Dan Lee
01-17-2008, 08:22 PM
LO BÒ TRẮNG RĂNG
http://vietcatholic.net/pics/mothers_day_balloon_teddy_bear_wm.gif
Nước Kỷ có một người ngày đêm lo lắng sợ trời sập, vừa nghĩ đến tình hình ấy thì ông ta ăn không ngon, ngủ không yên giấc.
Lại có một người khác biết được người nước Kỷ ấy buồn rầu thì cảm thấy nực cười, nên chạy đến gặp ông ta, nói: “Trời là do khí tích tụ mà thành, không có chỗ nào mà không có khí, chúng ta cả ngày đều ở trong khí mà hoạt động, sao lại lo lắng có ngày trời sập chứ ?”
Người nước Kỷ lo lắng hỏi: “Nếu trời chỉ do khí tích tụ mà thôi, tại sao nhật nguyệt tinh tú không bị rơi xuống ?”
Người ấy nói: “Nhật nguyệt tinh tú cũng là sự tích khí của ánh sáng, có rơi xuống thì cũng không làm hại người.”
- “Vậy thì địa cầu sẽ không bị sụp sao ?”
- Địa cầu là do đất tích tụ mà thành, đầy đủ bốn phương, không có chỗ nào mà không có đất, chúng ta cả ngày ở trên đất đi lại, địa cầu làm sao có thể sụp được chứ ?”
Người nước Kỷ sau khi nghe người ấy giải thích xong, thì hiểu rõ sự thật, sự lo lắng cũng biến mất luôn.
(Liệt tử: Thiên thụy)
Suy tư:
Con người ta ai cũng có những nổi lo của mình: có người lo ngày mai lấy gì ăn lấy gì mặc; có người lo tháng này lấy tiền đâu mà đóng học phí cho con; có người lo chạy áp phe bể mánh; có người lo tiền hối lộ chia chác bị cấp trên phát hiện; lại có người lo không biết ngày nào thì “ủ tờ”, bởi vì buôn bán ma túy thuốc phiện.v.v... Tóm lại là người giàu có thì có nổi lo lắng của người giàu có, người nghèo khó thì có sự lo của người nghèo khổ, ai cũng lo lắng cả.
Lo chuyện trời đất sập không phải là lo bò trắng răng, nhưng là mọt cái lo chính đáng, đó là cái lo mà ngày nay khoa học đang lo lắng không biết quả đất này nó sẽ như thế nào, nếu có một thiên thạch khổng lồ tông vào, ghê thật.
Ai cũng có cái để lo lắng cả, nhưng người Ki-tô hữu biết đem cái lo lắng của mình đặt vào trong sự quan phòng của Thiên Chúa, và hết sức làm tròn trách nhiệm của mình, đó chính là cái lo lắng cách chính đáng mà bất kỳ người Ki-tô hữu nào cũng có thể làm được, chỉ có điều là họ có sự tín thác không mà thôi.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://vietcatholic.net/pics/mothers_day_balloon_teddy_bear_wm.gif
Nước Kỷ có một người ngày đêm lo lắng sợ trời sập, vừa nghĩ đến tình hình ấy thì ông ta ăn không ngon, ngủ không yên giấc.
Lại có một người khác biết được người nước Kỷ ấy buồn rầu thì cảm thấy nực cười, nên chạy đến gặp ông ta, nói: “Trời là do khí tích tụ mà thành, không có chỗ nào mà không có khí, chúng ta cả ngày đều ở trong khí mà hoạt động, sao lại lo lắng có ngày trời sập chứ ?”
Người nước Kỷ lo lắng hỏi: “Nếu trời chỉ do khí tích tụ mà thôi, tại sao nhật nguyệt tinh tú không bị rơi xuống ?”
Người ấy nói: “Nhật nguyệt tinh tú cũng là sự tích khí của ánh sáng, có rơi xuống thì cũng không làm hại người.”
- “Vậy thì địa cầu sẽ không bị sụp sao ?”
- Địa cầu là do đất tích tụ mà thành, đầy đủ bốn phương, không có chỗ nào mà không có đất, chúng ta cả ngày ở trên đất đi lại, địa cầu làm sao có thể sụp được chứ ?”
Người nước Kỷ sau khi nghe người ấy giải thích xong, thì hiểu rõ sự thật, sự lo lắng cũng biến mất luôn.
(Liệt tử: Thiên thụy)
Suy tư:
Con người ta ai cũng có những nổi lo của mình: có người lo ngày mai lấy gì ăn lấy gì mặc; có người lo tháng này lấy tiền đâu mà đóng học phí cho con; có người lo chạy áp phe bể mánh; có người lo tiền hối lộ chia chác bị cấp trên phát hiện; lại có người lo không biết ngày nào thì “ủ tờ”, bởi vì buôn bán ma túy thuốc phiện.v.v... Tóm lại là người giàu có thì có nổi lo lắng của người giàu có, người nghèo khó thì có sự lo của người nghèo khổ, ai cũng lo lắng cả.
Lo chuyện trời đất sập không phải là lo bò trắng răng, nhưng là mọt cái lo chính đáng, đó là cái lo mà ngày nay khoa học đang lo lắng không biết quả đất này nó sẽ như thế nào, nếu có một thiên thạch khổng lồ tông vào, ghê thật.
Ai cũng có cái để lo lắng cả, nhưng người Ki-tô hữu biết đem cái lo lắng của mình đặt vào trong sự quan phòng của Thiên Chúa, và hết sức làm tròn trách nhiệm của mình, đó chính là cái lo lắng cách chính đáng mà bất kỳ người Ki-tô hữu nào cũng có thể làm được, chỉ có điều là họ có sự tín thác không mà thôi.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.