Dan Lee
05-08-2008, 03:22 PM
NGỰA CON QUA SÔNG
http://www.vietcatholic.net/pics/Dog-07.gif
Ngựa con và ngựa mẹ cư ngụ bên một con sông đẹp, mỗi ngày ngựa mẹ đều vác lương thực qua sông để đem lương thực cho thôn làng ở phía đối diện.
Một hôm, ngựa mẹ kêu ngựa con đến trước mặt và nói: “Con ạ, con đã thành một người lớn rồi, nên học giúp mẹ làm chút việc. Hôm nay thì do con đem lương thực đi nhé !” ngựa con nghe xong thì rất phấn khởi, vui vẻ nói: được.
Ngựa con chở lương thực và rất nhanh thì đến bên con sông nhỏ, nó nhìn thấy nước chảy rất mạnh thì trong lòng nghĩ rằng: nước sông sao mà sâu thế này, không biết mình có qua được không ? Khi nó đang còn do dự, thì nó thấy bác trâu đang gặm cỏ bên bờ sông, thế là nó vội vàng chạy đến hỏi: “Bác trâu, bác có thể nói cho cháu biết con sông này nước sâu bao nhiêu ?”
Bác trâu ngẫng đầu lên cười, nói: “Cháu yên tâm, con sông này nước không sâu đâu, chỉ có ngang cổ chân của bác mà thôi.”
Ngựa con nghe xong thì an tâm chuẩn bị qua sông, đột nhiên nó nghe một âm thanh nói: “Ngựa con, tiên vàn đừng qua sông, nước rất sâu đó !” Ngựa con theo tiếng nói mà đi tới, nhìn thấy một con sóc đang đu ở trên cây lớn, lắc lắc cái đuôi lớn, nói: “Mấy ngày trước, một người bạn của tớ đùa giỡn bên sông này, vì không cẩn thận nên rơi xuống nước, kết quả là bị nước cuốn trôi mà chết.”
Bác trâu nói nước rất cạn, con sóc nói nước rất sâu, ngựa con không biết nghe ai, chỉ có cách là trở về nhà hỏi mẹ, mẹ nó sau khi hiểu sự tình thì dùng lời thành khẩn ý sâu xa nói với ngựa con: “Vậy thì con có thử đi qua không ? Kinh nghiệm của người khác không nhất định là thích hợp với con !”
Ngựa con nghe lời mẹ nói, lại đi đến bên bờ sông, nó thử tiến một bước thì phát hiện nước chỉ đến ngang đầu gối nó mà thôi. Cuối cùng ngựa con cũng qua sông cách thuận lợi, chở lương thực nhắm hướng thôn làng mà đi rất vui vẻ.
(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)
Gợi ý:
Các em thân mến,
Làm việc thì nên suy nghĩ học cách làm độc lập, không thể chỉ nghe người khác, bởi vì kinh nghiệm và ý kiến của người khác không nhất định là thích hợp với mình và công việc mình đang làm, chỉ có chúng ta tự mình suy nghĩ và thử xem sao, mới có thể biết được lý lẽ trong đó.
Có một vài em không muốn làm bài tập ở trường mà chỉ muốn làm bài tập ở nhà, bởi vì các em khi lên lớp thì không nghe lời thầy co giảng, muốn về nhà làm bài tập để có cha mẹ hoặc anh chị làm dùm; cũng có một vài em học sinh luôn cứ nhờ người khác làm bài tập, vì các em đó không tích cực học hành, kết quả là em không theo kịp chúng bạn, thế là nản chí và bỏ học.
Lắng nghe ý kiến của người khác là điều tốt, nhưng không phải tất cả mọi ý kiến đều thích hợp với mình. Tốt nhất là học cách của con ngựa nhỏ là về nhà hỏi mẹ rồi tự mình đi làm thử xem sao.
Các em thực hành:
- Nghe lời thầy cô giảng bài khi đến trường.
- Tập cách suy nghĩ độc lập, chỉ lúc nào “bí lù” mới hỏi người khác.
- Cha mẹ là người đáng tin cậy nhất để các em hỏi những điều mà mình muốn biết.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/Dog-07.gif
Ngựa con và ngựa mẹ cư ngụ bên một con sông đẹp, mỗi ngày ngựa mẹ đều vác lương thực qua sông để đem lương thực cho thôn làng ở phía đối diện.
Một hôm, ngựa mẹ kêu ngựa con đến trước mặt và nói: “Con ạ, con đã thành một người lớn rồi, nên học giúp mẹ làm chút việc. Hôm nay thì do con đem lương thực đi nhé !” ngựa con nghe xong thì rất phấn khởi, vui vẻ nói: được.
Ngựa con chở lương thực và rất nhanh thì đến bên con sông nhỏ, nó nhìn thấy nước chảy rất mạnh thì trong lòng nghĩ rằng: nước sông sao mà sâu thế này, không biết mình có qua được không ? Khi nó đang còn do dự, thì nó thấy bác trâu đang gặm cỏ bên bờ sông, thế là nó vội vàng chạy đến hỏi: “Bác trâu, bác có thể nói cho cháu biết con sông này nước sâu bao nhiêu ?”
Bác trâu ngẫng đầu lên cười, nói: “Cháu yên tâm, con sông này nước không sâu đâu, chỉ có ngang cổ chân của bác mà thôi.”
Ngựa con nghe xong thì an tâm chuẩn bị qua sông, đột nhiên nó nghe một âm thanh nói: “Ngựa con, tiên vàn đừng qua sông, nước rất sâu đó !” Ngựa con theo tiếng nói mà đi tới, nhìn thấy một con sóc đang đu ở trên cây lớn, lắc lắc cái đuôi lớn, nói: “Mấy ngày trước, một người bạn của tớ đùa giỡn bên sông này, vì không cẩn thận nên rơi xuống nước, kết quả là bị nước cuốn trôi mà chết.”
Bác trâu nói nước rất cạn, con sóc nói nước rất sâu, ngựa con không biết nghe ai, chỉ có cách là trở về nhà hỏi mẹ, mẹ nó sau khi hiểu sự tình thì dùng lời thành khẩn ý sâu xa nói với ngựa con: “Vậy thì con có thử đi qua không ? Kinh nghiệm của người khác không nhất định là thích hợp với con !”
Ngựa con nghe lời mẹ nói, lại đi đến bên bờ sông, nó thử tiến một bước thì phát hiện nước chỉ đến ngang đầu gối nó mà thôi. Cuối cùng ngựa con cũng qua sông cách thuận lợi, chở lương thực nhắm hướng thôn làng mà đi rất vui vẻ.
(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)
Gợi ý:
Các em thân mến,
Làm việc thì nên suy nghĩ học cách làm độc lập, không thể chỉ nghe người khác, bởi vì kinh nghiệm và ý kiến của người khác không nhất định là thích hợp với mình và công việc mình đang làm, chỉ có chúng ta tự mình suy nghĩ và thử xem sao, mới có thể biết được lý lẽ trong đó.
Có một vài em không muốn làm bài tập ở trường mà chỉ muốn làm bài tập ở nhà, bởi vì các em khi lên lớp thì không nghe lời thầy co giảng, muốn về nhà làm bài tập để có cha mẹ hoặc anh chị làm dùm; cũng có một vài em học sinh luôn cứ nhờ người khác làm bài tập, vì các em đó không tích cực học hành, kết quả là em không theo kịp chúng bạn, thế là nản chí và bỏ học.
Lắng nghe ý kiến của người khác là điều tốt, nhưng không phải tất cả mọi ý kiến đều thích hợp với mình. Tốt nhất là học cách của con ngựa nhỏ là về nhà hỏi mẹ rồi tự mình đi làm thử xem sao.
Các em thực hành:
- Nghe lời thầy cô giảng bài khi đến trường.
- Tập cách suy nghĩ độc lập, chỉ lúc nào “bí lù” mới hỏi người khác.
- Cha mẹ là người đáng tin cậy nhất để các em hỏi những điều mà mình muốn biết.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.