Dan Lee
03-12-2009, 07:11 AM
Chủ trương lớn hay mồ chôn đất nước
Phát súng trên cao nguyên.
Ngày 22-2 -1957, cách đây hơn nửa thế kỷ. Anh hùng lực lượng vũ trang Hà Minh Trí đã nổ phát súng nhằm tổng thống Việt Nam Cộng Hòa Ngô Đình Diệm. Do hơi run tay lên vụ ám sát đã không thành.
http://vietcatholic.net/pics/90311caonguyen.jpg
Rừng Tây Nguyên
Rút kinh nghiệm từ hơn 50 năm trước các đồng chí lãnh đạo cao cấp của Đảng và Nhà nước ta đã phối hợp chặt chẽ nổ một phát đạn trên cao nguyên. Do có ''chủ trương lớn" từ đầu nên đã hoàn toàn trúng đích. Phát đạn tương đương với sức công phá của một quả bom nguyên tử này có tên là '' bô xít Tây Nguyên''.
Cuối cùng người Trung Quốc thông qua Tây Nguyên đã rửa sạch những món nợ tích lũy qua bao nhiêu thế kỷ từ Bạch Đằng, Chi Lăng, Đống Đa.. muôn vàn những trận đánh oai hùng của quân dân Việt Nam từ xưa đến nay đều bị lu mờ bởi một trận đánh cực lớn trên Tây Nguyên mà người Trung Quốc dùng Bô Xít làm chủ công. Chiến thắng này của người Trung Quốc trên đất Việt là một chiến thắng vĩ đại để rửa hờn cho bao thế hệ đi trước của họ đã bị thất bại ở Việt Nam.
Một thảm Tây Nguyên xanh sau khi bị tàn phá sau năm 1975 bởi những giám đốc lâm trường - trong số đó giờ có người là ủy viên trung ương - làm giàu cho bao kẻ bất lương. Những gì trên mặt đất đã cạn kiệt từ cây cỏ đến muông thú. Nhưng thế chưa phải là xong, vì Tây Nguyên còn nhiệm vụ cao cả thiêng liêng mà chủ trương lớn đã phó thác. Nhiệm vụ đó là
Tây Nguyên mồ chôn nước Việt.
Về giá trị bô xít trong lòng đất Tây Nguyên, các chứng minh đều cho thấy đây là thứ quặng rẻ tiền. Muốn khai thác được bô xít cần phải đào bới, sàng lọc rất nhiều đất đá để lấy được chúng. Tóm lại các báo cáo nghiêm túc đều nói rằng việc khai thác bô xít ở Tây Nguyên về giá trị kinh tế hoàn toàn không nên làm.
Thế nhưng người ta vẫn làm với một chủ trương lớn là sao ?
Bởi vì đám con cháu của Mã Viện ngày nay ngồi ở Bắc Kinh muốn dứt điểm cái dân tộc suốt mấy nghìn năm ngo ngoe chống đối thiên triều. Không khác gì trận Xích Bích, các tay chân, quân sư thầy dùi cho nước Ngụy kết tàu thuyền lại thành miếng mồi cho đòn hỏa công. Trung ương Bắc Kinh thấy thời cơ để rửa các món nhục đã chín muồi. Khi phần đông lãnh đạo Việt Nam đã không còn nghĩ đến lợi ích dân tộc, đất nước. Lúc mà chủ nghĩa lợi ích cá nhân, lợi ích nhóm đang phổ biến thành tư tưởng hàng đầu ưa thích ở Việt Nam. Chỉ cần chút mồi, hứa hẹn cuộc sống sau này cho vài cá nhân và gia đình họ là người Trung Quốc dễ dàng thực hiện mọi kế sách như đã định.
Chưa bao giờ giá cả đất nước và dân tộc Việt Nam rẻ mạt như bây giờ. Kể cả những triều đại mà sử nay gọi là phong kiến thối nát thì sự bóc lột thuế má, khai thác tài nguyên cũng chỉ ở mức độ giới hạn. Cho dù xa hoa và hưởng thụ nhưng những vị vua phong kiến kỵ nhất câu kết với ngoại bang để hút linh khí của đất nước. Sự tham tàn của chế độ phong kiến chỉ hạn chế ở mức tự họ bóc lột nhân dân mình, chứ không tàn tệ đến nỗi giúp cả kẻ thù truyền kiếp bày thế trận tàn khốc để hủy diệt đúng xương sống đất nước. Để giúp kẻ thù đánh đòn tuyệt hậu xuống đất nước mình.
Đây là chiến lược phá hoại lớn của Trung Quốc và "'chủ trương lớn" của Việt Nam.
Còn chưa xa chuyện người TQ sang giúp ta làm đường các tỉnh biên giới, họ đã làm gì để năm 1979 quân đội họ nhanh chóng xâm chiếm các tỉnh Việt Nam. Còn vô vàn các chứng cứ để làm rõ những tác hại mà người anh hữu nghị, đồng chí lớn đã để lại cho nhân dân đất nước Việt Nam.
Hậu quả hình dung không quá khó, vì những điều hiển nhiên đã xẩy ra.
http://vietcatholic.net/pics/90111hocamdao.jpg
Nông đức Mạnh và Hồ cẩm Đào
Nếu Tây Nguyên đã là phần của người Trung Quốc làm ăn, thì việc tranh cãi về Hoàng Sa- Trường Sa có thể đoán kết quả là vô nghĩa. Không phải ngẫu nhiên mà khi các nhà sử học Bắc Kinh được tài trợ quy mô, bài bản để sưu tập tài liệu hay chế biến lịch sử để chứng minh là của họ. Thì chính phủ Việt Nam vẫn bình chân như vại, một số nhà nghiên cứu có tâm huyết do điều kiện hạn chế chỉ sưu tầm tìm hiểu trong khả năng của mình, kinh phí tự túc do bản thân bỏ ra. Thậm chí việc Hoàng Sa- Trường Sa không được báo chí nhắc đến là khó khăn cho những tri thức, học giả trong quá trình tìm tòi tài liệu,vô hình chung biến hai quần đảo này thành đề tài bí mật không bàn công khai.
Mong sao đây chỉ là giả tưởng xấu trong quan hệ Trung- Việt của người bi quan.
Láng giềng hữu nghị.
Đồng chí TBT Nông Đức Mạnh trong hai nhiệm kỳ lãnh đạo đã nỗ lực cực kỳ hoàn thành tốt nhiều việc lớn trong đối ngoại với TQ. Như hiệp định biên giới, trao đổi kinh nghiệm quản lý, hiệp ước kinh tế, hiệp ước an ninh.......
Hy vọng các đồng chí kế tiếp sau này có những quan hệ mật thiết, giữ gìn '' đường dây nóng giữa lãnh đạo hai nước'' để có hòa bình, ổn định hợp tác phát triển.
(Nguồn: Người Buôn Gió's Blog, Wednesday March 11, 2009)
Người Buôn Gió
Phát súng trên cao nguyên.
Ngày 22-2 -1957, cách đây hơn nửa thế kỷ. Anh hùng lực lượng vũ trang Hà Minh Trí đã nổ phát súng nhằm tổng thống Việt Nam Cộng Hòa Ngô Đình Diệm. Do hơi run tay lên vụ ám sát đã không thành.
http://vietcatholic.net/pics/90311caonguyen.jpg
Rừng Tây Nguyên
Rút kinh nghiệm từ hơn 50 năm trước các đồng chí lãnh đạo cao cấp của Đảng và Nhà nước ta đã phối hợp chặt chẽ nổ một phát đạn trên cao nguyên. Do có ''chủ trương lớn" từ đầu nên đã hoàn toàn trúng đích. Phát đạn tương đương với sức công phá của một quả bom nguyên tử này có tên là '' bô xít Tây Nguyên''.
Cuối cùng người Trung Quốc thông qua Tây Nguyên đã rửa sạch những món nợ tích lũy qua bao nhiêu thế kỷ từ Bạch Đằng, Chi Lăng, Đống Đa.. muôn vàn những trận đánh oai hùng của quân dân Việt Nam từ xưa đến nay đều bị lu mờ bởi một trận đánh cực lớn trên Tây Nguyên mà người Trung Quốc dùng Bô Xít làm chủ công. Chiến thắng này của người Trung Quốc trên đất Việt là một chiến thắng vĩ đại để rửa hờn cho bao thế hệ đi trước của họ đã bị thất bại ở Việt Nam.
Một thảm Tây Nguyên xanh sau khi bị tàn phá sau năm 1975 bởi những giám đốc lâm trường - trong số đó giờ có người là ủy viên trung ương - làm giàu cho bao kẻ bất lương. Những gì trên mặt đất đã cạn kiệt từ cây cỏ đến muông thú. Nhưng thế chưa phải là xong, vì Tây Nguyên còn nhiệm vụ cao cả thiêng liêng mà chủ trương lớn đã phó thác. Nhiệm vụ đó là
Tây Nguyên mồ chôn nước Việt.
Về giá trị bô xít trong lòng đất Tây Nguyên, các chứng minh đều cho thấy đây là thứ quặng rẻ tiền. Muốn khai thác được bô xít cần phải đào bới, sàng lọc rất nhiều đất đá để lấy được chúng. Tóm lại các báo cáo nghiêm túc đều nói rằng việc khai thác bô xít ở Tây Nguyên về giá trị kinh tế hoàn toàn không nên làm.
Thế nhưng người ta vẫn làm với một chủ trương lớn là sao ?
Bởi vì đám con cháu của Mã Viện ngày nay ngồi ở Bắc Kinh muốn dứt điểm cái dân tộc suốt mấy nghìn năm ngo ngoe chống đối thiên triều. Không khác gì trận Xích Bích, các tay chân, quân sư thầy dùi cho nước Ngụy kết tàu thuyền lại thành miếng mồi cho đòn hỏa công. Trung ương Bắc Kinh thấy thời cơ để rửa các món nhục đã chín muồi. Khi phần đông lãnh đạo Việt Nam đã không còn nghĩ đến lợi ích dân tộc, đất nước. Lúc mà chủ nghĩa lợi ích cá nhân, lợi ích nhóm đang phổ biến thành tư tưởng hàng đầu ưa thích ở Việt Nam. Chỉ cần chút mồi, hứa hẹn cuộc sống sau này cho vài cá nhân và gia đình họ là người Trung Quốc dễ dàng thực hiện mọi kế sách như đã định.
Chưa bao giờ giá cả đất nước và dân tộc Việt Nam rẻ mạt như bây giờ. Kể cả những triều đại mà sử nay gọi là phong kiến thối nát thì sự bóc lột thuế má, khai thác tài nguyên cũng chỉ ở mức độ giới hạn. Cho dù xa hoa và hưởng thụ nhưng những vị vua phong kiến kỵ nhất câu kết với ngoại bang để hút linh khí của đất nước. Sự tham tàn của chế độ phong kiến chỉ hạn chế ở mức tự họ bóc lột nhân dân mình, chứ không tàn tệ đến nỗi giúp cả kẻ thù truyền kiếp bày thế trận tàn khốc để hủy diệt đúng xương sống đất nước. Để giúp kẻ thù đánh đòn tuyệt hậu xuống đất nước mình.
Đây là chiến lược phá hoại lớn của Trung Quốc và "'chủ trương lớn" của Việt Nam.
Còn chưa xa chuyện người TQ sang giúp ta làm đường các tỉnh biên giới, họ đã làm gì để năm 1979 quân đội họ nhanh chóng xâm chiếm các tỉnh Việt Nam. Còn vô vàn các chứng cứ để làm rõ những tác hại mà người anh hữu nghị, đồng chí lớn đã để lại cho nhân dân đất nước Việt Nam.
Hậu quả hình dung không quá khó, vì những điều hiển nhiên đã xẩy ra.
http://vietcatholic.net/pics/90111hocamdao.jpg
Nông đức Mạnh và Hồ cẩm Đào
Nếu Tây Nguyên đã là phần của người Trung Quốc làm ăn, thì việc tranh cãi về Hoàng Sa- Trường Sa có thể đoán kết quả là vô nghĩa. Không phải ngẫu nhiên mà khi các nhà sử học Bắc Kinh được tài trợ quy mô, bài bản để sưu tập tài liệu hay chế biến lịch sử để chứng minh là của họ. Thì chính phủ Việt Nam vẫn bình chân như vại, một số nhà nghiên cứu có tâm huyết do điều kiện hạn chế chỉ sưu tầm tìm hiểu trong khả năng của mình, kinh phí tự túc do bản thân bỏ ra. Thậm chí việc Hoàng Sa- Trường Sa không được báo chí nhắc đến là khó khăn cho những tri thức, học giả trong quá trình tìm tòi tài liệu,vô hình chung biến hai quần đảo này thành đề tài bí mật không bàn công khai.
Mong sao đây chỉ là giả tưởng xấu trong quan hệ Trung- Việt của người bi quan.
Láng giềng hữu nghị.
Đồng chí TBT Nông Đức Mạnh trong hai nhiệm kỳ lãnh đạo đã nỗ lực cực kỳ hoàn thành tốt nhiều việc lớn trong đối ngoại với TQ. Như hiệp định biên giới, trao đổi kinh nghiệm quản lý, hiệp ước kinh tế, hiệp ước an ninh.......
Hy vọng các đồng chí kế tiếp sau này có những quan hệ mật thiết, giữ gìn '' đường dây nóng giữa lãnh đạo hai nước'' để có hòa bình, ổn định hợp tác phát triển.
(Nguồn: Người Buôn Gió's Blog, Wednesday March 11, 2009)
Người Buôn Gió