Dan Lee
04-03-2009, 06:23 PM
TỊCH DIỆT
http://vietcatholic.net/pics/af_school.gif
- “Con muốn kết hợp với Thiên Chúa trong khi cầu nguyện.”
- “Điều con muốn đó thực ra rất nhảm nhí.”
- “Tại sao ?”
- “Bởi vì mỗi khi con tồn tại thì Thiên Chúa mất tiêu, mỗi khi Thiên Chúa đến thì con tất nhiên mất tiêu. Cho nên con làm thế nào để ở cùng Thiên Chúa hử ?”
Sư phụ nói tiếp:
- “Theo đuổi sự cô đơn nhé ! Bất luận con ở cùng với ai thì con không phải ở một mình, khi con cùng Thiên Chúa kết hợp thì cũng không phải là con ở một mình; muốn ở cùng Thiên Chúa thì phương pháp duy nhất là triệt để ở một mình, như thế, nguyện Thiên Chúa đến và con sẽ tan chảy trong Ngài.”
(Trích: Huệ nhãn thiền tâm)
Suy tư:
Mong muốn lớn nhất của người Ki-tô hữu là được kết hợp với Thiên Chúa luôn luôn, từng giây từng phút ở với Ngài, như lời thánh vịnh nói: có Chúa ở cùng tôi, tôi chẳng sợ gì.
Nhưng thực tế Chúa Giê-su vẫn ở với họ mọi ngày trong cuộc đời:
- Trong gia đình họ để Ngài trên bàn thờ, treo hình Ngài trên tường làm kiểng cho đẹp mà thôi, vì họ ít khi nhớ đến Ngài, và khi gia đình có chuyện vui buồn thì họ tự mình đi kiếm thú vui bên ngoài, hỏi ý kiến của bạn bè mà không trò chuyện tâm sự với Ngài, xin Ngài giúp đỡ...
- Chúa Giê-su vẫn ở trong tâm hồn họ, nhất là sau khi rước lễ xong, nhưng họ lại để Chúa Giê-su cô đơn trong tâm hồn của họ, họ làm việc, suy tư, vui đùa hình như không còn nhớ đến Ngài nữa.v.v...
Muốn kết hợp với Chúa Giê-su nhưng lại làm ông chủ của Chúa; muốn Chúa Giê-su ở luôn với mình nhung lại để Ngài cô đơn; muốn Chúa Giê-su đồng hành với mình nhưng lại mình đi đường mình đã vạch ra, mặc cho Chúa cản ngăn...
Đại sư nói đúng, nếu không có sự phó thác hoàn toàn cho Chúa thì đừng mời Chúa kết hợp với mình, bởi vì như thế chỉ làm cho Chúa buồn thêm...
Phải tịch diệt cái tôi của mình trước, rồi mời Chúa đến ở với mình.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://vietcatholic.net/pics/af_school.gif
- “Con muốn kết hợp với Thiên Chúa trong khi cầu nguyện.”
- “Điều con muốn đó thực ra rất nhảm nhí.”
- “Tại sao ?”
- “Bởi vì mỗi khi con tồn tại thì Thiên Chúa mất tiêu, mỗi khi Thiên Chúa đến thì con tất nhiên mất tiêu. Cho nên con làm thế nào để ở cùng Thiên Chúa hử ?”
Sư phụ nói tiếp:
- “Theo đuổi sự cô đơn nhé ! Bất luận con ở cùng với ai thì con không phải ở một mình, khi con cùng Thiên Chúa kết hợp thì cũng không phải là con ở một mình; muốn ở cùng Thiên Chúa thì phương pháp duy nhất là triệt để ở một mình, như thế, nguyện Thiên Chúa đến và con sẽ tan chảy trong Ngài.”
(Trích: Huệ nhãn thiền tâm)
Suy tư:
Mong muốn lớn nhất của người Ki-tô hữu là được kết hợp với Thiên Chúa luôn luôn, từng giây từng phút ở với Ngài, như lời thánh vịnh nói: có Chúa ở cùng tôi, tôi chẳng sợ gì.
Nhưng thực tế Chúa Giê-su vẫn ở với họ mọi ngày trong cuộc đời:
- Trong gia đình họ để Ngài trên bàn thờ, treo hình Ngài trên tường làm kiểng cho đẹp mà thôi, vì họ ít khi nhớ đến Ngài, và khi gia đình có chuyện vui buồn thì họ tự mình đi kiếm thú vui bên ngoài, hỏi ý kiến của bạn bè mà không trò chuyện tâm sự với Ngài, xin Ngài giúp đỡ...
- Chúa Giê-su vẫn ở trong tâm hồn họ, nhất là sau khi rước lễ xong, nhưng họ lại để Chúa Giê-su cô đơn trong tâm hồn của họ, họ làm việc, suy tư, vui đùa hình như không còn nhớ đến Ngài nữa.v.v...
Muốn kết hợp với Chúa Giê-su nhưng lại làm ông chủ của Chúa; muốn Chúa Giê-su ở luôn với mình nhung lại để Ngài cô đơn; muốn Chúa Giê-su đồng hành với mình nhưng lại mình đi đường mình đã vạch ra, mặc cho Chúa cản ngăn...
Đại sư nói đúng, nếu không có sự phó thác hoàn toàn cho Chúa thì đừng mời Chúa kết hợp với mình, bởi vì như thế chỉ làm cho Chúa buồn thêm...
Phải tịch diệt cái tôi của mình trước, rồi mời Chúa đến ở với mình.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.