Dan Lee
08-04-2009, 08:10 PM
Một em bé Công Giáo yếu ớt, bệnh tật đã làm cho nhiều người trở lại đạo Công Giáo.
(Theo CNA). Đời sống ngắn ngủi của một bé gái đạo Công giáo ở Seattle đã làm nhiều người Công Giáo ở Mỹ ăn năn hối cải. Tấm gương yêu thương và thánh thiện của bé gái bị chết vì bệnh ung thư thậm chí đã làm nhiều người theo đạo Công Giáo và nảy sinh ý tưởng thành lập một tổ chức nhằm giúp đỡ những gia đình có người bị bệnh hiểm nghèo.
Em Gloria sinh năm 1996 và cũng là một bé gái bình thường như bao em bé khác. Em vui chơi với 6 anh chị em và bạn bè, hái hoa, xem chương trình “American Idol”. Em Gloria có một lòng sùng kính đặc biệt Chuỗi Mân Côi và luôn làm cho mọi người hạnh phúc khi có dịp nói chuyện với em. Tuy nhiên, không ai có thể biết được em đã làm cho bao nhiêu người cảm động.
Cha của em, ông Doug Strauss kể lại rằng vào một ngày năm 2003, lúc Gloria được 7 tuổi, em bị một trái banh va trúng mặt và gây mù một mắt. Sau một cuộc tiểu phẫu, mắt em đã từ từ hồi phục, nhưng bác sĩ chẩn đoán có một khối u kỳ lạ trong mắt em. Bác sĩ tiên đoán đó là ung thư và em chỉ có thể sống từ 3 tháng đến 3 năm mà thôi. Sau đó em bắt đầu được điều trị bằng xạ trị (chemotherapy). Cha của em nói gia đình rất đau buồn nhưng vẫn luôn hy vọng vào Thiên Chúa. Lúc đó ông Strauss đang là huấn luyện viên bóng chày và quen với nhà báo Jerry Brewer của Seattle Times. Anh Brewer đã viết một bài báo về tình trạng gia đình ông Strauss. Tuy nhiên, bài báo này đã thu hút người đọc mạnh mẽ đến nỗi báo Seattle Times đã kéo dài thành những mục phỏng vấn dài 5 tháng nhằm gia đình Strauss có thể chia sẻ với độc giả về niềm tin và sự cậy trông vào Chúa với những ai sống ở vùng Seattle và Hoa Kỳ.
Khi tình trạng của bé Gloria trở nên xấu đi vào năm 2007, gia đình đã mời mọi người đến nhà để cùng cầu nguyện cho em. Trong vòng 3 tuần, đã có 50 tới 60 người đền cầu nguyện, lần hạt và hát tại nhà của em. Sau đó, vì quá nhiều người đến cầu nguyện, 5 gia đình khác trong khu phố của em đã dùng nhà của mình để mọi người đến cầu nguyện.
Sau 7 lần xạ trị, các bác sĩ quyết định dùng phương pháp tế bào gốc để chữa trị cho em. Khi đó ông Strauss biết rằng Gloria đã đến thời kỳ cuối của căn bệnh, ông thưa cùng Chúa: “Lạy Chúa, xin giúp con, con không hiểu”. Rồi ông nghe văng vẳng 1 giọng nói: “giá trị của cuộc sống”. Ông ta hoang mang, nhưng khi đến gần Gloria và hỏi em xem em có thấy giá trị của cuộc sống không. Ông không mong em sẽ hiểu câu hỏi như thế, nhưng thật bất ngờ em trả lời “Dạ có”. Em vui mừng nói thêm rằng vì em bệnh mà đã làm cho rất rất nhiều người bắt đầu cầu nguyện với Thiên Chúa.
Ông Strauss giải thích rằng Gloria đã có được một món quà vô giá. Em đã kéo rất nhiều người đến với Chúa Kitô qua bệnh tật của em. Ông nói Gloria đã dạy cho tất cả chúng ta cách vác thánh giá. Món quà mà Gloria cho chúng ta là gương sống phó thác và hiệp thông trọn vẹn với Thiên Chúa thông qua việc liên tục cầu nguyện.
Ông nhớ lại nhiều người hỏi em xem em có muốn Cha đến cử hành thánh lễ cầu nguyện cho căn bệnh của em không? Có người lại hỏi em xem em có muốn khoảng 50 người đến cùng lần hạt với em không? Em đều trả lại “Dạ muốn.” Ông nói thêm, Gloria luôn làm dấu thánh giá mỗi khi được tiêm thuốc. Các bác sĩ thường phải đứng đợi cho em làm dấu thánh giá và cầu nguyện và tất cả bác sĩ đều rất xúc động khi xem thấy em làm dấu thánh giá.
Rất nhiều người nói rằng Gloria nhận biết được mình có khả năng kéo mọi người đến với Chúa thông qua căn bệnh ung thư của mình. Nhiều người từ đủ mọi tôn giáo, Bà la môn, Phật Giáo, Ấn giáo, Hồi giáo, đã đọc các bài viết về Gloria trên Seattle Times trong suốt 5 tháng và cùng viết để chia sẻ cảm xúc của mình về Gloria trên báo, chia sẻ Gloria đã thay đổi cuộc sống của người đọc như thế nào. Ông Strauss nói thêm, mọi người đều biết gia đình tôi là người Công Giáo và tất cả họ bất kể tôn giáo nào đều cùng cầu nguyện cho Gloria.
Ông Strauss kể rằng có một người mù đã viết thư nói rằng ông ta đã đọc kinh lần hạt cho Gloria và muốn gặp em. Kỳ lạ thay, khi Gloria bước vào phòng, ông này đã thấy em mặc áo màu trắng, tuy nhiên, sau khi Gloria rời khỏi phòng, mắt ông đã mù trở lại.
Mọi người vẫn tiếp tục cầu nguyện cho Gloria, bệnh ung thư của em lan mạnh, và em đã chết vào ngày 21 tháng 9 năm 2007. Sau khi Gloria qua đời, gia đình đã nhận thấy rằng Gloria đã gây ảnh hưởng mạnh mẽ đến cộng đồng xung quanh. Mọi người đã đến để nhìn xác em trước và sau khi lần chuỗi. Đã có một người đạo Lutheran tham dự nghi thức chầu Thánh Thể tại nhà thờ Công giáo cũng đã đến thăm em và nói rằng ông ta muốn “gặp Thánh nhân bằng xương bằng thịt”. Có hơn 3200 người đến tham dự đám tang của Gloria và đã kể cho gia đình em rằng cuộc sống của Gloria đã thay đổi cuộc sống của họ như thế nào.
Một người đàn ông từ tiểu bang Virginia đã đọc về Gloria và nói rằng ông ta cảm thấy đau đớn như có ai đập một cây gỗ vào đầu mình. Ông ta là người nghiện rượu nhưng đã từ bỏ hoàn toàn sau khi đọc chuyện về căn bệnh của em và đức tin vững mạnh của em.
Gia đình Strausses không những có đầy đủ tên của những người đã vì Gloria mà từ bỏ nghiện ngập mà còn biết ít nhất mười người đã gia nhập đạo Công Giáo sau khi nghe biết về câu chuyện của Gloria, và vẫn còn nhiều người tiếp tục gia nhập đạo Công Giáo. Theo báo Catholic Northwest Progress, một gia đình giáo phái Presbyterian đã trở lại đạo Công Giáo sau khi Gloria tham dự trại dành cho các trẻ em đau bệnh. Một trong những người thiện nguyện, bà Brinn Funai, đã vẫn tiếp tục liên lạc với bà Kristen Strauss, mẹ của Gloria, nói rằng bà đã để ý đến đạo Công Giáo từ lâu, nhưng sau khi gặp mẹ Gloria và gia đình Strausses, bà đã quyết định gia nhập đạo Công Giáo vào dịp lễ Phục Sinh 2008. Gloria đã không những đánh động rất nhiều tâm hồn nhưng em còn đánh động cả một tổ chức mang tên “Gloria’s Angels” (Những thiên thần nhỏ Gloria)
Vào lúc sức khỏe Gloria tiếp tục giảm sút, vị cố vấn tinh thần của gia đình đã nói với ông Bob Turner, một doanh nhân ở Seattle, về việc trợ giúp gia đình Gloria. Ông Turner đã nói: Hoặc là Gloria sẽ lành bệnh một cách kỳ lạ hoặc là em sẽ qua đời. Trong bất cứ trường hợp nào thì gia đình em đều mang sứ mệnh phục vụ. Ông Turner và gia đình Gloria đã quyết định rằng để làm tròn sứ mệnh của Gloria, cách tốt nhất là phục vụ các gia đình có người bệnh hiểm nghèo. Và tổ chức Gloria’s Angels đã ra đời. Tổ chức này chủ trương xoa diệu những nỗi đau về tinh thần và thể xác những gia đình có người mang căn bệnh hiểm nghèo như Gloria.
(Lưu Hiền Đức lược dịch từ Catholic News Agency)
Lưu Hiền Đức
(Theo CNA). Đời sống ngắn ngủi của một bé gái đạo Công giáo ở Seattle đã làm nhiều người Công Giáo ở Mỹ ăn năn hối cải. Tấm gương yêu thương và thánh thiện của bé gái bị chết vì bệnh ung thư thậm chí đã làm nhiều người theo đạo Công Giáo và nảy sinh ý tưởng thành lập một tổ chức nhằm giúp đỡ những gia đình có người bị bệnh hiểm nghèo.
Em Gloria sinh năm 1996 và cũng là một bé gái bình thường như bao em bé khác. Em vui chơi với 6 anh chị em và bạn bè, hái hoa, xem chương trình “American Idol”. Em Gloria có một lòng sùng kính đặc biệt Chuỗi Mân Côi và luôn làm cho mọi người hạnh phúc khi có dịp nói chuyện với em. Tuy nhiên, không ai có thể biết được em đã làm cho bao nhiêu người cảm động.
Cha của em, ông Doug Strauss kể lại rằng vào một ngày năm 2003, lúc Gloria được 7 tuổi, em bị một trái banh va trúng mặt và gây mù một mắt. Sau một cuộc tiểu phẫu, mắt em đã từ từ hồi phục, nhưng bác sĩ chẩn đoán có một khối u kỳ lạ trong mắt em. Bác sĩ tiên đoán đó là ung thư và em chỉ có thể sống từ 3 tháng đến 3 năm mà thôi. Sau đó em bắt đầu được điều trị bằng xạ trị (chemotherapy). Cha của em nói gia đình rất đau buồn nhưng vẫn luôn hy vọng vào Thiên Chúa. Lúc đó ông Strauss đang là huấn luyện viên bóng chày và quen với nhà báo Jerry Brewer của Seattle Times. Anh Brewer đã viết một bài báo về tình trạng gia đình ông Strauss. Tuy nhiên, bài báo này đã thu hút người đọc mạnh mẽ đến nỗi báo Seattle Times đã kéo dài thành những mục phỏng vấn dài 5 tháng nhằm gia đình Strauss có thể chia sẻ với độc giả về niềm tin và sự cậy trông vào Chúa với những ai sống ở vùng Seattle và Hoa Kỳ.
Khi tình trạng của bé Gloria trở nên xấu đi vào năm 2007, gia đình đã mời mọi người đến nhà để cùng cầu nguyện cho em. Trong vòng 3 tuần, đã có 50 tới 60 người đền cầu nguyện, lần hạt và hát tại nhà của em. Sau đó, vì quá nhiều người đến cầu nguyện, 5 gia đình khác trong khu phố của em đã dùng nhà của mình để mọi người đến cầu nguyện.
Sau 7 lần xạ trị, các bác sĩ quyết định dùng phương pháp tế bào gốc để chữa trị cho em. Khi đó ông Strauss biết rằng Gloria đã đến thời kỳ cuối của căn bệnh, ông thưa cùng Chúa: “Lạy Chúa, xin giúp con, con không hiểu”. Rồi ông nghe văng vẳng 1 giọng nói: “giá trị của cuộc sống”. Ông ta hoang mang, nhưng khi đến gần Gloria và hỏi em xem em có thấy giá trị của cuộc sống không. Ông không mong em sẽ hiểu câu hỏi như thế, nhưng thật bất ngờ em trả lời “Dạ có”. Em vui mừng nói thêm rằng vì em bệnh mà đã làm cho rất rất nhiều người bắt đầu cầu nguyện với Thiên Chúa.
Ông Strauss giải thích rằng Gloria đã có được một món quà vô giá. Em đã kéo rất nhiều người đến với Chúa Kitô qua bệnh tật của em. Ông nói Gloria đã dạy cho tất cả chúng ta cách vác thánh giá. Món quà mà Gloria cho chúng ta là gương sống phó thác và hiệp thông trọn vẹn với Thiên Chúa thông qua việc liên tục cầu nguyện.
Ông nhớ lại nhiều người hỏi em xem em có muốn Cha đến cử hành thánh lễ cầu nguyện cho căn bệnh của em không? Có người lại hỏi em xem em có muốn khoảng 50 người đến cùng lần hạt với em không? Em đều trả lại “Dạ muốn.” Ông nói thêm, Gloria luôn làm dấu thánh giá mỗi khi được tiêm thuốc. Các bác sĩ thường phải đứng đợi cho em làm dấu thánh giá và cầu nguyện và tất cả bác sĩ đều rất xúc động khi xem thấy em làm dấu thánh giá.
Rất nhiều người nói rằng Gloria nhận biết được mình có khả năng kéo mọi người đến với Chúa thông qua căn bệnh ung thư của mình. Nhiều người từ đủ mọi tôn giáo, Bà la môn, Phật Giáo, Ấn giáo, Hồi giáo, đã đọc các bài viết về Gloria trên Seattle Times trong suốt 5 tháng và cùng viết để chia sẻ cảm xúc của mình về Gloria trên báo, chia sẻ Gloria đã thay đổi cuộc sống của người đọc như thế nào. Ông Strauss nói thêm, mọi người đều biết gia đình tôi là người Công Giáo và tất cả họ bất kể tôn giáo nào đều cùng cầu nguyện cho Gloria.
Ông Strauss kể rằng có một người mù đã viết thư nói rằng ông ta đã đọc kinh lần hạt cho Gloria và muốn gặp em. Kỳ lạ thay, khi Gloria bước vào phòng, ông này đã thấy em mặc áo màu trắng, tuy nhiên, sau khi Gloria rời khỏi phòng, mắt ông đã mù trở lại.
Mọi người vẫn tiếp tục cầu nguyện cho Gloria, bệnh ung thư của em lan mạnh, và em đã chết vào ngày 21 tháng 9 năm 2007. Sau khi Gloria qua đời, gia đình đã nhận thấy rằng Gloria đã gây ảnh hưởng mạnh mẽ đến cộng đồng xung quanh. Mọi người đã đến để nhìn xác em trước và sau khi lần chuỗi. Đã có một người đạo Lutheran tham dự nghi thức chầu Thánh Thể tại nhà thờ Công giáo cũng đã đến thăm em và nói rằng ông ta muốn “gặp Thánh nhân bằng xương bằng thịt”. Có hơn 3200 người đến tham dự đám tang của Gloria và đã kể cho gia đình em rằng cuộc sống của Gloria đã thay đổi cuộc sống của họ như thế nào.
Một người đàn ông từ tiểu bang Virginia đã đọc về Gloria và nói rằng ông ta cảm thấy đau đớn như có ai đập một cây gỗ vào đầu mình. Ông ta là người nghiện rượu nhưng đã từ bỏ hoàn toàn sau khi đọc chuyện về căn bệnh của em và đức tin vững mạnh của em.
Gia đình Strausses không những có đầy đủ tên của những người đã vì Gloria mà từ bỏ nghiện ngập mà còn biết ít nhất mười người đã gia nhập đạo Công Giáo sau khi nghe biết về câu chuyện của Gloria, và vẫn còn nhiều người tiếp tục gia nhập đạo Công Giáo. Theo báo Catholic Northwest Progress, một gia đình giáo phái Presbyterian đã trở lại đạo Công Giáo sau khi Gloria tham dự trại dành cho các trẻ em đau bệnh. Một trong những người thiện nguyện, bà Brinn Funai, đã vẫn tiếp tục liên lạc với bà Kristen Strauss, mẹ của Gloria, nói rằng bà đã để ý đến đạo Công Giáo từ lâu, nhưng sau khi gặp mẹ Gloria và gia đình Strausses, bà đã quyết định gia nhập đạo Công Giáo vào dịp lễ Phục Sinh 2008. Gloria đã không những đánh động rất nhiều tâm hồn nhưng em còn đánh động cả một tổ chức mang tên “Gloria’s Angels” (Những thiên thần nhỏ Gloria)
Vào lúc sức khỏe Gloria tiếp tục giảm sút, vị cố vấn tinh thần của gia đình đã nói với ông Bob Turner, một doanh nhân ở Seattle, về việc trợ giúp gia đình Gloria. Ông Turner đã nói: Hoặc là Gloria sẽ lành bệnh một cách kỳ lạ hoặc là em sẽ qua đời. Trong bất cứ trường hợp nào thì gia đình em đều mang sứ mệnh phục vụ. Ông Turner và gia đình Gloria đã quyết định rằng để làm tròn sứ mệnh của Gloria, cách tốt nhất là phục vụ các gia đình có người bệnh hiểm nghèo. Và tổ chức Gloria’s Angels đã ra đời. Tổ chức này chủ trương xoa diệu những nỗi đau về tinh thần và thể xác những gia đình có người mang căn bệnh hiểm nghèo như Gloria.
(Lưu Hiền Đức lược dịch từ Catholic News Agency)
Lưu Hiền Đức