Dan Lee
06-08-2008, 11:23 AM
NÔNG PHU VÀ CON GIANG
http://www.vietcatholic.net/pics/Dolphin_jumps_2.gif
Mùa gieo hạt lại đến, bác nông phu ra đồng để xới tơi đất, dùng cái mai sắt đào từng cái lỗ nhỏ, sau đó lấy hạt giống bỏ vào trong lỗ và lấp đất lại, rồi tưới nước, sau khi tất cả đã hoàn thành thì bác nông phu chùi chùi mồ hôi trên trán.
Người nông phu trong lòng nghĩ:“Ta phải làm một cái lưới thật tốt để bẫy”, bởi vì kinh nghiệm cho ông ta biết, mỗi khi đến mùa này thì con hạc và con nhạn rất dễ dàng vào trong ruộng để ăn hạt giống. Sau khi đặt bẫy xong thì bác nông phu mới rời khỏi đó.
Một hôm, bác nông phu đến nơi chỗ đặt bẫy, thì thấy trong lưới có mấy con vật đang giãy giụa. Hóa ra là một con hạc, một con nhạn và một con giang bị mắc bẫy. Bác nông phu cười nói: “Ha ha ha, bị ta bắt được rồi hả ? Coi ta làm sao trị ba tên các ngươi nè !”
Hạc và nhạn cúi thấp đầu xuống giống như người sắp bị xử lý. Bởi vì chúng nó cảm thấy: ăn trộm đồ vốn là chuyện rất mạo hiểm, gặp phải những chuyện này cũng là đúng lắm rồi. Nhưng con Giang thì không cho là như thế, trong lòng nó cảm thấy rất sợ hãi, không muốn chết như thế này.
Con giang ôm một tâm tình bi thương rất lớn, tự biện luận cho mình: “Bác nông phu tôn kính, xin bác thả cháu ra, vì cháu không phải là hạc cũng không phải là nhạn, chỉ là một con giang vô hại. Chúng cháu có rất nhiều ưu điểm, ví dụ như: chúng cháu thảo kính cha mẹ, nuôi dưỡng các ngài cho đến chết, lúc cần thì có thể cỏng các ngài bay tới bay lui, hơn nữa cháu không ăn trộm hạt giống của bác, cháu là người vô tội, thả cháu ra nhé.”
- “Nhưng, ai có thể chứng minh mày không ăn cắp hạt giống của ta ? Mày cùng chúng nó đến trong ruộng của ta, đồng thời bị cái bẫy của ta bắt được, cho nên cũng phải chấp nhận sự trừng phạt như thế.”
(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)
Gợi ý:
Các em thân mến,
Khi chưa hiểu rõ một người, thì người ta thường căn cứ vào người bạn của họ để biết được con người của họ, bởi vì “gần mực thì đen, gần đèn thì rạng”. Cho nên, khi chọn bạn kết tâm giao thì phài thận trọng, bởi vì hành vi cử chỉ của họ sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến các em đấy.
Ngày hôm nay, vì phát triển khoa học, các em bị ảnh hưởng nhiều chuyện không hay trong khi kết bạn: có em kết bạn qua những lần “chát” trên vi tính, và sau đó thì trở thành kẻ hư thân; có em kết bạn cách vội vàng vì ham chơi nổi, thế là tuổi xuân qua đi trong tủi nhục đắng cay; lại có em kết bạn để cùng nhau học tập, nên cuộc sống của các em ấy thật phong phú vì có người bạn tốt.
Con giang biện luận cho mình là người tốt: nào là thảo kính cha mẹ, nào là biết chăm sóc cho cha mẹ già.v.v...nhưng ai tin được chứ, bởi vì nó đã nhập bọn với con nhạn và con hạc để đi ăn trộm lúa giống mà...
Các em thực hành:
- Không kết thân chơi đùa với bạn xấu.
- Khi có lỗi thì nhận lỗi, không biện minh.
- Điều mà cha mẹ lo lắng nhất nơi các em là: chơi với bạn xấu.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/Dolphin_jumps_2.gif
Mùa gieo hạt lại đến, bác nông phu ra đồng để xới tơi đất, dùng cái mai sắt đào từng cái lỗ nhỏ, sau đó lấy hạt giống bỏ vào trong lỗ và lấp đất lại, rồi tưới nước, sau khi tất cả đã hoàn thành thì bác nông phu chùi chùi mồ hôi trên trán.
Người nông phu trong lòng nghĩ:“Ta phải làm một cái lưới thật tốt để bẫy”, bởi vì kinh nghiệm cho ông ta biết, mỗi khi đến mùa này thì con hạc và con nhạn rất dễ dàng vào trong ruộng để ăn hạt giống. Sau khi đặt bẫy xong thì bác nông phu mới rời khỏi đó.
Một hôm, bác nông phu đến nơi chỗ đặt bẫy, thì thấy trong lưới có mấy con vật đang giãy giụa. Hóa ra là một con hạc, một con nhạn và một con giang bị mắc bẫy. Bác nông phu cười nói: “Ha ha ha, bị ta bắt được rồi hả ? Coi ta làm sao trị ba tên các ngươi nè !”
Hạc và nhạn cúi thấp đầu xuống giống như người sắp bị xử lý. Bởi vì chúng nó cảm thấy: ăn trộm đồ vốn là chuyện rất mạo hiểm, gặp phải những chuyện này cũng là đúng lắm rồi. Nhưng con Giang thì không cho là như thế, trong lòng nó cảm thấy rất sợ hãi, không muốn chết như thế này.
Con giang ôm một tâm tình bi thương rất lớn, tự biện luận cho mình: “Bác nông phu tôn kính, xin bác thả cháu ra, vì cháu không phải là hạc cũng không phải là nhạn, chỉ là một con giang vô hại. Chúng cháu có rất nhiều ưu điểm, ví dụ như: chúng cháu thảo kính cha mẹ, nuôi dưỡng các ngài cho đến chết, lúc cần thì có thể cỏng các ngài bay tới bay lui, hơn nữa cháu không ăn trộm hạt giống của bác, cháu là người vô tội, thả cháu ra nhé.”
- “Nhưng, ai có thể chứng minh mày không ăn cắp hạt giống của ta ? Mày cùng chúng nó đến trong ruộng của ta, đồng thời bị cái bẫy của ta bắt được, cho nên cũng phải chấp nhận sự trừng phạt như thế.”
(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)
Gợi ý:
Các em thân mến,
Khi chưa hiểu rõ một người, thì người ta thường căn cứ vào người bạn của họ để biết được con người của họ, bởi vì “gần mực thì đen, gần đèn thì rạng”. Cho nên, khi chọn bạn kết tâm giao thì phài thận trọng, bởi vì hành vi cử chỉ của họ sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến các em đấy.
Ngày hôm nay, vì phát triển khoa học, các em bị ảnh hưởng nhiều chuyện không hay trong khi kết bạn: có em kết bạn qua những lần “chát” trên vi tính, và sau đó thì trở thành kẻ hư thân; có em kết bạn cách vội vàng vì ham chơi nổi, thế là tuổi xuân qua đi trong tủi nhục đắng cay; lại có em kết bạn để cùng nhau học tập, nên cuộc sống của các em ấy thật phong phú vì có người bạn tốt.
Con giang biện luận cho mình là người tốt: nào là thảo kính cha mẹ, nào là biết chăm sóc cho cha mẹ già.v.v...nhưng ai tin được chứ, bởi vì nó đã nhập bọn với con nhạn và con hạc để đi ăn trộm lúa giống mà...
Các em thực hành:
- Không kết thân chơi đùa với bạn xấu.
- Khi có lỗi thì nhận lỗi, không biện minh.
- Điều mà cha mẹ lo lắng nhất nơi các em là: chơi với bạn xấu.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.