Dan Lee
01-30-2008, 10:36 PM
Chúa Nhật Thứ Tư Mùa Thường Niên
Phúc Thật Mt 5:1-12
Là con người, ai cũng muốn được hạnh phúc. Vì thế, từ xa xưa, con người đua nhau đi tìm hạnh phúc. Có người cho rằng họ sẽ được hạnh phúc nếu có thật nhiều tiền hoặc vàng bạc hoặc lúa rượu đầy kho, hay là nhà cao cửa rộng, hay ruộng đồng thẳng cánh cò bay. Có người cho rằng nếu mình được nắm quyền làm vua một cõi, cai trị người khác là hạnh phúc. Và người ta cứ đi tìm hoài tìm mãi, mà không thấy.
Có nhiều lý do làm cho họ không tìm thấy hạnh phúc. Thứ nhất là họ không biết hạnh phúc là gì. Họ cũng không biết hạnh phúc ở đâu để tìm. Và họ đã chẳng rõ cách thức để "bắt" và giữ lấy hạnh phúc.
Bài Phúc Âm hôm nay cho chúng ta một khái niệm về hạnh phúc trái ngược hẳn với quan niệm thường tình của con người thế gian. Chúng ta gọi chúng là "Phúc thật" nghĩa là được hạnh phúc hoàn toàn, thật sự, và lâu bền. Còn thứ hạnh phúc của thế gian tìm kiếm thì bất toàn, không tồn tại lâu bền nên ta tạm gọi chúng là "phúc giả".
Hạnh phúc thật là chính Thiên Chúa, như chúng ta vẫn thường hát với Linh mục nhạc sĩ Kim Long rằng "Chúa là hạnh phúc của con. Chúa ơi, Chúa là hoan lạc đời con". Đối với tôi, nội một tư tưởng muốn tìm kiếm Người không thôi cũng đủ lam cho con người thấy vui rồi, và vui vẻ là một cách diễn tả con người hạnh phúc.
Thiên Chúa là hạnh phúc thật. Bởi vì Ngài là tất cả những gì tốt đẹp nhất: Ngài là Chân, Thiện, Mỹ. Ngài còn là Tình yêu nữa. Mà yêu và được yêu là con người hạnh phúc. Để trả lời câu hỏi hạnh phúc ở đâu, chúng ta cùng ôn lại lời Chúa đã nói: "Đã đến lúc người ta thờ lạy Thiên Chúa trong tinh thần và chân lý". Và tinh thần chân lý ở trong thẳm cung tâm hồn của mỗi người. Hãy vào trong tâm hồn mình để tìm kiếm Ngài.
Hạnh phúc là Thiên Chúa, chứ không phải là sự nghèo khó, hay hiền lành, hay than khóc, hay đói khát... Những điều Chúa Giêsu dạy trong bài Phúc Âm chỉ là phương thế để đạt được hạnh phúc: có tâm hồn nghèo khó, hiền lành, đau buồn, đói khát điều công chính, thương xót người, ăn ơ thuận hòa, bị bách hại vì lẽ công chính, và bị bách hại vì Chúa. Ngài còn cho biết hạnh phúc đó giống như thế nào nữa: đạt được Nước Trời, có cơ nghiệp là Đất Nước, được ủi an, được no thỏa, được xót thương, được nhìn xem Thiên Chúa, được gọi là con Thiên Chúa, và được phần thưởng trọng đại ở trên trời.
Cũng có những cách thức khác giúp ta sống hạnh phúc mà không được ghi trong bài Phúc Âm hôm nay nhưng cũng là một trong những bài học của Chúa Giêsu dạy chúng ta: "Phúc cho ai nghe và giữ lời của Chúa". Nhưng giữ lời Thiên Chúa là gì nếu không phải là thực hiện những điều Ngài dạy:
Hãy có tinh thần nghèo khó: chấp nhận mọi tài năng, của cải, người thân, cơ hội Chúa ban với lòng biết ơn.
Hãy ăn ở hiền lành, tha thứ, "chín bỏ làm mười" cho mọi thiếu sót của anh chị em mình.
Hãy biết chia sẻ nỗi buồn đau/vui mừng của người anh em chung quanh, và biết than khóc hối lỗi mình.
Hãy thương xót người như chính mình, thương yêu đến xót xa phận người.
Hãy biết ăn ở thuận hoà, kính trên nhường dưới.
Hãy kiên trì chịu đựng gian khổ và bách hại vì Ngài và vì lẽ công chính chứ không ghét bỏ người nghịch với mình.
Nguyện xin Đức Mẹ và các Thánh cầu bàu cho chúng con được mạnh sức bắt chước gương lành của các Ngài mà thực hiện những điều Chúa dạy để chúng con cũng tìm thấy, bắt và giữ được hạnh phúc của đời chúng con là chính Thiên Chúa đời đời.
NS Trái Tim Đức Mẹ
Sr Yakiro
Phúc Thật Mt 5:1-12
Là con người, ai cũng muốn được hạnh phúc. Vì thế, từ xa xưa, con người đua nhau đi tìm hạnh phúc. Có người cho rằng họ sẽ được hạnh phúc nếu có thật nhiều tiền hoặc vàng bạc hoặc lúa rượu đầy kho, hay là nhà cao cửa rộng, hay ruộng đồng thẳng cánh cò bay. Có người cho rằng nếu mình được nắm quyền làm vua một cõi, cai trị người khác là hạnh phúc. Và người ta cứ đi tìm hoài tìm mãi, mà không thấy.
Có nhiều lý do làm cho họ không tìm thấy hạnh phúc. Thứ nhất là họ không biết hạnh phúc là gì. Họ cũng không biết hạnh phúc ở đâu để tìm. Và họ đã chẳng rõ cách thức để "bắt" và giữ lấy hạnh phúc.
Bài Phúc Âm hôm nay cho chúng ta một khái niệm về hạnh phúc trái ngược hẳn với quan niệm thường tình của con người thế gian. Chúng ta gọi chúng là "Phúc thật" nghĩa là được hạnh phúc hoàn toàn, thật sự, và lâu bền. Còn thứ hạnh phúc của thế gian tìm kiếm thì bất toàn, không tồn tại lâu bền nên ta tạm gọi chúng là "phúc giả".
Hạnh phúc thật là chính Thiên Chúa, như chúng ta vẫn thường hát với Linh mục nhạc sĩ Kim Long rằng "Chúa là hạnh phúc của con. Chúa ơi, Chúa là hoan lạc đời con". Đối với tôi, nội một tư tưởng muốn tìm kiếm Người không thôi cũng đủ lam cho con người thấy vui rồi, và vui vẻ là một cách diễn tả con người hạnh phúc.
Thiên Chúa là hạnh phúc thật. Bởi vì Ngài là tất cả những gì tốt đẹp nhất: Ngài là Chân, Thiện, Mỹ. Ngài còn là Tình yêu nữa. Mà yêu và được yêu là con người hạnh phúc. Để trả lời câu hỏi hạnh phúc ở đâu, chúng ta cùng ôn lại lời Chúa đã nói: "Đã đến lúc người ta thờ lạy Thiên Chúa trong tinh thần và chân lý". Và tinh thần chân lý ở trong thẳm cung tâm hồn của mỗi người. Hãy vào trong tâm hồn mình để tìm kiếm Ngài.
Hạnh phúc là Thiên Chúa, chứ không phải là sự nghèo khó, hay hiền lành, hay than khóc, hay đói khát... Những điều Chúa Giêsu dạy trong bài Phúc Âm chỉ là phương thế để đạt được hạnh phúc: có tâm hồn nghèo khó, hiền lành, đau buồn, đói khát điều công chính, thương xót người, ăn ơ thuận hòa, bị bách hại vì lẽ công chính, và bị bách hại vì Chúa. Ngài còn cho biết hạnh phúc đó giống như thế nào nữa: đạt được Nước Trời, có cơ nghiệp là Đất Nước, được ủi an, được no thỏa, được xót thương, được nhìn xem Thiên Chúa, được gọi là con Thiên Chúa, và được phần thưởng trọng đại ở trên trời.
Cũng có những cách thức khác giúp ta sống hạnh phúc mà không được ghi trong bài Phúc Âm hôm nay nhưng cũng là một trong những bài học của Chúa Giêsu dạy chúng ta: "Phúc cho ai nghe và giữ lời của Chúa". Nhưng giữ lời Thiên Chúa là gì nếu không phải là thực hiện những điều Ngài dạy:
Hãy có tinh thần nghèo khó: chấp nhận mọi tài năng, của cải, người thân, cơ hội Chúa ban với lòng biết ơn.
Hãy ăn ở hiền lành, tha thứ, "chín bỏ làm mười" cho mọi thiếu sót của anh chị em mình.
Hãy biết chia sẻ nỗi buồn đau/vui mừng của người anh em chung quanh, và biết than khóc hối lỗi mình.
Hãy thương xót người như chính mình, thương yêu đến xót xa phận người.
Hãy biết ăn ở thuận hoà, kính trên nhường dưới.
Hãy kiên trì chịu đựng gian khổ và bách hại vì Ngài và vì lẽ công chính chứ không ghét bỏ người nghịch với mình.
Nguyện xin Đức Mẹ và các Thánh cầu bàu cho chúng con được mạnh sức bắt chước gương lành của các Ngài mà thực hiện những điều Chúa dạy để chúng con cũng tìm thấy, bắt và giữ được hạnh phúc của đời chúng con là chính Thiên Chúa đời đời.
NS Trái Tim Đức Mẹ
Sr Yakiro