Dan Lee
06-19-2009, 10:53 PM
Thùng Quà Không Người Gửi
Tại miền Nam nước Ý, người ta còn kể câu chuyện về "Chiếc bong bóng mầu hồng".
Chiếc bong bóng này là kết quả của sự bòn nhặt và tiết kiệm từng xu của Bep-pô, một em bé lên tám. Hôm ấy, khi các trẻ em cùng lứa tuổi cắp sách đến trường thì Bep-pô chạy nhanh lên đỉnh đồi thả chiếc bong bóng cho bay lên không trung. Cùng với chiếc bong bóng Bep-pô cẩn thận cột theo bức thơ nó đã nắn nón viết từng chữ như sau:
"Chúa ơi, vài tuần nữa con sẽ có một đứa em. Gia đình con đã có 6 anh em. Nhưng cha mẹ con nghèo lắm. Nhà cửa chật chội và không có đủ giường chiếu nên chúng con phải ngủ chung ba đứa một giường. Lần này con không xin gì cho con, nhưng con xin Chúa cho đứa em sắp sinh của con một ít quần áo và tã lót. Quần áo cũ đã xài rồi cũng được. Nhà con ở số ... đường ... làng A-côlê miền Nam nước Ý. Tên con là Bep-pô.
Sau khi thả chiếc bong bóng, Bep-pô đứng nhìn mãi cho tới khi chiếc bong bóng mất hút trong mây nó mới thơ thẩn đi về nhà.
Sau đó là những giờ phút hồi hộp nhất đời của Bep-pô. Nhưng nó vẫn tiếp tục cầu xin và hy vọng. Sáu ngày nặng nề trôi qua. Rồi một buổi trưa đang lúc chơi với các trẻ em trong xóm, nó thấy nhân viên bưu điện mang vào nhà nó một thùng quà.
Bep-pô nhanh chân chạy về và nghe cha nói lớn tiếng với nhân viên bưu điện:
- Chắc anh nhầm rồi. Tôi đâu có ai quen ở Ri-vô-gô.
Người trao bưu phẩm phân trần:
- Món hàng đề tên và địa chỉ nhà ông, nếu không phải gửi cho ông thì còn cho ai nữa?
Cha của Bep-pô trả lời:
- Thôi đi ông ơi, nhận hàng không phải của mình để rồi mang thêm phiền phức sao? Làm gì có tiền mà bồi thường.
Thấy câu chuyện dai dẳng, Bep-pô đánh bạo xen vào:
- Thì bố cứ mở ra thử xem, nếu không phải của mình thì gởi trả lại cũng được thôi.
Thùng đồ được tạm thời mở ra để xem thử, và người ta thấy toàn đồ cho trẻ sơ sinh. Nào tã, nào những chiếc áo nhỏ ti tí, nào băng rốn v.v... Ðôi mắt của bố mẹ Bep-pô bừng sáng lên. Bep-pô vui như ngày tết, vui hơn nữa là người gửi đồ không đề địa chỉ nên không thể gửi trả lại. Bep-pô chạy nhanh ra ngọn đồi nơi nó thả chiếc bong bóng mầu hồng sáu ngày trước đây. Ðến nơi nó ngước mắt nhìn lên trời, miệng thì thầm nói: "Chúa ơi, con cám ơn Chúa!"
*
* *
Câu chuyện trên đây có thể gợi cho những người lớn chúng ta nhớ lại lời Chúa Giêsu quả quyết: "Nếu không trở nên như trẻ nhỏ, các con sẽ chẳng vào được nước Trời".
Ðặc tính của tâm hồn trẻ thơ là chân thành, tín nhiệm, phó thác và cậy trông.
Ðây cũng là những đức tính mà Thiên Chúa mong gặp thấy nơi những con người đích thực của Ngài.
Của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu
Tại miền Nam nước Ý, người ta còn kể câu chuyện về "Chiếc bong bóng mầu hồng".
Chiếc bong bóng này là kết quả của sự bòn nhặt và tiết kiệm từng xu của Bep-pô, một em bé lên tám. Hôm ấy, khi các trẻ em cùng lứa tuổi cắp sách đến trường thì Bep-pô chạy nhanh lên đỉnh đồi thả chiếc bong bóng cho bay lên không trung. Cùng với chiếc bong bóng Bep-pô cẩn thận cột theo bức thơ nó đã nắn nón viết từng chữ như sau:
"Chúa ơi, vài tuần nữa con sẽ có một đứa em. Gia đình con đã có 6 anh em. Nhưng cha mẹ con nghèo lắm. Nhà cửa chật chội và không có đủ giường chiếu nên chúng con phải ngủ chung ba đứa một giường. Lần này con không xin gì cho con, nhưng con xin Chúa cho đứa em sắp sinh của con một ít quần áo và tã lót. Quần áo cũ đã xài rồi cũng được. Nhà con ở số ... đường ... làng A-côlê miền Nam nước Ý. Tên con là Bep-pô.
Sau khi thả chiếc bong bóng, Bep-pô đứng nhìn mãi cho tới khi chiếc bong bóng mất hút trong mây nó mới thơ thẩn đi về nhà.
Sau đó là những giờ phút hồi hộp nhất đời của Bep-pô. Nhưng nó vẫn tiếp tục cầu xin và hy vọng. Sáu ngày nặng nề trôi qua. Rồi một buổi trưa đang lúc chơi với các trẻ em trong xóm, nó thấy nhân viên bưu điện mang vào nhà nó một thùng quà.
Bep-pô nhanh chân chạy về và nghe cha nói lớn tiếng với nhân viên bưu điện:
- Chắc anh nhầm rồi. Tôi đâu có ai quen ở Ri-vô-gô.
Người trao bưu phẩm phân trần:
- Món hàng đề tên và địa chỉ nhà ông, nếu không phải gửi cho ông thì còn cho ai nữa?
Cha của Bep-pô trả lời:
- Thôi đi ông ơi, nhận hàng không phải của mình để rồi mang thêm phiền phức sao? Làm gì có tiền mà bồi thường.
Thấy câu chuyện dai dẳng, Bep-pô đánh bạo xen vào:
- Thì bố cứ mở ra thử xem, nếu không phải của mình thì gởi trả lại cũng được thôi.
Thùng đồ được tạm thời mở ra để xem thử, và người ta thấy toàn đồ cho trẻ sơ sinh. Nào tã, nào những chiếc áo nhỏ ti tí, nào băng rốn v.v... Ðôi mắt của bố mẹ Bep-pô bừng sáng lên. Bep-pô vui như ngày tết, vui hơn nữa là người gửi đồ không đề địa chỉ nên không thể gửi trả lại. Bep-pô chạy nhanh ra ngọn đồi nơi nó thả chiếc bong bóng mầu hồng sáu ngày trước đây. Ðến nơi nó ngước mắt nhìn lên trời, miệng thì thầm nói: "Chúa ơi, con cám ơn Chúa!"
*
* *
Câu chuyện trên đây có thể gợi cho những người lớn chúng ta nhớ lại lời Chúa Giêsu quả quyết: "Nếu không trở nên như trẻ nhỏ, các con sẽ chẳng vào được nước Trời".
Ðặc tính của tâm hồn trẻ thơ là chân thành, tín nhiệm, phó thác và cậy trông.
Ðây cũng là những đức tính mà Thiên Chúa mong gặp thấy nơi những con người đích thực của Ngài.
Của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu