Dan Lee
05-08-2008, 03:08 PM
NÚI THÁI SƠN SO SÁNH CAO THẤP
http://www.vietcatholic.net/pics/Dog-06.gif
Núi Thái Sơn ở đông nhạc, núi Hoành Sơn ở nam nhạc, núi Hoa Sơn ở tây nhạc, núi Hằng Sơn ở bắc nhạc, núi Tùng Sơn ở trung nhạc, hợp lại gọi là “ngũ nhạc”. Thái Sơn là đầu của ngũ nhạc, địa vị trong cụm núi tự nhiên có quyền uy.
Trước đây thời nhà Đường, đại thi nhân Đổ Phủ đã làm thơ ca ngợi: “Hội đương lăng tuyệt đỉnh, nhất lãm chúng sơn tiểu.” Trăm ngàn năm trở lại, Thái Sơn nghe được rất nhiều lời tán tụng, nó không nín được nên có một vài cảm giác lâng lâng kiêu ngạo.
- “Hừm, trong các đỉnh núi cao và nguy hiễm nhất, đẹp đẽ kỳ vĩ nhất, ưu tú hoa lệ nhất, hùng vĩ nhất thì thuộc về Thái Sơn là ta. Ta đưa tay ra là có thể hái được đóa mây trên trời, các anh có thể được như thế không ?”
Các ngọn núi nhỏ vội vàng nịnh nọt nói: “Ngài là chí tôn trong các ngọn núi, chúng tôi làm sao dám so với ngài được ?”
Ngọn gió đem lời của Thái Sơn đưa vào trong lỗ tai của quần núi “ngũ nhạc”, mọi người sau khi nghị luận thì quyết nghị bình chọn ra một ngọn núi cao to.
Thái Sơn là người báo danh thứ nhất và nắm chắc là mình nhất định sẽ được quán quân, nó biểu môi nói: “Thật là có mắt mà không thấy thái sơn, có cần phải so sánh như thế này không ?”
Nhưng, kết quả so sánh và đánh giá thì quán quân là thuộc về đỉnh Thánh Mẫu, các đỉnh núi năm mồm mười miệng nói: “Đỉnh Thánh Mẫu cao 8.848 mét, anh cao 1.524 mét, hai ngọn núi cao thấp cách nhau gần gấp sáu lần, anh à, anh cách quá xa.”
Thái Sơn không cam chịu lép vế, nói: “Vậy thì ta không so với đình Thánh Mẫu, á quân nhứt định là về ta ?”
Các đỉnh núi lại cười: “Ha ha ha, trên thế giới các ngọn núi cao trên 5.000 mét đều có khắp nơi, ngay cả trong “ngũ nhạc” anh cũng không phải là cao nhất mà. Bắc nhạc Hằng Sơn, tây nhạc Hoa Sơn đều cao hơn anh rất nhiều !”
Thái Sơn trầm mặc rất lâu rồi thở nhẹ nói: “Ngoài trời còn có trời, ngoài núi còn có núi, câu nói này thật đúng không sai.”
Từ đó về sau, Thái Sơn trở thành khiêm tốn.
(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)
Gợi ý:
Các em thân mến,
“Thước có chỗ ngắn, tấc có chỗ dài”, ý nghĩa của câu nói này là con người ta ai cũng có cái hay cái dở. Nhân vô thập toàn, phải nhìn thẳng chỗ hay và chỗ kém của mình thì không thể coi trời bằng vung.
Con người ta ai cũng biết cái hay cái dở của mình, nhưng vì kiêu ngạo nên trở thành kẻ mù ngay chính trong con người của mình:
Có những bạn không biết hát, nhưng vì là lớp trưởng nên cũng làm vẻ ta đây có học hát và biết hát như ai, thế là hát trật bậy trong buổi sinh hoạt quan trọng làm cho mọi người cười ồ lên. Các bạn đó không khiêm tốn nhờ người khác hát dùm cho mình.
Có những bạn biết gia mình giàu có nên khi cô giáo dạy gì thì nói: ba mẹ tớ có thuê thầy dạy kèm rồi. Các bạn này không hiểu được buổi học chính quy và học thêm nó khác nhau như thế nào...
Núi Thái Sơn tuy là đứng đầu “ngũ nhạc”, nhưng không phải vì thế mà khoe khoang, bởi vì nó không cao hơn các ngọn núi khác, chẳng qua là vì vị thế của nó tốt nhất trong năm ngọn núi mà thôi.
Các em thực hành:
- Khiêm tốn hơn nữa khi gia đình mình giàu có hơn các bạn.
- Khiêm tốn hơn nữa khi mình học giỏi hơn các bạn.
- Luôn cầu nguyện với Chúa cho mình được sống khiêm tốn.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/Dog-06.gif
Núi Thái Sơn ở đông nhạc, núi Hoành Sơn ở nam nhạc, núi Hoa Sơn ở tây nhạc, núi Hằng Sơn ở bắc nhạc, núi Tùng Sơn ở trung nhạc, hợp lại gọi là “ngũ nhạc”. Thái Sơn là đầu của ngũ nhạc, địa vị trong cụm núi tự nhiên có quyền uy.
Trước đây thời nhà Đường, đại thi nhân Đổ Phủ đã làm thơ ca ngợi: “Hội đương lăng tuyệt đỉnh, nhất lãm chúng sơn tiểu.” Trăm ngàn năm trở lại, Thái Sơn nghe được rất nhiều lời tán tụng, nó không nín được nên có một vài cảm giác lâng lâng kiêu ngạo.
- “Hừm, trong các đỉnh núi cao và nguy hiễm nhất, đẹp đẽ kỳ vĩ nhất, ưu tú hoa lệ nhất, hùng vĩ nhất thì thuộc về Thái Sơn là ta. Ta đưa tay ra là có thể hái được đóa mây trên trời, các anh có thể được như thế không ?”
Các ngọn núi nhỏ vội vàng nịnh nọt nói: “Ngài là chí tôn trong các ngọn núi, chúng tôi làm sao dám so với ngài được ?”
Ngọn gió đem lời của Thái Sơn đưa vào trong lỗ tai của quần núi “ngũ nhạc”, mọi người sau khi nghị luận thì quyết nghị bình chọn ra một ngọn núi cao to.
Thái Sơn là người báo danh thứ nhất và nắm chắc là mình nhất định sẽ được quán quân, nó biểu môi nói: “Thật là có mắt mà không thấy thái sơn, có cần phải so sánh như thế này không ?”
Nhưng, kết quả so sánh và đánh giá thì quán quân là thuộc về đỉnh Thánh Mẫu, các đỉnh núi năm mồm mười miệng nói: “Đỉnh Thánh Mẫu cao 8.848 mét, anh cao 1.524 mét, hai ngọn núi cao thấp cách nhau gần gấp sáu lần, anh à, anh cách quá xa.”
Thái Sơn không cam chịu lép vế, nói: “Vậy thì ta không so với đình Thánh Mẫu, á quân nhứt định là về ta ?”
Các đỉnh núi lại cười: “Ha ha ha, trên thế giới các ngọn núi cao trên 5.000 mét đều có khắp nơi, ngay cả trong “ngũ nhạc” anh cũng không phải là cao nhất mà. Bắc nhạc Hằng Sơn, tây nhạc Hoa Sơn đều cao hơn anh rất nhiều !”
Thái Sơn trầm mặc rất lâu rồi thở nhẹ nói: “Ngoài trời còn có trời, ngoài núi còn có núi, câu nói này thật đúng không sai.”
Từ đó về sau, Thái Sơn trở thành khiêm tốn.
(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)
Gợi ý:
Các em thân mến,
“Thước có chỗ ngắn, tấc có chỗ dài”, ý nghĩa của câu nói này là con người ta ai cũng có cái hay cái dở. Nhân vô thập toàn, phải nhìn thẳng chỗ hay và chỗ kém của mình thì không thể coi trời bằng vung.
Con người ta ai cũng biết cái hay cái dở của mình, nhưng vì kiêu ngạo nên trở thành kẻ mù ngay chính trong con người của mình:
Có những bạn không biết hát, nhưng vì là lớp trưởng nên cũng làm vẻ ta đây có học hát và biết hát như ai, thế là hát trật bậy trong buổi sinh hoạt quan trọng làm cho mọi người cười ồ lên. Các bạn đó không khiêm tốn nhờ người khác hát dùm cho mình.
Có những bạn biết gia mình giàu có nên khi cô giáo dạy gì thì nói: ba mẹ tớ có thuê thầy dạy kèm rồi. Các bạn này không hiểu được buổi học chính quy và học thêm nó khác nhau như thế nào...
Núi Thái Sơn tuy là đứng đầu “ngũ nhạc”, nhưng không phải vì thế mà khoe khoang, bởi vì nó không cao hơn các ngọn núi khác, chẳng qua là vì vị thế của nó tốt nhất trong năm ngọn núi mà thôi.
Các em thực hành:
- Khiêm tốn hơn nữa khi gia đình mình giàu có hơn các bạn.
- Khiêm tốn hơn nữa khi mình học giỏi hơn các bạn.
- Luôn cầu nguyện với Chúa cho mình được sống khiêm tốn.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.