Dan Lee
04-02-2008, 05:29 PM
THẾ GIỚI SAU KHI BÀN CỔ CHẾT ( Dành Cho Trẻ Em )
http://www.vietcatholic.net/pics/Bird-05.gif
Sau khi Bàn Cổ chết, từ nơi miệng ông ta thở ra hơi thở cuối cùng biến thành không khí, gió nhẹ và mây u ám; và tiếng thở dài cuối cùng của ông ta vang lên, biến thành tiếng sấm vang rền muốn thủng màng nhĩ ! Con mắt bên trái của ông Bàn Cổ biến thành mặt trời, con mắt bên phải biến thành mặt trăng, tóc và râu của ông ta biến thành một bức màn đêm điểm những tinh tú trên không, chân tay và thân thể của ông ta biến thành núi cao. Huyết mạch toàn thân của ông ta biến thành sông suối ao hồ khắp nơi đều có, lục mạch kinh lạc biến thành đường đi. Các bắp thịt nơi toàn thân của Bàn Cổ biến thành ruộng có thể trồng trọt, xương răng biến thành tài nguyên khoáng sản quý báu dưới đất, lông tơ trên lớp da của ông ta biến thành cây cối thảo mộc che đậy đất đai !
Cho đến hôm nay, trời và đất chưa bao giờ hợp lại.
(Tam ngũ lịch ký)
Gợi ý:
Thế giới này sau khi Thiên Chúa tạo dựng thì ngày càng đẹp hơn, đẹp hơn là bởi vì được Thiên Chúa gỉn giữ và ban ơn cho một số người thông thái biết tìm ra những phát minh hiện đại, chế tạo ra những công cụ rất tiện ích cho cuộc sống của con người.
Con người ta khi muốn chế tạo ra cái gì, thì chắc chắn phải dùng những vật liệu đã có trong thiên nhiên, chẳng hạn như muốn làm nhà gỗ, thì phải lấy gỗ trong rừng; muốn làm nhà bằng xi măng thì phải có xi măng, mà xi măng thì phải lấy các vật liệu như vỏ sò và các thứ khác hợp lại mà chế ra; muốn có xăng thì phải lấy dầu thô từ mỏ dầu để chế biến thành xăng cho xe và cho máy bay.v.v...
Thiên Chúa của chúng ta là Đấng toàn năng, Ngài chỉ phán một lời thì mọi sự liền có, Ngài nói: “Hãy có ánh sáng, thì có ánh sáng...”(Stk 1.)
Từ cái không không Thiên Chúa đã làm cho có vũ trụ, nên gọi là Thiên Chúa sáng tạo; con người đã dùng những vật liệu đã có trong thiên nhiên, hoặc từ những mô hình đã có mà phát minh ra cái khác để phục vụ lợi ích cho con người, đó là sự chế tạo, và thử nghiệm qua hàng trăm hàng ngàn lần mới có kết quả như ý.
Ông Bàn Cổ (tuy là chuyện thần thoại) nhưng cũng cho chúng ta biết rằng: vũ trụ này không phải tự dưng mà có, cũng không phải tự nhiên mà đẹp, nhưng phải có một Đấng tạo thành và gìn giữ, Đấng đó chính là Thiên Chúa của chúng ta, và chúng ta phải có bổn phận góp phần vào sự sáng tạo này của Thiên Chúa...
Các em thực hành:
- Cám ơn Thiên Chúa mỗi ngày vì những ơn lành mà Chúa đã ban cho.
- Biết cầu nguyện khi có mặt trời chiếu sáng, hoặc khi mưa gió lụt lội.
- Biết khiêm tốn khi học thuộc bài và được điểm mười, vì trí thông minh của mình là Chúa ban cho, chứ không phải tự mình mà có được.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/Bird-05.gif
Sau khi Bàn Cổ chết, từ nơi miệng ông ta thở ra hơi thở cuối cùng biến thành không khí, gió nhẹ và mây u ám; và tiếng thở dài cuối cùng của ông ta vang lên, biến thành tiếng sấm vang rền muốn thủng màng nhĩ ! Con mắt bên trái của ông Bàn Cổ biến thành mặt trời, con mắt bên phải biến thành mặt trăng, tóc và râu của ông ta biến thành một bức màn đêm điểm những tinh tú trên không, chân tay và thân thể của ông ta biến thành núi cao. Huyết mạch toàn thân của ông ta biến thành sông suối ao hồ khắp nơi đều có, lục mạch kinh lạc biến thành đường đi. Các bắp thịt nơi toàn thân của Bàn Cổ biến thành ruộng có thể trồng trọt, xương răng biến thành tài nguyên khoáng sản quý báu dưới đất, lông tơ trên lớp da của ông ta biến thành cây cối thảo mộc che đậy đất đai !
Cho đến hôm nay, trời và đất chưa bao giờ hợp lại.
(Tam ngũ lịch ký)
Gợi ý:
Thế giới này sau khi Thiên Chúa tạo dựng thì ngày càng đẹp hơn, đẹp hơn là bởi vì được Thiên Chúa gỉn giữ và ban ơn cho một số người thông thái biết tìm ra những phát minh hiện đại, chế tạo ra những công cụ rất tiện ích cho cuộc sống của con người.
Con người ta khi muốn chế tạo ra cái gì, thì chắc chắn phải dùng những vật liệu đã có trong thiên nhiên, chẳng hạn như muốn làm nhà gỗ, thì phải lấy gỗ trong rừng; muốn làm nhà bằng xi măng thì phải có xi măng, mà xi măng thì phải lấy các vật liệu như vỏ sò và các thứ khác hợp lại mà chế ra; muốn có xăng thì phải lấy dầu thô từ mỏ dầu để chế biến thành xăng cho xe và cho máy bay.v.v...
Thiên Chúa của chúng ta là Đấng toàn năng, Ngài chỉ phán một lời thì mọi sự liền có, Ngài nói: “Hãy có ánh sáng, thì có ánh sáng...”(Stk 1.)
Từ cái không không Thiên Chúa đã làm cho có vũ trụ, nên gọi là Thiên Chúa sáng tạo; con người đã dùng những vật liệu đã có trong thiên nhiên, hoặc từ những mô hình đã có mà phát minh ra cái khác để phục vụ lợi ích cho con người, đó là sự chế tạo, và thử nghiệm qua hàng trăm hàng ngàn lần mới có kết quả như ý.
Ông Bàn Cổ (tuy là chuyện thần thoại) nhưng cũng cho chúng ta biết rằng: vũ trụ này không phải tự dưng mà có, cũng không phải tự nhiên mà đẹp, nhưng phải có một Đấng tạo thành và gìn giữ, Đấng đó chính là Thiên Chúa của chúng ta, và chúng ta phải có bổn phận góp phần vào sự sáng tạo này của Thiên Chúa...
Các em thực hành:
- Cám ơn Thiên Chúa mỗi ngày vì những ơn lành mà Chúa đã ban cho.
- Biết cầu nguyện khi có mặt trời chiếu sáng, hoặc khi mưa gió lụt lội.
- Biết khiêm tốn khi học thuộc bài và được điểm mười, vì trí thông minh của mình là Chúa ban cho, chứ không phải tự mình mà có được.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.