Dan Lee
07-29-2009, 11:25 PM
Cảm nghiệm Sống # 87
NGƯỜI NGÔN SỨ GƯƠNG MẪU
Tất cả mọi Kitô hữu sau khi chịu phép Rửa tội đều lãnh nhận chức vụ Ngôn Sứ hay Tiên Tri do Chúa Thánh Thần ban. Thế rồi họ tiếp tục được nhận lãnh các Bí tích khác để thì hành sứ vụ Chúa Kitô trao phó, người được sai đi đem Tin Mừng đến cho mọi người.
A- NHỮNG VIỆC HỌ ĐANG LÀM:
1/ Luôn giảng dạy Lời Chúa: Người được Thiên Chúa sai đi thì nói Lời của Chúa, vì họ đã nhận nhưng không: Quả vậy, Đấng được Thiên Chúa sai đi, thì nói những lời của Thiên Chúa, vì Thiên Chúa ban cho họ vô ngần vô hạn. (Ga 3, 34). Thánh Phêrô quả quyết: “Ai có nói, thì nói Lời Thiên Chúa; ai phục vụ thì phục vụ bằng sức mạnh Thiên Chúa ban, ta luôn làm để tôn vinh Chúa (I Pr 4, 11)
2- Làm trước nói sau: Họ muốn được hành động theo khuôn mẫu của Chúa Giêsu, họ phải sống giống như Ngài: Thưa ngài Thê-ô-phi-lô, tôi đã tường thuật tất cả những việc Đức Giêsu làm và những điều Người dạy, kể từ đầu…(Cv 1, 1). Chính vì làm trước rồi dạy sau, mới xứng đáng là “Tông Đồ” của Chúa. Nên thánh Mac-cô viết: Các Tông Đồ tụ họp chung quanh Đức Giêsu, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy. (Mc 6, 30)
3/ Nâng đỡ người cộng tác: Cần sẵn sàng làm gương mẫu và nâng đỡ tận tình người dưới quyền mình: Anh em hãy chăn dắt đàn chiên của Chúa, không phải như thể miễn cưỡng, nhưng là sẵn lòng…(I Pr 5, 2-3). Nhưng trong thực tế bao nhiêu giám đốc nâng đỡ phó giám đốc, bao nhiêu cha mẹ tìm hiểu con cái, bao nhiêu giám mục khuyến khích linh mục, và bao nhiêu hiệu trưởng giúp đỡ giáo viên v..v...
4/ Giảng đúng và đủ Lời Chúa: Sách Công vụ Tông Đồ thuật lại: “Một thiếu niên kia tên là Êu-ty-khô, ngồi ở cửa sổ, đã thiếp đi và ngủ say trong khi ông Phaolô vẫn cứ giảng,..nên nó ngã từ tầng thứ ba xuống. Vực lên thì nó đã chết. Ông Phaolô cúi mình trên nó, ôm lấy và nói: “Đừng xôn xao nữa, vì nó sống mà!”.. Ông còn giảng, mãi đến tảng sáng mới ra đi. Người ta đưa cậu bé vẫn sống ra về vui vẻ cùng mọi người, với niềm an ủi không it.” (Cv 20, 7-12)
5/ Giảng Lời Chúa đến chết: Là những mộn đệ theo Chúa Giêsu, bạn có dám cương quyết giảng Lời Chúa như Thầy mình để chịu chết không? Người Do thái nói: “Chúng tôi ném đá ông, không phải vì một việc tốt đẹp, nhưng vì một lời nói phạm thượng: ông là người phàm mà tự cho mình là Thiên Chúa. (Ga 10, 33). Phaolô tỏ cũng tỏ ra chấp nhận đau khổ vì Tin Mừng: Tôi đã không muốn biết đến chuyện gì khác ngoài Đức Giêsu Kitô chịu đóng đinh. (I Cor 2, 2)
B- NHỮNG VIỆC HỌ KHÔNG LÀM:
1/Trên đội dưới đạp: Đó là tật xấu của nhiều người đối xử với nhau. Có chỗ dựa thì: “Nhất thân nhì thế”, hoặc “Mua danh bán tước”. Họ không ưa bợ đỡ nịnh hót ai có chức quyền để cầu lợi cho mình. Họ không hỏi: Ông ta được khôn ngoan như vậy, nghiã là làm sao? Ông ta làm được những phép lạ như thế nghiã là gì? (Mc 6, 2)
2/ Tự kiêu tự mãn: Họ luôn tỏ ra khiêm tốn, ẩn mình, không muốn nổi hơn ai, khi thấy người khác tài giỏi, đạo đức, nhiệt thành họ vui mừng. Châm ngôn sống của họ là: “Chúa phải được lớn lên, còn tôi nhỏ đi.” (Ga 3, 30). Họ không muốn nói đến bản thân hay gia tộc nhà mình: “Ngôn sứ có bị coi rẻ rúng, thì cũng chính là ở quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc trong gia đình. (Mc 6, 4)
3/ Ghen tức chê bai: Là con đẻ của kiêu ngạo, nên họ không hạ bệ, chê bai ai, để người có thiện chí không làm việc được, chán nản, bỏ cuộc: Ông ta không phải là bác thợ mộc, con bà Maria, và anh em của các ông Gia-cô-bê, Gio-xê, Giu-đa và Si-mon sao? (Mc 6, 3)
Đúng là : “Bụt nhà không thiêng” hay trong gia đình con cái coi thường lời dạy của cha mẹ, nên “Dao sắc không gọt được chuôi”.
Tóm lại, người Ngôn Sứ luôn nhớ Lời khi Phaolô chỉ dẫn ông Ti-mô-thê để tổ chức và điều khiển các cộng đoàn và người mình có trách nhiệm như: “Hãy rao giảng Lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện, hãy biện bác, ngăm đe, khuyên nhủ với tất cả lòng nhẫn nại và chủ tâm dạy dỗ. “ (2 Tm 4, 2)
Và cuối cùng, làm Ngôn sứ không ham mê tiền bạc, địa vị, xác thịt,
Phaolô khuyên: ‘Thật thế, cội rễ sinh ra mọi điều ác là lòng ham muốn tiền bạc, vì buông theo lòng ham muốn đó, nhiều người đã lạc xa đức tin và chuốc lấy bao nỗi đớn đau xâu xé.! (I Tm 6, 10)”
Thật vậy, quyền thế và tiền bạc đã xô đẩy bao nhiêu Kitô hữu đam mê xác thịt, đổ vỡ, rồi đi vào cái chết vô cùng đau thương ! ! !
Phó tế: GB Nguyễn văn Định
NGƯỜI NGÔN SỨ GƯƠNG MẪU
Tất cả mọi Kitô hữu sau khi chịu phép Rửa tội đều lãnh nhận chức vụ Ngôn Sứ hay Tiên Tri do Chúa Thánh Thần ban. Thế rồi họ tiếp tục được nhận lãnh các Bí tích khác để thì hành sứ vụ Chúa Kitô trao phó, người được sai đi đem Tin Mừng đến cho mọi người.
A- NHỮNG VIỆC HỌ ĐANG LÀM:
1/ Luôn giảng dạy Lời Chúa: Người được Thiên Chúa sai đi thì nói Lời của Chúa, vì họ đã nhận nhưng không: Quả vậy, Đấng được Thiên Chúa sai đi, thì nói những lời của Thiên Chúa, vì Thiên Chúa ban cho họ vô ngần vô hạn. (Ga 3, 34). Thánh Phêrô quả quyết: “Ai có nói, thì nói Lời Thiên Chúa; ai phục vụ thì phục vụ bằng sức mạnh Thiên Chúa ban, ta luôn làm để tôn vinh Chúa (I Pr 4, 11)
2- Làm trước nói sau: Họ muốn được hành động theo khuôn mẫu của Chúa Giêsu, họ phải sống giống như Ngài: Thưa ngài Thê-ô-phi-lô, tôi đã tường thuật tất cả những việc Đức Giêsu làm và những điều Người dạy, kể từ đầu…(Cv 1, 1). Chính vì làm trước rồi dạy sau, mới xứng đáng là “Tông Đồ” của Chúa. Nên thánh Mac-cô viết: Các Tông Đồ tụ họp chung quanh Đức Giêsu, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy. (Mc 6, 30)
3/ Nâng đỡ người cộng tác: Cần sẵn sàng làm gương mẫu và nâng đỡ tận tình người dưới quyền mình: Anh em hãy chăn dắt đàn chiên của Chúa, không phải như thể miễn cưỡng, nhưng là sẵn lòng…(I Pr 5, 2-3). Nhưng trong thực tế bao nhiêu giám đốc nâng đỡ phó giám đốc, bao nhiêu cha mẹ tìm hiểu con cái, bao nhiêu giám mục khuyến khích linh mục, và bao nhiêu hiệu trưởng giúp đỡ giáo viên v..v...
4/ Giảng đúng và đủ Lời Chúa: Sách Công vụ Tông Đồ thuật lại: “Một thiếu niên kia tên là Êu-ty-khô, ngồi ở cửa sổ, đã thiếp đi và ngủ say trong khi ông Phaolô vẫn cứ giảng,..nên nó ngã từ tầng thứ ba xuống. Vực lên thì nó đã chết. Ông Phaolô cúi mình trên nó, ôm lấy và nói: “Đừng xôn xao nữa, vì nó sống mà!”.. Ông còn giảng, mãi đến tảng sáng mới ra đi. Người ta đưa cậu bé vẫn sống ra về vui vẻ cùng mọi người, với niềm an ủi không it.” (Cv 20, 7-12)
5/ Giảng Lời Chúa đến chết: Là những mộn đệ theo Chúa Giêsu, bạn có dám cương quyết giảng Lời Chúa như Thầy mình để chịu chết không? Người Do thái nói: “Chúng tôi ném đá ông, không phải vì một việc tốt đẹp, nhưng vì một lời nói phạm thượng: ông là người phàm mà tự cho mình là Thiên Chúa. (Ga 10, 33). Phaolô tỏ cũng tỏ ra chấp nhận đau khổ vì Tin Mừng: Tôi đã không muốn biết đến chuyện gì khác ngoài Đức Giêsu Kitô chịu đóng đinh. (I Cor 2, 2)
B- NHỮNG VIỆC HỌ KHÔNG LÀM:
1/Trên đội dưới đạp: Đó là tật xấu của nhiều người đối xử với nhau. Có chỗ dựa thì: “Nhất thân nhì thế”, hoặc “Mua danh bán tước”. Họ không ưa bợ đỡ nịnh hót ai có chức quyền để cầu lợi cho mình. Họ không hỏi: Ông ta được khôn ngoan như vậy, nghiã là làm sao? Ông ta làm được những phép lạ như thế nghiã là gì? (Mc 6, 2)
2/ Tự kiêu tự mãn: Họ luôn tỏ ra khiêm tốn, ẩn mình, không muốn nổi hơn ai, khi thấy người khác tài giỏi, đạo đức, nhiệt thành họ vui mừng. Châm ngôn sống của họ là: “Chúa phải được lớn lên, còn tôi nhỏ đi.” (Ga 3, 30). Họ không muốn nói đến bản thân hay gia tộc nhà mình: “Ngôn sứ có bị coi rẻ rúng, thì cũng chính là ở quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc trong gia đình. (Mc 6, 4)
3/ Ghen tức chê bai: Là con đẻ của kiêu ngạo, nên họ không hạ bệ, chê bai ai, để người có thiện chí không làm việc được, chán nản, bỏ cuộc: Ông ta không phải là bác thợ mộc, con bà Maria, và anh em của các ông Gia-cô-bê, Gio-xê, Giu-đa và Si-mon sao? (Mc 6, 3)
Đúng là : “Bụt nhà không thiêng” hay trong gia đình con cái coi thường lời dạy của cha mẹ, nên “Dao sắc không gọt được chuôi”.
Tóm lại, người Ngôn Sứ luôn nhớ Lời khi Phaolô chỉ dẫn ông Ti-mô-thê để tổ chức và điều khiển các cộng đoàn và người mình có trách nhiệm như: “Hãy rao giảng Lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện, hãy biện bác, ngăm đe, khuyên nhủ với tất cả lòng nhẫn nại và chủ tâm dạy dỗ. “ (2 Tm 4, 2)
Và cuối cùng, làm Ngôn sứ không ham mê tiền bạc, địa vị, xác thịt,
Phaolô khuyên: ‘Thật thế, cội rễ sinh ra mọi điều ác là lòng ham muốn tiền bạc, vì buông theo lòng ham muốn đó, nhiều người đã lạc xa đức tin và chuốc lấy bao nỗi đớn đau xâu xé.! (I Tm 6, 10)”
Thật vậy, quyền thế và tiền bạc đã xô đẩy bao nhiêu Kitô hữu đam mê xác thịt, đổ vỡ, rồi đi vào cái chết vô cùng đau thương ! ! !
Phó tế: GB Nguyễn văn Định