Dan Lee
02-23-2009, 11:20 PM
Mùa Chay Mở Rộng Tâm Hồn Và Tấm Lòng
Càng lớn tuổi, mỗi một Mùa Chay trở về lại cho tôi thật nhiều ý nghĩa, thật nhiều ý tưởng sâu đậm, về cuộc đời của mình đã sống như thế nào trên cõi tạm trần gian này!? Mùa Chay giúp cho tôi khao khát để tìm và muốn được gần gũi Chúa của tôi hơn bao giờ hết. Mùa Chay cho tôi thật nhiều tâm tình để biết sống thật với lòng mình. Mùa Chay giúp cho tôi cởi mở tấm lòng để đón nhận Chúa vào tâm hồn của tôi. Mùa Chay giúp cho tôi tìm đến để sống gần gũi với anh chị em của tôi. Mùa Chay nhắc nhở cho tôi thấy rằng cuộc sống đời này chỉ là cõi tạm và mọi thứ sẽ không còn là của tôi, khi được Chúa gọi tôi ra khỏi đời này để được đi về Nhà Chúa của tôi. Tôi biết rằng Nơi tôi đi đây, tôi sẽ hoàn toàn chẳng đem theo được một thứ gì mà cả cuộc đời tôi đã từng vất vả, lo toan, và đã làm cho tôi ra lao lực, lao tâm, và kiệt sức mới có được. Mùa Chay đã nhắc nhở cho tôi biết rằng tấm thân hay chết này của tôi rồi thì cũng sẽ trở về với đất. Nhắc nhở cho tôi hãy biết dừng lại và luôn kiểm điểm nơi chính mình; hãy biết dừng lại những hành vi xấu xa mà tôi đang làm trên anh chị em tôi; hãy dừng lại những thú vui xác thịt dâm ô quá trớn; hãy dừng lại những lời lẽ giết chết anh chị em tôi từng ngày một; hãy dừng lại những cuộc chơi trác táng; hãy dừng lại đôi bàn tay nham nhúa dầy vò trên những tấm thân yếu đuối vì cuộc đời đưa đẩy; hãy dừng lại cách sống giả dối của phường đạo đức giả; hãy dừng lại những sự lợi dụng vì danh Đức Chúa mà lừa gạt anh chị em; hãy biết ăn năn sám hối và tìm đường trở về cùng Chúa là Đấng luôn yêu thương con cái nhân loại của Ngài. Để đem tình yêu chân thật của Chúa đến cho mọi người, để Chúa sẽ dùng chúng ta làm khí cụ hữu dụng cho chương trình của Ngài được hoàn tất trên trần gian này, và để ngày Chúa quang lâm thì mọi người khắp mọi nơi từ phương đông cho đến phương tây, sẽ được Chúa thưởng ban cho Nước Trời, sống muôn đời thiên thu hạnh phúc bên cạnh Ba Ngôi Thiên Chúa.
Tôi nghe rất nhiều người thường đến với Chúa để than thở ỉ ôi và khẩn cầu với Ngài tha thiết lắm! Rằng sao những lời của họ van xin không được Thiên Chúa chấp nhận và ban ơn? Tôi cũng được biết có rất nhiều người họ không có bền tâm chí trong những gì họ đã xin với Chúa. Họ dễ ra thất chí. Họ dễ than trách. Họ dễ ra nản lòng. Họ dễ ra chai đá và kiếm cớ để làm những điều tội lỗi và đổ thừa rằng tại vì Chúa không ban cho họ những gì họ xin, nên buộc lòng họ phải làm những điều phạm lỗi cùng Chúa, cho dù việc làm đó là phạm tội trọng, nhưng họ vẫn lao thân vào mà làm những điều bất chính đó để được thỏa mãn gấp những điều họ ham muốn và thích có.
Mùa Chay giúp cho tôi tu luyện thêm về đức tin. Mùa Chay giúp cho tôi hiểu thêm về tín lý và giáo điều của Chúa. Mùa Chay giúp cho tôi cứng rắn hơn nữa để không chìu theo thân xác yếu hèn đầy tội lỗi này! Mùa Chay giúp cho tôi hướng lòng lên với Chúa nhiều hơn. Vâng, Mùa Chay là dịp giúp cho tôi hiểu hơn về cuộc tử nạn của Chúa Giêsu. Vì ai mà Ngài đã phải xuống trần? Vì sao mà Ngài đã phải chịu chết trong nhục nhã trong đớn đau tột cùng? Vì ai và với mục đích gì mà Chúa Giêsu đã tỏ lộ sự phục sinh của Ngài cho môn đệ của Ngài được thấy và được chứng kiến?.
Ai đã hiểu được trọn vẹn tình yêu của Thiên Chúa? Ai đã hiểu được sự lựa chọn một cách điên rồ của Ngài muốn chết cho nhân loại mang đầy tội lỗi? Ai đã cảm thông được cái giá Ngài phải trả vì quá yêu nhân loại? Ai, ai trong con người có trí hiểu biết để hiểu tường tận vì sao mà Ngài là Con Một Thiên Chúa Cha, lại muốn xuống thế làm người, chịu nạn chịu chết mà chuộc tội cho thiên hạ? Có phải trí hiểu biết hạn hẹp của con người chỉ hiểu được rằng vì Chúa yêu con người, có thế thôi không? Và có phải hiểu được như thế ắt đã đủ cho cái chết tang thương của Ngài????
Con người của chúng ta quả thật chỉ luôn sống trong tâm tình vô ơn và bội bạc. Chúng ta thường chỉ chạy đến Ngài qua sự xin xỏ, đơn thuần thật chỉ có thế! Nếu được Ngài ban cho thì Ngài chỉ nhận được một tiếng cám ơn rối rít rồi thôi! Sau đó chúng ta lại tiếp tục xin nữa! Nếu được tiếp thì vui vẻ đi nhà thờ, xem như đi xem lễ là hình thức đáp trả cho Chúa rồi đó! Còn không thì không thèm đi nhà thờ vì Chúa đã không ban cho mình những điều mình muốn. Rồi thì lại chạy theo cái con đường cũ đầy tội lỗi mà không cần gì đến Chúa nữa! Vì Chúa quá eo hẹp đối với những điều xin của mình, bởi nghĩ Chúa quá hà tiện, xin có thế mà Chúa cũng chẳng cho? Con đâu có xin gì nhiều chỉ cần Chúa cho con được căn nhà đẹp. Có vợ đẹp, con ngoan. Chiếc xe xịn láng để đi chơi. Công ty thì lúc nào cũng thành công theo như ý muốn. Xin cho trả được hết nợ hết nần. Đấy, như vậy có là bao nhiêu trong quyền năng của Chúa chứ!? Thế mà Ngài chẳng ban cho con được theo ý muốn ư!?
Quả thật cho đến ngày hôm nay, chúng ta vẫn thấy nhan nhãn những con người đến nhà thờ như là cái nợ, chứ chẳng phải có tâm tình muốn được đến với Chúa. Đến nhà thờ thì để dòm ngó người nọ người kia? Đến nhà thờ để quan sát để phê bình? Đến nhà thờ vì sợ mang tội bỏ Lễ ngày Chúa Nhật. Đến nhà thờ là để được diện quần diện áo? Đến nhà thờ là vì ý riêng. Đến nhà thờ thì đứng mãi tận cuối sân chứ có phải đến là vì Chúa đâu!? Tội nghiệp cho Chúa của tôi. Cả bao nhiêu thế kỷ nay con người vẫn không thay đổi??
Nói thì nói thế, để Chúa hiểu được lòng dạ con người của chúng con, nhưng có phải Chúa chỉ muốn đến với những ai đang bệnh hoạn? Có phải Chúa chỉ thương những ai yếu hèn và bại liệt? Bại liệt từ trong tâm thần, tâm hồn, cho đến thân xác? Bại liệt và bất toại trong tội lỗi của chúng con? Có phải Chúa đến để tìm kiếm những con chiên lạc? Có phải Chúa đến đễ chữa lành thân xác bị quỷ nhập của chúng con? Có phải Chúa đến để đem những phường thu thuế, gái điếm, và tất cả những con người tội lỗi trở về với Chúa? Và lậy Chúa con cũng không ngoại lệ, vì con thật là con chiên lạc đã được Chúa mang trở về băng bó và thương yêu hết mực hay không? Có phải con cũng là đứa con hoang đàng ăn chơi trác táng, phung phí nay chỉ còn là tấm thân tàn tạ, được Chúa đón trở về trong bàn tay yêu thương tha thứ?
Lậy Chúa Giêsu!
Mùa Chay năm nay, xin cho chúng con biết trở về, khao khát tình yêu của Chúa, mà chúng con đã đánh mất từ lâu. Chúa ơi! Xin cho chúng con biết ngoài Chúa ra, chúng con bất lực, không làm được gì nếu không có Chúa. Chúng con ngu lắm Chúa ơi! Cứ tưởng tài năng và tiền của chúng con có, sẽ cho chúng con hạnh phúc. Chúng con không biết rằng tất cả những thứ phù du ấy, chẳng khác nào như cơn gió thoảng, như một cái chớp mắt, như tòa nhà cao ốc xẩy ra ngày 911 trước đây. Có phải tòa nhà cao ốc đó toàn là những con người giầu tiền lắm của, nhưng ai trong số đó đã biết được chữ ngờ? Rồi thì Chúa đã cho chúng con nhìn thấy rõ bao nhiêu con người đã mất bao nhiêu của cải trong những trận bão tố những năm vừa qua xẩy ra trên khắp cùng thế giới. Và muôn đời chúng con vẫn luôn chứng kiến những con người ra đi bất đắc kỳ tử không kịp trao lại một lời trăn trối cho gia đình cho người thân yêu.
Xin cho chúng con biết giá trị của một con người đối với một con người, bởi chẳng có ai giầu đến ba họ, và cũng chẳng có ai khó đến ba đời, nên ăn ở sao cần thiết nhất là luôn sống đẹp lòng Thiên Chúa và được mọi người yêu mến, thì Nước Trời của những anh chị em này là ngay trong lòng trong tâm hồn của họ và Thiên Đàng là ngay tại thế gian này chứ chẳng phải đợi cho đến khi Chúa đến. Và Tình Yêu của Chúa cũng luôn hiện diện trong tâm hồn, trái tim, và trong cuộc đời của họ từng ngày một. Hãy luôn sống tha thứ cho anh chị em, để cũng được Chúa tha thứ tội cho chúng ta. Amen.
Tuyết Mai
Càng lớn tuổi, mỗi một Mùa Chay trở về lại cho tôi thật nhiều ý nghĩa, thật nhiều ý tưởng sâu đậm, về cuộc đời của mình đã sống như thế nào trên cõi tạm trần gian này!? Mùa Chay giúp cho tôi khao khát để tìm và muốn được gần gũi Chúa của tôi hơn bao giờ hết. Mùa Chay cho tôi thật nhiều tâm tình để biết sống thật với lòng mình. Mùa Chay giúp cho tôi cởi mở tấm lòng để đón nhận Chúa vào tâm hồn của tôi. Mùa Chay giúp cho tôi tìm đến để sống gần gũi với anh chị em của tôi. Mùa Chay nhắc nhở cho tôi thấy rằng cuộc sống đời này chỉ là cõi tạm và mọi thứ sẽ không còn là của tôi, khi được Chúa gọi tôi ra khỏi đời này để được đi về Nhà Chúa của tôi. Tôi biết rằng Nơi tôi đi đây, tôi sẽ hoàn toàn chẳng đem theo được một thứ gì mà cả cuộc đời tôi đã từng vất vả, lo toan, và đã làm cho tôi ra lao lực, lao tâm, và kiệt sức mới có được. Mùa Chay đã nhắc nhở cho tôi biết rằng tấm thân hay chết này của tôi rồi thì cũng sẽ trở về với đất. Nhắc nhở cho tôi hãy biết dừng lại và luôn kiểm điểm nơi chính mình; hãy biết dừng lại những hành vi xấu xa mà tôi đang làm trên anh chị em tôi; hãy dừng lại những thú vui xác thịt dâm ô quá trớn; hãy dừng lại những lời lẽ giết chết anh chị em tôi từng ngày một; hãy dừng lại những cuộc chơi trác táng; hãy dừng lại đôi bàn tay nham nhúa dầy vò trên những tấm thân yếu đuối vì cuộc đời đưa đẩy; hãy dừng lại cách sống giả dối của phường đạo đức giả; hãy dừng lại những sự lợi dụng vì danh Đức Chúa mà lừa gạt anh chị em; hãy biết ăn năn sám hối và tìm đường trở về cùng Chúa là Đấng luôn yêu thương con cái nhân loại của Ngài. Để đem tình yêu chân thật của Chúa đến cho mọi người, để Chúa sẽ dùng chúng ta làm khí cụ hữu dụng cho chương trình của Ngài được hoàn tất trên trần gian này, và để ngày Chúa quang lâm thì mọi người khắp mọi nơi từ phương đông cho đến phương tây, sẽ được Chúa thưởng ban cho Nước Trời, sống muôn đời thiên thu hạnh phúc bên cạnh Ba Ngôi Thiên Chúa.
Tôi nghe rất nhiều người thường đến với Chúa để than thở ỉ ôi và khẩn cầu với Ngài tha thiết lắm! Rằng sao những lời của họ van xin không được Thiên Chúa chấp nhận và ban ơn? Tôi cũng được biết có rất nhiều người họ không có bền tâm chí trong những gì họ đã xin với Chúa. Họ dễ ra thất chí. Họ dễ than trách. Họ dễ ra nản lòng. Họ dễ ra chai đá và kiếm cớ để làm những điều tội lỗi và đổ thừa rằng tại vì Chúa không ban cho họ những gì họ xin, nên buộc lòng họ phải làm những điều phạm lỗi cùng Chúa, cho dù việc làm đó là phạm tội trọng, nhưng họ vẫn lao thân vào mà làm những điều bất chính đó để được thỏa mãn gấp những điều họ ham muốn và thích có.
Mùa Chay giúp cho tôi tu luyện thêm về đức tin. Mùa Chay giúp cho tôi hiểu thêm về tín lý và giáo điều của Chúa. Mùa Chay giúp cho tôi cứng rắn hơn nữa để không chìu theo thân xác yếu hèn đầy tội lỗi này! Mùa Chay giúp cho tôi hướng lòng lên với Chúa nhiều hơn. Vâng, Mùa Chay là dịp giúp cho tôi hiểu hơn về cuộc tử nạn của Chúa Giêsu. Vì ai mà Ngài đã phải xuống trần? Vì sao mà Ngài đã phải chịu chết trong nhục nhã trong đớn đau tột cùng? Vì ai và với mục đích gì mà Chúa Giêsu đã tỏ lộ sự phục sinh của Ngài cho môn đệ của Ngài được thấy và được chứng kiến?.
Ai đã hiểu được trọn vẹn tình yêu của Thiên Chúa? Ai đã hiểu được sự lựa chọn một cách điên rồ của Ngài muốn chết cho nhân loại mang đầy tội lỗi? Ai đã cảm thông được cái giá Ngài phải trả vì quá yêu nhân loại? Ai, ai trong con người có trí hiểu biết để hiểu tường tận vì sao mà Ngài là Con Một Thiên Chúa Cha, lại muốn xuống thế làm người, chịu nạn chịu chết mà chuộc tội cho thiên hạ? Có phải trí hiểu biết hạn hẹp của con người chỉ hiểu được rằng vì Chúa yêu con người, có thế thôi không? Và có phải hiểu được như thế ắt đã đủ cho cái chết tang thương của Ngài????
Con người của chúng ta quả thật chỉ luôn sống trong tâm tình vô ơn và bội bạc. Chúng ta thường chỉ chạy đến Ngài qua sự xin xỏ, đơn thuần thật chỉ có thế! Nếu được Ngài ban cho thì Ngài chỉ nhận được một tiếng cám ơn rối rít rồi thôi! Sau đó chúng ta lại tiếp tục xin nữa! Nếu được tiếp thì vui vẻ đi nhà thờ, xem như đi xem lễ là hình thức đáp trả cho Chúa rồi đó! Còn không thì không thèm đi nhà thờ vì Chúa đã không ban cho mình những điều mình muốn. Rồi thì lại chạy theo cái con đường cũ đầy tội lỗi mà không cần gì đến Chúa nữa! Vì Chúa quá eo hẹp đối với những điều xin của mình, bởi nghĩ Chúa quá hà tiện, xin có thế mà Chúa cũng chẳng cho? Con đâu có xin gì nhiều chỉ cần Chúa cho con được căn nhà đẹp. Có vợ đẹp, con ngoan. Chiếc xe xịn láng để đi chơi. Công ty thì lúc nào cũng thành công theo như ý muốn. Xin cho trả được hết nợ hết nần. Đấy, như vậy có là bao nhiêu trong quyền năng của Chúa chứ!? Thế mà Ngài chẳng ban cho con được theo ý muốn ư!?
Quả thật cho đến ngày hôm nay, chúng ta vẫn thấy nhan nhãn những con người đến nhà thờ như là cái nợ, chứ chẳng phải có tâm tình muốn được đến với Chúa. Đến nhà thờ thì để dòm ngó người nọ người kia? Đến nhà thờ để quan sát để phê bình? Đến nhà thờ vì sợ mang tội bỏ Lễ ngày Chúa Nhật. Đến nhà thờ là để được diện quần diện áo? Đến nhà thờ là vì ý riêng. Đến nhà thờ thì đứng mãi tận cuối sân chứ có phải đến là vì Chúa đâu!? Tội nghiệp cho Chúa của tôi. Cả bao nhiêu thế kỷ nay con người vẫn không thay đổi??
Nói thì nói thế, để Chúa hiểu được lòng dạ con người của chúng con, nhưng có phải Chúa chỉ muốn đến với những ai đang bệnh hoạn? Có phải Chúa chỉ thương những ai yếu hèn và bại liệt? Bại liệt từ trong tâm thần, tâm hồn, cho đến thân xác? Bại liệt và bất toại trong tội lỗi của chúng con? Có phải Chúa đến để tìm kiếm những con chiên lạc? Có phải Chúa đến đễ chữa lành thân xác bị quỷ nhập của chúng con? Có phải Chúa đến để đem những phường thu thuế, gái điếm, và tất cả những con người tội lỗi trở về với Chúa? Và lậy Chúa con cũng không ngoại lệ, vì con thật là con chiên lạc đã được Chúa mang trở về băng bó và thương yêu hết mực hay không? Có phải con cũng là đứa con hoang đàng ăn chơi trác táng, phung phí nay chỉ còn là tấm thân tàn tạ, được Chúa đón trở về trong bàn tay yêu thương tha thứ?
Lậy Chúa Giêsu!
Mùa Chay năm nay, xin cho chúng con biết trở về, khao khát tình yêu của Chúa, mà chúng con đã đánh mất từ lâu. Chúa ơi! Xin cho chúng con biết ngoài Chúa ra, chúng con bất lực, không làm được gì nếu không có Chúa. Chúng con ngu lắm Chúa ơi! Cứ tưởng tài năng và tiền của chúng con có, sẽ cho chúng con hạnh phúc. Chúng con không biết rằng tất cả những thứ phù du ấy, chẳng khác nào như cơn gió thoảng, như một cái chớp mắt, như tòa nhà cao ốc xẩy ra ngày 911 trước đây. Có phải tòa nhà cao ốc đó toàn là những con người giầu tiền lắm của, nhưng ai trong số đó đã biết được chữ ngờ? Rồi thì Chúa đã cho chúng con nhìn thấy rõ bao nhiêu con người đã mất bao nhiêu của cải trong những trận bão tố những năm vừa qua xẩy ra trên khắp cùng thế giới. Và muôn đời chúng con vẫn luôn chứng kiến những con người ra đi bất đắc kỳ tử không kịp trao lại một lời trăn trối cho gia đình cho người thân yêu.
Xin cho chúng con biết giá trị của một con người đối với một con người, bởi chẳng có ai giầu đến ba họ, và cũng chẳng có ai khó đến ba đời, nên ăn ở sao cần thiết nhất là luôn sống đẹp lòng Thiên Chúa và được mọi người yêu mến, thì Nước Trời của những anh chị em này là ngay trong lòng trong tâm hồn của họ và Thiên Đàng là ngay tại thế gian này chứ chẳng phải đợi cho đến khi Chúa đến. Và Tình Yêu của Chúa cũng luôn hiện diện trong tâm hồn, trái tim, và trong cuộc đời của họ từng ngày một. Hãy luôn sống tha thứ cho anh chị em, để cũng được Chúa tha thứ tội cho chúng ta. Amen.
Tuyết Mai