PDA

View Full Version : M - Mười truyện đơn sơ về Giáo lý và Giáo dục (74)



Dan Lee
02-20-2009, 08:07 AM
Mười truyện đơn sơ về Giáo lý và Giáo dục (74)

741. Suốt đời ăn năn lo buồn về hai lỗi phạm lúc nhỏ

Lúc còn nhỏ, Lu-y Gondaga có phạm hai lỗi nhỏ: một là, lấy trộm một chút thuốc súng nói các lính hầu của cha mình, hai là, lặp lại một vài lời thô tục của các đám lính nầy, mà Lu-y Gondaga lúc đó cũng không hiểu ý nghĩa.
Sau nầy, khi nhớ lại hai lỗi mình đã phạm lúc nhỏ, thánh Lu-y Gondaga tỏ lòng ăn năn lo buồn đau đớn suốt đời.

742. Làm một thang riêng để leo lên trời một mình!

Trong thế kỷ thứ ba, Novazianô trở thành lạc giáo khi tố cáo Giáo Hội quá dễ dàng trong việc tha tội cho người có tội biết ăn năn thống hối. Ông lại còn chủ trương rằng Giáo Hội không có quyền tha các tội trọng.
Sau đó một thời gian, trong Công đồng Nixê, có một giám mục cũng tìm cách bênh vực lạc thuyết của Novazianô. Vị nầy chủ trương rằng cần phải đóng cửa trời lại, không cho người có tội vào.
Lúc đó, có hoàng đế Constantinô đang dự trong công đồng. Hoàng đế liền tức giận và nói với vị giám mục nầy: - “Thế thì ông làm riêng cho mình một cái thang, rồi tự mình leo mà lên trời một mình!”

743. Tội lỗi sinh ra sự cắn rứt trong lương tâm.

Lại tội lỗi còn sinh ra sự cắn rứt trong lương tâm, là một thứ sâu rất độc, cứ rúc rỉa mãi mãi.
Cho nên kẻ có tội luôn luôn đau đầu khổ tâm, đến nỗi có ăn tiệc cho khuây khỏa, thoải mái, lương tâm nó cũng bị cắn rứt luôn, có tiếng trách móc rằng: - “Mầy mất ơn nghĩa Chúa, mà mày giả lơ làm điếc đi sao? Rủi như chết, mày tính làm sao?”
Tiếng kêu trách bên trong đó, thật là một hình phạt rất nặng nề.
Ở đời nầy, cũng đã có nhiều người không có sức chịu nổi, phải tự tử. Chẳng hạn như Giuđa, ai ai cũng đều biết, bởi vì lương tâm cắn xé vì đã bán Chúa, cho nên chịu không nổi, sinh nản lòng, liền lấy dây thắt cổ chết khốn nạn.
Có một truyện cổ tích: Người kia phạm tội giết một đứa trẻ, muốn thoát khỏi hình phạt, nên xin vào dòng ẩn tu. Trốn trong tu viện, lương tâm không ổn, sau cùng, phải bỏ dòng mà ra toà án tự thú tội mình, xin quan kết án tử hình để cho lương tâm khỏi xâu xé. (Việc Rỗi Linh Hồn)

744. Thiên Chúa sẵn lòng tiếp nhận kẻ có tội.

Ở đời, nếu ai đã dấy lên chống lại vua, thì vua không bao giờ tha thứ dẫu người đó đã ra đầu thú trước mặt vua.
Đối với Thiên Chúa, Người chẳng bao giờ đối xử với ta như vậy đâu, như lời Thánh Kinh rằng: “Yavê Thiên Chúa của ta đầy dung thứ chạnh thương, Người sẽ không ngoảnh mặt đi với các ngươi nếu các ngươi trở lại với Người” (2 Ks 30,9).
Thật vậy, ai ăn năn trở về với Chúa, thì Người không nỡ lòng làm ngơ. Bởi vì Người luôn kêu mời người tội lỗi biết ăn năn sám hối rằng: “Con hãy trở lại với Ta, Ta sẽ đón nhận con.” (Gr 3,1)

745. Những ân hận của Bérenger

Vì chối sự hiện diện của Chúa Giêsu trong Phép Thánh Thể, Bérenger đã lôi kéo nhiều người theo lạc thuyết của ông.
Về sau, Bérenger hối hận, lên án những lầm lạc của mình và trở lại giao hòa với Giáo Hội. Nhưng khi hấp hối nằm trên giường bệnh, ông run sợ quá chừng.
Cha giải tội khuyên Bérenger hãy tin vào lòng Chúa thương xót và đừng mất lòng trông cậy vào Chúa. Dầu vậy, Bérenger nói:
- “Tôi biết. Tôi trông cậy Chúa thứ tha vì tôi khóc lóc và ăn năn thật tình. Nhưng tôi đã gây cho nhiều người phạm tội, liệu Chúa có tha cho tôi không? Những người nầy sẽ tố cáo tôi một cách không tiếc thương khi tôi ra trước toà án của Đấng Phán xét Tối Cao?”
Nhờ cha giải tội hết sức khuyên bảo và an ủi, Bérenger mới bình tĩnh lại được và bằng an trước khi qua đời.

746. Kỷ luật của đàn sói trong việc săn bắt vây đuổi con mồi

Mấy chục con sói ẩn núp trong bụi cây gai, bị nhiều cái gai ở cây đâm vào da chảy máu, vẫn kiên trì chờ đàn dê rừng xuất hiện, mà không rên rỉ, kêu la.
Đến lúc đàn dê rừng lọt hẳn vào vòng vây, các con sói mai phục, tuy bị thương, vẫn cùng với các con sói trong đàn, xông ra, vồ bắt con mồi.
Đó là kỷ luật của loài sói.
Kỷ luật là một loại sức mạnh lớn, kỳ diệu. (Trí Tuệ và Kiên Nhẫn)

747. Hãy đọc một ngày ít nhất tám trang sách!

Một người bạn và người thầy thông thái của tôi (tôi: Richard Carlson, PH.D.), một lần, đã đưa cho tôi bộ sưu tập sách khổng lồ được viết cùng tác giả, như một món quà.
Cuốn sách thứ 26 khá kinh hãi khi tôi chỉ nhìn sơ qua.
Nhưng khi tôi mở cuốn sách đầu tiên, tác giả ghi một thông điệp. Nó trở nên một trong những sự hiểu biết giá trị nhất mà tôi đã áp dụng vào cuộc sống của mình.
Thông điệp là: “Trong một đêm, bạn không thể đọc hết được. Chỉ đọc một ngày tám trang thôi, bạn sẽ đọc hết đống sách nầy ít nhất trong ba năm.”
Để đọc tám trang, tôi chỉ mất vài phút. Nhưng tích tụ qua nhiều năm, nó thật sự quá nhiều.
Nếu bạn đọc tối thiểu tám trang mỗi ngày trên một năm, tính ra là khoảng 3000 trang. Trong 10 năm, con số đó sẽ tăng nhanh tới khoảng 30.000!
… Tôi từng rất ghét khi người ta nói với tôi: - “Đọc sách là một món quà.” Và bạn có lẽ không thích tôi nói nó với bạn. Nhưng bây giờ, tôi lại thấy đúng.
Đọc sách là một món quà!
Đọc sách là điều mà bạn có thể thực hiện hầu như mọi lúc và mọi nơi.
Đọc sách có thể là một phương pháp rất tốt để học hỏi, thư giãn và giải trí.
Vì thế, khi hiểu biết đầy đủ về công dụng của việc đọc sách, bạn hãy dành thời giờ đọc sách. (Đừng Quá Lo Lắng về Những Việc Nhỏ)

748. Hãy lập tức hành động!

Bí quyết khích lệ bản thân, chính là hành động.
Cách phát động bản thân thực tế, chính là câu nói khích lệ: “Lập tức hành động!”
Bất kể lúc nào, khi câu “Lập tức hành động!” từ tiềm thức lóe hiện ra ý thức, thì bạn cần lập tức hành động.
… Một nghệ sĩ không ngừng nổ lực, cố gắng không để cho bất cứ ý tưởng nào trôi mất. Khi ông xảy ra một ý tưởng nào mới, ông lập tức ghi lại ngay. Cho dù giữa đêm khuya, ông cũng làm như vậy.
Thói quen nầy của ông rất tự nhiên, không mất chút sức lực nào. Đối với ông, điều nầy giống như khi bạn nghĩ tới một điều vuivẻ nào đó, bạn bất giác bật cười vậy.
Rất nhiều người có thói quen lề mề kéo dài. Do thói quen nầy, họ có thể đi trễ xe, đi làm trễ, hay càng quan trọng hơn – đánh mất cơ hội tốt đẹp có thể làm thay đổi theo hướng tốt hơn, toàn bộ tiến trình cuộc sống của họ.
Hãy ghi nhớ câu nói phát động bản thân họ: ‘Lập tức hành động!” (Lòng Tự Tin)

749. Trong thời đại bùng nổ tri thức, ai không chịu học hành, sẽ bị xã hội đào thải.

Trên thảo nguyên, có một bãi cỏ rộng mênh mông dành cho cả vương quốc động vật. Thường ngày, có rất nhiều động vật đem con của mình đến đây để huấn luyện bản lĩnh.
Mỗi ngày, khi mặt trời vừa lên, động vật trên thảo nguyên đã bắt đầu tập chạy.
Khỉ mẹ dạy con mình: - “Con cần phải chạy nhanh hơn một chút. Nếu con mà chạy chậm hơn linh dương, con có thể sẽ chết đói.”
Ở một bãi đất khác, linh dương mẹ cũng dạy con mình: - “Con phải chạy nhanh hơn một chút. Nếu con không chạy vượt được khỉ, con có thể bị chúng tranh hết đồ ăn.”
Trong thời đại bùng nổ tri thức, ai không chịu học hành, sẽ bị xã hội đào thải.
Chỉ có không ngừng bổ sung hoàn thiện bản thân mình, mới đứng vững trong cuộc cạnh tranh nầy. (Truyện Nhỏ - Đạo Lý Lớn)

750. Đừng nên nổi giận bởi những việc nhỏ nhặt.

Ngày 07-5-1965, trận chung kết giải bi-a thế giới được diễn ra tại New York, Mỹ.
Louis Fox là người đang dẫn điểm. Chỉ cần một vài điểm nữa, là có thể giành được chức vô địch.
Đúng vào lúc nầy, ông ta phát hiện có một con ruồi xanh đang bay lởn vởn ở cạnh viên bi cái trên bàn. Ông lấy tay đuổi đi, nhưng khi ông ta vừa cúi người để chọc cơ, con ruồi đó lại bay trở lại bi cái. Một lần nữa, ông phải đứng dậy đuổi ruồi trong tiếng cười của khán giả.
Con ruồi quái gở nầy làm cho ông mất hết tinh thần thi đấu, trở nên căng thẳng. Dường như nó cố ý trêu ngươi ông. Mỗi khi ông quay đi, nó lại bay về phái bi cái. Điều nầy làm cho tất cả khán giả xung quanh cười la ầm ĩ.
Louis Fox rối loạn tinh thần đến mức cực điểm.
Cuối cùng, mất hết lý trí, ông tức giận dùng tay cơ, đập vào con ruồi, nhưng không ngờ lại chạm vào bi cái. Trọng tài xác định ông đã đánh bi, cho nên ông mất đi một cơ hội.
Từ đó về sau, Louis Fox liên tục bị mất điểm.
Đối thủ của ông, John Dyrain, lấy lại ưu thế, vượt qua Louis Fox và giành chức vô địch.
Sáng ngày hôm sau, người ta tìm thấy thi thể của ông Louis Fox ở trên sông. Ông đã tự tử.
Chỉ vì một con ruồi nhỏ mà Louis Fox đánh mất chức vô địch thế giới, mong ước không thành, đành phải tự sát. Đây đúng là điều chẳng đáng chút nào! (50 Điều Quan Trọng Làm Thay Đổi Cuộc Đời Bạn)

LM Nguyễn Vinh Gioang