Dan Lee
02-11-2008, 10:18 PM
Ngày 9 tháng 2: Kính Thánh Jerome Emiliani
Thánh Jerome Emiliani là quan chỉ huy binh đội thành Venice. Ngài là người nhà binh nên tin tưởng vào sức mạnh, vào tài năng, vào vũ khí cùng binh lính của mình nên không mấy chú ý đến quyền năng của Thiên Chúa. Khi bị kẻ thù của thành Venice là nhóm Cambrai đánh chiếm thành lũy, chúng bắt được thánh Jerome, chúng dùng xích sắt xiềng hai chân ngài và đem nhốt vào hầm tối trong pháo đài. Chính trong hầm tối này Jerome đã thức tĩnh, đã phá bỏ tất cả mọi xiềng xích thế gian, quyết tâm đi theo Chúa.
Cuối cùng thánh Jerome đã trốn thoát khỏi ngục tù, ngài đem giây xiềng sắt đó treo trong thánh đường ở Treviso để cảm tạ Thiên Chúa đã giải thoát ngài không chỉ khỏi ngục tù trong hầm tối mà còn khỏi ngục tù thế gian đã giam hãm tinh thần của ngài.
Sau một thời gian ngắn làm tổng trấn thành Treviso, ngài trở về lại Venice theo học thần học để làm linh mục. Chiến tranh đã chấm dứt nhưng còn một chiến tranh khác còn tệ hại hơn nữa là đói kém và bệnh dịch lan tràn phá hoại trong toàn xứ sở. Hàng vạn người trong thành Venice yêu dấu của ngài đã đau khổ đến cùng cực. Thánh Jerome lần này quyết hy sinh không phải giữa trận tuyến mà hy sinh tất cả tính mệnh và tài sản hòng thoa dịu được phần nào sự nghèo đói và đau khổ chung quanh ngài. Ngài đặc biệt chăm sóc các trẻ mồ côi bị bỏ rơi, đói khát, bệnh tật, không ai thương xót giúp đỡ và dạy dỗ. Ngài sẽ là cha mẹ và là gia đình của chúng.
Dùng tiền bạc riêng của mình, ngài muớn một ngôi nhà để nuôi trẻ mồ côi. Ngài cho chúng ăn mặc và giáo dục chúng. Việc đầu tiên là học giáo lý bằng những câu hỏi và những câu trả lời. Lòng sốt sắng đạo đức của ngài thúc dục ngài tiếp xúc an ủi các người mắc bệnh dịch, một chứng bệnh truyền nhiểm nên ngài cũng đã bị nhuốm bệnh. Sau khi lành bệnh như phép lạ, ngài lại dấn thân vào công việc dù nhiều người khuyên can, vì đây là cơ hội để ngài phá vở nốt xiềng xích tinh thần cuối cùng. Ngài nói những đau khổ ngài chịu đựng có thấm vào đâu so với những khốn khổ mà dân trong thành đang chịu đựng.
Khi trở lại theo Chúa, Thánh Jerome Emiliani đã dùng tiền của và cuộc đời còn lại để giúp đỡ người khác. Ngài thành lập nhiều nhà nuôi trẻ mồ côi, các bệnh xá và các trung tâm tiếp đón những cô gái trụy lạc hoàn lương. Ngài cùng vài linh mục và sư huynh đồng chí hướng đã thành lập một tu hội “Somascho” chuyên lo giáo dục và nuôi nấng các trẻ mồ côi.
Ngài vĩnh viễn cởi bỏ những xiềng xích thế gian cuối cùng vào năm 1537, lúc 56 tưổi, khi ngài bị lây bệnh nan y của các bệnh nhân mà ngài đã săn sóc.
PhóTế Huỳnh Mai Trác
Thánh Jerome Emiliani là quan chỉ huy binh đội thành Venice. Ngài là người nhà binh nên tin tưởng vào sức mạnh, vào tài năng, vào vũ khí cùng binh lính của mình nên không mấy chú ý đến quyền năng của Thiên Chúa. Khi bị kẻ thù của thành Venice là nhóm Cambrai đánh chiếm thành lũy, chúng bắt được thánh Jerome, chúng dùng xích sắt xiềng hai chân ngài và đem nhốt vào hầm tối trong pháo đài. Chính trong hầm tối này Jerome đã thức tĩnh, đã phá bỏ tất cả mọi xiềng xích thế gian, quyết tâm đi theo Chúa.
Cuối cùng thánh Jerome đã trốn thoát khỏi ngục tù, ngài đem giây xiềng sắt đó treo trong thánh đường ở Treviso để cảm tạ Thiên Chúa đã giải thoát ngài không chỉ khỏi ngục tù trong hầm tối mà còn khỏi ngục tù thế gian đã giam hãm tinh thần của ngài.
Sau một thời gian ngắn làm tổng trấn thành Treviso, ngài trở về lại Venice theo học thần học để làm linh mục. Chiến tranh đã chấm dứt nhưng còn một chiến tranh khác còn tệ hại hơn nữa là đói kém và bệnh dịch lan tràn phá hoại trong toàn xứ sở. Hàng vạn người trong thành Venice yêu dấu của ngài đã đau khổ đến cùng cực. Thánh Jerome lần này quyết hy sinh không phải giữa trận tuyến mà hy sinh tất cả tính mệnh và tài sản hòng thoa dịu được phần nào sự nghèo đói và đau khổ chung quanh ngài. Ngài đặc biệt chăm sóc các trẻ mồ côi bị bỏ rơi, đói khát, bệnh tật, không ai thương xót giúp đỡ và dạy dỗ. Ngài sẽ là cha mẹ và là gia đình của chúng.
Dùng tiền bạc riêng của mình, ngài muớn một ngôi nhà để nuôi trẻ mồ côi. Ngài cho chúng ăn mặc và giáo dục chúng. Việc đầu tiên là học giáo lý bằng những câu hỏi và những câu trả lời. Lòng sốt sắng đạo đức của ngài thúc dục ngài tiếp xúc an ủi các người mắc bệnh dịch, một chứng bệnh truyền nhiểm nên ngài cũng đã bị nhuốm bệnh. Sau khi lành bệnh như phép lạ, ngài lại dấn thân vào công việc dù nhiều người khuyên can, vì đây là cơ hội để ngài phá vở nốt xiềng xích tinh thần cuối cùng. Ngài nói những đau khổ ngài chịu đựng có thấm vào đâu so với những khốn khổ mà dân trong thành đang chịu đựng.
Khi trở lại theo Chúa, Thánh Jerome Emiliani đã dùng tiền của và cuộc đời còn lại để giúp đỡ người khác. Ngài thành lập nhiều nhà nuôi trẻ mồ côi, các bệnh xá và các trung tâm tiếp đón những cô gái trụy lạc hoàn lương. Ngài cùng vài linh mục và sư huynh đồng chí hướng đã thành lập một tu hội “Somascho” chuyên lo giáo dục và nuôi nấng các trẻ mồ côi.
Ngài vĩnh viễn cởi bỏ những xiềng xích thế gian cuối cùng vào năm 1537, lúc 56 tưổi, khi ngài bị lây bệnh nan y của các bệnh nhân mà ngài đã săn sóc.
PhóTế Huỳnh Mai Trác