Dan Lee
01-01-2010, 08:05 PM
THÁNH NHÂN VÀ CON CHÓ
http://www.vietcatholic.net/pics/5061612.gif
Có một ẩn sĩ thường nhập thần quá trớn, nên những người ở địa phương ấy đều coi ông ta là người thất thường.
Một hôm, vị ẫn sĩ đi khất thực được vài thức ăn, bèn ngồi ngay bên vệ đường mà ăn, một con chó chạy lại vẻ mặt đói đang nhìn ông ta, thế là người ăn một miếng chó ăn một miếng, giống như đôi bạn đang ăn cao lương mỹ vị vậy.
Những người thích náo nhiệt ồn ào vây lại coi càng lúc càng đông, có một người mở miệng cười nhạo:
- “Người này bị thần kinh không phân biệt được người và chó.”
Vị ẩn sĩ lên tiếng trả lời:
- ¬“Ngài cười cái gì ? Ngài không nhìn thấy thần hộ trì (thần giáng phàm của tôn giáo Ấn Độ được đặt đối diện nhau trong chùa) và thần che chở ngồi đối diện nhau sao ? Một thần hộ trì được nuôi dưỡng, lại một thần che chở nuôi dưỡng. Chuyện đó thì có gì đáng cười chứ ? Thần hộ trì ạ !”
(Bài ca của loài ếch)
Suy tư:
Con người ta thường hay nhìn bên ngoài để phán đoán bên trong của người khác, cho nên họ thường trở thành quan tòa bất công lên án tha nhân và anh em chị em mình.
Vị ẩn sĩ chia sẻ phần cơm của mình với con chó đói mà lòng hân hoan như đang dùng bữa thịnh soạn với người bạn thân vậy, đó là tấm lòng nhân ái và nhìn thấy Đấng tạo hóa trong vũ trụ. Khác với những người có tiền có quyền trong xã hội ngày nay, họ bố thí giúp người mà coi người như con vật không đáng bố thí; họ giúp người những không phải nhìn thấy Đấng tạo hóa nơi tha nhân, nhưng nhìn thấy mình quá vĩ đại nơi họ.
Người kiêu ngạo và bất lương khi bô thí giúp người thì nhìn người như con vật, nhưng các thánh và người hiền đức khi cho chó ăn thì cũng nhìn thấy tình thương của Chúa trong mọi sự.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/5061612.gif
Có một ẩn sĩ thường nhập thần quá trớn, nên những người ở địa phương ấy đều coi ông ta là người thất thường.
Một hôm, vị ẫn sĩ đi khất thực được vài thức ăn, bèn ngồi ngay bên vệ đường mà ăn, một con chó chạy lại vẻ mặt đói đang nhìn ông ta, thế là người ăn một miếng chó ăn một miếng, giống như đôi bạn đang ăn cao lương mỹ vị vậy.
Những người thích náo nhiệt ồn ào vây lại coi càng lúc càng đông, có một người mở miệng cười nhạo:
- “Người này bị thần kinh không phân biệt được người và chó.”
Vị ẩn sĩ lên tiếng trả lời:
- ¬“Ngài cười cái gì ? Ngài không nhìn thấy thần hộ trì (thần giáng phàm của tôn giáo Ấn Độ được đặt đối diện nhau trong chùa) và thần che chở ngồi đối diện nhau sao ? Một thần hộ trì được nuôi dưỡng, lại một thần che chở nuôi dưỡng. Chuyện đó thì có gì đáng cười chứ ? Thần hộ trì ạ !”
(Bài ca của loài ếch)
Suy tư:
Con người ta thường hay nhìn bên ngoài để phán đoán bên trong của người khác, cho nên họ thường trở thành quan tòa bất công lên án tha nhân và anh em chị em mình.
Vị ẩn sĩ chia sẻ phần cơm của mình với con chó đói mà lòng hân hoan như đang dùng bữa thịnh soạn với người bạn thân vậy, đó là tấm lòng nhân ái và nhìn thấy Đấng tạo hóa trong vũ trụ. Khác với những người có tiền có quyền trong xã hội ngày nay, họ bố thí giúp người mà coi người như con vật không đáng bố thí; họ giúp người những không phải nhìn thấy Đấng tạo hóa nơi tha nhân, nhưng nhìn thấy mình quá vĩ đại nơi họ.
Người kiêu ngạo và bất lương khi bô thí giúp người thì nhìn người như con vật, nhưng các thánh và người hiền đức khi cho chó ăn thì cũng nhìn thấy tình thương của Chúa trong mọi sự.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.