Dan Lee
10-12-2009, 10:21 PM
MƯA GIÓ VÀ CÂY TRẨU
http://www.vietcatholic.net/pics/4939797.gif
Tháng năm mai vàng, mưa dầm không dứt.
Cây trẩu không nhẫn nại, than vãn:
- “Mưa gió đến bao giờ mới tạnh?”
Đấng tạo hóa nói:
- “Mưa gió không phải đã hết rồi sao?”
Cây trẩu giải thích:
- “Con nói mưa gió ở phía ngoài”.
Đấng tạo hóa đáp:
- “Ta nói mưa gió ở bên trong”.
(Trích "Chuyện ngụ ngôn cho thời hiện nay")
Suy tư:
Thời tiết bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cứ thế mà xoay chuyển theo thứ tự, không thay đổi.
Có thay đổi chăng cũng là do lòng người thay đổi.
Tứ thời bát tiết, đông tàn thì xuân tới, thu tới thì hạ đi, mưa rồi nắng, nắng rồi lại mưa đó là chuyện của trời đất, có kỳ có hạn, không đáng lo ngại.
Cái lo ngại và đáng sợ nhất chính là mưa bão trong tâm hồn: mưa bão của tình yêu, mưa bão của hận thù.
Lòng người mà chan chứa tình yêu, thì thế giới chẳng cần gì có giải thưởng Nobel hoà bình, vì có chiến tranh đâu mà vận động hoà bình.
Lòng người mà chất chứa cơn bão hận thù, thì thế giới điêu đứng hơn cả cuồng phong bão táp, thế chiến thứ hai là một bài học, gần đây nhất- năm cuối của thế kỷ 20 (1999)- là chiến tranh diệt chủng ở Nam Tư, những người gốc Anbani bị giết, bị hãm hiếp, bị đánh đập, bị đuổi khỏi nơi ở của mình.
Đài Loan, một đảo quốc giàu có, cứ đến giờ tin tức, bạn mở truyền hình ra mà coi, hình như ngày nào cũng có tin tức: giết người.
Đúng là mưa gió ở bên trong (tâm hồn) nguy hiểm hơn cơn bão ở bên ngoài (thời tiết), ghê gớm thật.
Nhưng người Ki-tô hữu nhờ Lời Chúa hướng dẫn và bí tích Thánh Thể làm nền tảng vững chắc của yêu thương và của bình an trong tâm hồn, cho nên họ luôn là những người kiến tạo hóa bình trong yêu thương...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/4939797.gif
Tháng năm mai vàng, mưa dầm không dứt.
Cây trẩu không nhẫn nại, than vãn:
- “Mưa gió đến bao giờ mới tạnh?”
Đấng tạo hóa nói:
- “Mưa gió không phải đã hết rồi sao?”
Cây trẩu giải thích:
- “Con nói mưa gió ở phía ngoài”.
Đấng tạo hóa đáp:
- “Ta nói mưa gió ở bên trong”.
(Trích "Chuyện ngụ ngôn cho thời hiện nay")
Suy tư:
Thời tiết bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cứ thế mà xoay chuyển theo thứ tự, không thay đổi.
Có thay đổi chăng cũng là do lòng người thay đổi.
Tứ thời bát tiết, đông tàn thì xuân tới, thu tới thì hạ đi, mưa rồi nắng, nắng rồi lại mưa đó là chuyện của trời đất, có kỳ có hạn, không đáng lo ngại.
Cái lo ngại và đáng sợ nhất chính là mưa bão trong tâm hồn: mưa bão của tình yêu, mưa bão của hận thù.
Lòng người mà chan chứa tình yêu, thì thế giới chẳng cần gì có giải thưởng Nobel hoà bình, vì có chiến tranh đâu mà vận động hoà bình.
Lòng người mà chất chứa cơn bão hận thù, thì thế giới điêu đứng hơn cả cuồng phong bão táp, thế chiến thứ hai là một bài học, gần đây nhất- năm cuối của thế kỷ 20 (1999)- là chiến tranh diệt chủng ở Nam Tư, những người gốc Anbani bị giết, bị hãm hiếp, bị đánh đập, bị đuổi khỏi nơi ở của mình.
Đài Loan, một đảo quốc giàu có, cứ đến giờ tin tức, bạn mở truyền hình ra mà coi, hình như ngày nào cũng có tin tức: giết người.
Đúng là mưa gió ở bên trong (tâm hồn) nguy hiểm hơn cơn bão ở bên ngoài (thời tiết), ghê gớm thật.
Nhưng người Ki-tô hữu nhờ Lời Chúa hướng dẫn và bí tích Thánh Thể làm nền tảng vững chắc của yêu thương và của bình an trong tâm hồn, cho nên họ luôn là những người kiến tạo hóa bình trong yêu thương...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.