PDA

View Full Version : T - Tết này Mẹ không về nhà...



Dan Lee
02-07-2008, 11:18 AM
TẾT NÀY MẸ KHÔNG VỀ NHÀ...

http://www.vietcatholic.net/pics/80206ThaiHa11.jpg

THÁI HÀ -- Chiều nay, 30 tết, tôi về lại Thái Hà. Hôm nay, kỷ niệm đầy tháng, cộng đoàn dân Chúa Thái Hà thắp nến để cầu nguyện cho công lý và hoà bình.

Khu phố Đức Bà yên tĩnh khác lạ. Những bức ảnh Mẹ Hằng Cứu Giúp trên khắp bức tường ngút khói hương càng làm cho bầu khí thêm trầm mặc, thánh thiêng. Hàng trăm cây thánh giá mộc treo trên những sợi thép gai làm tôi nhớ lại chiều năm xưa ấy trên đồi sọ. Tiếng mấy cụ bà cầu kinh từ trong các lều trại vọng ra nỉ non khiến tôi chột dạ. Tiếng kinh đều đều trong tâm tình của một ngày cuối năm sao đẹp và trang trọng thế. Tiếng kinh như xoáy vào ruột gan, nhẹ nhàng, chua xót...

Tiếng kinh vừa dứt, tôi bước tới khu lều trại. Mấy cụ già ngước mắt nhìn tôi. Mọi người đều vui và hoan hỉ. Tôi không hề nghĩ lại được chứng kiến một cảnh tượng đẹp như vậy. Tôi hỏi các cụ sao tết nay không về. Một cụ, khoảng trên 80 tuổi, khuôn mặt phúc hậu, bảo tôi:

“Anh nói gì nghe lạ. Anh giống con cái chúng tôi”. Chúng cũng nói giống như anh: “ Mẹ ơi! Mẹ về để ngày Mùng một chúng con còn tết mẹ!”

Tôi bảo chúng rồi: “Năm nay, mẹ ăn tết ở đây. Đứa nào còn nhớ tới mẹ, thì ra đây tết mẹ. Chi bằng không thì thôi.”

Tôi cũng đã dặn các bà con của mình rồi: “Năm nay, tôi không có nhà. Các bàvà mọi người có nhớ tới tôi thì cầu nguyện cho tôi được mạnh khoẻ. Cả anh nữa cũng hãy cầu nguyện cho chúng tôi.”

Nước mắt tôi trào ra. Tôi không biết nói gì nữa với các cụ. Tôi chỉ còn biết ngước mắt lên nhìn bức ảnh Đức Mẹ được treo trang trọng giữa lều. Khuôn mặt dịu dàng của Mẹ làm cho bầu khí căn lều thêm ấm cúng. Mùi hương thơm ngát thoảng bay lên gợi nhớ những chiều ba mươi tết tại các gia đình. Giờ này, gia đình người Việt khắp nơi đang quần tụ bên mâm cơm gia đình. Giờ này, những người con tha phương đã trở về sau những tháng ngày lao động mệt nhọc. Họ trở về nhà để được gặp mẹ, gặp cha. Họ trở về nhà để ngày cuối năm thắp nén nhang trước bàn thờ tổ tiên, dâng lời khấn nguyện cho gia tộc an khang, cho cha mẹ già mạnh khoẻ.

Vậy mà... giờ này, có những người mẹ chấp nhận hy sinh bầu khí ấm cúng gia đình để ở lại nơi đây, bên căn lều siêu vẹo, chẳng che nổi gió sương, không lường nổi nguy hiểm, thắp nén hương nguyện cầu cho gia đình và cho con cháu.

Họ bảo: “Chúng tôi đã ở đây cả tháng nay rồi. Chúng tôi sẽ còn ở nơi đây cho tới khi nào chúng tôi nhận lại đất đai, tài sản của chúng tôi. Chúng tôi có ở lại trong những ngày tết này là để nối dài thêm bến bờ hy vọng, và cũng là để nhắc nhở con cháu chúng tôi rằng sứ mạng của mọi người là đem lại công lý và hoà bình cho trăm họ. Công lý ấy nay chưa có, thì có chi đâu hạnh phúc”.

Tôi thầm cảm phục những người mẹ này.

Hoá ra, những người mẹ này chấp nhận hy sinh không phải vì sốc nổi hay chơi nổi, cũng chẳng phải muốn chứng tỏ điều này điều kia với mọi người. Họ ở lại đây trong đêm 30 tết, trong cái giây phút giao thừa linh thiêng của đất trời, là để nhắc nhở cho con người về một chân trời hy vọng đã được Thiên Chúa nhóm lên và đang được tiếp sức bởi những hy sinh của triệu tấm lòng đã và đang hướng về nơi đây trong những tháng ngày khó khăn thử thách.

Hoá ra, họ ở đây trong cái ngày cuối cùng của năm âm lịch, trong giây phút giao thừa linh thiêng, là để nối liền thời gian đã qua với cái hiện tại và một tương lai đang đến; là để cho lời cầu nguyện của dân Chúa nơi đây không bị ngắt quãng bởi những xáo động bên ngoài. Họ ở đây với niềm tin rằng sẽ có một ngày mai tươi sáng, sẽ có ngày công lý được nhìn nhận và sự thật được mọi người tôn trọng.

Tôi viết những dòng này khi ngoài kia pháo hoa báo hiệu phút giao thừa đã điểm. Cả Hà Thành rực sáng. Những chùm pháo hoa léo sáng, vung vãi những ánh lửa vàng.

Xuân đã sang. Mùa đông đã tàn.

Tôi hy vọng những nguyện ước chân thành và chính đáng của người công giáo nơi đây sớm được toại nguyện.

Tôi hy vọng những hy sinh thầm lặng của những người mẹ “tết nay không về” sớm được chính phủ quan tâm giải quyết, để mùa xuân sang có hoa anh đào thì cũng có một mầu hồng của chân lý chiếu sáng khắp nơi nơi.

Giao thừa 2008
An Dân