PDA

View Full Version : DĐ - Đau Lòng Với Sự Dữ



Dan Lee
09-06-2009, 06:14 PM
ĐAU LÒNG VỚI SỰ DỮ

Cuộc sống như hai mặt của đồng tiền, có mặt trái và có mặt phải, có người dữ và có người lành. Chẳng cần học cao hiểu rộng cũng biết rằng giết người là sự ác, là sự dữ, chỉ cần còn lương tri là biết được điều ấy. Thấy được sự ác, sự dữ ấy mà không lên tiếng thì lương tri có vấn đề.

Khá lâu, không liên lạc với cô bé cộng tác viên với nhóm Bảo Vệ Sự Sống Trung Tâm Mục Vụ Dòng Chúa Cứu Thế, nay cần vài việc liên quan đến trường khuyết tật Thanh Tâm nên bấm máy nhờ vả. Nhờ vả chuyện cho trường thì ít nhưng đôi dòng tâm sự về sự sống, về cuộc đời thì nhiều.

Chỉ với vài giây phút ngắn ngủi trên điện thoại nhưng sao mà buồn quá. Đêm nay tính đi ngủ sớm vì cả ngày hôm nay bận bịu công việc của giáo xứ, của người nghèo nhưng làm sao ngủ được khi nghe sự dữ ngày mỗi ngày càng tăng.

Nhận nhiệm vụ thu gom những sinh linh bé bỏng về làm hậu sự, cô bé ấy đã cho tôi biết rằng số lượng cũng như trọng lượng bào thai mà người ta giết chết mỗi ngày nó cứ tăng lên. Những ngày đầu khi phong trào Bảo Vệ Sự Sống mới khai sinh thì những bao xốp đen đựng những linh hồn bé bỏng ấy thật ít nhưng rồi ngày mỗi ngày nó cứ to dần.

Trước đây, một ngày hơn ký thôi nhưng bây giờ … bây giờ ngày nào cũng trên 5 ký. Không phải ngày nào cũng trên 5 ký mà hơn thế nữa. Một tuần thì có đến 2 hoặc 3 ngày số lượng bào thai người ta bỏ đi hơn chục ký. Điều đau lòng hơn nữa là có những em bé khoảng 6, 7 tháng tuổi rồi !

5, 10, 15 ký bào thai mỗi ngày được mang đến đặt dưới chân Mẹ của các thai nhi ở cái hành lang Trung Tâm Mục Vụ đâu phải là của cả thành phố đâu ? Đó chỉ là “sự dữ” của con người ở vài trung tâm y tế thôi. Người ta hô hào, cổ vũ cho phong trào giết người, phá thai thì làm gì người ta cho những người lương thiện vào để thu dọn được.

Con số đó là như vậy, ta thử làm bài toán nếu như được đi đến đến lo hậu sự cho 26 cái trung tâm y tế quận huyện cũng như những bệnh viện phụ sản trong thành phố này thì tổng số ký thai nhi bị giết mỗi ngày là bao nhiêu ? Con số ấy làm cho người ta cảm thấy đau lòng vì đang sống trong một xã hội mà xã hội ấy lại phò nền văn hóa sự chết và chống văn hoá sự chết.

Đi đâu cũng thấy khu phố này khu phố kia “đạt chuẩn văn hoá” hay là “quyết tâm giữ vững danh hiệu văn hoá”. Thử làm một cuộc thống kê thì “khu phố văn hoá” quá nhiều và nếu tính số thai nhi bị giết như vậy thì chẳng hiểu được cái văn hoá ấy là văn hoá chi chi ! Nếu là văn hoá thật thì phải là khu phố hay lớn hơn là thành phố bớt đi tệ nạn phá thai, tệ nạn giết người chứ đàng này thì ngược lại.

Cũng được nghe những cộng tác viên đi gom những sinh linh bé bỏng này phải là những con người hết sức can đảm, hết sức nhiệt tình và trên hết phải có cái tâm. Người thì cố gắng liên lạc được để đi vào thu gom những sinh linh bé bỏng, người thì cố gắng hết sức can đảm để vào thi hành “phận sự”. Người vào gom các sinh linh ấy phải cam kết là dọn vệ sinh sạch sẽ trong “khuôn viên” giết người, nếu không thì họ không cho vào vì theo như họ thì họ lấy nước xịt xuống cống cho xong chuyện !

Đó là phần việc của những người làm cái chuyện “đã rồi”.

Bên cạnh đó là nhiều và nhiều người ráng làm cái công tác bảo vệ sự sống, công tác tư tưởng để đem những người có ý định sát nhân về chăm sóc, giữ gìn mầm sống đang hiện dần trong dạ mẹ. Cũng không phải đơn giản để đưa những người ấy thoát khỏi cái lò sát nhân ở các trung tâm y tế và các bệnh viện phụ sản. Có những trường hợp cộng tác viên nhóm Bảo Vệ Sự Sống gần như là phải gần kề với việc mất mạng.

Cô bé ấy cũng cho tôi biết thêm là những cộng tác viên, những thành viên trong các nhóm Bảo Vệ Sự Sống ngày hôm nay cũng tăng lên khá nhiều. Những người ấy có thể là nạn nhân, có thể là thân nhân và là những người đứng về sự thiện, đứng về phía bảo vệ sự sống của con người.

Thế đấy ! Giữa những người ác, những người cổ võ việc phá thai, những người sát nhân thì vẫn còn đó nhiều tấm lòng nhân hậu, những con người còn lương tri.

Xã hội luôn có sự giằng co giữa hai thế lực dữ và lành, giữa hai lối sống thiện và ác.

Nhìn những sinh linh bị giết mà cô bé cộng tác viên nhóm Bảo Vệ Sự Sống “send” cho sao mà đau lòng quá !

Chỉ vì một chút lợi lộc cá nhân, chỉ vì một chút sự ích kỷ để rồi người ta đánh mất lương tri, đánh mất tính người.

Đêm nay, trong căn phòng nhỏ của vùng truyền giáo nghèo này, hình ảnh những anh hài bé bỏng vẫn còn đâu đó trong tâm khảm dù chiếc máy tính đã được tắt từ lâu. Nhớ đến những hình ảnh anh hài ấy thì cũng một chút liên tưởng đến những người đồng loã với sự dữ, đồng loã với sự giết người. Nhớ đến những hình ảnh anh hài ấy cũng nhớ đến hình ảnh của những con người đứng về phía sự thật, đứng về lương tri để vỗ về, an ủi, chia sẻ với những ai có ý giết người và chia sẻ một chút gì đó cho thân phận mong manh đã bị giết.

Ước gì số vụ phá thai, số vụ giết người ngày mỗi ngày giảm bớt đi số lượng.
Ước gì trong xã hội có nhiều và nhiều tấm lòng nhân ái, tâm lòng có lương tri để xoa dịu nỗi đau của một xã hội chạy theo nền văn hoá của tàn ác và giết chóc.

Anmai, CSsR