Dan Lee
05-12-2009, 11:39 PM
PHONG BA CỦA CON CHÓ NHỎ
http://vietcatholic.net/pics/content_100_thumb.gif
Một đôi vợ chồng tìm cách thu xếp cho năm con chó nhỏ mới sinh, ông chồng lái xe lên phố một vòng hỏi có ai thích nuôi chó, nhưng không có ai thích cả.
Họ đến đài phát thanh địa phương quảng bá nói sẽ tặng chó có huyết thống thuần chủng rất đáng tin cậy, nhưng cũng không có ai hỏi han gì.
Người hàng xóm góp ý cho họ thử rao bán xem sao, hai vợ chồng lại đi quảng cáo, nói: “Chúng nó xuất xứ từ loại chó thuần chủng, mỗi con hai mươi lăm đô la.”
Trước khi trời tối, năm con chó con đều được bán hết.
(Trích: Bài ca của loài ếch)
Suy tư:
Người Việt chúng ta có một quan niệm rất không đẹp: là hể ai tặng cho quyển sách hoặc tặng cho một vài vật dụng mà chính họ làm ra, thì lại chê bai nói rằng sách bán không ai mua nên đem tặng, đồ vật sản xuất bán không chạy nên đem cho.v.v...
Năm con chó con trước khi đem cho và trước khi bán thì cũng vẫn là năm con chó con ấy, nhưng đem đi cho thì không ai thèm hỏi lấy, thế nhưng khi bán với lời quảng cáo thuần chủng thì lại đến mua. Lòng dạ con người đều như thế cả: chỉ tiếc công sức tiền bạc của mình bỏ ra, còn công sức tiền bạc vật chất của ai thì mặc kệ. Cái gì của mình bỏ tiền ra mua thì mới thấy quý, nhưng cái gì của người khác tặng, hoặc tự nhiên nhặt được thì cảm thấy không quý và không trân trọng.
Sách không bỏ tiền mua mà có thì ít khi cầm lên để đọc, tiền bạc tự nhiên mà có (tham nhũng, hối lộ, ăn trộm...) thì tiêu không tiếc và thường là chơi xả láng, hạnh phúc tự nhiên có mà không cần phấn đấu thì sẽ trở thành tai họa...
Đó chính là phong ba của tâm hồn vậy, ai hiểu thì hiểu !
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://vietcatholic.net/pics/content_100_thumb.gif
Một đôi vợ chồng tìm cách thu xếp cho năm con chó nhỏ mới sinh, ông chồng lái xe lên phố một vòng hỏi có ai thích nuôi chó, nhưng không có ai thích cả.
Họ đến đài phát thanh địa phương quảng bá nói sẽ tặng chó có huyết thống thuần chủng rất đáng tin cậy, nhưng cũng không có ai hỏi han gì.
Người hàng xóm góp ý cho họ thử rao bán xem sao, hai vợ chồng lại đi quảng cáo, nói: “Chúng nó xuất xứ từ loại chó thuần chủng, mỗi con hai mươi lăm đô la.”
Trước khi trời tối, năm con chó con đều được bán hết.
(Trích: Bài ca của loài ếch)
Suy tư:
Người Việt chúng ta có một quan niệm rất không đẹp: là hể ai tặng cho quyển sách hoặc tặng cho một vài vật dụng mà chính họ làm ra, thì lại chê bai nói rằng sách bán không ai mua nên đem tặng, đồ vật sản xuất bán không chạy nên đem cho.v.v...
Năm con chó con trước khi đem cho và trước khi bán thì cũng vẫn là năm con chó con ấy, nhưng đem đi cho thì không ai thèm hỏi lấy, thế nhưng khi bán với lời quảng cáo thuần chủng thì lại đến mua. Lòng dạ con người đều như thế cả: chỉ tiếc công sức tiền bạc của mình bỏ ra, còn công sức tiền bạc vật chất của ai thì mặc kệ. Cái gì của mình bỏ tiền ra mua thì mới thấy quý, nhưng cái gì của người khác tặng, hoặc tự nhiên nhặt được thì cảm thấy không quý và không trân trọng.
Sách không bỏ tiền mua mà có thì ít khi cầm lên để đọc, tiền bạc tự nhiên mà có (tham nhũng, hối lộ, ăn trộm...) thì tiêu không tiếc và thường là chơi xả láng, hạnh phúc tự nhiên có mà không cần phấn đấu thì sẽ trở thành tai họa...
Đó chính là phong ba của tâm hồn vậy, ai hiểu thì hiểu !
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.