Dan Lee
10-12-2007, 08:19 AM
Chúa nhật XXVIII thường niên năm C (Luca 17,11-19).
Lòng biết ơn.
Bài tin mừng hôm nay Chúa dậy về lòng biết ơn.
Khi đến xin ơn khỏi bệnh phong thì cả nhóm mười người cùng đi, cùng chờ đợi, nhưng khi được ơn rồi thì mạnh ai nấy về, có lẽ mừng qúa nên chín người kia quên, quên một điều cơ bản của con người là cám ơn. Chúng ta thường bảo: họ thiếu nhân bản.
Ngay từ nhỏ, các em thuộc lớp tuổi nhà trẻ đã được dậy về lễ phép: cách xưng hô và nhất là biết cám ơn khi nhận được ân huệ. Trẻ em lễ phép chúng ta bảo trẻ ngoan, trẻ có nhân bản.
Một lần đi đến một giáo xứ, thấy cảnh tượng tưng bừng quá, dừng lại hỏi thăm, giáo dân cho biết hôm nay đón cha mới. Các ông, các bà chức việc, người lo tiệc tùng, người lo lễ nghi nhất là phụng vụ, thật là tấp nập vô cùng.
Trong bài diễn văn ông chủ tịch ban hành giáo cám ơn Đức Cha ba bốn lần vì đã đoái thương cho giáo xứ chúng con được một cha mới và hứa chúng con hết lòng vâng phục Đức cha...
Nhưng 13 năm sau, Đức Cha có lệnh đổi, trong ngày lễ nhận nhiệm sở của cha xứ mới các Cha và qúy khách được mời phải một phen hú vía, vì những hành động chống đối của nhóm người muốn giữ cha xứ cũ. Những lời cám ơn và lời hứa khi xưa, nay họ quên sạch.
Tôi suy nghĩ, tại sao vậy nhỉ? Làm việc đó để làm chi? Tôi tự nói với mình: Linh mục là cánh tay của Giám Mục, khi lãnh chức Linh Mục, vị nào cũng cám ơn Đức Giám Mục và hứa vâng phục khi ĐGM hỏi, thế mà nay phải đổi chỗ thì lại lập phe nhóm để phản đối, với lý do: Nhà thờ, nhà xứ do mình làm ra mà chưa được hưởng. Nhưng thực sự việc làm đó cũng chỉ vì bổn phận phải làm và khi làm cũng bằng tiền của giáo dân khắp nơi, chứ mình bỏ ra được đồng nào đâu, có chăng là sự điều hành và đâu phải một mình tôi biết xây nhà thờ, linh mục nào cũng làm được cả.
Nhân theo dõi world cup, tôi ví linh mục giống như cầu thủ trên sân cỏ biết nhận banh thì cũng phải biết nhả banh, có vậy thì toàn đội mới thắng lợi. Ung hộ các linh mục trong việc phục vụ Chúa và các linh hồn thì tốt, nhưng bị lôi kéo để đi đến gây chia rẽ trong việc sắp xếp nhân sự là một sai phạm lớn và chứng tỏ sự vô ơn đấy. Hơn nữa còn dậy cho trẻ em làm những việc này thì sau này phải lãnh hậu qủa đấy.
Không chỉ biết ơn trong lời nói mà cả bằng việc làm nữa. Biết ơn Chúa, không phải chỉ nói mà còn phải biết tuân phục thánh ý nữa. Biết ơn không chỉ những lúc được như ý mà cả khi không tọai nguyện. Biết ơn cũng là thái độ biết chuẩn bị để lãnh nhiều ơn khác.
Lạy Chúa dù trong nghịch cảnh, xin giúp con vẫn nhận biết ra: Đó là hồng ân Chúa ban.
Linh mục Antôn Nguyễn-Đình-Khuyến.
Lòng biết ơn.
Bài tin mừng hôm nay Chúa dậy về lòng biết ơn.
Khi đến xin ơn khỏi bệnh phong thì cả nhóm mười người cùng đi, cùng chờ đợi, nhưng khi được ơn rồi thì mạnh ai nấy về, có lẽ mừng qúa nên chín người kia quên, quên một điều cơ bản của con người là cám ơn. Chúng ta thường bảo: họ thiếu nhân bản.
Ngay từ nhỏ, các em thuộc lớp tuổi nhà trẻ đã được dậy về lễ phép: cách xưng hô và nhất là biết cám ơn khi nhận được ân huệ. Trẻ em lễ phép chúng ta bảo trẻ ngoan, trẻ có nhân bản.
Một lần đi đến một giáo xứ, thấy cảnh tượng tưng bừng quá, dừng lại hỏi thăm, giáo dân cho biết hôm nay đón cha mới. Các ông, các bà chức việc, người lo tiệc tùng, người lo lễ nghi nhất là phụng vụ, thật là tấp nập vô cùng.
Trong bài diễn văn ông chủ tịch ban hành giáo cám ơn Đức Cha ba bốn lần vì đã đoái thương cho giáo xứ chúng con được một cha mới và hứa chúng con hết lòng vâng phục Đức cha...
Nhưng 13 năm sau, Đức Cha có lệnh đổi, trong ngày lễ nhận nhiệm sở của cha xứ mới các Cha và qúy khách được mời phải một phen hú vía, vì những hành động chống đối của nhóm người muốn giữ cha xứ cũ. Những lời cám ơn và lời hứa khi xưa, nay họ quên sạch.
Tôi suy nghĩ, tại sao vậy nhỉ? Làm việc đó để làm chi? Tôi tự nói với mình: Linh mục là cánh tay của Giám Mục, khi lãnh chức Linh Mục, vị nào cũng cám ơn Đức Giám Mục và hứa vâng phục khi ĐGM hỏi, thế mà nay phải đổi chỗ thì lại lập phe nhóm để phản đối, với lý do: Nhà thờ, nhà xứ do mình làm ra mà chưa được hưởng. Nhưng thực sự việc làm đó cũng chỉ vì bổn phận phải làm và khi làm cũng bằng tiền của giáo dân khắp nơi, chứ mình bỏ ra được đồng nào đâu, có chăng là sự điều hành và đâu phải một mình tôi biết xây nhà thờ, linh mục nào cũng làm được cả.
Nhân theo dõi world cup, tôi ví linh mục giống như cầu thủ trên sân cỏ biết nhận banh thì cũng phải biết nhả banh, có vậy thì toàn đội mới thắng lợi. Ung hộ các linh mục trong việc phục vụ Chúa và các linh hồn thì tốt, nhưng bị lôi kéo để đi đến gây chia rẽ trong việc sắp xếp nhân sự là một sai phạm lớn và chứng tỏ sự vô ơn đấy. Hơn nữa còn dậy cho trẻ em làm những việc này thì sau này phải lãnh hậu qủa đấy.
Không chỉ biết ơn trong lời nói mà cả bằng việc làm nữa. Biết ơn Chúa, không phải chỉ nói mà còn phải biết tuân phục thánh ý nữa. Biết ơn không chỉ những lúc được như ý mà cả khi không tọai nguyện. Biết ơn cũng là thái độ biết chuẩn bị để lãnh nhiều ơn khác.
Lạy Chúa dù trong nghịch cảnh, xin giúp con vẫn nhận biết ra: Đó là hồng ân Chúa ban.
Linh mục Antôn Nguyễn-Đình-Khuyến.