Dan Lee
05-16-2009, 07:51 PM
SÓI VÀ HỒN QUỶ
http://vietcatholic.net/pics/content_102_thumb.gif
Ở nước Nga có một người dẫn vợ đi săn trong rừng sâu, mục đích là săn chó sói, nhưng khi chó sói xuất hiện thì anh ta bỏ chạy để vợ lại cho sói.
Ngày hôm sau, trên cửa nhà của anh ta treo một vòng hoa bày tỏ sự truy điệu của một cô gái. Chỉ là thời hạn còn dài lắm, bởi vì trong lòng anh ta sớm đã có người khác, sáu tháng sau hai người mới kết hôn.
Đêm tân hôn, âm hồn của vợ trước hiện ra, lớn tiếng với anh ta:
- “Cứu tôi với, cứu tôi với, cứu tôi với.”
Anh ta rất kinh ngạc, nhưng bà vợ mới thì không nghe không thấy gì cả.
Âm hồn của vợ trước đêm đêm trở về cầu cứu khiến anh ta nhịn không được, nên vào một đêm nọ, cầm súng ngắn đi tìm vợ trước, và quyết lần này đánh cho đến chết mới thôi.
Vợ chạy vào trong rừng anh ta đuổi theo, nhưng vì vội vàng nên ngã nhào, khẩu súng cũng rơi xuống đất, miệng nói lắp bắp khi nhanh khi chậm, bầy sói chạy tới vây quanh kết thúc mạng sống của anh ta.
Suy tư:
Dẫn vợ đi săn nhưng lại bỏ chạy khi chó sói xuất hiện để cho chó sói ăn thịt vợ mình, tức là anh ta đã có sẵn một âm mưu giết vợ để lấy vợ khác, bởi vì tình nghĩa vợ chồng thì không thể nào lại tàn nhẫn và hèn nhát như thế, mặc cho vợ chết còn mình thoát thân... Tình nghĩa vợ chồng là trăm năm, là bách niên giai lão, là cùng chia sẽ với nhau những vui buồn và hành phúc trong cuộc sống, chứ không phải tình nghĩa vợ chồng một hai ngày rồi đường ai nấy đi...
Chúa Giê-su là mục tử nhân lành, Ngài đã không bỏ mặc đàn chiên cho sói dữ (ma quỷ) đến ăn thịt, nhưng Ngài đã hy sinh mạng sống của mình vì đàn chiên, bởi vì Ngài yêu chiên hơn cả mạng sống của mình.
Chồng là mục tử của gia đình, cha mẹ là mục tử của con cái, cho nên bổn phận của mục tử là phải chăm lo cho đàn chiên, bổn phận vợ chồng là cùng nhau xây dựng một hạnh phúc trong gia đình, để từ đó xã hội được có bình an và phát triển.
Khi tình yêu không còn nữa thì con người ta sẽ trở thành lãnh cảm trước đau khổ của người khác, và hơn thế nữa, như một con thú dữ...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://vietcatholic.net/pics/content_102_thumb.gif
Ở nước Nga có một người dẫn vợ đi săn trong rừng sâu, mục đích là săn chó sói, nhưng khi chó sói xuất hiện thì anh ta bỏ chạy để vợ lại cho sói.
Ngày hôm sau, trên cửa nhà của anh ta treo một vòng hoa bày tỏ sự truy điệu của một cô gái. Chỉ là thời hạn còn dài lắm, bởi vì trong lòng anh ta sớm đã có người khác, sáu tháng sau hai người mới kết hôn.
Đêm tân hôn, âm hồn của vợ trước hiện ra, lớn tiếng với anh ta:
- “Cứu tôi với, cứu tôi với, cứu tôi với.”
Anh ta rất kinh ngạc, nhưng bà vợ mới thì không nghe không thấy gì cả.
Âm hồn của vợ trước đêm đêm trở về cầu cứu khiến anh ta nhịn không được, nên vào một đêm nọ, cầm súng ngắn đi tìm vợ trước, và quyết lần này đánh cho đến chết mới thôi.
Vợ chạy vào trong rừng anh ta đuổi theo, nhưng vì vội vàng nên ngã nhào, khẩu súng cũng rơi xuống đất, miệng nói lắp bắp khi nhanh khi chậm, bầy sói chạy tới vây quanh kết thúc mạng sống của anh ta.
Suy tư:
Dẫn vợ đi săn nhưng lại bỏ chạy khi chó sói xuất hiện để cho chó sói ăn thịt vợ mình, tức là anh ta đã có sẵn một âm mưu giết vợ để lấy vợ khác, bởi vì tình nghĩa vợ chồng thì không thể nào lại tàn nhẫn và hèn nhát như thế, mặc cho vợ chết còn mình thoát thân... Tình nghĩa vợ chồng là trăm năm, là bách niên giai lão, là cùng chia sẽ với nhau những vui buồn và hành phúc trong cuộc sống, chứ không phải tình nghĩa vợ chồng một hai ngày rồi đường ai nấy đi...
Chúa Giê-su là mục tử nhân lành, Ngài đã không bỏ mặc đàn chiên cho sói dữ (ma quỷ) đến ăn thịt, nhưng Ngài đã hy sinh mạng sống của mình vì đàn chiên, bởi vì Ngài yêu chiên hơn cả mạng sống của mình.
Chồng là mục tử của gia đình, cha mẹ là mục tử của con cái, cho nên bổn phận của mục tử là phải chăm lo cho đàn chiên, bổn phận vợ chồng là cùng nhau xây dựng một hạnh phúc trong gia đình, để từ đó xã hội được có bình an và phát triển.
Khi tình yêu không còn nữa thì con người ta sẽ trở thành lãnh cảm trước đau khổ của người khác, và hơn thế nữa, như một con thú dữ...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.