Dan Lee
03-04-2009, 12:05 AM
Những Bài Suy Niệm Trong Tuần Lễ I Mùa Chay
Thứ Hai sau CN I Mùa chay
Có một tín hữu rất đạo đức. Một lần ra phố chợ, ông thấy sao nhiều em bé nghèo đói quá. Có những đứa không có đủ miếng vải che thân, áo quần rách nát, chân tay khẳng khiu, đứa lớn dìu đứa bé lang thang đi kiếm ăn. Sống lây lất qua ngày nơi đầu đường xó chợ.
Chiều tối ông đã thầm trách Chuá. Sao Chúa là Đấng tốt lành lại để cho nhiều người đói khổ thế sao? Sao Chúa không làm điều gì đó để cứu những em bé thoát khỏi cảnh cơ cực lầm than?
Chúa đã hiện ra và nói với ông: Ta đã làm rồi đó.
Ông liền trả lời: Chúa đã làm gì đâu? Con vẫn thấy nhiều người còn đói khổ lắm. Như những em bé sống vô gia cư sáng nay con đã gặp.
Lúc đó Chúa mới nói ông rằng: Ta đã làm rồi. Ta đã dựng nên con.
Thực vậy, Thiên Chúa đã tạo dựng nên con người không phải vì con người mà vì hạnh phúc của tha nhân. Evà đã được dựng nên vì Chúa muốn cho Adam có được người bổ túc, hỗ trợ và mang lại hạnh phúc cho Adam. Con người được tạo dựng để trao tặng niềm vui và hạnh phúc cho nhau. Thiên Chúa còn tạo dựng con người giống hình ảnh Chúa, có lý trí, ý chí và tự do. Nghĩa là có tình yêu và sự hiểu biết để con người cũng biết trao ban tình yêu của mình cho người khác, để con người biết nhận ra Chúa nơi tha nhân vì họ cũng là hình ảnh của Chúa, và là anh chị em của mình vì có chung một người cha trên trời.
Bài phúc âm hôm nay CGs đã đồng hoá mình với những thân phận bất hạnh nhất của xã hội: Đói rách, trần truồng, đói khát, bị bỏ rơi. . .
Thế nên, từng nghĩa cử chúng ta trao tặng cho tha nhân là cho chính Chúa. Chúa tạo dựng chúng ta giống hình ảnh Chúa là để tình yêu của Chúa lại được tiếp tục thi thố cho nhân loại. Điều đó đòi buộc chúng ta phải có trách nhiệm trước sự đói khổ, bất hạnh của tha nhân. Người phú hộ đã bị trầm luân nơi lửa hoả ngục không phải vì ông giầu có, mà vì ông thiếu trách nhiệm với người nghèo khó bên cạnh là Lagiarô.
Xin Chúa giúp chúng con biết nhận ra Chúa nơi những anh em nghèo khó, tật nguyền đang cần sự trợ giúp của chúng con. Xin dạy chúng con biết yêu thương, đón nhận và phục vụ mọi người như là đang phục vụ chính Chúa, để ngày sau đáng hưởng hạnh phúc thiên đàng. Amen
Thứ Ba sau CN I Mùa Chay
Đôi khi qùy trước mặt Chúa, chúng ta chẳng biết nói gì, thưa gì với Chúa. Thông thường khi gặp hoạn nạn, khi gặp khó khăn chúng ta dễ tâm sự với Chúa, hay đúng hơn là chúng ta còn có chuyện để nói với Chúa, còn bình thường thì chẳng biết nói gì với Chúa, nếu không mượn những lời kinh thuộc lòng thì có lẽ chúng ta cũng chỉ tới với Chúa, độ dăm ba phút rồi mau chóng chào Chúa ra về.
Đức HồngY FX Nguyễn Văn Thuận, Ngài đã kể câu chuyện như sau: Có một người nông dân tên là Jim, hằng ngày vác cuốc đi làm ngang qua nhà thờ, cậu đều vào nhà thờ rồi đi ra. Sự kiện được lập đi lập lại nhiều lần, đến nỗi nhiều người thắc mắc, không hiểu Jim vào nhà thờ nói gì với Chúa mà mau lẹ thế. Họ mới hỏi Jim: Anh vào nhà thờ cầu nguyện sao lại nhanh thế? Anh đã nói gì với Chúa?
Jim đã trả lời: Tôi chỉ vào nhà thờ làm dấu rồi nói với Chúa. “Lạy Chúa, có Jim đây” rồi tôi đi ra.
Sự kiện được tiếp diễn cho đến khi cậu Jim đã thành ông lão, nằm kiệt quệ trên giường bệnh. Lúc đó hàng xóm láng giềng đến thăm hỏi ông và họ ngạc nhiên khi thấy bên giường ông luôn có một cái bàn, một cái ghế và một ly nước. Họ hỏi ông: Nhà không có khách sao ông vẫn để một ly nước. Ông nói: Ngày xưa khi còn trẻ hằng ngày tôi vẫn đến với Chúa và nói với Chúa: Lạy Chúa, Jim đây. Cho tới bây giờ, tôi đã gìa không còn có thể đến với Chúa được nữa, nên Chúa vẫn hằng ngày đến với tôi và nói: Jim ơi, có Chúa đây”.
Thực vậy, cầu nguyện không phải là mình nói thật nhiều với Chúa, hay là tìm những lời thật hay, thật văn chương để nói với Chúa, nhưng điều quan yếu là biết dành một thời gian cho Chúa. Khi chúng ta đón nhận một món quà, không phải vì nó có một giá trị vật chất to lớn mà mình vui, nhưng là vượt lên trên món qùa là cả tấm lòng người cho dành cho mình. Món quà tuy nhỏ nhưng người cho với cả tấm lòng yêu mến thì cao qúy hơn những tặng phẩm cao sang mắc tiền. Vì quà tặng chỉ là tượng trưng cho tấm lòng người cho. Đó là một sự quan tâm, một tình yêu mà người cho dành cho chúng ta. Việc chúng ta cầu nguyện với Chúa cũng thế. Điều quan yếu không phải là cầu nguyện như thế nào, hay bao nhiêu lần trong ngày mà là tấm lòng chúng ta dành cho Chúa như thế nào? Cầu nguyện vì tình yêu, vì lòng yêu mến Chúa hay đó chỉ là thói quen, làm cho qua lần chiếu lượt, hời hợt cho xong. Hôm nay Chúa muốn chúng ta cầu nguyện với Chúa như người con thưa chuyện với cha mình. Người con chỉ ước mong cho công việc của Cha được thành toàn. Cho con cái biết thực thi ý cha. Cho gia đình ấm no hạnh phúc. Cha anh chị em biết yêu thương nhau và biết tránh xa sự dữ là thói hư tật xấu để tâm hồn luôn tràn ngập bình an trong Chúa.
Trong các thiệp tết năm nay có một thiệp ghi lời nguyện thật hay. Tôi xin đọc nơi đây, thay cho lời cầu nguyện hôm nay chúng ta dâng lên Chúa. Lạy Cha, xin cho con Vừa đủ hạnh phúc-
Để tâm hồn dược ngọt ngào Vừa đủ thử thách
Để giữ cho con luôn kiên cường Vừa đủ muộn phiền
Để giữ cho con thực sự là người Vừa đủ hy vọng
Để cho con được hạnh phúc Vừa đủ thất bại
Để giữ con mãi khiêm nhu Vừa đủ thành công
Để con mãi nhiệt tâm Vừa đủ bạn bè
Để cho con được luôn an ủi Vừa đủ vật chất
Để đáp ứng các nhu cầu cuộc sống Vừa đủ niềm tin
Để xua tan những chán nản ngã lòng Vừa đủ quả quyết
Để con có thể nói không với tội lỗi Vừa đủ tình yêu
Để con có thể tha thứ tất cả,- chịu đựng tất cả - đón nhận tất cả
Như chính Đức Kytô đã tha thứ – chịu đựng và đón nhận con Amen
Thứ Tư sau CN I Mùa chay
“Thấy mới tin – không thấy không tin”. Con người hôm nay và hôm qua vẫn là thế. Vì sự đời có quá nhiều sự lừa lọc, quá nhiều chiêu thức con người đã nghĩ ra để luờng gạt lẫn nhau. Có biết bao cuộc đời đã chìm ngập trong thất vọng vì bị lừa tình. Có biết bao cuộc đời khốn khổ lầm than vì bị lừa tiền. Có biết bao nhiêu người sự nghiệp tiêu tan vì quá tin người, đến nỗi mất cả danh dự, địa vị và mất cả công ăn việc làm. Mất tiền, mất tình, mất chỗ đứng trong xã hội mà còn phải mang nợ vào thân.
Nguyên nhân đưa đến bị lừa là quá nhẹ dạ, quá ham lợi nên bị “mật ngọt làm chết ruồi”. Khi biết nói câu: “biết vậy” thì đã quá muộn. Việc đã lỡ, “bút đã sa gà đã chết”, chỉ còn than thân trách phận, ôm hận suốt đời còn biết trách ai. Nhìn lại lịch sử cứu độ từ thời nguyên tổ cho đến con cháu các ngài hôm nay đều dễ tin vào những chuyện phù phiếm, giả dối của ma qủy hơn là lời chân thật của Thiên Chúa. Adam – Evà đã nhẹ dạ tin vào lời ma qủy ăn trái cấm để biết lành biết dữ, khi biết vậy thì chỉ thấy mình trần truồng, trơ trẽn lấy lá che thân.
Hôm nay con cháu Adam vẫn bị mê hoặc bởi biết bao cám dỗ của ma qủy, bất tuân lệnh Chúa để lao vào những thú vui mau qua, lao vào những trái cấm như con thiêu thân, biết chết vẫn lao vào lửa. Hậu quả của sự nhẹ dạ, cả tin là đau khổ, tủi nhục và thất vọng vì mình đã đánh mất danh dự, mất luôn phẩm giá làm người và làm con của Chúa.
Lời Chúa hôm nay là lời thức tỉnh con người hôm nay. Hãy trở về với Chúa, hãy ăn năn sám hối, hãy làm lại cuộc đời theo đúng tinh thần của Chúa, đúng với luân thường đạo lý. Chỉ có một con đường duy nhất để đưa đến hạnh phúc là sống với tâm hồn thanh sạch lòng ngay, sống theo lẽ phải, còn ngược lại chỉ đưa đến chỗ diệt vong, đau khổ tủi nhục không chỉ đời nay nhưng còn cả đời sau.
Dân thành Ninivê ngày xưa họ đã từ bỏ lối sống sa đoạ để trở về với Chúa khi nghe ông Giona rao giảng về cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng xuống trên thành. Chúa Giêsu nhắc đến sự kiện ông Giona ở trong bụng cá ba đêm ngày để ám chỉ chính Ngài cũng sẽ chết ba ngày sống lại. Hơn nữa chính trong cuộc đời rao giảng của Ngài,
Chúa Giêsu đã làm nhiều phép lạ để minh chứng cho lời Ngài nói là chân thật, việc Ngài làm đều đáng cậy tin. Thế nhưng, sự thật mất lòng, nhiều người vì ham tiền ham lợi, ham thú vui mau qua vẫn cố tình giả điếc làm ngơ để được sống theo đam mê xác thịt của mình.
Con người ngày nay vẫn sống thực dụng hơn. Cho dù từ trong sâu thẳm vẫn tin có Thiên Chúa, vẫn đủ khôn ngoan để phân định điều tốt điều xấu, điều nên làm hay không nên làm, nhưng quả cấm vẫn hái, làm điều xấu vẫn thấy hổ thẹn, nhưng con người vẫn không chế ngự được bản thân, nên vẫn sa đi ngã lại trong những lầm lỗi,những tội lỗi của đam mê lầm lạc.
Ước chi hôm nay chúng ta nghe tiếng Chúa, đừng cứng lòng và đừng thách thức Chúa nữa. Hãy làm điều lành, chớ làm điều dữ để được sống trong an bình hạnh phúc ngay tại đời này và đời sau. Amen
Thứ Năm sau CN I Mùa Chay
Căn bệnh mà ai trong chúng ta cũng thường mắc phải, đó là bệnh thích đòi hỏi người khác làm theo ý mình. Bất chấp điều mình đòi hỏi có thực tế hay không? Có làm phiền lòng người khác hay không? Và có ích lợi cho mình hay đó là điều nguy hại đến bản thân. Quan sát một đứa nhỏ lên 3 lên bốn ta thấy. Em có thể đòi hỏi bố làm ngựa cho em cỡi bất kể giờ nào, bất kẻ là bố đang làm việc hay đang nghỉ mệt sau một ngày vất vả. Có một em bé lên ba sau khi cỡi trên lưng bố hàng giờ, nó liền phán một câu xanh rờn: “Bố ơi, con thích ông trăng”. Bố bảo ông trăng ở trên cao, xa lắm không lấy được. Thế là nó đập đầu xuống đất, khóc lóc ăn vạ, đòi buộc bố nó phải lấy cho được ông trăng. Biết rằng không thể làm gì khác hơn, bố nó liền nói: Vậy chúng ta cùng đi bắt ông trăng. Hai bố con đi riết, đi riết đến mỏi giò, nó mới chịu quay về.
Đôi khi chúng ta cầu nguyện với Chúa nhưng lại đòi Chúa thực hiện theo ý mình. Xin mãi không được lại trở nên trách Chúa không thương mình. Oán trời oán đất vì những điều mình mong mỏi lại không được. Nhưng chúng ta đâu biết rằng có thể những điều đó tốt cho người này, người kia nhưng lại không tốt cho ta. Hoặc điều chúng ta xin lúc này chưa được vì chưa phù hợp với hoàn cảnh hiện tại của chúng ta. Một cô gái khi còn nhỏ thường hay oán trách mẹ vì đã không cho cô ăn kẹo, ăn bánh vào buổi tối, nhưng khi lớn lên, cô mới thầm cám ơn Mẹ, nhờ mẹ không nuông chiều mà mình được hàm riêng đẹp hôm nay.
Hôm nay, CGS bảo rằng: “hãy xin thì được, hãy gõ thì sẽ mở cho”. Không có nghĩa là điều gì chúng ta xin cũng được, nhưng Chúa muốn nói: tình thương quan phòng của Chúa luôn bao bọc chở che chúng ta. Hãy tin tưởng trao phó cuộc đời trong tay Chúa. Chắc chắn Chúa sẽ làm những điều tốt đẹp nhất cho chúng ta. Vì không có người cha người mẹ nào, con cái xin cái bánh lại cho hòn đá, xin con cá lại cho con rắn. Thiên Chúa có thể làm những điều tốt lành từ những điều xấu, như trường hợp ông Giuse bị các anh em loại trừ và bán qua Ai Cập, nhưng chính nhờ vậy mà ông Giuse sau những ngày tháng lưu vong, sống cùng khổ bên Ai cập, ông đã được đặt làm quan tể tướng và nhờ đó ông đã cứu cho cả dòng tộc khỏi nạn đói hoành hành. Hôm nay Chúa cũng mời gọi chúng ta: “điều gì anh em muốn người khác làm cho mình thì cũng hãy làm cho người ta như vậy”. Chúng ta muốn được bình yên thì chúng ta cũng phải gieo vãi sự bình yên. Chúng ta muốn hạnh phúc thì chúng ta cũng hãy kiến tạo và xây dựng hạnh phúc cho nhau. Chúng ta muốn người khác đối xử tốt với mình thì mình cũng hãy đối xử tốt với họ. Chúng ta muốn sự công bằng, thì chúng ta hãy sống công bằng với anh chị em xung quanh.
Xin Chúa giúp chúng ta biết sống vì người khác, mình vì mọi người và mọi người vì mình. biết quên đi cái tôi để sống hoà hợp với anh vị em xung quanh. Xin Chúa ban cho chúng ta lòng tin cậy mến nơi Chúa, để trong mọi sự chúng ta luôn tin tưởng, phó thác cậy trông vào Chúa và đón nhận mọi sự Chúa gửi đến với lòng yêu mến sắt son.
Thứ Sáu sau CN I Mùa chay
Tích xưa kể rằng: Hàn Tín thời Hán Cao Tổ, thuở hàn vi phải đi câu cá đổi gạo mà ăn. Thế mà có những lúc không đủ ăn. Có bà thợ giặt cảm thương đã mời Hàn Tín đến dùng cơm tại nhà. Hàn Tín đi đâu cũng mang thanh gươm kè kè bên mình. Một hôm, có tên đồ tể Ac Thiểu muốn hạ nhục Hàn Tín, chận đường thách: Chú thương mang gươm, chả biết để làm gì! Bây giờ tôi không cho chú đi. Chú có gan thì dẵn thanh gươm đó hãy chém tôi đi, bằng không thì phải lòn trôn tôi mà đi. Hàn Tín chẳng chút do dự, lòn trôn tên hạ tiện đó mà đi, vì tự nhủ: “Giết thằng này thì được rồi, nhưng mà lấy mạng mình đổi mạng nó, thì không đáng tí nào!” Sau Hàn Tín nhờ có công giúp Hán Cao Tổ dựng nước mà được phong làm Vua Tam Te. Lúc bấy giờ, Hàn Tín bèn mời bà thợ giặt đến biếu nghìn lạng vàng để tạ ơn. Rồi không những không thèm trả thù tên đồ tể mất dạy xưa, lại phong cho hắn chức Trung Huý. Ac Thiểu rất ngạc nhiên, khúm núm nói: “Lúc trước tôi ngu lậu thô bỉ, đã dại dột xúc phạm đến oai nghiêm ngài, nay tội ấy được tha chết là may, còn dám mong đâu ban chức tước? Hàn Tín ôn tồn bảo: “Ta chẳng phải là kẻ tiểu nhân hay cố chấp, đem lòng thù hận. Hành động của người ngày xưa tuy quá đáng, nhưng cũng là bài học luyện chí cho ta. Vậy nhà ngươi chớ tị hiềm mà hãy nhận chức ta ban”. Lối báo đền ân oán của Hàn Tín thật là hay. Đối với người ân thì ban thường, song đối với người oán cũng vẫn ban thưởng chớ không trả thù. Thật là một người quân tử.
Là người con của Chúa, Chúa dạy chúng ta hãy làm hoà trước để khỏi xảy ra điều tai hại hơn. Đây là một lời khuyên quan trọng: chẳng những không được làm hại ai hay có ý mưu hại ai, mà còn phải đi trước một bước là làm hoà. Nói rõ hơn, trước một điều bất công, vô tình hay hữu ý, thiên hạ gây cho ta: như xỉ nhục, xỉ vả, chê cười, nói hành, vu vạ, cáo gian. . .
Tất nhiên lòng tự ái chúng ta bị va chạm, không thể nhịn được, lòng chúng ta như muốn trả đũa ngay. Đó là tính tự nhiên của con người. Nhưng Chúa muốn chúng ta sống khác hơn, sống cao thượng hơn. Chúa muốn chúng ta tha thứ và làm hoà. Tha thứ và làm hoà là điều kiện phải có để đến với Chúa. Không thể đến với Chúa mà lòng còn ngổn ngang những tức giận, ghen tương, đố kỵ. Nhân vô thập toàn, ai cũng có những lầm lỗi, ai ai cũng cần được tha thứ, thế nên cũng cần phải biết tha thứ cho nhau. Người ta vẫn thường nói để sống với Chúa cần có đức tin để mình tin tưởng, phó thác cậy trông vào Chúa, và để sống với tha nhân, cần phải có lòng độ lượng, để mình sống bao dung và tha thứ cho người khác. Nếu chúng ta không có lòng độ lượng có lẽ mình sẽ chẳng sống được với ai, và cũng chẳng ai sống được vời mình.
Oán báo oán thì oán chập chùng. Xin Chúa giúp chúng ta biết tha thứ lỗi lầm của anh em, như Chúa đã tha thứ cho chúng ta. Amen
Thứ Bảy sau CN 1 Mùa chay
Có một người lớn tuổi nhưng vẫn chưa lập gia đình. Một hôm có người hỏi ông: “Vì lý do gì mà ông chưa lập gia đình?” Người đàn ông điềm nhiên giải thích: Ở tuổi thanh niên tôi đã theo đuổi một cô gái vừa đẹp, vừa thông minh, với đôi mắt đen bóng như hạt ô liu. Người kia vội ngắt lời: “Thế sao ông không cưới cô ấy?” Ong đáp: Đẹp, thông minh, nhưng cô ta không có vẻ dịu hiền chút nào cả. Rồi ông chậm rãi nói tiếp: “Tôi đành bỏ vì cô ta vẫn chưa hoàn hảo. Tôi lại theo đuổi một cô gái hoàn hảo mà tôi mong muốn nghĩa la nàng vừa đẹp, vừa thông minh, lại vừa có tâm hồn quảng đại. Thế ông đã đính hôn với nàng chưa? Rất tiếc là chúng tôi lại không bao giờ đồng quan điểm với nhau. Như vậy là ông bỏ cuộc sao? Không đâu. Tôi vẫn tiếp tục tìm kiếm hết người này đến người khác. Người thì thiếu điều này, người thì thiếu cái nọ. Tôi tưởng sẽ không bao giờ tìm được một người đàn bà lý tưởng cho đời mình. Thế rồi một hôm, tôi đã gặp nàng. Nàng kết hợp tất cả những đức tính tôi mong muốn, nghĩa là vừa đẹp, vừa thông minh, dịu dàng và nhịn nhục. Nhưng rồi sao ông không cưới? Người đàn ông nói trong tiếng thở dài: Rất tiếc là nàng lại đang đi tìm một người đàn ông lý tưởng mà tôi thì không được nằm trong tiêu chuẩn của nàng.
Người xưa thường nói: “Nhân vô thập toàn”. Là người luôn có khuyến khuyết, lỗi lầm. “Ai nên khôn mà không dại một lần”. Và như vậy, mỗi người chúng ta đều được lớn lên trong tình thương tha thứ của rất nhiều người. Của ông bà, cha mẹ và bạn bè, thì chính chúng ta hãy sống tình thương tha thứ cho anh em.
Lời Chúa hôm nay còn cho chúng ta thấy: khi chúng ta sống tình thương tha thứ, đón nhận nhau là chúng ta đang hoàn thiện con người của mình giống như Cha chúng ta ở trên trời, vì Người cho mặt trời mọc trên kẻ lành và người dữ. Ước gì mỗi người chúng ta biết nhìn nhận sự bất toàn của mình để khiêm tốn sống giữa anh em và cũng biết đón nhận anh em trong tinh thần cảm thông và tha thứ. Amen
Lm Jos Tạ Duy Tuyền
Thứ Hai sau CN I Mùa chay
Có một tín hữu rất đạo đức. Một lần ra phố chợ, ông thấy sao nhiều em bé nghèo đói quá. Có những đứa không có đủ miếng vải che thân, áo quần rách nát, chân tay khẳng khiu, đứa lớn dìu đứa bé lang thang đi kiếm ăn. Sống lây lất qua ngày nơi đầu đường xó chợ.
Chiều tối ông đã thầm trách Chuá. Sao Chúa là Đấng tốt lành lại để cho nhiều người đói khổ thế sao? Sao Chúa không làm điều gì đó để cứu những em bé thoát khỏi cảnh cơ cực lầm than?
Chúa đã hiện ra và nói với ông: Ta đã làm rồi đó.
Ông liền trả lời: Chúa đã làm gì đâu? Con vẫn thấy nhiều người còn đói khổ lắm. Như những em bé sống vô gia cư sáng nay con đã gặp.
Lúc đó Chúa mới nói ông rằng: Ta đã làm rồi. Ta đã dựng nên con.
Thực vậy, Thiên Chúa đã tạo dựng nên con người không phải vì con người mà vì hạnh phúc của tha nhân. Evà đã được dựng nên vì Chúa muốn cho Adam có được người bổ túc, hỗ trợ và mang lại hạnh phúc cho Adam. Con người được tạo dựng để trao tặng niềm vui và hạnh phúc cho nhau. Thiên Chúa còn tạo dựng con người giống hình ảnh Chúa, có lý trí, ý chí và tự do. Nghĩa là có tình yêu và sự hiểu biết để con người cũng biết trao ban tình yêu của mình cho người khác, để con người biết nhận ra Chúa nơi tha nhân vì họ cũng là hình ảnh của Chúa, và là anh chị em của mình vì có chung một người cha trên trời.
Bài phúc âm hôm nay CGs đã đồng hoá mình với những thân phận bất hạnh nhất của xã hội: Đói rách, trần truồng, đói khát, bị bỏ rơi. . .
Thế nên, từng nghĩa cử chúng ta trao tặng cho tha nhân là cho chính Chúa. Chúa tạo dựng chúng ta giống hình ảnh Chúa là để tình yêu của Chúa lại được tiếp tục thi thố cho nhân loại. Điều đó đòi buộc chúng ta phải có trách nhiệm trước sự đói khổ, bất hạnh của tha nhân. Người phú hộ đã bị trầm luân nơi lửa hoả ngục không phải vì ông giầu có, mà vì ông thiếu trách nhiệm với người nghèo khó bên cạnh là Lagiarô.
Xin Chúa giúp chúng con biết nhận ra Chúa nơi những anh em nghèo khó, tật nguyền đang cần sự trợ giúp của chúng con. Xin dạy chúng con biết yêu thương, đón nhận và phục vụ mọi người như là đang phục vụ chính Chúa, để ngày sau đáng hưởng hạnh phúc thiên đàng. Amen
Thứ Ba sau CN I Mùa Chay
Đôi khi qùy trước mặt Chúa, chúng ta chẳng biết nói gì, thưa gì với Chúa. Thông thường khi gặp hoạn nạn, khi gặp khó khăn chúng ta dễ tâm sự với Chúa, hay đúng hơn là chúng ta còn có chuyện để nói với Chúa, còn bình thường thì chẳng biết nói gì với Chúa, nếu không mượn những lời kinh thuộc lòng thì có lẽ chúng ta cũng chỉ tới với Chúa, độ dăm ba phút rồi mau chóng chào Chúa ra về.
Đức HồngY FX Nguyễn Văn Thuận, Ngài đã kể câu chuyện như sau: Có một người nông dân tên là Jim, hằng ngày vác cuốc đi làm ngang qua nhà thờ, cậu đều vào nhà thờ rồi đi ra. Sự kiện được lập đi lập lại nhiều lần, đến nỗi nhiều người thắc mắc, không hiểu Jim vào nhà thờ nói gì với Chúa mà mau lẹ thế. Họ mới hỏi Jim: Anh vào nhà thờ cầu nguyện sao lại nhanh thế? Anh đã nói gì với Chúa?
Jim đã trả lời: Tôi chỉ vào nhà thờ làm dấu rồi nói với Chúa. “Lạy Chúa, có Jim đây” rồi tôi đi ra.
Sự kiện được tiếp diễn cho đến khi cậu Jim đã thành ông lão, nằm kiệt quệ trên giường bệnh. Lúc đó hàng xóm láng giềng đến thăm hỏi ông và họ ngạc nhiên khi thấy bên giường ông luôn có một cái bàn, một cái ghế và một ly nước. Họ hỏi ông: Nhà không có khách sao ông vẫn để một ly nước. Ông nói: Ngày xưa khi còn trẻ hằng ngày tôi vẫn đến với Chúa và nói với Chúa: Lạy Chúa, Jim đây. Cho tới bây giờ, tôi đã gìa không còn có thể đến với Chúa được nữa, nên Chúa vẫn hằng ngày đến với tôi và nói: Jim ơi, có Chúa đây”.
Thực vậy, cầu nguyện không phải là mình nói thật nhiều với Chúa, hay là tìm những lời thật hay, thật văn chương để nói với Chúa, nhưng điều quan yếu là biết dành một thời gian cho Chúa. Khi chúng ta đón nhận một món quà, không phải vì nó có một giá trị vật chất to lớn mà mình vui, nhưng là vượt lên trên món qùa là cả tấm lòng người cho dành cho mình. Món quà tuy nhỏ nhưng người cho với cả tấm lòng yêu mến thì cao qúy hơn những tặng phẩm cao sang mắc tiền. Vì quà tặng chỉ là tượng trưng cho tấm lòng người cho. Đó là một sự quan tâm, một tình yêu mà người cho dành cho chúng ta. Việc chúng ta cầu nguyện với Chúa cũng thế. Điều quan yếu không phải là cầu nguyện như thế nào, hay bao nhiêu lần trong ngày mà là tấm lòng chúng ta dành cho Chúa như thế nào? Cầu nguyện vì tình yêu, vì lòng yêu mến Chúa hay đó chỉ là thói quen, làm cho qua lần chiếu lượt, hời hợt cho xong. Hôm nay Chúa muốn chúng ta cầu nguyện với Chúa như người con thưa chuyện với cha mình. Người con chỉ ước mong cho công việc của Cha được thành toàn. Cho con cái biết thực thi ý cha. Cho gia đình ấm no hạnh phúc. Cha anh chị em biết yêu thương nhau và biết tránh xa sự dữ là thói hư tật xấu để tâm hồn luôn tràn ngập bình an trong Chúa.
Trong các thiệp tết năm nay có một thiệp ghi lời nguyện thật hay. Tôi xin đọc nơi đây, thay cho lời cầu nguyện hôm nay chúng ta dâng lên Chúa. Lạy Cha, xin cho con Vừa đủ hạnh phúc-
Để tâm hồn dược ngọt ngào Vừa đủ thử thách
Để giữ cho con luôn kiên cường Vừa đủ muộn phiền
Để giữ cho con thực sự là người Vừa đủ hy vọng
Để cho con được hạnh phúc Vừa đủ thất bại
Để giữ con mãi khiêm nhu Vừa đủ thành công
Để con mãi nhiệt tâm Vừa đủ bạn bè
Để cho con được luôn an ủi Vừa đủ vật chất
Để đáp ứng các nhu cầu cuộc sống Vừa đủ niềm tin
Để xua tan những chán nản ngã lòng Vừa đủ quả quyết
Để con có thể nói không với tội lỗi Vừa đủ tình yêu
Để con có thể tha thứ tất cả,- chịu đựng tất cả - đón nhận tất cả
Như chính Đức Kytô đã tha thứ – chịu đựng và đón nhận con Amen
Thứ Tư sau CN I Mùa chay
“Thấy mới tin – không thấy không tin”. Con người hôm nay và hôm qua vẫn là thế. Vì sự đời có quá nhiều sự lừa lọc, quá nhiều chiêu thức con người đã nghĩ ra để luờng gạt lẫn nhau. Có biết bao cuộc đời đã chìm ngập trong thất vọng vì bị lừa tình. Có biết bao cuộc đời khốn khổ lầm than vì bị lừa tiền. Có biết bao nhiêu người sự nghiệp tiêu tan vì quá tin người, đến nỗi mất cả danh dự, địa vị và mất cả công ăn việc làm. Mất tiền, mất tình, mất chỗ đứng trong xã hội mà còn phải mang nợ vào thân.
Nguyên nhân đưa đến bị lừa là quá nhẹ dạ, quá ham lợi nên bị “mật ngọt làm chết ruồi”. Khi biết nói câu: “biết vậy” thì đã quá muộn. Việc đã lỡ, “bút đã sa gà đã chết”, chỉ còn than thân trách phận, ôm hận suốt đời còn biết trách ai. Nhìn lại lịch sử cứu độ từ thời nguyên tổ cho đến con cháu các ngài hôm nay đều dễ tin vào những chuyện phù phiếm, giả dối của ma qủy hơn là lời chân thật của Thiên Chúa. Adam – Evà đã nhẹ dạ tin vào lời ma qủy ăn trái cấm để biết lành biết dữ, khi biết vậy thì chỉ thấy mình trần truồng, trơ trẽn lấy lá che thân.
Hôm nay con cháu Adam vẫn bị mê hoặc bởi biết bao cám dỗ của ma qủy, bất tuân lệnh Chúa để lao vào những thú vui mau qua, lao vào những trái cấm như con thiêu thân, biết chết vẫn lao vào lửa. Hậu quả của sự nhẹ dạ, cả tin là đau khổ, tủi nhục và thất vọng vì mình đã đánh mất danh dự, mất luôn phẩm giá làm người và làm con của Chúa.
Lời Chúa hôm nay là lời thức tỉnh con người hôm nay. Hãy trở về với Chúa, hãy ăn năn sám hối, hãy làm lại cuộc đời theo đúng tinh thần của Chúa, đúng với luân thường đạo lý. Chỉ có một con đường duy nhất để đưa đến hạnh phúc là sống với tâm hồn thanh sạch lòng ngay, sống theo lẽ phải, còn ngược lại chỉ đưa đến chỗ diệt vong, đau khổ tủi nhục không chỉ đời nay nhưng còn cả đời sau.
Dân thành Ninivê ngày xưa họ đã từ bỏ lối sống sa đoạ để trở về với Chúa khi nghe ông Giona rao giảng về cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng xuống trên thành. Chúa Giêsu nhắc đến sự kiện ông Giona ở trong bụng cá ba đêm ngày để ám chỉ chính Ngài cũng sẽ chết ba ngày sống lại. Hơn nữa chính trong cuộc đời rao giảng của Ngài,
Chúa Giêsu đã làm nhiều phép lạ để minh chứng cho lời Ngài nói là chân thật, việc Ngài làm đều đáng cậy tin. Thế nhưng, sự thật mất lòng, nhiều người vì ham tiền ham lợi, ham thú vui mau qua vẫn cố tình giả điếc làm ngơ để được sống theo đam mê xác thịt của mình.
Con người ngày nay vẫn sống thực dụng hơn. Cho dù từ trong sâu thẳm vẫn tin có Thiên Chúa, vẫn đủ khôn ngoan để phân định điều tốt điều xấu, điều nên làm hay không nên làm, nhưng quả cấm vẫn hái, làm điều xấu vẫn thấy hổ thẹn, nhưng con người vẫn không chế ngự được bản thân, nên vẫn sa đi ngã lại trong những lầm lỗi,những tội lỗi của đam mê lầm lạc.
Ước chi hôm nay chúng ta nghe tiếng Chúa, đừng cứng lòng và đừng thách thức Chúa nữa. Hãy làm điều lành, chớ làm điều dữ để được sống trong an bình hạnh phúc ngay tại đời này và đời sau. Amen
Thứ Năm sau CN I Mùa Chay
Căn bệnh mà ai trong chúng ta cũng thường mắc phải, đó là bệnh thích đòi hỏi người khác làm theo ý mình. Bất chấp điều mình đòi hỏi có thực tế hay không? Có làm phiền lòng người khác hay không? Và có ích lợi cho mình hay đó là điều nguy hại đến bản thân. Quan sát một đứa nhỏ lên 3 lên bốn ta thấy. Em có thể đòi hỏi bố làm ngựa cho em cỡi bất kể giờ nào, bất kẻ là bố đang làm việc hay đang nghỉ mệt sau một ngày vất vả. Có một em bé lên ba sau khi cỡi trên lưng bố hàng giờ, nó liền phán một câu xanh rờn: “Bố ơi, con thích ông trăng”. Bố bảo ông trăng ở trên cao, xa lắm không lấy được. Thế là nó đập đầu xuống đất, khóc lóc ăn vạ, đòi buộc bố nó phải lấy cho được ông trăng. Biết rằng không thể làm gì khác hơn, bố nó liền nói: Vậy chúng ta cùng đi bắt ông trăng. Hai bố con đi riết, đi riết đến mỏi giò, nó mới chịu quay về.
Đôi khi chúng ta cầu nguyện với Chúa nhưng lại đòi Chúa thực hiện theo ý mình. Xin mãi không được lại trở nên trách Chúa không thương mình. Oán trời oán đất vì những điều mình mong mỏi lại không được. Nhưng chúng ta đâu biết rằng có thể những điều đó tốt cho người này, người kia nhưng lại không tốt cho ta. Hoặc điều chúng ta xin lúc này chưa được vì chưa phù hợp với hoàn cảnh hiện tại của chúng ta. Một cô gái khi còn nhỏ thường hay oán trách mẹ vì đã không cho cô ăn kẹo, ăn bánh vào buổi tối, nhưng khi lớn lên, cô mới thầm cám ơn Mẹ, nhờ mẹ không nuông chiều mà mình được hàm riêng đẹp hôm nay.
Hôm nay, CGS bảo rằng: “hãy xin thì được, hãy gõ thì sẽ mở cho”. Không có nghĩa là điều gì chúng ta xin cũng được, nhưng Chúa muốn nói: tình thương quan phòng của Chúa luôn bao bọc chở che chúng ta. Hãy tin tưởng trao phó cuộc đời trong tay Chúa. Chắc chắn Chúa sẽ làm những điều tốt đẹp nhất cho chúng ta. Vì không có người cha người mẹ nào, con cái xin cái bánh lại cho hòn đá, xin con cá lại cho con rắn. Thiên Chúa có thể làm những điều tốt lành từ những điều xấu, như trường hợp ông Giuse bị các anh em loại trừ và bán qua Ai Cập, nhưng chính nhờ vậy mà ông Giuse sau những ngày tháng lưu vong, sống cùng khổ bên Ai cập, ông đã được đặt làm quan tể tướng và nhờ đó ông đã cứu cho cả dòng tộc khỏi nạn đói hoành hành. Hôm nay Chúa cũng mời gọi chúng ta: “điều gì anh em muốn người khác làm cho mình thì cũng hãy làm cho người ta như vậy”. Chúng ta muốn được bình yên thì chúng ta cũng phải gieo vãi sự bình yên. Chúng ta muốn hạnh phúc thì chúng ta cũng hãy kiến tạo và xây dựng hạnh phúc cho nhau. Chúng ta muốn người khác đối xử tốt với mình thì mình cũng hãy đối xử tốt với họ. Chúng ta muốn sự công bằng, thì chúng ta hãy sống công bằng với anh chị em xung quanh.
Xin Chúa giúp chúng ta biết sống vì người khác, mình vì mọi người và mọi người vì mình. biết quên đi cái tôi để sống hoà hợp với anh vị em xung quanh. Xin Chúa ban cho chúng ta lòng tin cậy mến nơi Chúa, để trong mọi sự chúng ta luôn tin tưởng, phó thác cậy trông vào Chúa và đón nhận mọi sự Chúa gửi đến với lòng yêu mến sắt son.
Thứ Sáu sau CN I Mùa chay
Tích xưa kể rằng: Hàn Tín thời Hán Cao Tổ, thuở hàn vi phải đi câu cá đổi gạo mà ăn. Thế mà có những lúc không đủ ăn. Có bà thợ giặt cảm thương đã mời Hàn Tín đến dùng cơm tại nhà. Hàn Tín đi đâu cũng mang thanh gươm kè kè bên mình. Một hôm, có tên đồ tể Ac Thiểu muốn hạ nhục Hàn Tín, chận đường thách: Chú thương mang gươm, chả biết để làm gì! Bây giờ tôi không cho chú đi. Chú có gan thì dẵn thanh gươm đó hãy chém tôi đi, bằng không thì phải lòn trôn tôi mà đi. Hàn Tín chẳng chút do dự, lòn trôn tên hạ tiện đó mà đi, vì tự nhủ: “Giết thằng này thì được rồi, nhưng mà lấy mạng mình đổi mạng nó, thì không đáng tí nào!” Sau Hàn Tín nhờ có công giúp Hán Cao Tổ dựng nước mà được phong làm Vua Tam Te. Lúc bấy giờ, Hàn Tín bèn mời bà thợ giặt đến biếu nghìn lạng vàng để tạ ơn. Rồi không những không thèm trả thù tên đồ tể mất dạy xưa, lại phong cho hắn chức Trung Huý. Ac Thiểu rất ngạc nhiên, khúm núm nói: “Lúc trước tôi ngu lậu thô bỉ, đã dại dột xúc phạm đến oai nghiêm ngài, nay tội ấy được tha chết là may, còn dám mong đâu ban chức tước? Hàn Tín ôn tồn bảo: “Ta chẳng phải là kẻ tiểu nhân hay cố chấp, đem lòng thù hận. Hành động của người ngày xưa tuy quá đáng, nhưng cũng là bài học luyện chí cho ta. Vậy nhà ngươi chớ tị hiềm mà hãy nhận chức ta ban”. Lối báo đền ân oán của Hàn Tín thật là hay. Đối với người ân thì ban thường, song đối với người oán cũng vẫn ban thưởng chớ không trả thù. Thật là một người quân tử.
Là người con của Chúa, Chúa dạy chúng ta hãy làm hoà trước để khỏi xảy ra điều tai hại hơn. Đây là một lời khuyên quan trọng: chẳng những không được làm hại ai hay có ý mưu hại ai, mà còn phải đi trước một bước là làm hoà. Nói rõ hơn, trước một điều bất công, vô tình hay hữu ý, thiên hạ gây cho ta: như xỉ nhục, xỉ vả, chê cười, nói hành, vu vạ, cáo gian. . .
Tất nhiên lòng tự ái chúng ta bị va chạm, không thể nhịn được, lòng chúng ta như muốn trả đũa ngay. Đó là tính tự nhiên của con người. Nhưng Chúa muốn chúng ta sống khác hơn, sống cao thượng hơn. Chúa muốn chúng ta tha thứ và làm hoà. Tha thứ và làm hoà là điều kiện phải có để đến với Chúa. Không thể đến với Chúa mà lòng còn ngổn ngang những tức giận, ghen tương, đố kỵ. Nhân vô thập toàn, ai cũng có những lầm lỗi, ai ai cũng cần được tha thứ, thế nên cũng cần phải biết tha thứ cho nhau. Người ta vẫn thường nói để sống với Chúa cần có đức tin để mình tin tưởng, phó thác cậy trông vào Chúa, và để sống với tha nhân, cần phải có lòng độ lượng, để mình sống bao dung và tha thứ cho người khác. Nếu chúng ta không có lòng độ lượng có lẽ mình sẽ chẳng sống được với ai, và cũng chẳng ai sống được vời mình.
Oán báo oán thì oán chập chùng. Xin Chúa giúp chúng ta biết tha thứ lỗi lầm của anh em, như Chúa đã tha thứ cho chúng ta. Amen
Thứ Bảy sau CN 1 Mùa chay
Có một người lớn tuổi nhưng vẫn chưa lập gia đình. Một hôm có người hỏi ông: “Vì lý do gì mà ông chưa lập gia đình?” Người đàn ông điềm nhiên giải thích: Ở tuổi thanh niên tôi đã theo đuổi một cô gái vừa đẹp, vừa thông minh, với đôi mắt đen bóng như hạt ô liu. Người kia vội ngắt lời: “Thế sao ông không cưới cô ấy?” Ong đáp: Đẹp, thông minh, nhưng cô ta không có vẻ dịu hiền chút nào cả. Rồi ông chậm rãi nói tiếp: “Tôi đành bỏ vì cô ta vẫn chưa hoàn hảo. Tôi lại theo đuổi một cô gái hoàn hảo mà tôi mong muốn nghĩa la nàng vừa đẹp, vừa thông minh, lại vừa có tâm hồn quảng đại. Thế ông đã đính hôn với nàng chưa? Rất tiếc là chúng tôi lại không bao giờ đồng quan điểm với nhau. Như vậy là ông bỏ cuộc sao? Không đâu. Tôi vẫn tiếp tục tìm kiếm hết người này đến người khác. Người thì thiếu điều này, người thì thiếu cái nọ. Tôi tưởng sẽ không bao giờ tìm được một người đàn bà lý tưởng cho đời mình. Thế rồi một hôm, tôi đã gặp nàng. Nàng kết hợp tất cả những đức tính tôi mong muốn, nghĩa là vừa đẹp, vừa thông minh, dịu dàng và nhịn nhục. Nhưng rồi sao ông không cưới? Người đàn ông nói trong tiếng thở dài: Rất tiếc là nàng lại đang đi tìm một người đàn ông lý tưởng mà tôi thì không được nằm trong tiêu chuẩn của nàng.
Người xưa thường nói: “Nhân vô thập toàn”. Là người luôn có khuyến khuyết, lỗi lầm. “Ai nên khôn mà không dại một lần”. Và như vậy, mỗi người chúng ta đều được lớn lên trong tình thương tha thứ của rất nhiều người. Của ông bà, cha mẹ và bạn bè, thì chính chúng ta hãy sống tình thương tha thứ cho anh em.
Lời Chúa hôm nay còn cho chúng ta thấy: khi chúng ta sống tình thương tha thứ, đón nhận nhau là chúng ta đang hoàn thiện con người của mình giống như Cha chúng ta ở trên trời, vì Người cho mặt trời mọc trên kẻ lành và người dữ. Ước gì mỗi người chúng ta biết nhìn nhận sự bất toàn của mình để khiêm tốn sống giữa anh em và cũng biết đón nhận anh em trong tinh thần cảm thông và tha thứ. Amen
Lm Jos Tạ Duy Tuyền