cá phải cam kết không được trở lên bờ nữa. Tuy nhiên, nói xong thì cá cũng tắt ngủm luôn. Người phụ nữ lắc đầu quay nhìn con cá chết rồi bỏ đi. Bà nhún vai thầm thì:
- "Ðời là thế, cũng tại lỗi của cá chứ đâu ta lỗi của ai hơn".
Mặt biển vẫn phẳng lặng hồi lâu. Cuối cùng, một con sóng lớn nổi lên tạt vào bờ cuốn theo xác con cá chết đem nó chôn vùi trong lòng biển.
* * *
Ý nghĩa câu chuyện ngụ ngôn trên đây thật dễ hiểu. Con cá cần nước để sống. Con người cũng cần hít thở dưỡng khí để sống. Trong các nhân tố cuộc sống, Thiên Chúa ban cho chúng ta có thời giờ và dưỡng khí. Thời giờ để sống và dưỡng khí để thở. Thế nhưng, biết bao nhiêu người hàng ngày chạy bán sống bán chết và nổi điên vì có cảm tưởng là thiếu thời giờ. Một trong những nét đặc thù của con người trong xã hội hưởng thụ ngày nay là chạy. Chạy lui chạy tới, bôn chôn hớt hải. Xe chạy, thành phố chạy, tất cả đều chạy để khỏi mất thời giờ, để tranh thủ gấp rút và để được lợi giờ. Chúng ta chào nhau vội vã vì không có thời giờ. Chúng ta không thể suy nghĩ hay quyết định, hoặc đọc sách hay cầu nguyện, vì thiếu thời giờ. Thậm chí nhiều khi ăn không ngon, ngủ không thẳng giấc cũng vì thiếu thời giờ. Biết bao lần chúng ta còn vịn cớ là không có thời giờ để từ chối thực thi một công việc tốt lành, một hành động bác ái, một sự quan tâm tới nhu cầu sống còn của những người ở ngay bên chúng ta.
Phải chăng thực sự là thời giờ quá ít ỏi, quá ngắn ngủi hay là bởi vì chúng ta đang nhầm lẫn điều gì đó, hoặc là vì bậc thang giá trị của chúng ta đang bị đảo lộn và xáo trộn?
Phải chăng sở dĩ điều đó đã và đang xảy ra là vì chúng ta đã bỏ quên một điều rất quan trọng?
Như Chúa Giêsu đã nói với bà Mácta ngày xưa khi Ngài đến nhà thăm hai chị em bà. Vào dịp đó, bà Mácta lăng xăng sửa soạn nấu nướng dọn bữa ăn cho Chúa, trong khi cô em là Maria ngồi yên lặng dưới chân Chúa lắng nghe Ngài nói và nhìn ngắm Chúa với tất cả tình yêu thương trìu mến. Lúc đó, bà Mácta đã dám trách Chúa sao không bảo em bà phụ giúp bà một tay. Chúa Giêsu đã trả lời bà: "Chỉ có một điều cần thiết thôi mà em con đã biết chọn trước rồi, đó là biết dùng thời giờ để lắng nghe với tất cả tâm hồn và biết yêu thương".
Lạy Thiên Chúa là nguồn tình yêu.
Thời giờ là của Chúa, đối với Chúa chỉ có hiện tại vì Chúa là Ðấng hằng hữu. Xin giúp con hiểu rõ ý nghĩa và giá trị của thời giờ và sống trọn vẹn mỗi giây phút hiện tại vì tình yêu, với tình yêu và cho tình yêu mà thôi, tình yêu Chúa và tình yêu tha nhân. Ước chi tình yêu trở nên như dưỡng khí con thở từng giây phút và thời giờ của cuộc sống con cũng chỉ là để yêu thương mà thôi.
Của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu