Dan Lee
01-09-2010, 10:00 PM
CẢNH SÁT VÀ VỊ KINH SƯ
http://www.vietcatholic.net/pics/5089513.gif
Có vị kinh sư người Do Thái trú ngụ tại một thôn trang nhỏ trên thảo nguyên lớn ở nước Nga, hai mươi năm nay, ngày nào cũng như ngày nào, từ sáng sớm ông ta vượt ra ngoài thảo nguyên lớn đi đến hội đường để cầu nguyện; mà hành động mỗi sáng mai như thế đều có một viên cảnh sát theo dõi, người này rất ghét người Do Thái.
Cuối cùng một buổi sáng nọ, viên cảnh sát này đi đến trước mặt vị kinh sư và ra lệnh cho ông ta nói ông ta đi đâu.
Vị kinh sư nói: “Tôi không biết.”
- “Không biết, câu nói này có ý nghĩa gì ? Hai mươi năm qua tôi thấy ông vượt qua thảo nguyên này đi qua giáo đường bên ấy để cầu nguyện, vậy mà ông nói với tôi là ông không biết ?! Tôi sẽ cho ông biết thế nào là lễ độ mới phải.”
Đang nói giữa chừng thì viên cảnh sát vươn tay nắm chòm râu của vị kinh sư già, đem ông ta bỏ vào tù, khi viên cảnh sát lấy ổ khóa để khóa lại thì vị kinh sư già chớp mắt nói:
- “Này ông bạn, trước đây tôi nói không biết, là nói đúng đó !”
(Bài ca của loài ếch)
Suy tư:
Liên tiếp hai mươi năm theo dõi vị kinh sư già vượt qua thảo nguyên lớn để đến hội đường cầu nguyện, vậy mà viên cảnh sát vẫn cứ làm bộ như không biết vị kinh sư già đi đâu, để kiếm cớ bắt bỏ tù !
Hai mươi năm mỗi ngày như mọi ngày vị kinh sư già mỗi sáng sớm đều vượt qua thào nguyên lớn để đi đến hội đường Do Thái để cầu nguyện, vậy mà khi bị viên cảnh sát bắt tra hỏi thì vị kinh sư già nói không biết mình đi đâu !
Vị sư già trả lời không biết mình đi đâu, vì viên cảnh sát đã biết vị kinh sư già đi đâu rồi mà vẫn còn hỏi, vậy thì vị kinh sư già trả lời “không biết” là rất đúng.
Người Ki-tô hữu sống trong mọi thời đại đều biết mục đích của mình đi đến nhà thờ là để được đón nhận ân sủng của Thiên Chúa qua thánh lễ và qua các bí tích, dù cho có những cản trở nguy hiểm khó khăn, bởi vì tình yêu của Chúa Giê-su chính là động cơ thúc bách họ đến với Ngài, để được ban ơn, che chở, an ủi và thêm sức mạnh cho đức tin của mình...
Tất cả mọi người người trên thế gian này đều biết người Ki-tô hữu đi đến nhà thờ để làm gì, chỉ có những người sáng mắt mà như mù, có tai mà như điếc, có lương tâm mà như không có, thì mới không biết người Ki-tô hữu đến nhà thờ để làm gì, cho nên họ vẫn luôn là những kẻ đối đầu với Thập Giá của Chúa Giê-su...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/5089513.gif
Có vị kinh sư người Do Thái trú ngụ tại một thôn trang nhỏ trên thảo nguyên lớn ở nước Nga, hai mươi năm nay, ngày nào cũng như ngày nào, từ sáng sớm ông ta vượt ra ngoài thảo nguyên lớn đi đến hội đường để cầu nguyện; mà hành động mỗi sáng mai như thế đều có một viên cảnh sát theo dõi, người này rất ghét người Do Thái.
Cuối cùng một buổi sáng nọ, viên cảnh sát này đi đến trước mặt vị kinh sư và ra lệnh cho ông ta nói ông ta đi đâu.
Vị kinh sư nói: “Tôi không biết.”
- “Không biết, câu nói này có ý nghĩa gì ? Hai mươi năm qua tôi thấy ông vượt qua thảo nguyên này đi qua giáo đường bên ấy để cầu nguyện, vậy mà ông nói với tôi là ông không biết ?! Tôi sẽ cho ông biết thế nào là lễ độ mới phải.”
Đang nói giữa chừng thì viên cảnh sát vươn tay nắm chòm râu của vị kinh sư già, đem ông ta bỏ vào tù, khi viên cảnh sát lấy ổ khóa để khóa lại thì vị kinh sư già chớp mắt nói:
- “Này ông bạn, trước đây tôi nói không biết, là nói đúng đó !”
(Bài ca của loài ếch)
Suy tư:
Liên tiếp hai mươi năm theo dõi vị kinh sư già vượt qua thảo nguyên lớn để đến hội đường cầu nguyện, vậy mà viên cảnh sát vẫn cứ làm bộ như không biết vị kinh sư già đi đâu, để kiếm cớ bắt bỏ tù !
Hai mươi năm mỗi ngày như mọi ngày vị kinh sư già mỗi sáng sớm đều vượt qua thào nguyên lớn để đi đến hội đường Do Thái để cầu nguyện, vậy mà khi bị viên cảnh sát bắt tra hỏi thì vị kinh sư già nói không biết mình đi đâu !
Vị sư già trả lời không biết mình đi đâu, vì viên cảnh sát đã biết vị kinh sư già đi đâu rồi mà vẫn còn hỏi, vậy thì vị kinh sư già trả lời “không biết” là rất đúng.
Người Ki-tô hữu sống trong mọi thời đại đều biết mục đích của mình đi đến nhà thờ là để được đón nhận ân sủng của Thiên Chúa qua thánh lễ và qua các bí tích, dù cho có những cản trở nguy hiểm khó khăn, bởi vì tình yêu của Chúa Giê-su chính là động cơ thúc bách họ đến với Ngài, để được ban ơn, che chở, an ủi và thêm sức mạnh cho đức tin của mình...
Tất cả mọi người người trên thế gian này đều biết người Ki-tô hữu đi đến nhà thờ để làm gì, chỉ có những người sáng mắt mà như mù, có tai mà như điếc, có lương tâm mà như không có, thì mới không biết người Ki-tô hữu đến nhà thờ để làm gì, cho nên họ vẫn luôn là những kẻ đối đầu với Thập Giá của Chúa Giê-su...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.