Dan Lee
03-31-2009, 06:45 PM
RỬA CHÂN
Mỗi năm, vào ngày thứ năm trong tuần thánh, các linh mục rửa chân cho những anh chị em giáo dân, những người đại diện cho mười hai Tông Đồ của Chúa Giêsu.
Hồi nhỏ, khi còn là chú bé giúp lễ, mỗi lần giúp lễ, bê thau nước giúp cho cha xứ cử hành nghi thức này. Tôi thấy khi quỳ xuống rửa chân, nước mắt của cha xứ rơi lã chã, có lúc rớt vào vạt áo tôi. Tôi thực sự không hiểu. Lớn lên làm linh mục và mỗi lần cử hành nghi thức rửa chân cho anh em, tôi khóc, nhưng chẳng hiểu. Tôi hỏi Chúa Giêsu, Ngài im lặng. Đọc lại đọan Tin mừng theo thánh Gioan tông đồ: “ Trong một bửa ăn, Ngài đứng dậy, rời bàn ăn, cởi áo ngòai ra, và lấy khăn mà thắt lưng. Rồi Đức Giêsu đổ nước vào chậu, bắt đầu rửa chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng mà lau “ ( Ga 13, 4 - 5 ). Có lẽ Chúa Giêsu cũng khóc, Ngài là Thiên chúa và là Thầy của các môn sinh, thế mà Ngài lại thực hiện việc làm của một người tôi tớ. Không khóc sao được khi mà những người học trò Ngài hết lòng yêu thương lát nữa đây sẽ cao chạy xa bay để bỏ chúa lại một mình. Phêrô môn đệ được chúa ủy thác trách nhiệm trọng đại lại bai bải chối chúa ba lần. Giuđa người quản lý kinh tế, chăm lo cuộc sống cho anh em, Chúa Giêsu chắc cũng hết mực yêu thương lại rắp tâm bội phản và bán Chúa. Hơn thế nữa, những con dân thành Giêrusalem, bao ơn phúc Chúa đã làm cho họ giờ như chẳng còn gì. Chúa Giêsu khóc và Ngài cũng không hiểu tại sao các môn đệ, những người Do thái và cả nhân lọai không thể biết tình yêu của Ngài.
Chúa Giêsu chấp nhận cuộc khổ nạn và Ngài dạy cho chúng ta con đường phục vụ, khiêm hạ để đón nhận anh em mình: “ Anh em gọi Thầy là Thầy, là Chúa điều đó phải lắm, vì quả thật Thầy là Thầy và là Chúa. Vậy nếu Thầy là Thầy và là Chúa mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau “ ( Ga 13, 13 – 14 ).
Chúa Giêsu đã để lại trong chúng ta một tình yêu cao vời qua nghĩa cử đầy cảm động, các linh mục khi cúi xuống lặp lại cử chỉ đầy yêu thương này cũng sẽ chia trong sứ vụ của những người tôi trung phục vụ cho Tin Mừng của Thầy chí thánh.
LM. Giacôbê Tạ Chúc
Mỗi năm, vào ngày thứ năm trong tuần thánh, các linh mục rửa chân cho những anh chị em giáo dân, những người đại diện cho mười hai Tông Đồ của Chúa Giêsu.
Hồi nhỏ, khi còn là chú bé giúp lễ, mỗi lần giúp lễ, bê thau nước giúp cho cha xứ cử hành nghi thức này. Tôi thấy khi quỳ xuống rửa chân, nước mắt của cha xứ rơi lã chã, có lúc rớt vào vạt áo tôi. Tôi thực sự không hiểu. Lớn lên làm linh mục và mỗi lần cử hành nghi thức rửa chân cho anh em, tôi khóc, nhưng chẳng hiểu. Tôi hỏi Chúa Giêsu, Ngài im lặng. Đọc lại đọan Tin mừng theo thánh Gioan tông đồ: “ Trong một bửa ăn, Ngài đứng dậy, rời bàn ăn, cởi áo ngòai ra, và lấy khăn mà thắt lưng. Rồi Đức Giêsu đổ nước vào chậu, bắt đầu rửa chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng mà lau “ ( Ga 13, 4 - 5 ). Có lẽ Chúa Giêsu cũng khóc, Ngài là Thiên chúa và là Thầy của các môn sinh, thế mà Ngài lại thực hiện việc làm của một người tôi tớ. Không khóc sao được khi mà những người học trò Ngài hết lòng yêu thương lát nữa đây sẽ cao chạy xa bay để bỏ chúa lại một mình. Phêrô môn đệ được chúa ủy thác trách nhiệm trọng đại lại bai bải chối chúa ba lần. Giuđa người quản lý kinh tế, chăm lo cuộc sống cho anh em, Chúa Giêsu chắc cũng hết mực yêu thương lại rắp tâm bội phản và bán Chúa. Hơn thế nữa, những con dân thành Giêrusalem, bao ơn phúc Chúa đã làm cho họ giờ như chẳng còn gì. Chúa Giêsu khóc và Ngài cũng không hiểu tại sao các môn đệ, những người Do thái và cả nhân lọai không thể biết tình yêu của Ngài.
Chúa Giêsu chấp nhận cuộc khổ nạn và Ngài dạy cho chúng ta con đường phục vụ, khiêm hạ để đón nhận anh em mình: “ Anh em gọi Thầy là Thầy, là Chúa điều đó phải lắm, vì quả thật Thầy là Thầy và là Chúa. Vậy nếu Thầy là Thầy và là Chúa mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau “ ( Ga 13, 13 – 14 ).
Chúa Giêsu đã để lại trong chúng ta một tình yêu cao vời qua nghĩa cử đầy cảm động, các linh mục khi cúi xuống lặp lại cử chỉ đầy yêu thương này cũng sẽ chia trong sứ vụ của những người tôi trung phục vụ cho Tin Mừng của Thầy chí thánh.
LM. Giacôbê Tạ Chúc