Dan Lee
06-29-2008, 06:17 PM
Hiền muội Đức Hồng Y Thuận và Phép Thánh Thể
Quebec City, 19 tháng Sáu, 2008 (Zenit.org).- Sau đây là bài tham luận cô Elizabeth Nguyễn Thị Thu Hồng, em gái út của Đức Hồng Y quá cố Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận đọc hôm nay tại Đại Hội Thánh Thể Quốc Tế lần thứ 49 kéo dài đến tận Chúa Nhật này tại Quebec.
Thánh Thể, Sự Sống Chúa Kitô trong cuộc sống ta
Kính thưa các Đức Hồng Y,
Kính thưa các Đức Cha,
Kính thưa các cha, các sư huynh, các nữ tu, và các bạn thên mến,
Con cảm thấy hết sức đặc ân và vinh dự được Đức Hồng Y Ouellet mời hiện diện tại đây trong Đại Hội Thánh Thể Quốc Tế lần thứ 49 này, và được dịp chia sẻ với qúy ngài và qúy bạn sứ điệp tin và sùng kính Phép Thánh Thể cũng như các biến đổi lạ lùng do Phép Thánh Thể đem đến trong những ngày đen tối nơi nhà tù của người anh quá cố của con là Đức Hồng Y Nguyễn Văn Thuận. Để lượng giá và hiểu rõ hơn niềm tin và cam kết sâu sắc của ngài đối với Bí Tích Cực Thánh này, con xin bắt đầu vắn tắt phác thảo một vài cột mốc quan trọng trong cuộc đời của ngài. Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận được thụ phong linh mục năm 1953, và thụ phong giám mục năm 1967, lúc 39 tuổi. Chín năm sau, ngay trước khi chế độ cộng sản chiếm Nam Việt Nam vào năm 1975, Đức Thánh Cha Phaolô VI cử ngài làm Phó Tổng Giám Mục Sài Gòn, mà gần vào khoảng thời gian ấy đã được đặt tên lại là Thành Phố Hồ Chí Minh. Việc cử nhiệm mới của Phanxicô đã bị tân chính phủ bác bỏ và vào ngày 15 tháng Tám năm 1975, đúng ngày Lễ Đức Mẹ Mông Triệu, ngài bị bắt và phải sống suốt 13 năm sau đó trong tù, trong đó, hết 9 năm bị biệt giam.
Được trang bị một đức tin vững mạnh và luôn kết hiệp với Chúa Giêsu trong Phép Thánh Thể, ngài biến những năm tù đầy này thành một cuộc hành trình tiến về sự thánh thiện. Ngài đã đem sứ điệp của Chúa Kitô vào đêm đen cuộc sống trong tù. Lúc 61 tuổi, được thả tự do, trước tiên ngài được cử nhiệm làm Phó Chủ Tịch năm 1994, rồi Chủ Tịch Hội Đồng Giáo Hoàng về Công Lý và Hoà Bình năm 1998. Sua đó, ngài được chẩn đoán mắc hình thức ung thư dạ dầy rất hiếm và đã đến thời kỳ cuối cùng, nhưng một lần nữa, cũng như nhiều dịp khác trước đây, và cho đến tận cùng, ngài đã chịu đựng và chấp nhận cơn bệnh của mình trong sự hiệp nhất với Chúa Giêsu trên Thánh Giá vì Sự Hiệp Nhất của Giáo Hội.
Ngày 16 tháng Chín năm 2007, nhân kỷ niệm năm thứ năm ngày ngài qua đời, Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI chính thức mở hồ sơ phong á thánh cho ngài.
Phép Thánh Thể, Sự Sống Cho Thế Gian
Qua các trước tác của ngài, và nhất là qua các thư từ viết từ nhà tù của ngài, một sự kiện rõ ràng đã xuất hiện: cuộc sống của Phanxicô Xaviê đã bắt rễ rất vững chãi trong sự hiệp nhất với Thiên Chúa Hằng Sống qua Phép Thánh Thể, nguồn sức mạnh duy nhất của ngài. Đối với ngài, đó cũng là lời cầu nguyện đẹp đẽ nhất, và là cách thế tốt nhất để cám tạ và ca tụng Vinh Quang Thiên Chúa.
Mạ chúng con thường nhắc chúng con nhớ lại lúc người chị cả của người qua đời vì bệnh lao phổi ở thành phố Huế, Việt Nam. Thời ấy, bệnh lao phổi được coi là bệnh hết sức nguy hiểm và là bệnh hay lây, lúc ấy không có thuốc chữa, vì thế khó mà kiếm được cậu giúp lễ để giúp cha xứ ban Mình Thánh cho bà bác con. Thế là Phanxicô tình nguyện tháp tùng vị linh mục già yếu trong các lần ngài đi thăm bà bác con, chân đất, mỗi ngày sau khi đi học về, cho đến ngày bà bác con qua đời. Được hỏi về việc ấy, anh con giải thích lòng sùng kính sâu xa của anh cho bà bác con, bằng cách trích câu của Thánh Gioan: “Nếu các con không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các con sẽ không có Sự Sống trong các con”.
Niềm tin không lay chuyển vào Phép Thánh Thể ấy luôn là sức mạnh chỉ đường trong cuộc sống của ngài, là sức lực và là của dưỡng nuôi cho cuộc hành trình dài trong lao tù của ngài. [Đúng như cha mẹ con từng sợ trước đây, Phanxicô cuối cùng đã mắc chứng bệnh và phải sống một thời gian dài trong bệnh viện vì các chứng nhiễm trùng. Nhiều thử nghiệm liên tiếp đã tái xác nhận bệnh lao nặng, cần phải giải phẫu phổi mà nếu thành công cũng sẽ khiến ngài vĩnh viễn mất năng lực. Tuy nhiênm như một phép lạ, anh con đã sống thoát, và bình phục hoàn toàn].
Trong một cuộc phỏng vấn của truyền thông sau khi được thả tự do, người ta hỏi sức mạnh bí mật nào đã giữ ngài sống sót và lành lặn. Câu trả lời của ngài luôn là: “Phép Thánh Thể”. Ngài giải thích lúc bị bắt, ngài phải rời nhà ngay tức khắc, đi tay không. Hôm sau, ngài được phép viết thư cho giáo hữu để xin một vài vật dụng cá nhân. Ngài viết: “Xin gửi cho tôi một chút rượu nho để trị bệnh đau bao tử”. Giáo hữu hiểu ngay lập tức. Mấy hôm sau, các vệ binh trao cho ngài một chiếc lọ nhỏ đề gửi cho ngài với hàng chữ “Thuốc đau bao tử”. Ngài cũng nhận được một hộp nhỏ nữa chứa những miếng nhỏ Mình Thánh.
Với ba giọt rượu nho và một giọt nước trên lòng bàn tay, ngài đã cử hành Thánh Lễ. “Mỗi lần cử hành Thánh Lễ, tôi có dịp được dang đôi tay và đóng đinh mình vào thánh giá với Chúa Giêsu, được uống chén đắng với Người” (Chứng Nhân Hy Vọng). Và đó là những Thánh Lễ đẹp nhất đời ngài.
Trong Chứng Nhân Hy Vọng, ngài tiếp tục cho hay: “trong trại cải tạo, chúng tôi được chia thành nhóm, mỗi nhóm 50 tù nhân. Chúng tôi ngủ trên một chiếc giường chung, và ai cũng được hưởng một khoảng 50 cm. Chúng tôi ráng sắp xếp để chung quanh tôi luôn có người Công Giáo. Lúc 9 giờ 30 tối, chúng tôi phải tắt hết đèn. Chính đó là lúc tôi cúi mình trên giường để cử hành thuộc lòng Thánh Lễ, rồi phân phối Mình Thánh bằng cách luồn tay dưới chiếc màn muỗi. Chúng tôi còn dùng giấy bạc lấy từ bao thuốc lá chế ra những chiếc hộp nhỏ để giữ Mình Thánh và đưa cho nhiều người khác. Chúa Giêsu Thánh Thể luôn hiện diện trong túi áo sơ-mi của tôi”.
Ngài luôn kết thúc các lá thư vụng trộm gửi cho cha mẹ con bằng những lời này: “Ba má thân yêu, ba má đừng quá đau lòng. Mỗi ngày con đều được kết hợp với Giáo Hội Hoàn Vũ và lễ hy sinh của Chúa Giêsu. Ba má hãy cầu nguyện để con có can đảm và sức mạnh luôn trung thành với Giáo Hội và Phúc Âm, và với ý Chúa”.
(còn tiếp)
Vũ Văn An
Quebec City, 19 tháng Sáu, 2008 (Zenit.org).- Sau đây là bài tham luận cô Elizabeth Nguyễn Thị Thu Hồng, em gái út của Đức Hồng Y quá cố Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận đọc hôm nay tại Đại Hội Thánh Thể Quốc Tế lần thứ 49 kéo dài đến tận Chúa Nhật này tại Quebec.
Thánh Thể, Sự Sống Chúa Kitô trong cuộc sống ta
Kính thưa các Đức Hồng Y,
Kính thưa các Đức Cha,
Kính thưa các cha, các sư huynh, các nữ tu, và các bạn thên mến,
Con cảm thấy hết sức đặc ân và vinh dự được Đức Hồng Y Ouellet mời hiện diện tại đây trong Đại Hội Thánh Thể Quốc Tế lần thứ 49 này, và được dịp chia sẻ với qúy ngài và qúy bạn sứ điệp tin và sùng kính Phép Thánh Thể cũng như các biến đổi lạ lùng do Phép Thánh Thể đem đến trong những ngày đen tối nơi nhà tù của người anh quá cố của con là Đức Hồng Y Nguyễn Văn Thuận. Để lượng giá và hiểu rõ hơn niềm tin và cam kết sâu sắc của ngài đối với Bí Tích Cực Thánh này, con xin bắt đầu vắn tắt phác thảo một vài cột mốc quan trọng trong cuộc đời của ngài. Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận được thụ phong linh mục năm 1953, và thụ phong giám mục năm 1967, lúc 39 tuổi. Chín năm sau, ngay trước khi chế độ cộng sản chiếm Nam Việt Nam vào năm 1975, Đức Thánh Cha Phaolô VI cử ngài làm Phó Tổng Giám Mục Sài Gòn, mà gần vào khoảng thời gian ấy đã được đặt tên lại là Thành Phố Hồ Chí Minh. Việc cử nhiệm mới của Phanxicô đã bị tân chính phủ bác bỏ và vào ngày 15 tháng Tám năm 1975, đúng ngày Lễ Đức Mẹ Mông Triệu, ngài bị bắt và phải sống suốt 13 năm sau đó trong tù, trong đó, hết 9 năm bị biệt giam.
Được trang bị một đức tin vững mạnh và luôn kết hiệp với Chúa Giêsu trong Phép Thánh Thể, ngài biến những năm tù đầy này thành một cuộc hành trình tiến về sự thánh thiện. Ngài đã đem sứ điệp của Chúa Kitô vào đêm đen cuộc sống trong tù. Lúc 61 tuổi, được thả tự do, trước tiên ngài được cử nhiệm làm Phó Chủ Tịch năm 1994, rồi Chủ Tịch Hội Đồng Giáo Hoàng về Công Lý và Hoà Bình năm 1998. Sua đó, ngài được chẩn đoán mắc hình thức ung thư dạ dầy rất hiếm và đã đến thời kỳ cuối cùng, nhưng một lần nữa, cũng như nhiều dịp khác trước đây, và cho đến tận cùng, ngài đã chịu đựng và chấp nhận cơn bệnh của mình trong sự hiệp nhất với Chúa Giêsu trên Thánh Giá vì Sự Hiệp Nhất của Giáo Hội.
Ngày 16 tháng Chín năm 2007, nhân kỷ niệm năm thứ năm ngày ngài qua đời, Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI chính thức mở hồ sơ phong á thánh cho ngài.
Phép Thánh Thể, Sự Sống Cho Thế Gian
Qua các trước tác của ngài, và nhất là qua các thư từ viết từ nhà tù của ngài, một sự kiện rõ ràng đã xuất hiện: cuộc sống của Phanxicô Xaviê đã bắt rễ rất vững chãi trong sự hiệp nhất với Thiên Chúa Hằng Sống qua Phép Thánh Thể, nguồn sức mạnh duy nhất của ngài. Đối với ngài, đó cũng là lời cầu nguyện đẹp đẽ nhất, và là cách thế tốt nhất để cám tạ và ca tụng Vinh Quang Thiên Chúa.
Mạ chúng con thường nhắc chúng con nhớ lại lúc người chị cả của người qua đời vì bệnh lao phổi ở thành phố Huế, Việt Nam. Thời ấy, bệnh lao phổi được coi là bệnh hết sức nguy hiểm và là bệnh hay lây, lúc ấy không có thuốc chữa, vì thế khó mà kiếm được cậu giúp lễ để giúp cha xứ ban Mình Thánh cho bà bác con. Thế là Phanxicô tình nguyện tháp tùng vị linh mục già yếu trong các lần ngài đi thăm bà bác con, chân đất, mỗi ngày sau khi đi học về, cho đến ngày bà bác con qua đời. Được hỏi về việc ấy, anh con giải thích lòng sùng kính sâu xa của anh cho bà bác con, bằng cách trích câu của Thánh Gioan: “Nếu các con không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các con sẽ không có Sự Sống trong các con”.
Niềm tin không lay chuyển vào Phép Thánh Thể ấy luôn là sức mạnh chỉ đường trong cuộc sống của ngài, là sức lực và là của dưỡng nuôi cho cuộc hành trình dài trong lao tù của ngài. [Đúng như cha mẹ con từng sợ trước đây, Phanxicô cuối cùng đã mắc chứng bệnh và phải sống một thời gian dài trong bệnh viện vì các chứng nhiễm trùng. Nhiều thử nghiệm liên tiếp đã tái xác nhận bệnh lao nặng, cần phải giải phẫu phổi mà nếu thành công cũng sẽ khiến ngài vĩnh viễn mất năng lực. Tuy nhiênm như một phép lạ, anh con đã sống thoát, và bình phục hoàn toàn].
Trong một cuộc phỏng vấn của truyền thông sau khi được thả tự do, người ta hỏi sức mạnh bí mật nào đã giữ ngài sống sót và lành lặn. Câu trả lời của ngài luôn là: “Phép Thánh Thể”. Ngài giải thích lúc bị bắt, ngài phải rời nhà ngay tức khắc, đi tay không. Hôm sau, ngài được phép viết thư cho giáo hữu để xin một vài vật dụng cá nhân. Ngài viết: “Xin gửi cho tôi một chút rượu nho để trị bệnh đau bao tử”. Giáo hữu hiểu ngay lập tức. Mấy hôm sau, các vệ binh trao cho ngài một chiếc lọ nhỏ đề gửi cho ngài với hàng chữ “Thuốc đau bao tử”. Ngài cũng nhận được một hộp nhỏ nữa chứa những miếng nhỏ Mình Thánh.
Với ba giọt rượu nho và một giọt nước trên lòng bàn tay, ngài đã cử hành Thánh Lễ. “Mỗi lần cử hành Thánh Lễ, tôi có dịp được dang đôi tay và đóng đinh mình vào thánh giá với Chúa Giêsu, được uống chén đắng với Người” (Chứng Nhân Hy Vọng). Và đó là những Thánh Lễ đẹp nhất đời ngài.
Trong Chứng Nhân Hy Vọng, ngài tiếp tục cho hay: “trong trại cải tạo, chúng tôi được chia thành nhóm, mỗi nhóm 50 tù nhân. Chúng tôi ngủ trên một chiếc giường chung, và ai cũng được hưởng một khoảng 50 cm. Chúng tôi ráng sắp xếp để chung quanh tôi luôn có người Công Giáo. Lúc 9 giờ 30 tối, chúng tôi phải tắt hết đèn. Chính đó là lúc tôi cúi mình trên giường để cử hành thuộc lòng Thánh Lễ, rồi phân phối Mình Thánh bằng cách luồn tay dưới chiếc màn muỗi. Chúng tôi còn dùng giấy bạc lấy từ bao thuốc lá chế ra những chiếc hộp nhỏ để giữ Mình Thánh và đưa cho nhiều người khác. Chúa Giêsu Thánh Thể luôn hiện diện trong túi áo sơ-mi của tôi”.
Ngài luôn kết thúc các lá thư vụng trộm gửi cho cha mẹ con bằng những lời này: “Ba má thân yêu, ba má đừng quá đau lòng. Mỗi ngày con đều được kết hợp với Giáo Hội Hoàn Vũ và lễ hy sinh của Chúa Giêsu. Ba má hãy cầu nguyện để con có can đảm và sức mạnh luôn trung thành với Giáo Hội và Phúc Âm, và với ý Chúa”.
(còn tiếp)
Vũ Văn An