PDA

View Full Version : DĐ - Dân thánh của Thiên Chúa tuyên tín



Dan Lee
09-09-2009, 06:18 PM
Chúa Nhật Thường Niên 24 Năm B

Dân thánh của Thiên Chúa tuyên tín


Chúng ta đang hướng về Đại Hội Dân Chúa, nhưng dân Chúa là ai, đại hội để làm gì và ai bảo chúng ta phải hướng về đại hội? Còn nhiều câu hỏi khác chung quanh vấn đề này, nhưng có lẽ chỉ cần xác định được “dân Chúa là ai” thì chúng ta đã có thể trả lời các câu hỏi còn lại.

Theo nghĩa rộng nhất, toàn thể nhân loại là thần dân của Thiên Chúa bởi một lẽ duy nhất là chính Chúa tạo thành, nuôi sống và cai quản họ. Thế nhưng trải qua một lịch sử dài và dày, nhiều người đã hoặc là không nhận ra hoặc là từ chối vương quyền của Thiên Chúa. Ngẫm ra thấy cũng bi hài. Người ta sẵn sàng chấp nhận những vương quyền tối tăm và gian trá khi họ được chút ơn “mưa móc” nào đó. Còn đối với vương quyền Thiên Chúa thì họ từ chối vì họ không biết hai điều căn bản: họ từ đâu đến và tất cả những gì họ có là bởi ai.

Ngày Đức Giêsu còn ở trần gian này, Ngài đi rao giảng và cùng với lời rao giảng “có các phép lạ kèm theo”. Nhưng mấy người nhận ra dung mạo Con Thiên Chúa qua dấu chỉ lớn lao của thời đại? Thánh sử thuật lại rằng khi Đức Giêsu và các môn đệ đến địa hạt Caesarea Philippe, Người hỏi các ông “Người ta nói Con Người là ai?” Và họ nói với Người nhiều giả đoán của dân chúng, nhưng đối với Phêrô, với tư cách là người đứng đầu Tông đồ đoàn, ông thưa: “Thầy là Đức Kytô, Con Thiên Chúa hằng sống”. Đó mới là chân lý.

Lời tuyên tín ấy không phải vô tình mà đi liền sau những phép lạ cùng lời rao giảng của Đức Kytô, nhất là sau những phép lạ Chúa chữa người mù, người câm điếc… Chúng ta nhận ra chân lý này: khi con người được Chúa mở lòng thì họ tin. Đức tin là một ân ban, là kết quả của những khai mở thần linh, là mạc khải của Chúa Cha, như Chúa Giêsu đã phán.

Thế nhưng, có một chi tiết đáng chú ý trong Tin Mừng: sau lời tuyên tín của Phêrô lại đến lúc ông bị Chúa quở trách vì ông trách Chúa sao lại đi con đường khổ nạn. Dường như lời tuyên tín chưa đủ. Đó chỉ là bước khởi đầu cho một lời tuyên xưng quan trọng hơn nhiều về sau này: “Lạy Thầy, Thầy biết con mến Thầy”.

Chính nhờ lời tỏ tình của Phêrô mà ông được Chúa chính thức giao sứ vụ “chăn dắt đoàn chiên của Thầy”, chứ không phải nhờ lời tuyên tín mạnh mẽ của ông.

Dân Thiên Chúa là những con người tin vào Thiên Chúa. Nhưng chưa đủ. Số còn sót lại của dân Israel ngày xưa chính là niềm hy vọng, là tương lai, và hạt giống để thực hiện Lời Chúa hứa cứu độ, gắn bó với Thiên Chúa của họ trước hết là do tình yêu. Còn tin ư? Toàn thể dân Do thái, dù là người bỏ Chúa, cũng tin vào Chúa kia mà.

Thời này cũng vậy thôi. Đã qua rồi cái thời con người mê muội tin vào khoa học, cho là khoa học có thể giải quyết mọi vấn đề nhân sinh hoặc tin rằng Thượng Đế là sản phẩm của con người. Thế giới tiến bộ hơn rồi, trí khôn con người được Chúa mở ra hơn nhiều rồi. Và do vậy giáo lý Hội Thánh dạy rằng chỉ nhờ lý trí, chưa nói đến mạc khải, con người có thể nhận biết sự hiện hữu của Thiên Chúa. Nhưng họ biết Ngài để mà chống đối, để mà lên án, bởi vì họ tưởng Ngài không làm gì được họ. Xin dẫn lại lời chí sĩ Phan bội Châu: “Ôi thời đại còn chưa khai hoá”. Tiến bộ vậy mà mặt khác vẫn là “chưa khai hoá”.

Từ những suy nghĩ ấy, chúng ta thấy rõ ràng Chúa muốn chúng ta nhận ra rằng “dân Thiên Chúa là thành phần “còn sót lại”, với niềm tin vững vàng vào Thiên Chúa và lời đoan hứa của muôn đời, và gắn bó đời mình với Chúa, không chỉ bằng lời tuyên xưng Thầy là Đức Kytô, mà còn bằng lời tỏ tình Lạy Thầy, Thầy biết con yêu mến Thầy.

Như vậy lời tuyên tín của dân Chúa trước hết là một cam kết yêu thương. Mà sống yêu thương là sống gắn bó hết mình. Mỗi ngày, mỗi tuần dân thánh họp mừng mầu nhiệm Phục Sinh chính là họ tham dự đại hội dân Chúa. Nhưng đại hội dân Chúa sắp đến lại chú ý một khía cạnh khác, là để họ nói với nhau và cho nhau, để từ mục tử đến từng con chiên nhỏ bé nhất, cùng tìm ra một đường hướng thích hợp để mọi người vui hơn, hăng say hơn mà sống lòng tin và tình yêu của mình.

Và như vậy, hướng về Đại Hội Dân Chúa không chỉ là hướng về một cuộc họp hội, mà là cùng nhìn lại con đường Chúa Giêsu đã khai mở, con đường Hội Thánh đã chỉ hướng và con đường mỗi người tự vạch ra theo sự hướng dẫn của Thần Khí.

Mẹ ơi, con viết những ý nghĩ này vào Lễ Sinh Nhật của Mẹ. Chúng con mừng Sinh Nhật Mẹ mà chẳng có quà gì cho Mẹ cả, chỉ đến để xin quà của Mẹ thôi. Xin Mẹ cho chúng con mạnh mẽ tuyên xưng niềm tin và tình yêu của chúng con đối với Đấng Mẹ đã cưu mang và sinh hạ. Chính nhờ niềm tin yêu ấy mà chúng con hướng về nhau, tạo thành một đại hội của yêu thương và xây dựng Hội Thánh từng ngày. Cùng Mẹ, chúng con xin hát lên “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và lòng trí tôi hớn hở vui mừng trong Thiên Chúa Đấng Cứu độ tôi”.

Sàigòn, Sinh Nhật Mẹ Maria 08/9/2009

Gioan Lê Quang Vinh