Dan Lee
12-24-2007, 06:58 PM
Mười truyện đơn sơ về Giáo Lý và Giáo Dục mỗi tuần
131. “Vua là kẻ ngu dại nhất trên đời!”
Ông vua kia nói với tên hề trong cung điện: “Ngươi là kẻ ngu dại nhất trên đời. Ngươi hãy cầm chiếc gậy nầy. Khi thấy ai ngu dại hơn ngươi, ngươi hãy trao chiếc gậy nầy cho người đó.”
Khi vua sắp chết, tên hề hỏi vua:
- “Vua sắp đi đâu?”
- “Sắp đi qua thế giới khác.”
- “Khi nào về? Một tháng sao?”
- “Không.”
- “Một năm sao?”
- “Không! Không bao giờ trở về!”
- “Thế vua có chuẩn bị hành lý gì không?”
- “Không!”
- “Thế thì vua hãy cầm lấy chiếc gậy nầy. Vua là kẻ ngu dại nhất trên đời!”
132. Thánh Vinh Sơn định thanh minh…
Bị nghi oan, bị hồ nghi, bị nghĩ xấu, đến độ không thể chịu đựng được nổi, Vinh Sơn liền thảo ra một bức thư thanh minh.
Thảo xong, Vinh Sơn xé đi. Nhìn lên Thánh Giá, Vinh sơn tự nói với mình:
“Ớ Vinh Sơn hèn mọn, ngươi hãy nhìn lên Chúa Giêsu trên thập giá, Ngài có thanh minh như ngươi đâu?”
133. Chúng ta hãy nghe những người Cộng sản nói về Thiên Chúa
Người vô thần mà tự phụ, tự đắc thì khinh dễ Chúa. Chẳng hạn như khi biết được phi hành gia Gargarine của Nga bay lên không trung, một người vô thần đắc chí phát biểu: “Đó là thăng thiên không phải của một kẻ bịa đặt, nhưng là thăng thiên của một thanh niên 27 tuổi”. Chẳng hạn như phi hành gia Titov của Nga nói: “Máy móc trên phi thuyền không ghi được dấu hiệu gì về Thiên Chúa và về các thánh ở trên trời. Bổn đạo nói chết rồi mới lên trời được. Còn chúng ta, chúng ta lên trời khi đang còn sống.”
Còn người vô thần mà khiêm tốn thì lại khác. Chẳng hạn như bác sĩ Salmanoff, bác sĩ riêng của Lênin. Lúc 83 tuổi, ông cho xuất xuất bản hai cuốn sách: “Sự Bí mật và sự Khôn ngoan của Thân Xác” (1958) và “Mầu nhiệm của sự sống” (1960). Trong một cuộc phỏng vấn, ông trả lời một cách xác tín như sau: “Môn sinh vật học và môn phân tích tâm lý đã làm cho tôi trở thành một kẻ hữu thần.”
134. Yêu người trong ngày Chúa nhựt
Một người thợ công giáo kia, trong ngày Chúa nhựt, sau khi đã tham dự thánh lễ về, giúp sửa các đồ cần kíp cho một người láng giềng.
Khi được trả tiền công, người thợ công giáo nầy liền từ chối một cách vui vẻ “Đây là ngày của Chúa. Tôi làm vì Chúa. Anh cũng là người anh em với tôi trong Chúa.”
135. “Ông ta cần lời cầu nguyện hơn là hình phạt.”
Moneta, một kẻ nghịch đạo, dùng một tên giả để viết một cuốn sách chống lại Đức Giám mục Sarto ở Mantova (sau nầy là Đức Giáo Hoàng Piô X). Ông ta bị lột mặt nạ. Giáo dân đòi kiện nhưng Đức Cha Sarto dịu dàng nói: “Ông ta cần lời cầu nguyện hơn là hình phạt.”
Khi biết được Moneta bị phá sản, Đức Cha Sarto nhờ một bà đạo đức đem đến giúp ông nầy một số tiền.
136. Kho tàng quý báu vô giá cho Giáo Hội
Tháng 3 năm 1960, dịp lễ Thánh Giuse, bổn mạng Công Đồng Vatican 2 (19.3.1960), Đức Thánh Cha Gioan XXIII tiếp năm ngàn bệnh nhân tại Đền Thờ Thánh Phêrô. Ba bệnh nhân, gồm một linh mục, một người đàn ông và một người đàn bà, được mang lên gần Đức Thánh Cha để nói lời đại diện cho bệnh nhân: “Con dâng sự đau khổ của con và sự bất toại của con để cầu xin cho Công Đồng Chung được kết quả.”
Đức Thánh Cha Gioan 23 rất cảmđộng. Ngài nói: “Các con là kho tàng quý báu vô giá cho Giáo Hội.”
137. Cộng đoàn tu sĩ nào không thể tồn tại được?
Mỗi lần gặp các tu sĩ, Đức Thánh Cha Gioan-Phaolô II luôn nhấn mạnh điểm nầy: “Một cộng đoàn tu sĩ mà không cầu nguyện thì không thể nào tồn tại được.”
138. Bền chí cho đến cùng mới thành công
Đại tướng Foch thắng trận thế chiến thứ nhất thế nào?
Binh sĩ mỏi mệt, sĩ quan năn nỉ, nhưng đại tướng Foch vẫn luôn thúc giục họ: “không nghỉ, không ngủ, không ngừng”.
Mặc cho cấp dưới oán thán và rên rỉ, đại tướng Foch vẫn làm lơ. Ông muốn đi ngược lại tất cả. Ông quyết dẹp lòng trắc ẩn. Ông kiên chí đến cùng. Và sự kiên chí đến cùng nầy đã đem lại cho ông cuộc thắng trận vẻ vang trong trận đệ nhất thế chiến.
139. Một mạng nhện đơn sơ Chúa cho giăng ra đúng lúc, cũng đủ để cứu sống cả một mạng người
Thánh Félix de Nole chạy thoát quân dữ đang đuổi bắt ngài.
Thấy một cái hang, ngài liền liều lĩnh chui vào. Một con nhện liền giăng ngay một mạng nhện nơi cửa hang.
Quân dủcượt đuổi bắt ngài, dừng lại trước cửa hang vì thấy ngài biến mất vào trong đó. Chúng đoán thế nào ngài cũng có trong hang nầy. Dù vậy, chúng cười với nhau và nói: “Cửa hang có mạng nhện giăng. Ông nầy không thể trốn trong hang nầy được.” Rồi chúng bỏ đi tìm ngài nơi khác, trong khi chính ngài đang nép mình im lặng trong cái hang đó.
Chúa chỉ cần cho có một mạng nhện đơn sơ giăng ra đúng lúc, cũng đủ để cứu sống cả một mạng người.
140. Giáo sư danh tiếng của một vị tiến sĩ thông thái
Cha Taulère là một vị tiến sĩ thông thái của Dòng Đa Minh. Trong tám năm liền, ngài xin Chúa cho ngài gặp được một thầy dạy cho mình con đường trọn lành thánh thiện.
Ngày kia, Chúa soi sáng cho ngài biết: tới nơi cửa nhà thờ, sẽ gặp được vị giáo sư đó.
Cha Taulère vui mừng, tới ngay cửa nhà thờ.
Cha đứng đợi vị gíao sư danh tiếng đến, vì cha chỉ thấy một người ăn mày mang áo rách vá, chân không mang dép, đang ngồi nơi cửa nhà thờ.
Cha Taulère vừa đợi vừa thất vọng vì thấy người ăn mày nầy đáng được mình cho của ăn để nuôi phần xác, hơn là giúp mình có những ý kiến cao siêu về đàng trọn lành thánh thiện.
Để giết thời giờ, cha Taulère lân la hỏi chuyện người ăn mày. Và sau đây là những lời đối đáp.
- “Chúc ông vui vẻ!”
- “Thưa cha, con không bao giờ buồn.”
- “Ủa, sao lạ vậy?”
- “Thưa cha, con không bao giờ sống cực khổ vì sống theo thánh ý Chúa thì luôn luôn hạnh phúc. Ngày giờ Chúa ban cho con sống thì luôn luôn tốt lành và mọi sự xảy ra trong đời là đề ca tụng Chúa. Tuy con nghèo khổ, không nơi nương tựa, nhưng con luôn luôn hạnh phúc sung sướng vì khi con không xin được của gì ăn, phải nhịn đói, con cũng ngợi khen Chúa; vì khi người ta nhờm gớm con, khinh miệt con, con cũng ngợi khen Chúa. Ngày nào, giờ nào cũng tốt đối với con vì ngày nào, giờ nào, con cũng luôn sống theo thánh ý Chúa. Chúa là Cha vô cùng yêu thương con, con luôn sung sướng. Dù cho những sự gì xảy đến trong đời con, trái ý hay thuận ý con, kèm theo sung sướng hay pha lẫn đắng cay, có lợi hay có hại cho con, được người ta quý chuộng hay bị người ta khinh chê, trong mọi hoàn cảnh đó, con luôn luôn vui sướng hạnh phúc vì tất cả đều do Chúa mà ra.”
Cha Taulère rất ngạc nhiên về sự khôn ngoan sâu xa của người ăn mày về con đường trọn lành thánh thiện. Cha hỏi thêm:
- “Con bởi đâu mà tới?”
- “Con bởi Chúa mà tới.”
- “Con gặp Chúa ở đâu?”
- “Con gặp Chúa trong tâm hồn sạch tội và thiện chí của con.”
Cha Taulère kính cẩn chào cám ơn và từ giả người ăn mày.
Trên đường trở về dòng, cha Taulère sung sướng cám ơn Chúa vì đã nhậm lời ngài cầu nguyện trong vòng tám năm để xin cho được gặp một vị giáo sư danh tiếng dạy cho mình con đường trọn lành thánh thiện, và nay, ngài đã gặp: đó là một người ăn mày!
LM. Emmanuen Nguyễn Vinh Gioang
131. “Vua là kẻ ngu dại nhất trên đời!”
Ông vua kia nói với tên hề trong cung điện: “Ngươi là kẻ ngu dại nhất trên đời. Ngươi hãy cầm chiếc gậy nầy. Khi thấy ai ngu dại hơn ngươi, ngươi hãy trao chiếc gậy nầy cho người đó.”
Khi vua sắp chết, tên hề hỏi vua:
- “Vua sắp đi đâu?”
- “Sắp đi qua thế giới khác.”
- “Khi nào về? Một tháng sao?”
- “Không.”
- “Một năm sao?”
- “Không! Không bao giờ trở về!”
- “Thế vua có chuẩn bị hành lý gì không?”
- “Không!”
- “Thế thì vua hãy cầm lấy chiếc gậy nầy. Vua là kẻ ngu dại nhất trên đời!”
132. Thánh Vinh Sơn định thanh minh…
Bị nghi oan, bị hồ nghi, bị nghĩ xấu, đến độ không thể chịu đựng được nổi, Vinh Sơn liền thảo ra một bức thư thanh minh.
Thảo xong, Vinh Sơn xé đi. Nhìn lên Thánh Giá, Vinh sơn tự nói với mình:
“Ớ Vinh Sơn hèn mọn, ngươi hãy nhìn lên Chúa Giêsu trên thập giá, Ngài có thanh minh như ngươi đâu?”
133. Chúng ta hãy nghe những người Cộng sản nói về Thiên Chúa
Người vô thần mà tự phụ, tự đắc thì khinh dễ Chúa. Chẳng hạn như khi biết được phi hành gia Gargarine của Nga bay lên không trung, một người vô thần đắc chí phát biểu: “Đó là thăng thiên không phải của một kẻ bịa đặt, nhưng là thăng thiên của một thanh niên 27 tuổi”. Chẳng hạn như phi hành gia Titov của Nga nói: “Máy móc trên phi thuyền không ghi được dấu hiệu gì về Thiên Chúa và về các thánh ở trên trời. Bổn đạo nói chết rồi mới lên trời được. Còn chúng ta, chúng ta lên trời khi đang còn sống.”
Còn người vô thần mà khiêm tốn thì lại khác. Chẳng hạn như bác sĩ Salmanoff, bác sĩ riêng của Lênin. Lúc 83 tuổi, ông cho xuất xuất bản hai cuốn sách: “Sự Bí mật và sự Khôn ngoan của Thân Xác” (1958) và “Mầu nhiệm của sự sống” (1960). Trong một cuộc phỏng vấn, ông trả lời một cách xác tín như sau: “Môn sinh vật học và môn phân tích tâm lý đã làm cho tôi trở thành một kẻ hữu thần.”
134. Yêu người trong ngày Chúa nhựt
Một người thợ công giáo kia, trong ngày Chúa nhựt, sau khi đã tham dự thánh lễ về, giúp sửa các đồ cần kíp cho một người láng giềng.
Khi được trả tiền công, người thợ công giáo nầy liền từ chối một cách vui vẻ “Đây là ngày của Chúa. Tôi làm vì Chúa. Anh cũng là người anh em với tôi trong Chúa.”
135. “Ông ta cần lời cầu nguyện hơn là hình phạt.”
Moneta, một kẻ nghịch đạo, dùng một tên giả để viết một cuốn sách chống lại Đức Giám mục Sarto ở Mantova (sau nầy là Đức Giáo Hoàng Piô X). Ông ta bị lột mặt nạ. Giáo dân đòi kiện nhưng Đức Cha Sarto dịu dàng nói: “Ông ta cần lời cầu nguyện hơn là hình phạt.”
Khi biết được Moneta bị phá sản, Đức Cha Sarto nhờ một bà đạo đức đem đến giúp ông nầy một số tiền.
136. Kho tàng quý báu vô giá cho Giáo Hội
Tháng 3 năm 1960, dịp lễ Thánh Giuse, bổn mạng Công Đồng Vatican 2 (19.3.1960), Đức Thánh Cha Gioan XXIII tiếp năm ngàn bệnh nhân tại Đền Thờ Thánh Phêrô. Ba bệnh nhân, gồm một linh mục, một người đàn ông và một người đàn bà, được mang lên gần Đức Thánh Cha để nói lời đại diện cho bệnh nhân: “Con dâng sự đau khổ của con và sự bất toại của con để cầu xin cho Công Đồng Chung được kết quả.”
Đức Thánh Cha Gioan 23 rất cảmđộng. Ngài nói: “Các con là kho tàng quý báu vô giá cho Giáo Hội.”
137. Cộng đoàn tu sĩ nào không thể tồn tại được?
Mỗi lần gặp các tu sĩ, Đức Thánh Cha Gioan-Phaolô II luôn nhấn mạnh điểm nầy: “Một cộng đoàn tu sĩ mà không cầu nguyện thì không thể nào tồn tại được.”
138. Bền chí cho đến cùng mới thành công
Đại tướng Foch thắng trận thế chiến thứ nhất thế nào?
Binh sĩ mỏi mệt, sĩ quan năn nỉ, nhưng đại tướng Foch vẫn luôn thúc giục họ: “không nghỉ, không ngủ, không ngừng”.
Mặc cho cấp dưới oán thán và rên rỉ, đại tướng Foch vẫn làm lơ. Ông muốn đi ngược lại tất cả. Ông quyết dẹp lòng trắc ẩn. Ông kiên chí đến cùng. Và sự kiên chí đến cùng nầy đã đem lại cho ông cuộc thắng trận vẻ vang trong trận đệ nhất thế chiến.
139. Một mạng nhện đơn sơ Chúa cho giăng ra đúng lúc, cũng đủ để cứu sống cả một mạng người
Thánh Félix de Nole chạy thoát quân dữ đang đuổi bắt ngài.
Thấy một cái hang, ngài liền liều lĩnh chui vào. Một con nhện liền giăng ngay một mạng nhện nơi cửa hang.
Quân dủcượt đuổi bắt ngài, dừng lại trước cửa hang vì thấy ngài biến mất vào trong đó. Chúng đoán thế nào ngài cũng có trong hang nầy. Dù vậy, chúng cười với nhau và nói: “Cửa hang có mạng nhện giăng. Ông nầy không thể trốn trong hang nầy được.” Rồi chúng bỏ đi tìm ngài nơi khác, trong khi chính ngài đang nép mình im lặng trong cái hang đó.
Chúa chỉ cần cho có một mạng nhện đơn sơ giăng ra đúng lúc, cũng đủ để cứu sống cả một mạng người.
140. Giáo sư danh tiếng của một vị tiến sĩ thông thái
Cha Taulère là một vị tiến sĩ thông thái của Dòng Đa Minh. Trong tám năm liền, ngài xin Chúa cho ngài gặp được một thầy dạy cho mình con đường trọn lành thánh thiện.
Ngày kia, Chúa soi sáng cho ngài biết: tới nơi cửa nhà thờ, sẽ gặp được vị giáo sư đó.
Cha Taulère vui mừng, tới ngay cửa nhà thờ.
Cha đứng đợi vị gíao sư danh tiếng đến, vì cha chỉ thấy một người ăn mày mang áo rách vá, chân không mang dép, đang ngồi nơi cửa nhà thờ.
Cha Taulère vừa đợi vừa thất vọng vì thấy người ăn mày nầy đáng được mình cho của ăn để nuôi phần xác, hơn là giúp mình có những ý kiến cao siêu về đàng trọn lành thánh thiện.
Để giết thời giờ, cha Taulère lân la hỏi chuyện người ăn mày. Và sau đây là những lời đối đáp.
- “Chúc ông vui vẻ!”
- “Thưa cha, con không bao giờ buồn.”
- “Ủa, sao lạ vậy?”
- “Thưa cha, con không bao giờ sống cực khổ vì sống theo thánh ý Chúa thì luôn luôn hạnh phúc. Ngày giờ Chúa ban cho con sống thì luôn luôn tốt lành và mọi sự xảy ra trong đời là đề ca tụng Chúa. Tuy con nghèo khổ, không nơi nương tựa, nhưng con luôn luôn hạnh phúc sung sướng vì khi con không xin được của gì ăn, phải nhịn đói, con cũng ngợi khen Chúa; vì khi người ta nhờm gớm con, khinh miệt con, con cũng ngợi khen Chúa. Ngày nào, giờ nào cũng tốt đối với con vì ngày nào, giờ nào, con cũng luôn sống theo thánh ý Chúa. Chúa là Cha vô cùng yêu thương con, con luôn sung sướng. Dù cho những sự gì xảy đến trong đời con, trái ý hay thuận ý con, kèm theo sung sướng hay pha lẫn đắng cay, có lợi hay có hại cho con, được người ta quý chuộng hay bị người ta khinh chê, trong mọi hoàn cảnh đó, con luôn luôn vui sướng hạnh phúc vì tất cả đều do Chúa mà ra.”
Cha Taulère rất ngạc nhiên về sự khôn ngoan sâu xa của người ăn mày về con đường trọn lành thánh thiện. Cha hỏi thêm:
- “Con bởi đâu mà tới?”
- “Con bởi Chúa mà tới.”
- “Con gặp Chúa ở đâu?”
- “Con gặp Chúa trong tâm hồn sạch tội và thiện chí của con.”
Cha Taulère kính cẩn chào cám ơn và từ giả người ăn mày.
Trên đường trở về dòng, cha Taulère sung sướng cám ơn Chúa vì đã nhậm lời ngài cầu nguyện trong vòng tám năm để xin cho được gặp một vị giáo sư danh tiếng dạy cho mình con đường trọn lành thánh thiện, và nay, ngài đã gặp: đó là một người ăn mày!
LM. Emmanuen Nguyễn Vinh Gioang