Dan Lee
11-03-2008, 10:10 PM
Hối Hận
Bor là một tên tù của trại tù Bon-xâm. Khi còn nhỏ, Bor sống một mình với mẹ. Bà mẹ chỉ có một thích thú là đọc sách nhiều giờ không chán. Nhưng vì bệnh hoạn, mắt bà dần dần bị mù không đọc sách được nữa. Lúc ấy bà nhờ Bor đọc sách cho bà nghe.
Bor thích ở với mẹ, nhưng vì có nhiều bè bạn nên theo bạn vui chơi. Một ngày nọ, trong đám bạn của Bor, một vài đứa bị cảnh sát bắt vì phạm luật lệ. Bor tỉnh ngộ trở về nhà định bụng là sẽ đọc sách cho mẹ nghe. Khi vào đến phòng mẹ, Bor thấy bà ngồi trên ghế, tay cầm cuốn sách, nhưng bà đã chết.
Bor ân hận và buồn lắm. Nhưng vì mẹ chết rồi, Bor thấy tự do hơn, và nó lại ra ngoài phố sống với các phần tử hư hỏng. Trong một vụ cướp xe hơi và tống tiền, Bor bị bắt và phải ở tù mấy năm trời. Khi ra khỏi tù, tâm tính Bor thay đổi hẳn. Nó thường vào các nhà dưỡng lão hỏi xem có ông cụ bà cụ nào không đọc được sách để nó đọc giúp. Sau đó Bor gặp một bà lão mù, bà bằng lòng nhờ Bor đọc sách. Mỗi tuần Bor vui vẻ đến giúp bà cụ. Ðêm nọ, đang đọc cho bà cụ nghe, Bor thấy cụ trút hơi thở cuối cùng và qua đời. Bor bỗng mường tượng ra gương mặt của mẹ mình và cảm thấy bớt đi nỗi hối tiếc là đã không ở nhà đọc sách cho mẹ khi bà còn sống.
*
* *
Qua bao năm tháng cuộc đời cho tới ngày hôm nay, bạn thấy mình có điều gì phải hối hận không? Nếu có, bạn hãy đến với Chúa, xin Ngài giúp bạn trút đi nỗi ân hận ấy bằng một cuộc sống tốt đẹp hơn. Nếu không, bạn hãy cám ơn Chúa, và xin Ngài tiếp tục dẫn dắt để bạn trung tín bước đi trên đường lối của Ngài.
Của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Bor là một tên tù của trại tù Bon-xâm. Khi còn nhỏ, Bor sống một mình với mẹ. Bà mẹ chỉ có một thích thú là đọc sách nhiều giờ không chán. Nhưng vì bệnh hoạn, mắt bà dần dần bị mù không đọc sách được nữa. Lúc ấy bà nhờ Bor đọc sách cho bà nghe.
Bor thích ở với mẹ, nhưng vì có nhiều bè bạn nên theo bạn vui chơi. Một ngày nọ, trong đám bạn của Bor, một vài đứa bị cảnh sát bắt vì phạm luật lệ. Bor tỉnh ngộ trở về nhà định bụng là sẽ đọc sách cho mẹ nghe. Khi vào đến phòng mẹ, Bor thấy bà ngồi trên ghế, tay cầm cuốn sách, nhưng bà đã chết.
Bor ân hận và buồn lắm. Nhưng vì mẹ chết rồi, Bor thấy tự do hơn, và nó lại ra ngoài phố sống với các phần tử hư hỏng. Trong một vụ cướp xe hơi và tống tiền, Bor bị bắt và phải ở tù mấy năm trời. Khi ra khỏi tù, tâm tính Bor thay đổi hẳn. Nó thường vào các nhà dưỡng lão hỏi xem có ông cụ bà cụ nào không đọc được sách để nó đọc giúp. Sau đó Bor gặp một bà lão mù, bà bằng lòng nhờ Bor đọc sách. Mỗi tuần Bor vui vẻ đến giúp bà cụ. Ðêm nọ, đang đọc cho bà cụ nghe, Bor thấy cụ trút hơi thở cuối cùng và qua đời. Bor bỗng mường tượng ra gương mặt của mẹ mình và cảm thấy bớt đi nỗi hối tiếc là đã không ở nhà đọc sách cho mẹ khi bà còn sống.
*
* *
Qua bao năm tháng cuộc đời cho tới ngày hôm nay, bạn thấy mình có điều gì phải hối hận không? Nếu có, bạn hãy đến với Chúa, xin Ngài giúp bạn trút đi nỗi ân hận ấy bằng một cuộc sống tốt đẹp hơn. Nếu không, bạn hãy cám ơn Chúa, và xin Ngài tiếp tục dẫn dắt để bạn trung tín bước đi trên đường lối của Ngài.
Của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu