Phương
05-25-2005, 12:28 AM
Giá trị của một giấc mơ
TTO - Tôi lớn lên trong nghèo khổ cùng với sáu ngư?i anh và ba chị gái dưới sự chăm sóc tuyệt v?i của cha mẹ nuôi, Scarlette Hunley. Chúng tôi có ít ti?n, ít đồ vật có giá trị nhưng tràn đầy tình yêu thương và sự quan tâm. Tôi hiểu rằng dù ngư?i ta nghèo như thế nào đi nữa, trong h? vẫn có chỗ dành cho ước mơ.
Tôi mơ ước trở thành vận động viên. Khi 16 tuổi, tôi đã có thể tập bóng chày, ném bóng nhanh và tông vào bất cứ thứ gì di chuyển trên sân bóng. Tôi cũng thật may mắn: huấn luyện viên Ollie Jarvis ở trư?ng trung h?c - ngư?i không chỉ đặt ni?m tin vào tôi mà còn dạy tôi cách tin vào bản thân mình. Ông đã chỉ cho tôi biết sự khác biệt giữa mang một ước mơ và thể hiện sự vững tin. Một biến cố đặc biệt với huấn luyện viên Jarvis đã thay đổi cuộc đ?i tôi.
?ó là mùa hè giữa hai năm h?c cuối, một ngư?i bạn rủ tôi đi làm thêm. ?ây chính là cơ hội kiếm ti?n để tôi hẹn hò với bạn gái, mua xe mới, sắm sửa quần áo và đi?u quan tr?ng là, bước đầu dành dụm để mua cho mẹ tôi một căn nhà. Viễn cảnh của công việc hè đó thật cám dỗ khiến tôi không muốn b? lỡ cơ hội.
Lúc đó, tôi nhận ra rằng tôi phải từ b? tập bóng chày để làm việc, cũng có nghĩa là tôi phải nói với huấn luyện viên Jarvis rằng tôi sẽ không chơi bóng nữa. Tôi sợ hãi khi nghĩ đến đi?u đó và tôi tự khích lệ mình bằng l?i khuyên mà mẹ tôi đã dạy tôi: “Gieo nhân nào thì gặt quả nấy?.
Khi tôi nói với huấn luyện viên Jarvis, ông đã nổi giận đúng như tôi nghĩ. Ông bảo: “Con đã có cả cuộc đ?i để làm việc, trong khi th?i gian chơi bóng của con lại có giới hạn. Con không thể b? phí chúng được?.
Tôi đứng trước mặt ông, đầu căng ra tìm những l?i lẽ để giải thích với ông vì sao mong muốn mua nhà cho mẹ tôi và mong muốn có ti?n lại khiến tôi làm cho ông thất v?ng như vậy.
“Làm công việc đó được bao nhiêu ti?n, con trai??, ông h?i.
“3,25 đôla một gi? ạ?, tôi trả l?i.
“À?, ông h?i lại, “Thì ra 3,25 đôla một gi? là giá của một ước mơ phải không con??.
Câu h?i đó quá rõ ràng và nó đã cho tôi thấy sự khác nhau giữa mong muốn một cái gì đó ngay lập tức và có một mục đích lâu dài. Tôi đã dành mùa hè đó để chơi thể thao, và trong năm ấy tôi được m?i vào đội Pittsburgh Pirates với hợp đồng đ? nghị là 20.000 đôla. Tôi cũng nhận được một suất h?c bổng của Trư?ng đại h?c Arizona để có thể tiếp tục h?c cao hơn. Tôi đã ký hợp đồng với đội Denver Broncos vào năm 1984 với giá 1,7 triệu đôla và tôi đã mua cho mẹ tôi căn nhà tôi từng mơ ước.
TTO - Tôi lớn lên trong nghèo khổ cùng với sáu ngư?i anh và ba chị gái dưới sự chăm sóc tuyệt v?i của cha mẹ nuôi, Scarlette Hunley. Chúng tôi có ít ti?n, ít đồ vật có giá trị nhưng tràn đầy tình yêu thương và sự quan tâm. Tôi hiểu rằng dù ngư?i ta nghèo như thế nào đi nữa, trong h? vẫn có chỗ dành cho ước mơ.
Tôi mơ ước trở thành vận động viên. Khi 16 tuổi, tôi đã có thể tập bóng chày, ném bóng nhanh và tông vào bất cứ thứ gì di chuyển trên sân bóng. Tôi cũng thật may mắn: huấn luyện viên Ollie Jarvis ở trư?ng trung h?c - ngư?i không chỉ đặt ni?m tin vào tôi mà còn dạy tôi cách tin vào bản thân mình. Ông đã chỉ cho tôi biết sự khác biệt giữa mang một ước mơ và thể hiện sự vững tin. Một biến cố đặc biệt với huấn luyện viên Jarvis đã thay đổi cuộc đ?i tôi.
?ó là mùa hè giữa hai năm h?c cuối, một ngư?i bạn rủ tôi đi làm thêm. ?ây chính là cơ hội kiếm ti?n để tôi hẹn hò với bạn gái, mua xe mới, sắm sửa quần áo và đi?u quan tr?ng là, bước đầu dành dụm để mua cho mẹ tôi một căn nhà. Viễn cảnh của công việc hè đó thật cám dỗ khiến tôi không muốn b? lỡ cơ hội.
Lúc đó, tôi nhận ra rằng tôi phải từ b? tập bóng chày để làm việc, cũng có nghĩa là tôi phải nói với huấn luyện viên Jarvis rằng tôi sẽ không chơi bóng nữa. Tôi sợ hãi khi nghĩ đến đi?u đó và tôi tự khích lệ mình bằng l?i khuyên mà mẹ tôi đã dạy tôi: “Gieo nhân nào thì gặt quả nấy?.
Khi tôi nói với huấn luyện viên Jarvis, ông đã nổi giận đúng như tôi nghĩ. Ông bảo: “Con đã có cả cuộc đ?i để làm việc, trong khi th?i gian chơi bóng của con lại có giới hạn. Con không thể b? phí chúng được?.
Tôi đứng trước mặt ông, đầu căng ra tìm những l?i lẽ để giải thích với ông vì sao mong muốn mua nhà cho mẹ tôi và mong muốn có ti?n lại khiến tôi làm cho ông thất v?ng như vậy.
“Làm công việc đó được bao nhiêu ti?n, con trai??, ông h?i.
“3,25 đôla một gi? ạ?, tôi trả l?i.
“À?, ông h?i lại, “Thì ra 3,25 đôla một gi? là giá của một ước mơ phải không con??.
Câu h?i đó quá rõ ràng và nó đã cho tôi thấy sự khác nhau giữa mong muốn một cái gì đó ngay lập tức và có một mục đích lâu dài. Tôi đã dành mùa hè đó để chơi thể thao, và trong năm ấy tôi được m?i vào đội Pittsburgh Pirates với hợp đồng đ? nghị là 20.000 đôla. Tôi cũng nhận được một suất h?c bổng của Trư?ng đại h?c Arizona để có thể tiếp tục h?c cao hơn. Tôi đã ký hợp đồng với đội Denver Broncos vào năm 1984 với giá 1,7 triệu đôla và tôi đã mua cho mẹ tôi căn nhà tôi từng mơ ước.