Dan Lee
05-07-2009, 09:57 PM
THỊ TRƯỞNG DANH DỰ
http://vietcatholic.net/pics/content_98_thumb.gif
Ký giả đi phỏng vấn nhiều cư dân ở thành phố, nghe họ nói về cách nhìn của họ đối với vị thị trưởng của họ:
- “Ông ta là kẻ nói dối, xảo trá.” Một nhân viên của trạm đổ xăng đã nói như thế.
- “Ông ta là một kẻ ngu đần tự ái rất lớn.” Một giáo sư nói như thế.
Người bán tạp hóa nói: “Từ trước đến nay tôi chưa hề bỏ phiếu cho ông ta.”
Người thợ hớt tóc nói: “Chưa hề thấy chính trị gia nào làm biếng như thế.”
Cuối cùng ký giả đi tìm ngài thị trường, hỏi ông ta lãnh lương tháng bao nhiêu, thị trưởng nói:
- “Trời ạ, tôi không có lãnh lương.”
- “Vậy thì ngài làm sao đắc cử thị trưởng ?”
- “Danh dự.”
(Trích: Bài ca của loài ếch)
Suy tư:
Thị trưởng danh dự thì khác với thị trưởng thực thụ, cũng giống như tiến sĩ danh dự khác với tiến sĩ học hành nghiên cứu trong một trường học, họ không có tiền lương cũng chẳng có quyền hạn, chỉ có cái danh dự mà thôi, danh dự này không quy về tiền bạc, cũng không quy về chuyên muôn, nhưng là vì những đóng góp to lớn và có ích của họ cho xã hội hoặc là quốc gia...
Có một vài người tuy không phài là người Ki-tô hữu, nhưng họ luôn quan tâm đến đời sống xã hội, quan tâm đến Giáo Hội và thường ủng hộ hết mình những việc làm của Giáo Hội cho xã hội, họ xứng đáng mang tên “Ki-tô hữu danh dự”, và chắc chắn là họ sống rất gần Chúa và không sớm thì muộn họ cũng sẽ trở thành người Ki-tô hữu nhiệt thành của Chúa và của Giáo Hội.
Tất cả những ai chưa là Ki-tô hữu thì đều là những Ki-tô hữu vô danh, và tất cả những ai chưa là Ki-tô hữu, nhưng yêu mến công bằng, bác ái và sống theo lương tâm của mình, thì đều là những “Ki-tô hữu danh dự” vậy.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://vietcatholic.net/pics/content_98_thumb.gif
Ký giả đi phỏng vấn nhiều cư dân ở thành phố, nghe họ nói về cách nhìn của họ đối với vị thị trưởng của họ:
- “Ông ta là kẻ nói dối, xảo trá.” Một nhân viên của trạm đổ xăng đã nói như thế.
- “Ông ta là một kẻ ngu đần tự ái rất lớn.” Một giáo sư nói như thế.
Người bán tạp hóa nói: “Từ trước đến nay tôi chưa hề bỏ phiếu cho ông ta.”
Người thợ hớt tóc nói: “Chưa hề thấy chính trị gia nào làm biếng như thế.”
Cuối cùng ký giả đi tìm ngài thị trường, hỏi ông ta lãnh lương tháng bao nhiêu, thị trưởng nói:
- “Trời ạ, tôi không có lãnh lương.”
- “Vậy thì ngài làm sao đắc cử thị trưởng ?”
- “Danh dự.”
(Trích: Bài ca của loài ếch)
Suy tư:
Thị trưởng danh dự thì khác với thị trưởng thực thụ, cũng giống như tiến sĩ danh dự khác với tiến sĩ học hành nghiên cứu trong một trường học, họ không có tiền lương cũng chẳng có quyền hạn, chỉ có cái danh dự mà thôi, danh dự này không quy về tiền bạc, cũng không quy về chuyên muôn, nhưng là vì những đóng góp to lớn và có ích của họ cho xã hội hoặc là quốc gia...
Có một vài người tuy không phài là người Ki-tô hữu, nhưng họ luôn quan tâm đến đời sống xã hội, quan tâm đến Giáo Hội và thường ủng hộ hết mình những việc làm của Giáo Hội cho xã hội, họ xứng đáng mang tên “Ki-tô hữu danh dự”, và chắc chắn là họ sống rất gần Chúa và không sớm thì muộn họ cũng sẽ trở thành người Ki-tô hữu nhiệt thành của Chúa và của Giáo Hội.
Tất cả những ai chưa là Ki-tô hữu thì đều là những Ki-tô hữu vô danh, và tất cả những ai chưa là Ki-tô hữu, nhưng yêu mến công bằng, bác ái và sống theo lương tâm của mình, thì đều là những “Ki-tô hữu danh dự” vậy.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.