Dan Lee
05-03-2009, 09:58 PM
NGÀY CỦA MẸ
THÁNG HOA KÍNH ĐỨC MẸ - 2009
Tại nhiều nước trên thế giới, ngày Chúa nhật II trong tháng Năm được gọi là “Ngày của Mẹ”, ngày dành riêng để tỏ lòng báo hiếu đối với các bà mẹ. Sáng kiến dành ngày Chúa nhật II trong tháng Năm làm “Ngày của Mẹ” được gán cho một thiếu nữ người Hoa Kỳ, tên là Anna Đavit, qua đời khoảng năm 1948. Mẹ của cô qua đời tháng 5/1905, trong những năm kế tiếp, cô thường tổ chức giỗ mẹ một cách trọng thể, như mời bạn bè đến cầu nguyện tại gia đình. Cô viết thư gởi tới các nhân vật quan trọng trong nước Mỹ, đề nghị lập một ngày tưởng nhớ các bà mẹ. Tiểu bang nơi cô đang sống đã chấp nhận đề nghị năm 1913. Và ngày 10 tháng 5 năm đó, Quốc hội Hoa Kỳ cũng thông qua đề nghị, nhận ngày Chúa nhật thứ II trong tháng Năm như một ngày để ghi ơn các bà mẹ. Tổng thống Hoa Kỳ đã công bố quyết định này ngày 9/5/1914. Tục lệ này đã được lan rộng sang nhiều quốc gia trên thế giới. Trong ngày nhớ Mẹ, những người con thường cài trên áo một bông hoa cẩm chướng màu trắng để nhớ Mẹ đã quá cố, và màu hồng dành cho những ai còn mẹ.
Các bạn thân mến! Trong các tước hiệu Giáo Hội dùng để gọi Đức Maria, có lẽ xứng hợp với tâm tình của người hơn, vẫn là tước hiệu “Mẹ”. Chúng ta có thể gọi Đức Maria là Mẹ với tất cả tâm tình trìu mến, như khi chúng ta gọi người mẹ chúng ta. Do lời trăn trối của chính Đức Giêsu Con Mẹ, Mẹ đã trở thành Mẹ của Giáo Hội. Qua muôn thế hệ, Mẹ không ngừng cưu mang, sinh ra và dưỡng dục các Kitô hữu trong đức tin. Niềm hồng phúc của bất cứ người nào vẫn là thấy con mình được nên người. Mẹ Maria chăm chú theo dõi và lo lắng cho từng người chúng ta. Niềm vui của Mẹ chính là thấy mỗi người chúng ta được lớn lên theo hình ảnh của Đức Giêsu, Con Mẹ.
Chúng ta mang đến cho Mẹ những bó hoa trong suốt tháng Năm, tháng Mười và trong từng lời kinh dâng lên Mẹ, nhưng có lẽ Mẹ sung sướng hơn, mỗi lần nhìn thấy sự trưởng thành nơi chúng ta. Mỗi lần chúng ta lớn lên trong ân phúc, trong bác ái yêu thương, trong hy vọng, tin yêu. Đó là những bó hoa tốt đẹp nhất mà chúng ta có thể dâng lên Mẹ.
Có cánh hoa cẩm chướng màu trắng để tưởng nhớ đến người mẹ đã chết của chúng ta, có cánh hoa cẩm chướng màu hồng để đáp đền người mẹ đang còn sống của chúng ta. Còn với Mẹ, chúng ta hãy dâng lên cánh hoa đẹp nhất, đó là những cố gắng từng ngày. Qua đó, mỗi lúc chúng ta được nên giống Đức Giêsu Con Mẹ hơn. Chúng ta hãy cảm tạ Mẹ, vì lúc nào Mẹ cũng dìu dắt hướng dẫn chúng ta trong từng bước của cuộc sống. Chúng ta hãy yêu mến Mẹ!
THÁNG HOA KÍNH ĐỨC MẸ - 2009
Tại nhiều nước trên thế giới, ngày Chúa nhật II trong tháng Năm được gọi là “Ngày của Mẹ”, ngày dành riêng để tỏ lòng báo hiếu đối với các bà mẹ. Sáng kiến dành ngày Chúa nhật II trong tháng Năm làm “Ngày của Mẹ” được gán cho một thiếu nữ người Hoa Kỳ, tên là Anna Đavit, qua đời khoảng năm 1948. Mẹ của cô qua đời tháng 5/1905, trong những năm kế tiếp, cô thường tổ chức giỗ mẹ một cách trọng thể, như mời bạn bè đến cầu nguyện tại gia đình. Cô viết thư gởi tới các nhân vật quan trọng trong nước Mỹ, đề nghị lập một ngày tưởng nhớ các bà mẹ. Tiểu bang nơi cô đang sống đã chấp nhận đề nghị năm 1913. Và ngày 10 tháng 5 năm đó, Quốc hội Hoa Kỳ cũng thông qua đề nghị, nhận ngày Chúa nhật thứ II trong tháng Năm như một ngày để ghi ơn các bà mẹ. Tổng thống Hoa Kỳ đã công bố quyết định này ngày 9/5/1914. Tục lệ này đã được lan rộng sang nhiều quốc gia trên thế giới. Trong ngày nhớ Mẹ, những người con thường cài trên áo một bông hoa cẩm chướng màu trắng để nhớ Mẹ đã quá cố, và màu hồng dành cho những ai còn mẹ.
Các bạn thân mến! Trong các tước hiệu Giáo Hội dùng để gọi Đức Maria, có lẽ xứng hợp với tâm tình của người hơn, vẫn là tước hiệu “Mẹ”. Chúng ta có thể gọi Đức Maria là Mẹ với tất cả tâm tình trìu mến, như khi chúng ta gọi người mẹ chúng ta. Do lời trăn trối của chính Đức Giêsu Con Mẹ, Mẹ đã trở thành Mẹ của Giáo Hội. Qua muôn thế hệ, Mẹ không ngừng cưu mang, sinh ra và dưỡng dục các Kitô hữu trong đức tin. Niềm hồng phúc của bất cứ người nào vẫn là thấy con mình được nên người. Mẹ Maria chăm chú theo dõi và lo lắng cho từng người chúng ta. Niềm vui của Mẹ chính là thấy mỗi người chúng ta được lớn lên theo hình ảnh của Đức Giêsu, Con Mẹ.
Chúng ta mang đến cho Mẹ những bó hoa trong suốt tháng Năm, tháng Mười và trong từng lời kinh dâng lên Mẹ, nhưng có lẽ Mẹ sung sướng hơn, mỗi lần nhìn thấy sự trưởng thành nơi chúng ta. Mỗi lần chúng ta lớn lên trong ân phúc, trong bác ái yêu thương, trong hy vọng, tin yêu. Đó là những bó hoa tốt đẹp nhất mà chúng ta có thể dâng lên Mẹ.
Có cánh hoa cẩm chướng màu trắng để tưởng nhớ đến người mẹ đã chết của chúng ta, có cánh hoa cẩm chướng màu hồng để đáp đền người mẹ đang còn sống của chúng ta. Còn với Mẹ, chúng ta hãy dâng lên cánh hoa đẹp nhất, đó là những cố gắng từng ngày. Qua đó, mỗi lúc chúng ta được nên giống Đức Giêsu Con Mẹ hơn. Chúng ta hãy cảm tạ Mẹ, vì lúc nào Mẹ cũng dìu dắt hướng dẫn chúng ta trong từng bước của cuộc sống. Chúng ta hãy yêu mến Mẹ!