Dan Lee
03-25-2008, 09:24 AM
BẠN CŨ LÀM QUAN
http://www.vietcatholic.net/pics/ylflower.gif
Trung Hành Văn Tử của nước Tấn, vì thất bại trong việc tranh giành quyền lực, nên để bảo toàn tính mạng màn bằng mọi giá phải chạy trốn ra khỏi nước Tấn. Trên đường chạy trốn, một tên tùy tùng của ông ta nói: “Quan huyện ở đây là thuộc hạ của ngài trước đây, tại sao chúng ta không tạm thời vào ông ta nghỉ ngơi nhờ một đêm, luôn tiện đợi đội xe phía sau vận chuyển lương thực đến ?”
Văn Tử trả lời: “Trước đây chỉ cần ta có thái độ thích âm nhạc, thì ông ta đem tới tặng một cây đàn; nếu ta nói thích ngọc bội thì ông ta tặng ngọc. Từ tình huống đó mà nhìn thì ông ta chỉ muốn phụ họa theo ta, đối với ta rất tốt, nhưng hoàn toàn không phải thật tâm tốt với ta, muốn làm sự nguy hiểm cho ta, uốn nắn cái sai lầm của ta, cho nên ta lo lắng là bây giờ nó đang tính lợi dụng ta, đi tìm người khác thì hay hơn.”
Bởi vì có một mối lo nghĩ cho nên Trung Hành Văn Tử cứ một mạch mà đi không ngừng nghỉ, vội vàng rời khỏi cái huyện ấy. Quan huyện của huyện ấy quả nhiên như sự dự liệu của Văn Tử, chận đứng hai xe vận chuyển lương thực của Văn Tử đem dâng cho vua nước Tấn, đúng là kẻ bợ đít.
(Hàn Phi tử: Thuyết lâm hạ)
Suy tư:
Có những người khi thất thế sa cơ hoặc công chưa thành danh chưa toại, thì cam tâm luồn cúi nịnh hót người khác để tiến thân, khi công danh đã có thì đối xử với các ân nhân của mình như người xa lạ và có khi như kẻ thù, tại sao vậy ? Thưa, là vì những người ấy không có cái tâm biết ơn, mà chỉ biết lợi dụng người khác cách hèn hạ.
Có những người khi còn hàn vi thì được người này người nó thương mến giúp đỡ, bởi vì họ sống rất đàng hoàng, nhưng khi có chút tiền rủng rỉnh trong túi thì chẳng có ai đến với họ nữa, bởi vì người hàn vi ấy đã biết hếch mặt lên trời khi nói chuyện với các ân nhân, biết gắt gỏng hạch hỏi những người đã từng giúp đỡ bao bọc mình, tại sao vậy ? Thưa, là vì những người hàn vi ấy không có cái tâm khiêm tốn, và cũng không có cái đầu để suy nghĩ, mà chỉ có sự vô ơn mà thôi.
Có được người bạn làm quan thì những người bạn khác hãnh diện về họ. Nhưng có người bạn làm quan hách dịch, kiêu ngạo, vô ơn thì chẳng có người bạn tôt nào lui tới, bởi vì một người bạn tự trọng thì không bao giờ bén mảng đến nhà người bạn làm quan mà vô ơn...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/ylflower.gif
Trung Hành Văn Tử của nước Tấn, vì thất bại trong việc tranh giành quyền lực, nên để bảo toàn tính mạng màn bằng mọi giá phải chạy trốn ra khỏi nước Tấn. Trên đường chạy trốn, một tên tùy tùng của ông ta nói: “Quan huyện ở đây là thuộc hạ của ngài trước đây, tại sao chúng ta không tạm thời vào ông ta nghỉ ngơi nhờ một đêm, luôn tiện đợi đội xe phía sau vận chuyển lương thực đến ?”
Văn Tử trả lời: “Trước đây chỉ cần ta có thái độ thích âm nhạc, thì ông ta đem tới tặng một cây đàn; nếu ta nói thích ngọc bội thì ông ta tặng ngọc. Từ tình huống đó mà nhìn thì ông ta chỉ muốn phụ họa theo ta, đối với ta rất tốt, nhưng hoàn toàn không phải thật tâm tốt với ta, muốn làm sự nguy hiểm cho ta, uốn nắn cái sai lầm của ta, cho nên ta lo lắng là bây giờ nó đang tính lợi dụng ta, đi tìm người khác thì hay hơn.”
Bởi vì có một mối lo nghĩ cho nên Trung Hành Văn Tử cứ một mạch mà đi không ngừng nghỉ, vội vàng rời khỏi cái huyện ấy. Quan huyện của huyện ấy quả nhiên như sự dự liệu của Văn Tử, chận đứng hai xe vận chuyển lương thực của Văn Tử đem dâng cho vua nước Tấn, đúng là kẻ bợ đít.
(Hàn Phi tử: Thuyết lâm hạ)
Suy tư:
Có những người khi thất thế sa cơ hoặc công chưa thành danh chưa toại, thì cam tâm luồn cúi nịnh hót người khác để tiến thân, khi công danh đã có thì đối xử với các ân nhân của mình như người xa lạ và có khi như kẻ thù, tại sao vậy ? Thưa, là vì những người ấy không có cái tâm biết ơn, mà chỉ biết lợi dụng người khác cách hèn hạ.
Có những người khi còn hàn vi thì được người này người nó thương mến giúp đỡ, bởi vì họ sống rất đàng hoàng, nhưng khi có chút tiền rủng rỉnh trong túi thì chẳng có ai đến với họ nữa, bởi vì người hàn vi ấy đã biết hếch mặt lên trời khi nói chuyện với các ân nhân, biết gắt gỏng hạch hỏi những người đã từng giúp đỡ bao bọc mình, tại sao vậy ? Thưa, là vì những người hàn vi ấy không có cái tâm khiêm tốn, và cũng không có cái đầu để suy nghĩ, mà chỉ có sự vô ơn mà thôi.
Có được người bạn làm quan thì những người bạn khác hãnh diện về họ. Nhưng có người bạn làm quan hách dịch, kiêu ngạo, vô ơn thì chẳng có người bạn tôt nào lui tới, bởi vì một người bạn tự trọng thì không bao giờ bén mảng đến nhà người bạn làm quan mà vô ơn...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.