Dan Lee
04-13-2009, 09:59 PM
PHỤC SINH VỚI CHÚA
Ga 20, 1-9
Sáng sớm ngày lễ Phục sinh có nhiều người đến viếng mộ Chúa. Cùng nhìn thấy những cảnh tượng như nhau, nhưng mỗi người có thái độ khác nhau. Các phụ nữ đạo đức thấy phiến đá lấp cửa mộ lăn ra một bên mà không thấy xác Chúa thì lo buồn. Tông đồ Gioan cũng không thấy xác Chúa nhưng thấy khăn liệm xếp đặt ngay ngắn bên trong mộ thì đã tin. Vì khăn liệm xếp ngay ngắn và phiến đá lăn ra một bên là dấu chỉ Chúa đã phục sinh. Tại sao thế?
Khăn liệm là xiềng xích trói buộc thân xác trong thế giới kẻ chết. Bị quấn trong khăn liệm đồng nghĩa với bị kết án mai một, tan rã. Một khi đã bị quấn trong khăn liệm chẳng người nào có thể nào thóat ra. Nhưng Chúa Giêsu đã sống lại. Khăn liệm được xếp lại ngay ngắn bên trong mộ vì Người sống không cần đến vải liệm. Tự tháo vải liệm, Người đã phá tung xiềng xích trói buộc Người trong cõi chết. Chúa có thể thóat khỏi xiềng xích trói buộc, vì thân xác phục sinh vinh hiển của Người không còn bị giới hạn trong một không gian nhất định. Những lần Chúa hiện ra cho thấy Người có thể đi qua những cánh cửa đóng kín. Có thể cùng lúc hiện diện ở nhiều nơi khác nhau.
Phiến đá lấp cửa mộ chôn vùi người chết trong quá khứ. Người nằm trong mộ trở thành người quá cố. Lịch sử người quá cố đóng khung trong quá khứ. Chúa Giêsu Phục Sinh đã phá tung nấm mồ muốn chôn vùi Người trong quá khứ. Nên khi thóat khỏi nấm mồ, Người không nhắc lại quá khứ. Người không oán trách giáo quyền và các vị thượng tế đã mưu sát Người. Người không công kích chính quyền Philatô đã kết án Người cách oan ức. Người không lên án Giuđa, người môn đệ phản bội. Người không trách mắng Phêrô, người thân tín đã chối Thầy. Trái lại mỗi lần hiện đến, Người đều chúc bình an.
Các phụ nữ than khóc khi không thấy xác Chúa. Vải liệm không còn trói buộc được Chúa trong cõi chết, nhưng vẫn trói buộc tâm hồn các bà. Các bà gắn bó với xác chết nên tâm hồn các bà tràn đầy thất vọng. Tảng đá lấp cửa mộ đã bật tung ra, nhưng có những tảng đá vô hình vẫn lấp kín tâm hồn các bà. Các bà hướng về quá khứ nên tâm hồn các bà ảm đạm một mầu chết chóc.
Tâm hồn chúng ta thường giống các phụ nữ này hơn là giống tông đồ Gioan. Ta vẫn để cho những tấm vải liệm quấn chặt khi ta để mình chìm đắm trong con người xác thịt đầy dục vọng, tham vọng, ghen ghét, oán thù. Bị trói chặt trong đó, đời sống ta sẽ tàn lụi, sẽ chết dần mòn.
Vẫn có những tảng đá giam hãm ta trong nấm mồ quá khứ. Ta gặm nhấm quá khứ. Ta nung nấu mối thù. Ta tiếc nuối tội lỗi. Bị giam hãm trong đó, ta chỉ có quá khứ mà không có tương lai. Ta chỉ còn thất vọng mà không còn hi vọng. Ta đồng hóa với cái chết vì chối từ sự sống.
Hôm nay Chúa Giêsu Phục Sinh mời gọi ta sống lại với Chúa. Chúa sống lại đã tháo bỏ tấm khăn liệm để thân xác phục sinh được tự do. Ta cũng hãy phá vỡ sự trói buộc của xác thịt và tội lỗi để không còn sống cho mình nhưng sống cho Chúa. Chúa đã lăn tảng đá quá khứ qua một bên để ban phúc bình an cho tương lai. Noi gương Chúa hãy khép lại quá khứ, thôi không kết án nhau nữa. Noi gương Chúa luôn chúc bình an ta hãy cùng nhau hòa giải. Hòa giải với Chúa. Hòa giải với cá nhân. Hòa giải với gia đình. Hòa giải với Giáo hội. Hòa giải với xã hội. Hòa giải đòi hỏi vượt lên trên quá khứ. Hòa giải đòi hỏi vượt lên trên chính mình. Xức dầu thơm vào xác chết có thể khiến ta an lòng. Nhưng gắn bó với xác chết, dù thơm ngát chỉ giam ta trong quá khứ chết chóc. Chấp nhận ngôi mộ trống không có xác Chúa có thể khiến ta có chút tiếc nuối, nhưng chính ngôi mộ trống mới mở ra tương lai. Mất một xác chết thì có gì đáng kể so với được đón nhận Đấng Phục Sinh. Vì Chúa Phục sinh đem lại cho ta sự sống, sự sống mới, sự sống dồi dào.
Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, xin cho con được sống lại thật về phần linh hồn. Amen.
Tổng Giám Mục Hà Nội
+TGM. Ngô Quang Kiệt
Ga 20, 1-9
Sáng sớm ngày lễ Phục sinh có nhiều người đến viếng mộ Chúa. Cùng nhìn thấy những cảnh tượng như nhau, nhưng mỗi người có thái độ khác nhau. Các phụ nữ đạo đức thấy phiến đá lấp cửa mộ lăn ra một bên mà không thấy xác Chúa thì lo buồn. Tông đồ Gioan cũng không thấy xác Chúa nhưng thấy khăn liệm xếp đặt ngay ngắn bên trong mộ thì đã tin. Vì khăn liệm xếp ngay ngắn và phiến đá lăn ra một bên là dấu chỉ Chúa đã phục sinh. Tại sao thế?
Khăn liệm là xiềng xích trói buộc thân xác trong thế giới kẻ chết. Bị quấn trong khăn liệm đồng nghĩa với bị kết án mai một, tan rã. Một khi đã bị quấn trong khăn liệm chẳng người nào có thể nào thóat ra. Nhưng Chúa Giêsu đã sống lại. Khăn liệm được xếp lại ngay ngắn bên trong mộ vì Người sống không cần đến vải liệm. Tự tháo vải liệm, Người đã phá tung xiềng xích trói buộc Người trong cõi chết. Chúa có thể thóat khỏi xiềng xích trói buộc, vì thân xác phục sinh vinh hiển của Người không còn bị giới hạn trong một không gian nhất định. Những lần Chúa hiện ra cho thấy Người có thể đi qua những cánh cửa đóng kín. Có thể cùng lúc hiện diện ở nhiều nơi khác nhau.
Phiến đá lấp cửa mộ chôn vùi người chết trong quá khứ. Người nằm trong mộ trở thành người quá cố. Lịch sử người quá cố đóng khung trong quá khứ. Chúa Giêsu Phục Sinh đã phá tung nấm mồ muốn chôn vùi Người trong quá khứ. Nên khi thóat khỏi nấm mồ, Người không nhắc lại quá khứ. Người không oán trách giáo quyền và các vị thượng tế đã mưu sát Người. Người không công kích chính quyền Philatô đã kết án Người cách oan ức. Người không lên án Giuđa, người môn đệ phản bội. Người không trách mắng Phêrô, người thân tín đã chối Thầy. Trái lại mỗi lần hiện đến, Người đều chúc bình an.
Các phụ nữ than khóc khi không thấy xác Chúa. Vải liệm không còn trói buộc được Chúa trong cõi chết, nhưng vẫn trói buộc tâm hồn các bà. Các bà gắn bó với xác chết nên tâm hồn các bà tràn đầy thất vọng. Tảng đá lấp cửa mộ đã bật tung ra, nhưng có những tảng đá vô hình vẫn lấp kín tâm hồn các bà. Các bà hướng về quá khứ nên tâm hồn các bà ảm đạm một mầu chết chóc.
Tâm hồn chúng ta thường giống các phụ nữ này hơn là giống tông đồ Gioan. Ta vẫn để cho những tấm vải liệm quấn chặt khi ta để mình chìm đắm trong con người xác thịt đầy dục vọng, tham vọng, ghen ghét, oán thù. Bị trói chặt trong đó, đời sống ta sẽ tàn lụi, sẽ chết dần mòn.
Vẫn có những tảng đá giam hãm ta trong nấm mồ quá khứ. Ta gặm nhấm quá khứ. Ta nung nấu mối thù. Ta tiếc nuối tội lỗi. Bị giam hãm trong đó, ta chỉ có quá khứ mà không có tương lai. Ta chỉ còn thất vọng mà không còn hi vọng. Ta đồng hóa với cái chết vì chối từ sự sống.
Hôm nay Chúa Giêsu Phục Sinh mời gọi ta sống lại với Chúa. Chúa sống lại đã tháo bỏ tấm khăn liệm để thân xác phục sinh được tự do. Ta cũng hãy phá vỡ sự trói buộc của xác thịt và tội lỗi để không còn sống cho mình nhưng sống cho Chúa. Chúa đã lăn tảng đá quá khứ qua một bên để ban phúc bình an cho tương lai. Noi gương Chúa hãy khép lại quá khứ, thôi không kết án nhau nữa. Noi gương Chúa luôn chúc bình an ta hãy cùng nhau hòa giải. Hòa giải với Chúa. Hòa giải với cá nhân. Hòa giải với gia đình. Hòa giải với Giáo hội. Hòa giải với xã hội. Hòa giải đòi hỏi vượt lên trên quá khứ. Hòa giải đòi hỏi vượt lên trên chính mình. Xức dầu thơm vào xác chết có thể khiến ta an lòng. Nhưng gắn bó với xác chết, dù thơm ngát chỉ giam ta trong quá khứ chết chóc. Chấp nhận ngôi mộ trống không có xác Chúa có thể khiến ta có chút tiếc nuối, nhưng chính ngôi mộ trống mới mở ra tương lai. Mất một xác chết thì có gì đáng kể so với được đón nhận Đấng Phục Sinh. Vì Chúa Phục sinh đem lại cho ta sự sống, sự sống mới, sự sống dồi dào.
Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, xin cho con được sống lại thật về phần linh hồn. Amen.
Tổng Giám Mục Hà Nội
+TGM. Ngô Quang Kiệt