Dan Lee
09-19-2007, 06:33 AM
VỊ THIÊN THẦN THÀNH ARNHEM (HÒA LAN)
Ngày 17-9-1994: tưởng niệm đúng 50 năm cuộc tấn công của quân đội Anh tại làng Oosterbeeck, đẩy lui quân Đức quốc xã ra khỏi lãnh thổ Hòa Lan.
Hàng năm - vào tháng 9 - các binh sĩ đồng minh sống sót thường làm chuyến hành hương về Hòa Lan, thăm viếng những nơi đáng ghi nhớ, trong cuộc tấn công ấy. Điều đáng nói là bên cạnh địa danh chiến cuộc, các binh sĩ không quên thăm viếng một phụ nữ - mà trong thời đó, họ âu yếm tặng bà danh hiệu ”vị thiên thần thành Arnhem”. Đó là bà Kate ter Horst. Arnhem là tên thành phố nơi gia đình bà Kate ter Horst trú ngụ tại nhà xứ và được biến thành trạm cứu thương cho tất cả các binh sĩ đồng minh bị thương trong cuộc tấn kích vào tháng 9 năm 1944. Sau đây là khuôn mặt ”thiền thần” của bà Kate ter Horst do thiếu tướng Michael Dauncey, người Anh, phác họa lại.
Năm ấy, tôi là một trung úy 24 tuổi. Tôi tham dự cuộc tấn công không lực quy mô nhất của quân đội đồng minh, nhằm đẩy lui toàn bộ quân đức quốc xã ra khỏi các lãnh thổ Âu Châu. Tại Pháp và Bỉ, đâu đâu quân Đức cũng thất trận nặng nề. Do đó, quân đội Anh chúng tôi, tham dự cuộc đẩy lui quân Đức tại Arnhem (Hòa Lan) cũng tưởng sẽ thành công dễ dàng.
Chúng tôi dừng xe Jeep trước một ngôi nhà rộng lớn, bao quanh là khu vườn đầy hoa thật đẹp. Một phụ nữ duyên dáng có đôi mắt trong xanh với đàn con 5 đứa quấn quít chung quanh, tiến ra đón tiếp chúng tôi. Đó là bà Kate ter Horst, vợ của Jan, một luật sư của thành phố Arnhem. Gia đình bà hiện đang trú ngụ nơi nhà xứ bỏ trống. Vị y sĩ trẻ tuổi của đoàn quân Anh chúng tôi - đại úy Randall Martin - ngỏ ý xin bà Kate cho phép đặt trạm cấp cứu đầu tiên dưới mái nhà bà. Dĩ nhiên bà Kate vui vẻ nhận lời ngay. Lúc đó chúng tôi thật lạc quan nghĩ rằng, không bao lâu nữa bọn đức quốc xã sẽ bị đẩy lui và cuộc chiến thảm khốc kéo dài hơn 5 năm qua sẽ hoàn toàn chấm dứt!
Thế nhưng, đâu có ai học được chữ ngờ! Ban đầu quân Đức chống cự thật yếu. Từ từ sau đó họ mới phản công cách khủng khiếp. Và số binh sĩ đồng minh tử thương cùng bị thương gia tăng nhanh chóng.. Toàn thể ngôi nhà xứ được tận dụng tối đa, không còn một chỗ trống. Các binh sĩ bị thương nặng nằm la liệt khắp nơi. Cuộc chiến thật tàn khốc. Thành phố Arnhem bị cúp điện. Toàn ngôi nhà bà Kate chìm trong bóng tối, chỉ còn le lói những ánh đèn bạch-lạp.
Chính trong bối cảnh thảm thương đó, xuất hiện và nổi bật khuôn mặt thiên thần của bà Kate ter Horst. Cuộc sống gia đình bà bị đảo lộn tận gốc rễ với sự hiện diện của đoàn binh sĩ - 300 người bị thương nặng - nằm la liệt trong nhà. Tầng trên, tầng dưới, hầm cầu thang, nghĩa là, không còn nơi nào trống. Ngoài việc săn sóc 5 đứa con thơ dại, bà Kate dành trọn thời giờ để chăm sóc, thăm hỏi và ủi an từng binh sĩ bị thương. Bà không nói nhiều lời, nhưng chính sự hiện diện dịu hiền trìu mến của bà làm ấm lòng các binh sĩ, mà đa số còn rất trẻ. Bà nói với mỗi người đôi câu, hỏi thăm về các nàng hôn thê, các vị phu nhân và những ước vọng về tương lai, sau khi thế chiến chấm dứt.
Chưa hết, ngoài việc chăm sóc thể xác, bà Kate còn chú ý đến sức khoẻ tinh thần của các binh sĩ. Vào một buổi tối, bà đọc to cho mọi người đang chen chúc dưới hầm nhà nghe thánh vịnh 91: ”THIÊN CHÚA bênh vực chở che. Dưới bóng cánh Người là chốn con nương ẩn. Chúa tín trung là mã giáp mộc khiên. Con không sợ rợn rùng đêm vắng, hay mũi tên bay giữa ban ngày”. Lời thánh vịnh 91 nhắc nhở mọi người phải đặt trọn niềm tin vào Chúa, nhất là trong hoàn cảnh xem ra thê thảm và bi thương nhất.
Sau đó, vị Linh Mục tuyên úy quân đội chính thức xin bà Kate mỗi ngày dành thời giờ đọc Kinh Thánh cho các binh sĩ nằm liệt trên các băng ca nghe. Và đây là cảnh tượng mà không một ai trong chúng tôi có thể quên được. Bà Kate đọc cho chúng tôi nghe các thánh vịnh, nhờ ánh sáng yếu ớt của chiếc đèn pin. Cứ thế, bà đi từ phòng này sang phòng khác. Hết tầng dưới đến tầng trên. Giọng bà thật rõ ràng và thánh thót, nghe như lời an ủi khuyến khích đến từ trời Cao..
Chúng tôi đã chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ tại Hòa Lan vào năm 1994, nhân dịp tưởng niệm 50 năm cuộc tấn kích của quân đội đồng minh. Và chúng tôi ai nấy đều mong đợi ngày gặp lại người phụ nữ thiên thần ngày xưa của các binh sĩ. Nhưng buồn thay, bà Kate ter Horst bất ngờ qua đời vì tai nạn xe hồi năm 1992..
... Hỡi ai nương tựa Đấng Tối Cao và núp bóng Đấng Quyền Năng Tuyệt Đối, hãy thưa với Chúa rằng: ”Lạy THIÊN CHÚA, Ngài là nơi con náu ẩn, là đồn lũy chở che, con tin tưởng vào Ngài”. Chính Chúa gìn giữ bạn khỏi lưới kẻ thù giăng, khỏi tai ương tàn khốc. Chúa phù trì che chở, dưới cánh Người, bạn có chỗ ẩn thân: lòng Chúa tín trung là khiên che thuẫn đỡ. Bạn không sợ cảnh hãi hùng đêm vắng hay mũi tên bay giữa ban ngày, cả dịch khí hoành hành trong đêm tối, cả ôn thần sát hại lúc ban trưa. Dù tả hữu có ngàn người quỵ ngã, dù hai bên có chết cả vạn người, riêng phần bạn, tuyệt nhiên không hề hấn. . Bạn sẽ không gặp điều ác hại, và tai ương không bén mảng tới nhà, bởi chưng Người truyền cho thiên sứ giữ gìn bạn trên khắp nẻo đường, và thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng cho bạn khỏi vấp chân vào đá. Bạn có thể giẫm lên hùm thiêng rắn độc, đạp nát đầu sư tử khủng long. (Thánh Vịnh 91, 1-7+10-13).
(”Reader's Digest Sélection”, Septembre/1993, trang 121-128)
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt
Ngày 17-9-1994: tưởng niệm đúng 50 năm cuộc tấn công của quân đội Anh tại làng Oosterbeeck, đẩy lui quân Đức quốc xã ra khỏi lãnh thổ Hòa Lan.
Hàng năm - vào tháng 9 - các binh sĩ đồng minh sống sót thường làm chuyến hành hương về Hòa Lan, thăm viếng những nơi đáng ghi nhớ, trong cuộc tấn công ấy. Điều đáng nói là bên cạnh địa danh chiến cuộc, các binh sĩ không quên thăm viếng một phụ nữ - mà trong thời đó, họ âu yếm tặng bà danh hiệu ”vị thiên thần thành Arnhem”. Đó là bà Kate ter Horst. Arnhem là tên thành phố nơi gia đình bà Kate ter Horst trú ngụ tại nhà xứ và được biến thành trạm cứu thương cho tất cả các binh sĩ đồng minh bị thương trong cuộc tấn kích vào tháng 9 năm 1944. Sau đây là khuôn mặt ”thiền thần” của bà Kate ter Horst do thiếu tướng Michael Dauncey, người Anh, phác họa lại.
Năm ấy, tôi là một trung úy 24 tuổi. Tôi tham dự cuộc tấn công không lực quy mô nhất của quân đội đồng minh, nhằm đẩy lui toàn bộ quân đức quốc xã ra khỏi các lãnh thổ Âu Châu. Tại Pháp và Bỉ, đâu đâu quân Đức cũng thất trận nặng nề. Do đó, quân đội Anh chúng tôi, tham dự cuộc đẩy lui quân Đức tại Arnhem (Hòa Lan) cũng tưởng sẽ thành công dễ dàng.
Chúng tôi dừng xe Jeep trước một ngôi nhà rộng lớn, bao quanh là khu vườn đầy hoa thật đẹp. Một phụ nữ duyên dáng có đôi mắt trong xanh với đàn con 5 đứa quấn quít chung quanh, tiến ra đón tiếp chúng tôi. Đó là bà Kate ter Horst, vợ của Jan, một luật sư của thành phố Arnhem. Gia đình bà hiện đang trú ngụ nơi nhà xứ bỏ trống. Vị y sĩ trẻ tuổi của đoàn quân Anh chúng tôi - đại úy Randall Martin - ngỏ ý xin bà Kate cho phép đặt trạm cấp cứu đầu tiên dưới mái nhà bà. Dĩ nhiên bà Kate vui vẻ nhận lời ngay. Lúc đó chúng tôi thật lạc quan nghĩ rằng, không bao lâu nữa bọn đức quốc xã sẽ bị đẩy lui và cuộc chiến thảm khốc kéo dài hơn 5 năm qua sẽ hoàn toàn chấm dứt!
Thế nhưng, đâu có ai học được chữ ngờ! Ban đầu quân Đức chống cự thật yếu. Từ từ sau đó họ mới phản công cách khủng khiếp. Và số binh sĩ đồng minh tử thương cùng bị thương gia tăng nhanh chóng.. Toàn thể ngôi nhà xứ được tận dụng tối đa, không còn một chỗ trống. Các binh sĩ bị thương nặng nằm la liệt khắp nơi. Cuộc chiến thật tàn khốc. Thành phố Arnhem bị cúp điện. Toàn ngôi nhà bà Kate chìm trong bóng tối, chỉ còn le lói những ánh đèn bạch-lạp.
Chính trong bối cảnh thảm thương đó, xuất hiện và nổi bật khuôn mặt thiên thần của bà Kate ter Horst. Cuộc sống gia đình bà bị đảo lộn tận gốc rễ với sự hiện diện của đoàn binh sĩ - 300 người bị thương nặng - nằm la liệt trong nhà. Tầng trên, tầng dưới, hầm cầu thang, nghĩa là, không còn nơi nào trống. Ngoài việc săn sóc 5 đứa con thơ dại, bà Kate dành trọn thời giờ để chăm sóc, thăm hỏi và ủi an từng binh sĩ bị thương. Bà không nói nhiều lời, nhưng chính sự hiện diện dịu hiền trìu mến của bà làm ấm lòng các binh sĩ, mà đa số còn rất trẻ. Bà nói với mỗi người đôi câu, hỏi thăm về các nàng hôn thê, các vị phu nhân và những ước vọng về tương lai, sau khi thế chiến chấm dứt.
Chưa hết, ngoài việc chăm sóc thể xác, bà Kate còn chú ý đến sức khoẻ tinh thần của các binh sĩ. Vào một buổi tối, bà đọc to cho mọi người đang chen chúc dưới hầm nhà nghe thánh vịnh 91: ”THIÊN CHÚA bênh vực chở che. Dưới bóng cánh Người là chốn con nương ẩn. Chúa tín trung là mã giáp mộc khiên. Con không sợ rợn rùng đêm vắng, hay mũi tên bay giữa ban ngày”. Lời thánh vịnh 91 nhắc nhở mọi người phải đặt trọn niềm tin vào Chúa, nhất là trong hoàn cảnh xem ra thê thảm và bi thương nhất.
Sau đó, vị Linh Mục tuyên úy quân đội chính thức xin bà Kate mỗi ngày dành thời giờ đọc Kinh Thánh cho các binh sĩ nằm liệt trên các băng ca nghe. Và đây là cảnh tượng mà không một ai trong chúng tôi có thể quên được. Bà Kate đọc cho chúng tôi nghe các thánh vịnh, nhờ ánh sáng yếu ớt của chiếc đèn pin. Cứ thế, bà đi từ phòng này sang phòng khác. Hết tầng dưới đến tầng trên. Giọng bà thật rõ ràng và thánh thót, nghe như lời an ủi khuyến khích đến từ trời Cao..
Chúng tôi đã chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ tại Hòa Lan vào năm 1994, nhân dịp tưởng niệm 50 năm cuộc tấn kích của quân đội đồng minh. Và chúng tôi ai nấy đều mong đợi ngày gặp lại người phụ nữ thiên thần ngày xưa của các binh sĩ. Nhưng buồn thay, bà Kate ter Horst bất ngờ qua đời vì tai nạn xe hồi năm 1992..
... Hỡi ai nương tựa Đấng Tối Cao và núp bóng Đấng Quyền Năng Tuyệt Đối, hãy thưa với Chúa rằng: ”Lạy THIÊN CHÚA, Ngài là nơi con náu ẩn, là đồn lũy chở che, con tin tưởng vào Ngài”. Chính Chúa gìn giữ bạn khỏi lưới kẻ thù giăng, khỏi tai ương tàn khốc. Chúa phù trì che chở, dưới cánh Người, bạn có chỗ ẩn thân: lòng Chúa tín trung là khiên che thuẫn đỡ. Bạn không sợ cảnh hãi hùng đêm vắng hay mũi tên bay giữa ban ngày, cả dịch khí hoành hành trong đêm tối, cả ôn thần sát hại lúc ban trưa. Dù tả hữu có ngàn người quỵ ngã, dù hai bên có chết cả vạn người, riêng phần bạn, tuyệt nhiên không hề hấn. . Bạn sẽ không gặp điều ác hại, và tai ương không bén mảng tới nhà, bởi chưng Người truyền cho thiên sứ giữ gìn bạn trên khắp nẻo đường, và thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng cho bạn khỏi vấp chân vào đá. Bạn có thể giẫm lên hùm thiêng rắn độc, đạp nát đầu sư tử khủng long. (Thánh Vịnh 91, 1-7+10-13).
(”Reader's Digest Sélection”, Septembre/1993, trang 121-128)
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt