PDA

View Full Version : Chúc Mừng Năm Mới của Sư Phụ Thanh Hải



xuanthu
01-25-2008, 02:58 PM
Lôøi Chuùc Taân Nieân Cuûa Sö Phuï

Thanh Haûi Voâ Thöôïng Sö giaûng taïi ñaïo traøng Taây Hoà, Formosa
Ngaøy 29 thaùng 1,1995 (Nguyeân vaên tieáng Trung Hoa)

Nhieàu ngöôøi hieåu laàm yù nghóa cuûa naêm môùi vaø ngaøy leã. Moãi laàn coù dòp leã lôùn hay naêm môùi, chuùng ta ñeàu neân suy nghó, kieåm ñieåm laïi baûn thaân nhieàu hôn, xem mình coù nhöõng gì toát hôn ñeå cuùng döôøng theá giôùi, coáng hieán cho ngöôøi thaân baïn beø hay toå quoác. Khoâng neân moãi laàn coù cô hoäi laø kieám côù ñeå aên uoáng chôi bôøi, thay vì ñoù chuùng ta neân söûa ñoåi cöû chæ vaø lôøi noùi thoâ keäch cuûa mình. Dó nhieân laø quyù vò ñaõ bieát heát caû roài! Sö Phuï nhaân cô hoäi naøy ñeå nhaéc nhôû quyù vò. Neáu quyù vò ñaõ thi haønh roài thì khoâng caàn nghe, neáu chöa laøm hay queân laøm, thì dó nhieân phaûi ghi nhôù!


Tröôûng Döôõng
Phong Ñoä Nhaõ Nhaën

Nhöõng gì neân noùi Sö Phuï ñaõ noùi roài. Ñieàu chuû yeáu laø moïi ngöôøi thöïc haønh giaùo lyù laø ñöôïc! Naêm môùi dó nhieân phaûi tieán boä, khoâng phaûi moãi naêm moãi "laõo", maø laø moãi naêm moãi "laõo luyeän" veà maët taâm linh vaø caøng coù trí hueä, nhö vaäy môùi thaät söï laø "laõo nhaân", caøng giaø caøng toát. Chaúng haïn nhö naêm vöøa qua chuùng ta laøm nhöõng ñieàu maø mình khoâng thích hay ngöôøi khaùc khoâng thích, trong naêm môùi chuùng ta seõ söûa ñoåi! Coá gaéng söûa ñoåi, ñeå haønh vi vaø lôøi noùi cuûa chuùng ta trôû neân toát hôn, caøng ngaøy caøng toát ñeïp.

Trong sinh hoaït haøng ngaøy, nhaát ñònh seõ coù nhöõng giaây phuùt maø chuùng ta phaûn öùng hôi thaùi quaù, khoâng sao traùnh khoûi. Nhöng ngaøy thöôøng ñöøng ñeå cho phaåm chaát ñoù baùm víu chuùng ta maõi, nghe hieåu khoâng? Dó nhieân luùc coù phaûn öùng thì khaùc: Thí duï nhö quyù vò ñang giaän ngöôøi naøo ñoù, bôûi vì ngöôøi ñoù laøm quyù vò giaän, hay ñoâi khi chuùng ta khoâng theå kieåm soaùt côn giaän cuûa mình, trong tröôøng hôïp ñoù chuùng ta coù theå ñöôïc moïi ngöôøi tha thöù. Sau naøy chuùng ta bieát mình sai thì phaûi xin loåi, hay söûa mình, nhö vaäy chuùng ta môùi ñöôïc tha thöù.

Tuy nhieân chuùng ta khoâng theå tröôûng döôõng phaåm chaát ñoù, ñeå bình thöôøng cuõng ñem ra söû duïng. Ñieàu naøy khaùc vôùi luùc chuùng ta giaän neân noùi quaù lôøi, hai tình traïng khoâng gioáng nhau. Sau ñoù chuùng ta seõ bieát, hôn nöõa tình traïng ñoù cuõng taïo neân bôûi hoaøn caûnh, caùi ñoù khaùc vôùi phaåm chaát thoâ loå. Neáu ngay caû trong luùc noùi ñuøa, hay noùi chuyeän phieám vôùi ngöôøi ta chuùng ta cuõng thoâ keäch, khieán ngöôøi ta caûm thaáy khoù chòu, caùi ñoù thì khaùc. Ñoù laø phaåm chaát xaáu cuûa chuùng ta. Neáu bieát mình coù phaåm chaát ñoù thì chuùng ta phaûi söûa ñoåi, ñöøng khieán ngöôøi ta heã nghó ñeán mình laø khoù chòu, heã nhôù ñeán teân mình laø coù nhöõng kyù öùc khoâng toát. Nhö vaäy chuùng ta seõ phaù hoaïi tình baèng höõu, baàu khoâng khí ñaàm aám trong gia ñình, vaø vieäc buoân baùn maø chuùng ta caàn.

Sö Phuï khoâng phaûi baét quyù vò ñi ñaâu cuõng noùi nhöõng caâu taâng boác: Chaúng haïn nhö taùn thaùn ngöôøi khaùc, nhöng trong loøng laïi khoâng nghó nhö vaäy; hay vì muoán laáy loøng ngöôøi khaùc, ñeå cho hoï vui, nhöng thöïc teá trong loøng chuùng ta laïi nghó khaùc. Taâm vaø khaåu chuùng ta phaûi laø moät, noäi ngoaïi hôïp nhaát töùc laø thieàn. Neáu khoâng chuùng ta seõ bieán thaønh moät thöù quaân töû giaû. Chuùng ta phaûi töï nhieân, nhöng cuõng phaûi coù leã ñoä, nhaõ nhaën. Nhö vaäy cho duø ngöôøi khaùc khoâng nhaõ nhaën, sau khi thaáy mình nhö vaäy, chính hoï cuõng seõ maéc côû maø khoâng daùm aên noùi baát lòch söï vôùi chuùng ta.


Naêm Môùi Ngöôøi Môùi

Naêm môùi laø ñeå cho chuùng ta coù cô hoäi trôû thaønh moät con ngöôøi môùi. Neáu naêm qua chuùng ta raát toát, naêm môùi caøng phaûi toát hôn; neáu naêm qua khoâng toát, thì naêm môùi phaûi söûa ñoåi moät chuùt, coù theå toát hôn thì caøng toát.

Nhieàu ngöôøi hieåu laàm yù nghóa cuûa naêm môùi vaø ngaøy leã. Moãi laàn coù dòp leã lôùn hay naêm môùi, chuùng ta ñeàu neân suy nghó, kieåm ñieåm laïi baûn thaân nhieàu hôn, xem mình coù nhöõng gì toát hôn ñeå cuùng döôøng theá giôùi, coáng hieán cho ngöôøi thaân baïn beø hay toã quoác. Khoâng neân moãi laàn coù cô hoäi laø kieám côù ñeå aên uoáng chôi bôøi, thay vì ñoù chuùng ta neân söûa ñoåi cöû chæ vaø lôøi noùi thoâ keäch cuûa mình. Dó nhieân laø quyù vò ñaõ bieát heát caû roài! Sö Phuï nhaân cô hoäi naøy ñeå nhaéc nhôû quyù vò. Neáu quyù vò ñaõ thi haønh roài thì khoâng caàn nghe, neáu chöa laøm hay queân laøm, thì dó nhieân phaûi ghi nhôù!

Chuùng ta phaûi laøm moät taám göông toát cho theá giôùi, baát luaän laø cöùu trôï hay tu haønh, baát luaän laø tình caûm baïn beø hay quan heä giöõa thaày troø, chuùng ta ñeàu phaûi laøm moät taám göông saùng. Trong tröôøng hôïp baát ñaéc dó chuùng ta môùi aùp duïng bieän phaùp cöùng raén hôn. Ngaøy thöôøng neáu chuùng ta coù theå ñoái ñaõi vôùi nhau moät caùch cao nhaõ khoâng phaûi toát hôn sao? Muoán xaây döïng thieân ñaøng thì phaûi baét ñaàu töø ñaây!

Ñaëc bieät laø nhöõng ngöôøi coù ñòa vò, phaûi chaêm soùc phaåm chaát cuûa mình. Laøm quan phaûi thanh lieâm, laøm vieäc cho chính phuû phaûi coá gaéng, phaûi bieát hy sinh, luoân luoân nghó ñeán ñaát nöôùc, vì quoác gia maø laøm. Ngöôøi tu haønh hay laøm lieân laïc vieân cho Sö Phuï v.v... cuõng phaûi giöõ gìn phong ñoä vaø phaåm chaát cöû chæ vaø lôøi noùi, hy sinh vì moïi ngöôøi, khoâng neân chæ nghó ñeán söï höôûng thuï cuûa baûn thaân. Neáu laøm cha meï, dó nhieân phaûi chaêm soùc con caùi, cho chuùng söï an laïc, nhöng khoâng ñöôïc chìu chuoäng quaù ñaùng, khieán chuùng hö hoûng. Laøm con caùi dó nhieân phaûi hieáu thuaän, nghe lôøi cha meï vaø ngöôøi lôùn.

Laøm thaày thì phaûi coù traùch nhieäm, daïy hoïc troø nhöõng baøi hoïc ñaïo ñöùc, luaân lyù, khoâng phaûi chæ daïy A B C caên baûn laø ñuû, caùi ñoù ai cuõng coù theå daïy ñöôïc. Traùch nhieäm quan troïng nhaát laøm thaày laø daïy treû em nhöõng chuyeän ñaïo ñöùc, phaåm chaát cao caû. Laøm cha meï cuõng vaäy, khoâng phaûi chæ cung caáp côm aên aùo maëc cho con laø ñuû. Neáu moãi moät ngöôøi ñeàu laøm troøn traùch nhieäm cuûa mình, laøm cha meï bieát che chôû cho con caùi, laøm con raát hieáu thaûo vôùi cha meï, nhö vaäy theá giôùi seõ hoøa bình - hoøa bình töø trong gia ñình, sau ñoù nhöõng thieân tai, chieán tranh, dó nhieân caøng ngaøy caøng ít.

Laõnh Ñaïo Quoác Gia An Bình
Chieán tranh hay thieân tai ñoâi khi khoâng phaûi chæ vì ñòa theá maø thoâi, maø coøn vì baàu khoâng khí cuûa theá giôùi. Neáu nhaân loaïi chuùng ta neáu ñoái xöû baát coâng vôùi nhau, seõ taïo neân moät baàu khoâng khí giao ñoäng, hung aùc nhö chieán tranh. Roài töø baàu khoâng khí ñoù seõ sinh ra raát nhieàu tai naïn hoaëc laø chieán tranh.

Gaàn ñaây tai naïn theá giôùi gia taêng. Ñaây laø moät söï nhaéc nhôû cuûa Thöôïng Ñeá. Ngaøi muoán chuùng ta trôû veà vôùi phaåm chaát chaân thieän myõ cuûa chuùng ta, ñöøng neân chìm ñaém trong caûnh giôùi phuû ñònh. Con ngöôøi chuùng ta coù hai löïc löôïng: Khaúng ñònh vaø phuû ñònh. Löïc löôïng khaúng ñònh ban cho chuùng ta söï sung söôùng an laïc, cuõng ban cho ngöôøi khaùc söï sung söôùng an laïc, phaåm chaát naøy chuùng ta phaûi luoân luoân baûo toàn vaø tieáp tuïc phaùt trieån. Neáu chuùng ta chìm ñaém trong löïc löôïng phuû ñònh, theá giôùi dó nhieân seõ caøng ngaøy caøng roái loaïn.

Chaúng haïn nhö, caû nöôùc chuùng ta aên chay, vì töø tröôøng löông thieän neân khoâng coù nghieäp saùt, töï nhieân seõ khoâng coù tai naïn, cuoäc soáng seõ raát thoaûi maùi, thaân theå khoeû maïnh, nöôùc nhaø seõ caøng theâm phuù cöôøng. Bôûi vì khi thaân theå chuùng ta khoûe maïnh, tinh thaàn seõ raát minh maãn, chuùng ta seõ coù raát nhieàu saùng kieán thoâng minh, coù theå kieán quoác an daân. Neáu moãi moät quoác gia ñeàu nhö vaäy, theá giôùi seõ hoøa bình, seõ khoûi caàn hoïp vôùi nhau baøn taùn quaù nhieàu nhö vaäy, uoáng quaù nhieàu röôïu saâm banh, aên quaù nhieàu thòt boø, roát cuoäc theá giôùi cuõng chaúng hoøa bình; hay laø hoâm nay hoøa bình, ngaøy mai seõ chieán tranh; beân naøy hoøa bình, ngaøy mai laïi coù moät quoác gia khaùc xaûy ra chieán tranh. Cho neân trong theá giôùi naøy khoâng phaûi chæ lyù luaän suoâng laø coù theå giaûi quyeát vaán ñeà, moãi ngöôøi phaûi thöïc haønh baøi mình ñaõ hoïc.

Cho ñeán baây giôø Sö Phuï chæ bieát coù moãi chính phuû Taân Gia Ba laø daïy daân chuùng aên chay. Loaïi chính phuû trò "nhaân" chöù khoâng trò "quaû" nhö vaäy raát hieám. Coù leõ chính phuû khaùc coù daïy, nhöng Sö Phuï khoâng bieát. Chính phuû Taân Gia Ba hình nhö laø chính phuû duy nhaát, moät chính phuû anh minh quan taâm ñeán ñaïo ñöùc vaø söùc khoûe cuûa daân chuùng nhö vaäy, hy voïng caùc chính phuû khaùc seõ noi göông.


Moïi Ngöôøi Ñeàu
Laø Thaày Cuûa Chuùng Ta
Chuùng ta noùi, neáu coù thieän trí thöùc höôùng daãn, ñôøi soáng cuûa chuùng ta seõ tieán boä, caøng theâm cao nhaõ. Ñoàng tu chuùng ta coù theå laøm thieän trí thöùc cho nhau, laøm ngöôøi baïn toát. Ngay caû nhöõng ngöôøi beân ngoaøi khoâng phaûi laø ñoàng tu, ñoâi khi cuõng coù theå laøm thaày cuûa chuùng ta, nhaéc nhôû chuùng ta nhöõng söï toát ñeïp. Chaúng haïn nhö, chuùng ta thaáy hoï laøm vieäc toát, hay laø coù khi hoï noùi moät vaøi caâu, taâm chuùng ta cuõng khai môû. Neáu chuùng ta thaáy hoï laøm ñieàu xaáu, ít nhaát chuùng ta cuõng hoïc ñöôïc moät baøi hoïc, laø chuùng ta khoâng neân laøm nhö vaäy!

Cho neân Thaùnh Nhaân ñôøi xöa môùi noùi: "Ba ngöôøi ñi chung, seõ coù moät ngöôøi coù theå laøm thaày chuùng ta." Sö Phuï noùi ba ngöôøi ñeàu laø thaày chuùng ta caû. Bôûi vì moãi ngöôøi sinh ra treân theá giôùi naøy ñeàu coù traùch nhieäm vaø nghóa vuï cuûa hoï. Neáu chuùng ta gaàn ngöôøi naøo, coù quan heä vôùi ai, nhaát ñònh hoï coù nhieäm vuï gì lieân quan ñeán chuùng ta; khoâng caàn bieát toát hay xaáu, hoï coù moät chuùt traùch nhieäm giaùo duïc chuùng ta. Cho neân moïi ngöôøi maét phaûi môû lôùn moät chuùt, tai phaûi nghe roõ moät chuùt, ñeå xem Thöôïng Ñeá, qua ngöôøi beân caïnh, seõ daïy chuùng ta ñieàu gì. Tuy nhieân, daïy gì chuùng ta cuõng neân öùng duïng, khoâng phaûi laàn naøo cuõng hoïc thuoäc loøng, roài nhaéc laïi nhö con veït hay baêng thaâu aâm, nhö vaäy dó nhieân voâ duïng.

Gaàn ñaây Sö Phuï thöôøng keâu goïi moïi ngöôøi ñi cöùu tai naïn, hoaëc toå chöùc nhöõng coâng vieäc cöùu trôï naïn nhaân. Dó nhieân chuùng ta vì loøng thöông, thaáy ngöôøi ta khoå naïn trong loøng khoâng yeân, cho neân chuùng ta muoán giuùp ñôõ hoï. Tuy nhieân chuùng ta khoâng phaûi chæ vì nhöõng naïn nhaân ñoù maø thoâi; tham gia coâng taùc cöùu trôï cuõng laø ñoàng thôøi giuùp ñôõ chính mình, phaùt trieån loøng thöông cuûa mình, laøm troøn boån phaän cuûa mình, vaø töø ñoù hoïc hoûi söï thích öùng vôùi hoaøn caûnh.

Khoâng phaûi chæ ñem gaïo ñi phaân phaùt laø xong. Ñeán khu tai naïn quyù vò seõ gaëp moät soá ngöôøi, phaûn öùng vaø tình caûm cuûa hoï, ñôøi soáng nhu caàu cuûa hoï khoâng khaùc gì quyù vò. Quyù vò seõ tröïc dieän vôùi khoù khaên cuûa hoï. Sau khi noùi chuyeän vôùi hoï, quyù vò seõ hieåu nhieàu hôn nhöõng ñieàu mong muoán trong taâm moãi ngöôøi, luùc ñoù quyù vò phaûn öùng ra sao, an uûi hoï baèng caùch naøo, coá vaán hoï nhö theá naøo, khieán hoï coù theå vöôït qua söï khoù khaên trong ñôøi soáng cuûa hoï, ñoù chính laø baøi hoïc cuûa quyù vò. Neáu quyù vò khoâng öùng duïng thöïc teá, nghe Sö Phuï noùi bao nhieâu naêm cuõng voâ duïng; treân thöïc teá, quyù vò chöa thaät söï ñem ra laøm lôïi cho ngöôøi khaùc.

Thoâi, Sö Phuï ñaõ noùi Sö Phuï khoâng muoán noùi nhieàu nöõa. Naêm môùi chuùc quyù vò vui veû, vaïn söï nhö yù, sôùm khai ngoä giaûi thoaùt.

Nhím Hoàng Kim
01-25-2008, 04:32 PM
Lời Chúc Tân Niên Của Sư Phụ

Thanh Hải Vô Thượng Sư giảng tại đạo tràng Tây Hồ, Formosa
Ngày 29 tháng 1,1995 (Nguyên văn tiếng Trung Hoa)

Nhiều người hiểu lầm ý nghĩa của năm mới và ngày lễ. Mỗi lần có dịp lễ lớn hay năm mới, chúng ta đều nên suy nghĩ, kiểm điểm lại bản thân nhiều hơn, xem mình có những gì tốt hơn để cúng dường thế giới, cống hiến cho người thân bạn bè hay tổ quốc. Không nên mỗi lần có cơ hội là kiếm cớ để ăn uống chơi bời, thay vì đó chúng ta nên sửa đổi cử chỉ và lời nói thô kệch của mình. Dĩ nhiên là quý vị đã biết hết cả rồi! Sư Phụ nhân cơ hội này để nhắc nhở quý vị. Nếu quý vị đã thi hành rồi thì không cần nghe, nếu chưa làm hay quên làm, thì dĩ nhiên phải ghi nhớ!


Trưởng Dưỡng
Phong Độ Nhã Nhặn

Những gì nên nói Sư Phụ đã nói rồi. Điều chủ yếu là mọi người thực hành giáo lý là được! Năm mới dĩ nhiên phải tiến bộ, không phải mỗi năm mỗi "lão", mà là mỗi năm mỗi "lão luyện" về mặt tâm linh và càng có trí huệ, như vậy mới thật sự là "lão nhân", càng già càng tốt. Chẳng hạn như năm vừa qua chúng ta làm những điều mà mình không thích hay người khác không thích, trong năm mới chúng ta sẽ sửa đổi! Cố gắng sửa đổi, để hành vi và lời nói của chúng ta trở nên tốt hơn, càng ngày càng tốt đẹp.

Trong sinh hoạt hàng ngày, nhất định sẽ có những giây phút mà chúng ta phản ứng hơi thái quá, không sao tránh khỏi. Nhưng ngày thường đừng để cho phẩm chất đó bám víu chúng ta mãi, nghe hiểu không? Dĩ nhiên lúc có phản ứng thì khác: Thí dụ như quý vị đang giận người nào đó, bởi vì người đó làm quý vị giận, hay đôi khi chúng ta không thể kiểm soát cơn giận của mình, trong trường hợp đó chúng ta có thể được mọi người tha thứ. Sau này chúng ta biết mình sai thì phải xin lổi, hay sửa mình, như vậy chúng ta mới được tha thứ.

Tuy nhiên chúng ta không thể trưởng dưỡng phẩm chất đó, để bình thường cũng đem ra sử dụng. Điều này khác với lúc chúng ta giận nên nói quá lời, hai tình trạng không giống nhau. Sau đó chúng ta sẽ biết, hơn nữa tình trạng đó cũng tạo nên bởi hoàn cảnh, cái đó khác với phẩm chất thô lổ. Nếu ngay cả trong lúc nói đùa, hay nói chuyện phiếm với người ta chúng ta cũng thô kệch, khiến người ta cảm thấy khó chịu, cái đó thì khác. Đó là phẩm chất xấu của chúng ta. Nếu biết mình có phẩm chất đó thì chúng ta phải sửa đổi, đừng khiến người ta hễ nghĩ đến mình là khó chịu, hễ nhớ đến tên mình là có những ký ức không tốt. Như vậy chúng ta sẽ phá hoại tình bằng hữu, bầu không khí đầm ấm trong gia đình, và việc buôn bán mà chúng ta cần.

Sư Phụ không phải bắt quý vị đi đâu cũng nói những câu tâng bốc: Chẳng hạn như tán thán người khác, nhưng trong lòng lại không nghĩ như vậy; hay vì muốn lấy lòng người khác, để cho họ vui, nhưng thực tế trong lòng chúng ta lại nghĩ khác. Tâm và khẩu chúng ta phải là một, nội ngoại hợp nhất tức là thiền. Nếu không chúng ta sẽ biến thành một thứ quân tử giả. Chúng ta phải tự nhiên, nhưng cũng phải có lễ độ, nhã nhặn. Như vậy cho dù người khác không nhã nhặn, sau khi thấy mình như vậy, chính họ cũng sẽ mắc cở mà không dám ăn nói bất lịch sự với chúng ta.


Năm Mới Người Mới

Năm mới là để cho chúng ta có cơ hội trở thành một con người mới. Nếu năm qua chúng ta rất tốt, năm mới càng phải tốt hơn; nếu năm qua không tốt, thì năm mới phải sửa đổi một chút, có thể tốt hơn thì càng tốt.

Nhiều người hiểu lầm ý nghĩa của năm mới và ngày lễ. Mỗi lần có dịp lễ lớn hay năm mới, chúng ta đều nên suy nghĩ, kiểm điểm lại bản thân nhiều hơn, xem mình có những gì tốt hơn để cúng dường thế giới, cống hiến cho người thân bạn bè hay tỗ quốc. Không nên mỗi lần có cơ hội là kiếm cớ để ăn uống chơi bời, thay vì đó chúng ta nên sửa đổi cử chỉ và lời nói thô kệch của mình. Dĩ nhiên là quý vị đã biết hết cả rồi! Sư Phụ nhân cơ hội này để nhắc nhở quý vị. Nếu quý vị đã thi hành rồi thì không cần nghe, nếu chưa làm hay quên làm, thì dĩ nhiên phải ghi nhớ!

Chúng ta phải làm một tấm gương tốt cho thế giới, bất luận là cứu trợ hay tu hành, bất luận là tình cảm bạn bè hay quan hệ giữa thầy trò, chúng ta đều phải làm một tấm gương sáng. Trong trường hợp bất đắc dĩ chúng ta mới áp dụng biện pháp cứng rắn hơn. Ngày thường nếu chúng ta có thể đối đãi với nhau một cách cao nhã không phải tốt hơn sao? Muốn xây dựng thiên đàng thì phải bắt đầu từ đây!

Đặc biệt là những người có địa vị, phải chăm sóc phẩm chất của mình. Làm quan phải thanh liêm, làm việc cho chính phủ phải cố gắng, phải biết hy sinh, luôn luôn nghĩ đến đất nước, vì quốc gia mà làm. Người tu hành hay làm liên lạc viên cho Sư Phụ v.v... cũng phải giữ gìn phong độ và phẩm chất cử chỉ và lời nói, hy sinh vì mọi người, không nên chỉ nghĩ đến sự hưởng thụ của bản thân. Nếu làm cha mẹ, dĩ nhiên phải chăm sóc con cái, cho chúng sự an lạc, nhưng không được chìu chuộng quá đáng, khiến chúng hư hỏng. Làm con cái dĩ nhiên phải hiếu thuận, nghe lời cha mẹ và người lớn.

Làm thầy thì phải có trách nhiệm, dạy học trò những bài học đạo đức, luân lý, không phải chỉ dạy A B C căn bản là đủ, cái đó ai cũng có thể dạy được. Trách nhiệm quan trọng nhất làm thầy là dạy trẻ em những chuyện đạo đức, phẩm chất cao cả. Làm cha mẹ cũng vậy, không phải chỉ cung cấp cơm ăn áo mặc cho con là đủ. Nếu mỗi một người đều làm tròn trách nhiệm của mình, làm cha mẹ biết che chở cho con cái, làm con rất hiếu thảo với cha mẹ, như vậy thế giới sẽ hòa bình - hòa bình từ trong gia đình, sau đó những thiên tai, chiến tranh, dĩ nhiên càng ngày càng ít.

Lãnh Đạo Quốc Gia An Bình
Chiến tranh hay thiên tai đôi khi không phải chỉ vì địa thế mà thôi, mà còn vì bầu không khí của thế giới. Nếu nhân loại chúng ta nếu đối xử bất công với nhau, sẽ tạo nên một bầu không khí giao động, hung ác như chiến tranh. Rồi từ bầu không khí đó sẽ sinh ra rất nhiều tai nạn hoặc là chiến tranh.

Gần đây tai nạn thế giới gia tăng. Đây là một sự nhắc nhở của Thượng Đế. Ngài muốn chúng ta trở về với phẩm chất chân thiện mỹ của chúng ta, đừng nên chìm đắm trong cảnh giới phủ định. Con người chúng ta có hai lực lượng: Khẳng định và phủ định. Lực lượng khẳng định ban cho chúng ta sự sung sướng an lạc, cũng ban cho người khác sự sung sướng an lạc, phẩm chất này chúng ta phải luôn luôn bảo tồn và tiếp tục phát triển. Nếu chúng ta chìm đắm trong lực lượng phủ định, thế giới dĩ nhiên sẽ càng ngày càng rối loạn.

Chẳng hạn như, cả nước chúng ta ăn chay, vì từ trường lương thiện nên không có nghiệp sát, tự nhiên sẽ không có tai nạn, cuộc sống sẽ rất thoải mái, thân thể khoẻ mạnh, nước nhà sẽ càng thêm phú cường. Bởi vì khi thân thể chúng ta khỏe mạnh, tinh thần sẽ rất minh mẫn, chúng ta sẽ có rất nhiều sáng kiến thông minh, có thể kiến quốc an dân. Nếu mỗi một quốc gia đều như vậy, thế giới sẽ hòa bình, sẽ khỏi cần họp với nhau bàn tán quá nhiều như vậy, uống quá nhiều rượu sâm banh, ăn quá nhiều thịt bò, rốt cuộc thế giới cũng chẳng hòa bình; hay là hôm nay hòa bình, ngày mai sẽ chiến tranh; bên này hòa bình, ngày mai lại có một quốc gia khác xảy ra chiến tranh. Cho nên trong thế giới này không phải chỉ lý luận suông là có thể giải quyết vấn đề, mỗi người phải thực hành bài mình đã học.

Cho đến bây giờ Sư Phụ chỉ biết có mỗi chính phủ Tân Gia Ba là dạy dân chúng ăn chay. Loại chính phủ trị "nhân" chứ không trị "quả" như vậy rất hiếm. Có lẽ chính phủ khác có dạy, nhưng Sư Phụ không biết. Chính phủ Tân Gia Ba hình như là chính phủ duy nhất, một chính phủ anh minh quan tâm đến đạo đức và sức khỏe của dân chúng như vậy, hy vọng các chính phủ khác sẽ noi gương.


Mọi Người Đều
Là Thầy Của Chúng Ta
Chúng ta nói, nếu có thiện trí thức hướng dẫn, đời sống của chúng ta sẽ tiến bộ, càng thêm cao nhã. Đồng tu chúng ta có thể làm thiện trí thức cho nhau, làm người bạn tốt. Ngay cả những người bên ngoài không phải là đồng tu, đôi khi cũng có thể làm thầy của chúng ta, nhắc nhở chúng ta những sự tốt đẹp. Chẳng hạn như, chúng ta thấy họ làm việc tốt, hay là có khi họ nói một vài câu, tâm chúng ta cũng khai mở. Nếu chúng ta thấy họ làm điều xấu, ít nhất chúng ta cũng học được một bài học, là chúng ta không nên làm như vậy!

Cho nên Thánh Nhân đời xưa mới nói: "Ba người đi chung, sẽ có một người có thể làm thầy chúng ta." Sư Phụ nói ba người đều là thầy chúng ta cả. Bởi vì mỗi người sinh ra trên thế giới này đều có trách nhiệm và nghĩa vụ của họ. Nếu chúng ta gần người nào, có quan hệ với ai, nhất định họ có nhiệm vụ gì liên quan đến chúng ta; không cần biết tốt hay xấu, họ có một chút trách nhiệm giáo dục chúng ta. Cho nên mọi người mắt phải mở lớn một chút, tai phải nghe rõ một chút, để xem Thượng Đế, qua người bên cạnh, sẽ dạy chúng ta điều gì. Tuy nhiên, dạy gì chúng ta cũng nên ứng dụng, không phải lần nào cũng học thuộc lòng, rồi nhắc lại như con vẹt hay băng thâu âm, như vậy dĩ nhiên vô dụng.

Gần đây Sư Phụ thường kêu gọi mọi người đi cứu tai nạn, hoặc tổ chức những công việc cứu trợ nạn nhân. Dĩ nhiên chúng ta vì lòng thương, thấy người ta khổ nạn trong lòng không yên, cho nên chúng ta muốn giúp đỡ họ. Tuy nhiên chúng ta không phải chỉ vì những nạn nhân đó mà thôi; tham gia công tác cứu trợ cũng là đồng thời giúp đỡ chính mình, phát triển lòng thương của mình, làm tròn bổn phận của mình, và từ đó học hỏi sự thích ứng với hoàn cảnh.

Không phải chỉ đem gạo đi phân phát là xong. Đến khu tai nạn quý vị sẽ gặp một số người, phản ứng và tình cảm của họ, đời sống nhu cầu của họ không khác gì quý vị. Quý vị sẽ trực diện với khó khăn của họ. Sau khi nói chuyện với họ, quý vị sẽ hiểu nhiều hơn những điều mong muốn trong tâm mỗi người, lúc đó quý vị phản ứng ra sao, an ủi họ bằng cách nào, cố vấn họ như thế nào, khiến họ có thể vượt qua sự khó khăn trong đời sống của họ, đó chính là bài học của quý vị. Nếu quý vị không ứng dụng thực tế, nghe Sư Phụ nói bao nhiêu năm cũng vô dụng; trên thực tế, quý vị chưa thật sự đem ra làm lợi cho người khác.

Thôi, Sư Phụ đã nói Sư Phụ không muốn nói nhiều nữa. Năm mới chúc quý vị vui vẻ, vạn sự như ý, sớm khai ngộ giải thoát.

xuanthu
01-25-2008, 08:34 PM
Đa tạ Chị N H K giúp hộ dùm xuanthu nhé ! Lần sau XT phải cố gắng làm tốt hơn. .
Thượng Đế Gia ân !

XuânThu