Dan Lee
10-30-2009, 09:25 PM
CHẾT HOẶC KHÔNG CHẾT
http://www.vietcatholic.net/pics/4942520.gif
Mùa xuân hỏi:
- “Có cái gì so với cái chết lại càng đau khổ hơn không?”
Đấng tạo hóa đáp:
- “Giữa chết và không chết”.
- “Nghĩa là sao?”
- “Thể xác sống, mà tâm hồn thì đã chết rồi”.
(Trích "Chuyện ngụ ngôn cho thời hiện nay")
Suy tư:
Người ta thường dùng câu này để thoá mạ những người sống thất nhân ác đức: “Cái thằng cha (con mẹ) vô lương tâm”.
Vô lương tâm tức là không có lương tâm.
Nói vậy thì thật oan cho họ bởi vì ai cũng có lương tâm cả, chẳng qua là vì họ không được ai dạy dỗ chỉ bảo cho mà thôi, hoặc là vì đi theo bạn bè xấu, hoặc là sống trong hoàn cảnh mà hằng ngày bắt buộc phải tiếp xúc với những con người xấu, cho nên lương tâm họ dần dần trở nên chai lì, xơ cứng…
Có những người họ biết như thế là không tốt, nhưng không còn cách gì khác, họ tự cho mình là đồ phế bỏ của xã hội.
Có những người không còn lương tâm nữa, nên hành động của họ gây căm tức, phẩn uất cho mọi người.
Họ đau khổ đã đành, nhưng những người còn có lương tâm thì đau khổ hơn, nhất là những bạn bè và những người thân yêu của họ.
Người thân xác còn sống nhưng tâm hồn đã chết thì đáng sợ hơn cọp dữ, bởi vì họ sống và hành động theo ích kỷ của mình; họ gây đau khổ cho người khác hơn cả sự chết, bởi vì chết chỉ có một lần, nhưng đau khổ do người vô lương tâm gây ra thì xảy ra hàng ngày trong cuộc sống của họ.
Thật đáng thương hại !
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/4942520.gif
Mùa xuân hỏi:
- “Có cái gì so với cái chết lại càng đau khổ hơn không?”
Đấng tạo hóa đáp:
- “Giữa chết và không chết”.
- “Nghĩa là sao?”
- “Thể xác sống, mà tâm hồn thì đã chết rồi”.
(Trích "Chuyện ngụ ngôn cho thời hiện nay")
Suy tư:
Người ta thường dùng câu này để thoá mạ những người sống thất nhân ác đức: “Cái thằng cha (con mẹ) vô lương tâm”.
Vô lương tâm tức là không có lương tâm.
Nói vậy thì thật oan cho họ bởi vì ai cũng có lương tâm cả, chẳng qua là vì họ không được ai dạy dỗ chỉ bảo cho mà thôi, hoặc là vì đi theo bạn bè xấu, hoặc là sống trong hoàn cảnh mà hằng ngày bắt buộc phải tiếp xúc với những con người xấu, cho nên lương tâm họ dần dần trở nên chai lì, xơ cứng…
Có những người họ biết như thế là không tốt, nhưng không còn cách gì khác, họ tự cho mình là đồ phế bỏ của xã hội.
Có những người không còn lương tâm nữa, nên hành động của họ gây căm tức, phẩn uất cho mọi người.
Họ đau khổ đã đành, nhưng những người còn có lương tâm thì đau khổ hơn, nhất là những bạn bè và những người thân yêu của họ.
Người thân xác còn sống nhưng tâm hồn đã chết thì đáng sợ hơn cọp dữ, bởi vì họ sống và hành động theo ích kỷ của mình; họ gây đau khổ cho người khác hơn cả sự chết, bởi vì chết chỉ có một lần, nhưng đau khổ do người vô lương tâm gây ra thì xảy ra hàng ngày trong cuộc sống của họ.
Thật đáng thương hại !
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.