Dan Lee
02-14-2009, 03:50 PM
Ngày Tình Nhân - ''Có Phải Không?''
“Có phải không?”
Có lẽ ai trong chúng ta cũng đã từng nghe bài hát “Chung Kết Trầu cau”. Đây là một bài hát lời hay, thấu lý đạt tình và rất lên thơ với đoạn:
Chung kết trầu cau trong vôi nồng là duyên son thắm
Xe tơ hồng thành dây chung mối nối câu vuông tròn
Câu hát ngân vang hoà quyện hai con người xa lạ và khác biệt nên một trong tình yêu lứa đôi. Từ nay họ chung lứa chung tình. Từ nay họ cùng sánh bước bên nhau với duyên tình nồng thắm. Một cuộc tình tưởng chừng như cũng có lần dang dở. Một cuộc tình tưởng chừng như khó vượt qua những khác biệt về tính tình, về văn hoá, về trình độ. Thế nhưng, họ đã vượt qua những cản trở do sự khác biệt gây ra, do sự hiểu lầm mang đến. Họ đã chọn nhau để cùng nhau đi suốt cuộc đời. Một lựa chọn kết hôn không dựa trên những rung động của tiếng sét ái tình mà dựa trên một chuỗi dài những ngày tìm hiểu trong chân thành và tôn trọng lẫn nhau. Một chọn lựa trưởng thành chấp nhận sự giới hạn của mình để cần sự bổ túc và nâng đỡ nhau trong tình nghĩa vợ chồng.
Một lựa chọn đi đến kết hôn không phải là một sớm một chiều mà được trải rộng qua thời gian với bao nhiêu là ưu tư lo lắng về tương lai, về tính chân thật của tình yêu. Như bài thơ “Có thật không đã diễn tả.
Có thật không tình anh là biển khát ?
Chờ sóng em để hát khúc giao mùa
Có thật không hay anh chỉ nói đùa
Xa xa quá nói sao vừa mong nhớ
Một tình yêu chân thật không dừng lại ở những buổi hẹn hò thề non hẹn biển. Nhưng yêu nhau luôn hướng đến sự chung sống trọn đời với nhau. Thế nên, khi yêu nhau người ta vẫn khao khát có ngày “Võng chàng đi trước – Kiệu nàng theo sau”. Đó là lý do mà cô gái đã hỏi chàng trai:
Có thật không tình anh là con phố ?
Đợi em về pháo nổ rộn đường quê
Có mẹ già đứng đợi ở con đê
Cô dâu nhỏ mới về thăm đất tổ
Nhưng tình yêu sao vẫn thấy mong manh. Vì “Sông sâu còn có kẻ dò – Lòng người thăm thẳm trùng khơi khôn dò”. Thế nên, người đang yêu vẫn sợ người mình yêu gian dối, thiếu chung tình.
Có thật không tình anh là nắng hạ ?
Sưỡi lòng em băng giá chốn quê người
Có thật anh yêu em nhất trên đời
Hay đó cũng chỉ là lời gian dối
Có thật không tình anh là tuyệt đối ?
Chỉ mình em anh nói tiếng yêu thương
Vâng tình yêu là thế! Tình yêu luôn đòi hỏi nên một với nhau, luôn mong mỏi chung lứa, chung tình với nhau cho đến trọn đời.
Hôm nay cũng là ngày Tình nhân (14/02). Ngày mà người ta đề cao sự chung thuỷ vợ chồng. Yêu thương gắn kết vói nhau cho đến trọn đời.
Theo truyền thuyết kể rằng: Thánh Valentino, tử đạo tại Rô-ma năm 269. Thánh nhân là một linh mục sống dưới thời bạo chúa Claudio. Vào thời điểm lúc ấy, bạo chúa Claudio muốn có một đội quân hùng mạnh nên đã ra lệnh mọi người nam tới tuổi trưởng thành đều phải nhập ngũ. Ông còn ra lệnh cấm mọi cuộc kết hôn để tránh cản trở việc gia nhập quân đội. Thế nhưng, thánh Claudio vẫn âm thầm làm lễ cưới cho các đôi tình nhân. Và một lần ngài đã bị bắt quả tang khi đang làm lễ cưới. Đôi hôn phối chạy thoát. Thánh nhân thì bị bắt. Nhận ra tình yêu của thánh nhân dành cho các bạn trẻ, nhiều bạn trẻ đã đến thăm thánh nhân trong ngục thất. Họ ném ho và những bước thư ngắn qua cửa sổ cho thánh nhân. Một trong những bạn trẻ đó là con gái của người gác ngục. Cô đã thường xuyên đến thăm thánh nhân và bày tỏ lòng kính trọng đối với thánh nhân. Trước khi bị đem ra pháp trường, thánh nhân đã để lại cho cô bé bức thư cám ơn với hàng chữ: “Gửi con tình yêu từ Valentino của con”.
Lời nhắn này được viết vào ngày thánh nhân phải chết (14.02.269). Phải chăng đó chính là nguồn gốc việc gửi thiệp và tặng quà trong ngày lễ này.
Cầu chúc cho các anh chị chưa yêu tìm được tình yêu. Cầu chúc cho các anh chị đang yêu tìm được tìm yêu chân thật và trung tín. Cầu chúc cho mọi người tìm gặp hạnh phúc trong tình yêu lứa đôi. Nguyện xin tình yêu Chúa nâng đỡ và chúc lành cho những ai đang yêu và đã yêu.
Lm Jos Tạ Duy Tuyền
“Có phải không?”
Có lẽ ai trong chúng ta cũng đã từng nghe bài hát “Chung Kết Trầu cau”. Đây là một bài hát lời hay, thấu lý đạt tình và rất lên thơ với đoạn:
Chung kết trầu cau trong vôi nồng là duyên son thắm
Xe tơ hồng thành dây chung mối nối câu vuông tròn
Câu hát ngân vang hoà quyện hai con người xa lạ và khác biệt nên một trong tình yêu lứa đôi. Từ nay họ chung lứa chung tình. Từ nay họ cùng sánh bước bên nhau với duyên tình nồng thắm. Một cuộc tình tưởng chừng như cũng có lần dang dở. Một cuộc tình tưởng chừng như khó vượt qua những khác biệt về tính tình, về văn hoá, về trình độ. Thế nhưng, họ đã vượt qua những cản trở do sự khác biệt gây ra, do sự hiểu lầm mang đến. Họ đã chọn nhau để cùng nhau đi suốt cuộc đời. Một lựa chọn kết hôn không dựa trên những rung động của tiếng sét ái tình mà dựa trên một chuỗi dài những ngày tìm hiểu trong chân thành và tôn trọng lẫn nhau. Một chọn lựa trưởng thành chấp nhận sự giới hạn của mình để cần sự bổ túc và nâng đỡ nhau trong tình nghĩa vợ chồng.
Một lựa chọn đi đến kết hôn không phải là một sớm một chiều mà được trải rộng qua thời gian với bao nhiêu là ưu tư lo lắng về tương lai, về tính chân thật của tình yêu. Như bài thơ “Có thật không đã diễn tả.
Có thật không tình anh là biển khát ?
Chờ sóng em để hát khúc giao mùa
Có thật không hay anh chỉ nói đùa
Xa xa quá nói sao vừa mong nhớ
Một tình yêu chân thật không dừng lại ở những buổi hẹn hò thề non hẹn biển. Nhưng yêu nhau luôn hướng đến sự chung sống trọn đời với nhau. Thế nên, khi yêu nhau người ta vẫn khao khát có ngày “Võng chàng đi trước – Kiệu nàng theo sau”. Đó là lý do mà cô gái đã hỏi chàng trai:
Có thật không tình anh là con phố ?
Đợi em về pháo nổ rộn đường quê
Có mẹ già đứng đợi ở con đê
Cô dâu nhỏ mới về thăm đất tổ
Nhưng tình yêu sao vẫn thấy mong manh. Vì “Sông sâu còn có kẻ dò – Lòng người thăm thẳm trùng khơi khôn dò”. Thế nên, người đang yêu vẫn sợ người mình yêu gian dối, thiếu chung tình.
Có thật không tình anh là nắng hạ ?
Sưỡi lòng em băng giá chốn quê người
Có thật anh yêu em nhất trên đời
Hay đó cũng chỉ là lời gian dối
Có thật không tình anh là tuyệt đối ?
Chỉ mình em anh nói tiếng yêu thương
Vâng tình yêu là thế! Tình yêu luôn đòi hỏi nên một với nhau, luôn mong mỏi chung lứa, chung tình với nhau cho đến trọn đời.
Hôm nay cũng là ngày Tình nhân (14/02). Ngày mà người ta đề cao sự chung thuỷ vợ chồng. Yêu thương gắn kết vói nhau cho đến trọn đời.
Theo truyền thuyết kể rằng: Thánh Valentino, tử đạo tại Rô-ma năm 269. Thánh nhân là một linh mục sống dưới thời bạo chúa Claudio. Vào thời điểm lúc ấy, bạo chúa Claudio muốn có một đội quân hùng mạnh nên đã ra lệnh mọi người nam tới tuổi trưởng thành đều phải nhập ngũ. Ông còn ra lệnh cấm mọi cuộc kết hôn để tránh cản trở việc gia nhập quân đội. Thế nhưng, thánh Claudio vẫn âm thầm làm lễ cưới cho các đôi tình nhân. Và một lần ngài đã bị bắt quả tang khi đang làm lễ cưới. Đôi hôn phối chạy thoát. Thánh nhân thì bị bắt. Nhận ra tình yêu của thánh nhân dành cho các bạn trẻ, nhiều bạn trẻ đã đến thăm thánh nhân trong ngục thất. Họ ném ho và những bước thư ngắn qua cửa sổ cho thánh nhân. Một trong những bạn trẻ đó là con gái của người gác ngục. Cô đã thường xuyên đến thăm thánh nhân và bày tỏ lòng kính trọng đối với thánh nhân. Trước khi bị đem ra pháp trường, thánh nhân đã để lại cho cô bé bức thư cám ơn với hàng chữ: “Gửi con tình yêu từ Valentino của con”.
Lời nhắn này được viết vào ngày thánh nhân phải chết (14.02.269). Phải chăng đó chính là nguồn gốc việc gửi thiệp và tặng quà trong ngày lễ này.
Cầu chúc cho các anh chị chưa yêu tìm được tình yêu. Cầu chúc cho các anh chị đang yêu tìm được tìm yêu chân thật và trung tín. Cầu chúc cho mọi người tìm gặp hạnh phúc trong tình yêu lứa đôi. Nguyện xin tình yêu Chúa nâng đỡ và chúc lành cho những ai đang yêu và đã yêu.
Lm Jos Tạ Duy Tuyền