Dan Lee
09-11-2008, 02:53 PM
Chúa Nhật XXIV - 14 - 09 - 2008
Lễ Suy Tôn Thánh Giá
Ngang qua thập giá
Có một lần, sở giao thông Pháp đã dàn cảnh một tai nạn lưu thông để trắc nghiệm phản ứng của những người đi đường. Tai nạn diễn ra thật rùng rợn tại một khúc đường nhộn nhịp. Chỉ trong khoảng một giờ, có đến 168 chiếc xe chạy qua, nhưng chỉ có 48 người dừng lại hỏi han và tìm cách giúp đỡ. Còn những người khác thì cứ phớt tỉnh chạy qua, tới cuối đường bị cảnh sát chặn lại hỏi, và họ đã ngang nhiên trả lời: tôi có thấy gì đâu.
Hai ngàn năm trước, cũng đã diễn ra một cảnh tượng như thế, nhưng không phải là dàn cảnh mà là chuyện thật. Đức Kitô bị đóng đinh trên thập giá. Thế mà cả lý hình và dân chúng vẫn thản nhiên. Bọn lý hình thì chơi trò bốc thăm để chia phần xống áo. Còn dân chúng, Thánh Kinh gọi họ là những kẻ đi ngang qua. Họ lạnh lùng trước một cảnh tượng vô cùng bi thảm và hết sức quan trọng của lịch sử. Giây phút cao điểm của tình yêu Thiên Chúa. Thế nhưng mà cảnh tượng này vẫn thường xảy ra trong thời đại hiện nay nơi những người tự xưng là Kitô hữu, họ vẫn thản nhiên đi ngang qua thập giá. Bởi vì theo họ, thập giá chỉ dành cho những góc nhà thờ, những giờ kinh nguyện sốt sắng. Họ không nhận ra rằng người bị đóng đinh chính là tác giả sự sống và định mệnh của chúng ta được gắn liền với thập giá. Họ không hiểu được lời Kinh Thánh: Ngài đã nộp mình chịu chết vì tôi. Ngài đã chết thay cho tôi. Họ không tin rằng Kitô giáo đã đang và sẽ còn là một tôn giáo của thập giá. Và như vậy, họ vẫn thản nhiên đi ngang qua thập giá.
Tệ hơn nữa, như Kinh Thánh đã ghi lại, họ còn lắc đầu chế nhạo: Nếu ngươi là Con Thiên Chúa thì hãy xuống khỏi thập giá đi. Đã qua rồi cái thời đại vàng son khi Chúa Giêsu đối đáp khôn ngoan, làm câm miệng những kẻ bắt bẻ Ngài. Đã qua rồi những làn sóng người tuốn đến để xin Ngài chữa bệnh: Nó đã cứu được người khác mà không cứu được mình sao? Chúa Giêsu bị bắt và bị dẫn đi như một tên tội phạm. Ngài đã bị đóng đinh và đang quằn quại rên xiết như một kẻ bất lực hoàn toàn. Giờ đây, những kẻ thù ghét Ngài tha hồ lên mặt xỉa xói.
Nhưng Chúa Giêsu đâu có bất lực, Philipphê có lần đòi sai lửa trời xuống thiêu rụi cả một làng xứ Samaria. Phêrô đã có lúc hăng máu chém đứt tai tên đầy tớ vị thượng tế, và Chúa Giêsu đã chẳng nói với ông: Con không tin là Chúa Cha sẽ lập tức phái 12 cơ binh thiên thần đến cứu giúp Thầy nếu Thầy xin sao. Nhưng đây là giờ cứu độ, giờ chuộc lại tội lỗi thế gian. Chính là giờ phút này mà Ngài đã đến trong thế gian…
Giữa lúc thiên hạ coi Ngài là yếu nhược nhất thì lại là lúc Ngài quyền năng nhất, giờ phút vinh thắng của Ngài đã điểm. Suốt 33 năm cuộc đời Ngài chỉ nhằm vào giây phút này. Toàn bộ chương trình mà Thiên Chúa đã ươm mơ cũng chỉ nhằm vào giây phút này. Toàn thể lịch sử nhân loại củng chỉ trông vào giây phút này mà thôi. Chúng ta bực mình khó chịu khi thấy đôi tay toàn năng nâng đỡ cả vũ trụ phải chịu đóng đinh. Đôi chân mà trái đất đã làm bệ phải chịu đóng đinh. Chúng ta không muốn Giáo Hội bị các thế lực trần gian bách hại chế giễu, chúng ta không muốn linh mục, tu sĩ và giáo dân bị tra tấn và giam cầm, nhà thờ bị đóng cửa…
Quả thực, chúng ta còn giữ thái độ nóng nảy của Philatô và Phêrô ngày xưa. Chúng ta cố tình nhắm mắt không muốn nhìn cảnh tượng Chúa Giêsu trên thập giá, và chúng ta chỉ muốn thản nhiên đi ngang qua thập giá. Hơn thế nữa, ngày hôm nay Đức Kitô vẫn còn chịu đóng đinh nơi khổ giá những con người bất hạnh, nghèo túng và bệnh tật. Thế nhưng, chúng ta đã có thái độ nào trước những khổ đau của họ, dửng dưng bỏ đi, hay là tích cực giúp đỡ…
Tin Mừng Suy Niệm Lời Chúa (Góp Nhặt)
Lễ Suy Tôn Thánh Giá
Ngang qua thập giá
Có một lần, sở giao thông Pháp đã dàn cảnh một tai nạn lưu thông để trắc nghiệm phản ứng của những người đi đường. Tai nạn diễn ra thật rùng rợn tại một khúc đường nhộn nhịp. Chỉ trong khoảng một giờ, có đến 168 chiếc xe chạy qua, nhưng chỉ có 48 người dừng lại hỏi han và tìm cách giúp đỡ. Còn những người khác thì cứ phớt tỉnh chạy qua, tới cuối đường bị cảnh sát chặn lại hỏi, và họ đã ngang nhiên trả lời: tôi có thấy gì đâu.
Hai ngàn năm trước, cũng đã diễn ra một cảnh tượng như thế, nhưng không phải là dàn cảnh mà là chuyện thật. Đức Kitô bị đóng đinh trên thập giá. Thế mà cả lý hình và dân chúng vẫn thản nhiên. Bọn lý hình thì chơi trò bốc thăm để chia phần xống áo. Còn dân chúng, Thánh Kinh gọi họ là những kẻ đi ngang qua. Họ lạnh lùng trước một cảnh tượng vô cùng bi thảm và hết sức quan trọng của lịch sử. Giây phút cao điểm của tình yêu Thiên Chúa. Thế nhưng mà cảnh tượng này vẫn thường xảy ra trong thời đại hiện nay nơi những người tự xưng là Kitô hữu, họ vẫn thản nhiên đi ngang qua thập giá. Bởi vì theo họ, thập giá chỉ dành cho những góc nhà thờ, những giờ kinh nguyện sốt sắng. Họ không nhận ra rằng người bị đóng đinh chính là tác giả sự sống và định mệnh của chúng ta được gắn liền với thập giá. Họ không hiểu được lời Kinh Thánh: Ngài đã nộp mình chịu chết vì tôi. Ngài đã chết thay cho tôi. Họ không tin rằng Kitô giáo đã đang và sẽ còn là một tôn giáo của thập giá. Và như vậy, họ vẫn thản nhiên đi ngang qua thập giá.
Tệ hơn nữa, như Kinh Thánh đã ghi lại, họ còn lắc đầu chế nhạo: Nếu ngươi là Con Thiên Chúa thì hãy xuống khỏi thập giá đi. Đã qua rồi cái thời đại vàng son khi Chúa Giêsu đối đáp khôn ngoan, làm câm miệng những kẻ bắt bẻ Ngài. Đã qua rồi những làn sóng người tuốn đến để xin Ngài chữa bệnh: Nó đã cứu được người khác mà không cứu được mình sao? Chúa Giêsu bị bắt và bị dẫn đi như một tên tội phạm. Ngài đã bị đóng đinh và đang quằn quại rên xiết như một kẻ bất lực hoàn toàn. Giờ đây, những kẻ thù ghét Ngài tha hồ lên mặt xỉa xói.
Nhưng Chúa Giêsu đâu có bất lực, Philipphê có lần đòi sai lửa trời xuống thiêu rụi cả một làng xứ Samaria. Phêrô đã có lúc hăng máu chém đứt tai tên đầy tớ vị thượng tế, và Chúa Giêsu đã chẳng nói với ông: Con không tin là Chúa Cha sẽ lập tức phái 12 cơ binh thiên thần đến cứu giúp Thầy nếu Thầy xin sao. Nhưng đây là giờ cứu độ, giờ chuộc lại tội lỗi thế gian. Chính là giờ phút này mà Ngài đã đến trong thế gian…
Giữa lúc thiên hạ coi Ngài là yếu nhược nhất thì lại là lúc Ngài quyền năng nhất, giờ phút vinh thắng của Ngài đã điểm. Suốt 33 năm cuộc đời Ngài chỉ nhằm vào giây phút này. Toàn bộ chương trình mà Thiên Chúa đã ươm mơ cũng chỉ nhằm vào giây phút này. Toàn thể lịch sử nhân loại củng chỉ trông vào giây phút này mà thôi. Chúng ta bực mình khó chịu khi thấy đôi tay toàn năng nâng đỡ cả vũ trụ phải chịu đóng đinh. Đôi chân mà trái đất đã làm bệ phải chịu đóng đinh. Chúng ta không muốn Giáo Hội bị các thế lực trần gian bách hại chế giễu, chúng ta không muốn linh mục, tu sĩ và giáo dân bị tra tấn và giam cầm, nhà thờ bị đóng cửa…
Quả thực, chúng ta còn giữ thái độ nóng nảy của Philatô và Phêrô ngày xưa. Chúng ta cố tình nhắm mắt không muốn nhìn cảnh tượng Chúa Giêsu trên thập giá, và chúng ta chỉ muốn thản nhiên đi ngang qua thập giá. Hơn thế nữa, ngày hôm nay Đức Kitô vẫn còn chịu đóng đinh nơi khổ giá những con người bất hạnh, nghèo túng và bệnh tật. Thế nhưng, chúng ta đã có thái độ nào trước những khổ đau của họ, dửng dưng bỏ đi, hay là tích cực giúp đỡ…
Tin Mừng Suy Niệm Lời Chúa (Góp Nhặt)