Dan Lee
05-12-2008, 04:04 PM
VỊT MẸ HAM CHƠI
http://www.vietcatholic.net/pics/Dolphin-01.gif
Ngày xưa, ở trong rừng sâu có một con gà mẹ và một con vịt mẹ, chúng nó đẻ rất nhiều trứng, nhưng đều không biết ấp để nở ra con, làm sao đây ? Chúng nó rất nôn nóng. Sau đó, chúng nó nghe nói chim Khổng tước biết ấp trứng, thế là chúng kết bạn cùng nhau đến thỉnh giáo với Khổng tước.
Khổng tước rất kiên nhẫn dạy chúng nó.
Gà mẹ và vịt mẹ sau khi về nhà bèn làm theo cách dạy của Khổng tước: trước tiên làm một cái tổ (ổ), rồi đẻ một vài cái trứng, sau đó nhè nhè nằm sấp lên trên, bắt đầu ấp trứng.
Sau khi gà mẹ và vịt mẹ ấp được mấy ngày thì đều cảm thấy đau lưng mỏi eo khó mà chịu được. Gà mẹ trong bụng nghĩ rằng: “Thật quá mệt, nhưng mình đã ấp được mấy ngày rồi, chỉ cần kiên trì thêm hai mươi ngày nữa thì sẽ có gà con thật dễ thương, đến lúc ấy tinh thần của mình sẽ rất vui vẻ. Bây giờ chịu khổ chịu mệt thì mình cũng phải kiên trì chút xíu.”
Nhưng vịt mẹ thì không cho là như thế, nó nghĩ rằng: “Thật quá mệt, nếu biết trước ấp trứng phí nhiều sức như thế này thì mình không học. Hôm nay trời xanh xanh, nước trong vắt, mình phải đi bơi lội, chút xíu nữa thì trở lại ấp trứng cũng được.”
Khổng tước thấy vịt mẹ đang bơi lội thì khuyên nó: “Vịt mẹ, cô làm như thế thì không thể ấp trứng nở ra vịt con được, cô nhìn gà mẹ đấy, nó nằm sấp trên trứng gà không một chút động đậy, đem toàn bộ sức nóng truyền qua cho trứng gà, như thế trứng mới nở ra gà con được. Mau trở về, từ nay đừng có ham chơi nữa nhé.”
Vịt mẹ nghe xong thì trở về nằm sấp trên trứng vịt, nhưng không được bao lâu, thì nó lại chịu không được bèn nhảy xuống đi chơi.
Hai mươi mấy ngày qua đi, từ trong ổ gà nhảy ra một bầy gà con rất dễ thương, gà mẹ rất vui vẻ cười toe toét; nhưng trong ổ vịt thì im thin thít, không một chút động tĩnh. Vịt mẹ chỉ có cách là nhờ gà mẹ ấp trứng dùm cho nó mà thôi.
(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)
Gợi ý:
Các em thân mến,
Các em có biết tại sao Chúa Giê-su giỏi Thánh Kinh không, đó là vì Chúa Giê-su khi còn nhỏ đã được Đức Mẹ Maria dạy cho biết Thánh Kinh đó, nhờ vậy mà khi lên mười hai tuổi, Chúa Giê-su đã ngồi giữa các thầy thông thái trong đền thờ để đối đáp Thánh Kinh với họ đó (Lc 2, 41-50). Các em có biết vị tiên tri nào khi còn nhỏ mà đã yêu mến Lời Chúa không, đó là tiên tri Sa-mu-en đó, ông ta đã được ở trong đền thánh khi còn nhỏ và được Thiên Chúa kêu gọi làm tiên tri của dân Do Thái: “Sa-mu-en lớn lên, Đức Chúa ở với ông và Người không để cho một lời nào của Người ra vô hiệu.” (1Sm 3, 19)
Học giáo lý, đôi lúc buồn chán vì không hứng thú, nhưng các em phải cố gắng, và nhất là phải cầu nguyện xin ơn Chúa Thánh Thần soi sáng, vì Lời Chúa là lời ban sự sống đời đời, vì Lời Chúa làm cho cuộc sống của các em thêm phong phú, học hành thêm hứng thú, và nhất là làm cho các em trở nên những người con rất dễ thương của Chúa.
Làm việc thì phải giống như gà mẹ vậy, dù cho có khó khăn, dù cho rất gian khổ thì cũng phải kiên trì không buông lỏng, không nản lòng bỏ cuộc. Tiên vàn không nên học vịt mẹ bỏ dở giữa chừng, không được việc gì mà lại còn mất thởi gian đi học, nhất là làm cho cha mẹ và thầy cô giáo thất vọng...
Các em thực hành:
- Dù học giáo lý đôi lúc không thích, nhưng phải cố gắng đến nhà thờ học, bởi vì học để biết Chúa Giê-su của mình mà.
- Đôi lúc không muốn giúp cha mẹ rửa chén lau nhà, nhưng cố gắng giúp cha mẹ, vì đó là cách để được Chúa Giê-su yêu nhất: vâng lời.
- Đừng bắt chước những bạn xấu không thích học hành, vì như thế chỉ làm buồn Chúa Giê-su và cha mẹ mình mà thôi.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/Dolphin-01.gif
Ngày xưa, ở trong rừng sâu có một con gà mẹ và một con vịt mẹ, chúng nó đẻ rất nhiều trứng, nhưng đều không biết ấp để nở ra con, làm sao đây ? Chúng nó rất nôn nóng. Sau đó, chúng nó nghe nói chim Khổng tước biết ấp trứng, thế là chúng kết bạn cùng nhau đến thỉnh giáo với Khổng tước.
Khổng tước rất kiên nhẫn dạy chúng nó.
Gà mẹ và vịt mẹ sau khi về nhà bèn làm theo cách dạy của Khổng tước: trước tiên làm một cái tổ (ổ), rồi đẻ một vài cái trứng, sau đó nhè nhè nằm sấp lên trên, bắt đầu ấp trứng.
Sau khi gà mẹ và vịt mẹ ấp được mấy ngày thì đều cảm thấy đau lưng mỏi eo khó mà chịu được. Gà mẹ trong bụng nghĩ rằng: “Thật quá mệt, nhưng mình đã ấp được mấy ngày rồi, chỉ cần kiên trì thêm hai mươi ngày nữa thì sẽ có gà con thật dễ thương, đến lúc ấy tinh thần của mình sẽ rất vui vẻ. Bây giờ chịu khổ chịu mệt thì mình cũng phải kiên trì chút xíu.”
Nhưng vịt mẹ thì không cho là như thế, nó nghĩ rằng: “Thật quá mệt, nếu biết trước ấp trứng phí nhiều sức như thế này thì mình không học. Hôm nay trời xanh xanh, nước trong vắt, mình phải đi bơi lội, chút xíu nữa thì trở lại ấp trứng cũng được.”
Khổng tước thấy vịt mẹ đang bơi lội thì khuyên nó: “Vịt mẹ, cô làm như thế thì không thể ấp trứng nở ra vịt con được, cô nhìn gà mẹ đấy, nó nằm sấp trên trứng gà không một chút động đậy, đem toàn bộ sức nóng truyền qua cho trứng gà, như thế trứng mới nở ra gà con được. Mau trở về, từ nay đừng có ham chơi nữa nhé.”
Vịt mẹ nghe xong thì trở về nằm sấp trên trứng vịt, nhưng không được bao lâu, thì nó lại chịu không được bèn nhảy xuống đi chơi.
Hai mươi mấy ngày qua đi, từ trong ổ gà nhảy ra một bầy gà con rất dễ thương, gà mẹ rất vui vẻ cười toe toét; nhưng trong ổ vịt thì im thin thít, không một chút động tĩnh. Vịt mẹ chỉ có cách là nhờ gà mẹ ấp trứng dùm cho nó mà thôi.
(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)
Gợi ý:
Các em thân mến,
Các em có biết tại sao Chúa Giê-su giỏi Thánh Kinh không, đó là vì Chúa Giê-su khi còn nhỏ đã được Đức Mẹ Maria dạy cho biết Thánh Kinh đó, nhờ vậy mà khi lên mười hai tuổi, Chúa Giê-su đã ngồi giữa các thầy thông thái trong đền thờ để đối đáp Thánh Kinh với họ đó (Lc 2, 41-50). Các em có biết vị tiên tri nào khi còn nhỏ mà đã yêu mến Lời Chúa không, đó là tiên tri Sa-mu-en đó, ông ta đã được ở trong đền thánh khi còn nhỏ và được Thiên Chúa kêu gọi làm tiên tri của dân Do Thái: “Sa-mu-en lớn lên, Đức Chúa ở với ông và Người không để cho một lời nào của Người ra vô hiệu.” (1Sm 3, 19)
Học giáo lý, đôi lúc buồn chán vì không hứng thú, nhưng các em phải cố gắng, và nhất là phải cầu nguyện xin ơn Chúa Thánh Thần soi sáng, vì Lời Chúa là lời ban sự sống đời đời, vì Lời Chúa làm cho cuộc sống của các em thêm phong phú, học hành thêm hứng thú, và nhất là làm cho các em trở nên những người con rất dễ thương của Chúa.
Làm việc thì phải giống như gà mẹ vậy, dù cho có khó khăn, dù cho rất gian khổ thì cũng phải kiên trì không buông lỏng, không nản lòng bỏ cuộc. Tiên vàn không nên học vịt mẹ bỏ dở giữa chừng, không được việc gì mà lại còn mất thởi gian đi học, nhất là làm cho cha mẹ và thầy cô giáo thất vọng...
Các em thực hành:
- Dù học giáo lý đôi lúc không thích, nhưng phải cố gắng đến nhà thờ học, bởi vì học để biết Chúa Giê-su của mình mà.
- Đôi lúc không muốn giúp cha mẹ rửa chén lau nhà, nhưng cố gắng giúp cha mẹ, vì đó là cách để được Chúa Giê-su yêu nhất: vâng lời.
- Đừng bắt chước những bạn xấu không thích học hành, vì như thế chỉ làm buồn Chúa Giê-su và cha mẹ mình mà thôi.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.