Dan Lee
07-06-2008, 09:19 PM
CÁI VÁY MỚI CỦA CÔ HẰNG NGA
http://www.vietcatholic.net/pics/Dumbo_swimmer.gif
Cô Hằng Nga hành tung bất định, là cô gái nghịch ngợm biến hóa đa đoan. Cô ta khi thì ở bên đông khi thì ở bên tây, khi thì lưu lại giữa không trung; thoáng một lúc thì thân thể bị cong, thoắt một cái thì thân thể tròn tròn giống như khuôn mặt cười dễ thương của trẻ con.
Mẹ của cô Hằng Nga vẫn thường trách cô: “Lúc nào thì con mới có thể yên tĩnh chút xíu hử ?”
Cô Hằng Nga cười hi hi, nói: “Mẹ ạ, biến hóa của con thì đều có quy luật cả rồi,” nói xong cô ta liền chuyển thân chui vào trong tầng mây, không lâu sau lại từ trong đám mây len lén thò đầu ra làm mặt xấu với mẹ mình.
Cô Hằng Nga lợi dụng khi mẹ không chú ý thì -không một tiếng động- chạy qua bên ông mặt trời. Ông mặt trời đang làm bổn phận chiếu sáng địa cầu và vạn vật, cô Hằng Nga một nhảy đến bên ông nắm chặt chòm râu dài của ông, ông mặt trời đau quá kêu “oa oa”. “Đừng có ồn, ông đang chiếu sáng nè.” Ông mặt trời vừa nói vừa dụi dụi chỗ đau.
Nhưng ông mặt trời quá kích động nên ông phát sáng rất mạnh, làm cháy cái váy dài đẹp của cô Hằng Nga, cô Hằng Nga rất buồn, vừa lau nước mắt vừa giận dữ lớn tiếng nói: “Ông đền cho cháu.” Ông mặt trời lấy cái gì mà đền đây ? Ông ta tay chân vụng về không biết may áo quần mà !
Ông mặt trời chỉ biết đi cầu cứu Thất Tinh Bắc đẩu giúp đỡ, Thất Tinh Bắc Đẩu bỏ ra bảy ngày may một cái váy dài mới. Nhưng, khi cô Hằng Nga mặc vào thì quá rộng, lại dùng thêm bảy ngày nữa để may một cái váy dài khác, nhưng khi cô Hằng Nga mặc vào thì lại quá nhỏ, hết cách rồi, Thất Tinh Bắc Đẩu lại may thêm một cái váy dài khác, cái váy này thật là vừa vặn.
Từ đó, cô Hằng Nga có ba cái váy: khi cong cong thì mặc váy nhỏ; khi tròn tròn thì mặc váy lớn; không cong không tròn thì mặc cái váy dài vừa vặn với thân mình.
(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)
Gợi ý:
Các em thân mến,
Mặt trăng khi cong, khi tròn, nhìn giống như biến đổi không ngừng, nhưng thực ra có quy luật để có thể biết được. Vạn sự vạn vật trong giới tự nhiên đều như thế, chúng nó đồng thời không ngừng biến hóa và phát triển, đều tuân theo quy luật biến hóa của chính bản thân mình.
Quy luật biến hóa này không phải tự nhiên mà có, như cái đồng hồ không phải tự nhiên mà nó chạy đúng giờ được, phải có bác kỹ sư chế tạo ra nó, cũng vậy, vũ trụ vận hành được tứ thời bát tiết đều đặn như một cái đồng hồ khổng lồ là phải có một Đấng toàn năng tạo thành, Đấng ấy chúng ta gọi là Thiên Chúa, hay gọi là Cha của chúng ta ở trên trời, như Chúa Giê-su đã dạy chúng ta.
Đức tin dạy chúng ta biết có Thiên Chúa là Đấng tạo thành vũ trụ, và đặt để quy luật cho mỗi tạo vật, như mặt trăng ngày rằm thì tròn rồi lại khuyết, khuyết rồi lại tròn; mặt trời buổi sáng “mọc” ở phương đông chiều “lặn” ở phương tây, cây cối ra hoa rồi kết quả, con ếch nhái từ trứng nở ra con nòng nọc có đuôi, đến khi dần dần lớn lên thì rụng đuôi biến thành con nhái dễ thương.v.v... Tóm lại là mỗi loài tạo vật đều biến hóa theo quy luật mà Thiên Chúa đặt để cho nó, chứ không phải tự nhiên mà có nó...
Chúng ta cảm tạ Thiên Chúa đã cho chúng ta làm con người, được giống hình ảnh của Ngài, các em cố gắng sống làm sao cho đẹp lòng Thiên Chúa để xứng đáng làm con cái của Chúa nhé.
Các em thực hành:
- Biết tạ ơn Chúa khi sáng sớm thức dậy, vì Chúa đã ban cho chúng ta một ngày thật đẹp.
- Biết tạ ơn Chúa trước khi lên giường ngủ, bời vì trong một ngày Chúa đã ban cho chúng ta hiểu biết tình yêu của Ngài.
- Cám ơn những ai đã quan tâm đến mình, nhất là cha mẹ, anh chị em, bạn hữu.v.v...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/Dumbo_swimmer.gif
Cô Hằng Nga hành tung bất định, là cô gái nghịch ngợm biến hóa đa đoan. Cô ta khi thì ở bên đông khi thì ở bên tây, khi thì lưu lại giữa không trung; thoáng một lúc thì thân thể bị cong, thoắt một cái thì thân thể tròn tròn giống như khuôn mặt cười dễ thương của trẻ con.
Mẹ của cô Hằng Nga vẫn thường trách cô: “Lúc nào thì con mới có thể yên tĩnh chút xíu hử ?”
Cô Hằng Nga cười hi hi, nói: “Mẹ ạ, biến hóa của con thì đều có quy luật cả rồi,” nói xong cô ta liền chuyển thân chui vào trong tầng mây, không lâu sau lại từ trong đám mây len lén thò đầu ra làm mặt xấu với mẹ mình.
Cô Hằng Nga lợi dụng khi mẹ không chú ý thì -không một tiếng động- chạy qua bên ông mặt trời. Ông mặt trời đang làm bổn phận chiếu sáng địa cầu và vạn vật, cô Hằng Nga một nhảy đến bên ông nắm chặt chòm râu dài của ông, ông mặt trời đau quá kêu “oa oa”. “Đừng có ồn, ông đang chiếu sáng nè.” Ông mặt trời vừa nói vừa dụi dụi chỗ đau.
Nhưng ông mặt trời quá kích động nên ông phát sáng rất mạnh, làm cháy cái váy dài đẹp của cô Hằng Nga, cô Hằng Nga rất buồn, vừa lau nước mắt vừa giận dữ lớn tiếng nói: “Ông đền cho cháu.” Ông mặt trời lấy cái gì mà đền đây ? Ông ta tay chân vụng về không biết may áo quần mà !
Ông mặt trời chỉ biết đi cầu cứu Thất Tinh Bắc đẩu giúp đỡ, Thất Tinh Bắc Đẩu bỏ ra bảy ngày may một cái váy dài mới. Nhưng, khi cô Hằng Nga mặc vào thì quá rộng, lại dùng thêm bảy ngày nữa để may một cái váy dài khác, nhưng khi cô Hằng Nga mặc vào thì lại quá nhỏ, hết cách rồi, Thất Tinh Bắc Đẩu lại may thêm một cái váy dài khác, cái váy này thật là vừa vặn.
Từ đó, cô Hằng Nga có ba cái váy: khi cong cong thì mặc váy nhỏ; khi tròn tròn thì mặc váy lớn; không cong không tròn thì mặc cái váy dài vừa vặn với thân mình.
(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)
Gợi ý:
Các em thân mến,
Mặt trăng khi cong, khi tròn, nhìn giống như biến đổi không ngừng, nhưng thực ra có quy luật để có thể biết được. Vạn sự vạn vật trong giới tự nhiên đều như thế, chúng nó đồng thời không ngừng biến hóa và phát triển, đều tuân theo quy luật biến hóa của chính bản thân mình.
Quy luật biến hóa này không phải tự nhiên mà có, như cái đồng hồ không phải tự nhiên mà nó chạy đúng giờ được, phải có bác kỹ sư chế tạo ra nó, cũng vậy, vũ trụ vận hành được tứ thời bát tiết đều đặn như một cái đồng hồ khổng lồ là phải có một Đấng toàn năng tạo thành, Đấng ấy chúng ta gọi là Thiên Chúa, hay gọi là Cha của chúng ta ở trên trời, như Chúa Giê-su đã dạy chúng ta.
Đức tin dạy chúng ta biết có Thiên Chúa là Đấng tạo thành vũ trụ, và đặt để quy luật cho mỗi tạo vật, như mặt trăng ngày rằm thì tròn rồi lại khuyết, khuyết rồi lại tròn; mặt trời buổi sáng “mọc” ở phương đông chiều “lặn” ở phương tây, cây cối ra hoa rồi kết quả, con ếch nhái từ trứng nở ra con nòng nọc có đuôi, đến khi dần dần lớn lên thì rụng đuôi biến thành con nhái dễ thương.v.v... Tóm lại là mỗi loài tạo vật đều biến hóa theo quy luật mà Thiên Chúa đặt để cho nó, chứ không phải tự nhiên mà có nó...
Chúng ta cảm tạ Thiên Chúa đã cho chúng ta làm con người, được giống hình ảnh của Ngài, các em cố gắng sống làm sao cho đẹp lòng Thiên Chúa để xứng đáng làm con cái của Chúa nhé.
Các em thực hành:
- Biết tạ ơn Chúa khi sáng sớm thức dậy, vì Chúa đã ban cho chúng ta một ngày thật đẹp.
- Biết tạ ơn Chúa trước khi lên giường ngủ, bời vì trong một ngày Chúa đã ban cho chúng ta hiểu biết tình yêu của Ngài.
- Cám ơn những ai đã quan tâm đến mình, nhất là cha mẹ, anh chị em, bạn hữu.v.v...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.