Dan Lee
04-05-2008, 01:59 PM
CHÓ DỮ RƯỢU CHUA
http://www.vietcatholic.net/pics/tribesman_dancing_md_wht.gif
Nước Tống có một người họ Trang bán rượu cho người ta, ông ta nấu rượu rất thơm và thuần khiết rất được mọi người hoan nghinh.
Có một đại điền chủ muốn đãi tiệc mời khách, bèn sai đầy tớ đến tiệm rượu của nhà họ Trang để mua rượu, nhưng chó của nhà họ Trang rất dữ tợn, thường cắn bị thương những người đến mua rượu, người đầy tớ này trên đường đi càng nghĩ càng sợ hãi, và thực tế thì không dám đi, bèn tự tiện đi mua rượu nơi nhà người khác. Sau khi về nhà, chủ nhân vừa nếm thì cảm thấy mùi vị không đúng, bèn hỏi đầy tớ: “Mùi vị này không đúng, tại sao mày không mua rượu ở nhà ông Trang ?”
Người đầy tớ sợ bị chửi mắng, bèn nói dối: “Trong nhà ông Trang có con chó hung dữ, khách không dám đến cổng, cho nên rượu hôm nay trở thành chua rồi ạ !”
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả hạ)
Suy tư:
Đã mở cửa tiệm buôn bán thì đừng nuôi chó dữ, bởi vì chẳng ai dại gì đến mua những nơi bán hàng có nuôi chó dữ; đã mở nhà hàng ăn uống, vui chơi, thì không nên nuôi chó dữ, bởi vì không một người khách nào muốn bị chó cắn cả...
Nhà thờ là nơi giáo dân đến để tham dự các lễ nghi của Giáo Hội, là nơi thờ phượng Thiên Chúa và là nơi để các giáo dân đến cầu nguyện với Thiên Chúa. Nhưng có một vài nhà thờ to lớn mà giáo dân không muốn đến chầu Chúa, bởi vì cha sở nuôi hai ba con cho to lớn chạy quanh nhà thờ, thấy người vào thì sủa om sòm và có khi nhe nanh muốn cắn...
Khi giáo dân có chuyện muốn gặp cha sở thì rón rén đi vào cửa hông hoặc lấp ló bên ngoài sân, bởi vì trong nhà cha sở có nuôi con cho bẹc-giê to bự chảng, đố ai mà muốn vào...
Thích nuôi chó là một thú vui không sao cả, nhưng có lẽ nên hy sinh thú vui đó để nhà thờ ngày càng có tiếng cười đùa vui vẻ của trẻ em, ngày càng có nhiều người đến chầu Chúa, và có nhiều người đến để tìm nguồn an ủi trong nhà thờ với Chúa Giê-su Thánh Thể.
Nhà thờ đẹp to lớn mà nuôi thêm vài con chó dữ nữa, thì nhà thờ sẽ trở thành công sở và xa lạ với giáo dân.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/tribesman_dancing_md_wht.gif
Nước Tống có một người họ Trang bán rượu cho người ta, ông ta nấu rượu rất thơm và thuần khiết rất được mọi người hoan nghinh.
Có một đại điền chủ muốn đãi tiệc mời khách, bèn sai đầy tớ đến tiệm rượu của nhà họ Trang để mua rượu, nhưng chó của nhà họ Trang rất dữ tợn, thường cắn bị thương những người đến mua rượu, người đầy tớ này trên đường đi càng nghĩ càng sợ hãi, và thực tế thì không dám đi, bèn tự tiện đi mua rượu nơi nhà người khác. Sau khi về nhà, chủ nhân vừa nếm thì cảm thấy mùi vị không đúng, bèn hỏi đầy tớ: “Mùi vị này không đúng, tại sao mày không mua rượu ở nhà ông Trang ?”
Người đầy tớ sợ bị chửi mắng, bèn nói dối: “Trong nhà ông Trang có con chó hung dữ, khách không dám đến cổng, cho nên rượu hôm nay trở thành chua rồi ạ !”
(Hàn Phi tử: Ngoại trữ thuyết tả hạ)
Suy tư:
Đã mở cửa tiệm buôn bán thì đừng nuôi chó dữ, bởi vì chẳng ai dại gì đến mua những nơi bán hàng có nuôi chó dữ; đã mở nhà hàng ăn uống, vui chơi, thì không nên nuôi chó dữ, bởi vì không một người khách nào muốn bị chó cắn cả...
Nhà thờ là nơi giáo dân đến để tham dự các lễ nghi của Giáo Hội, là nơi thờ phượng Thiên Chúa và là nơi để các giáo dân đến cầu nguyện với Thiên Chúa. Nhưng có một vài nhà thờ to lớn mà giáo dân không muốn đến chầu Chúa, bởi vì cha sở nuôi hai ba con cho to lớn chạy quanh nhà thờ, thấy người vào thì sủa om sòm và có khi nhe nanh muốn cắn...
Khi giáo dân có chuyện muốn gặp cha sở thì rón rén đi vào cửa hông hoặc lấp ló bên ngoài sân, bởi vì trong nhà cha sở có nuôi con cho bẹc-giê to bự chảng, đố ai mà muốn vào...
Thích nuôi chó là một thú vui không sao cả, nhưng có lẽ nên hy sinh thú vui đó để nhà thờ ngày càng có tiếng cười đùa vui vẻ của trẻ em, ngày càng có nhiều người đến chầu Chúa, và có nhiều người đến để tìm nguồn an ủi trong nhà thờ với Chúa Giê-su Thánh Thể.
Nhà thờ đẹp to lớn mà nuôi thêm vài con chó dữ nữa, thì nhà thờ sẽ trở thành công sở và xa lạ với giáo dân.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.