Dan Lee
01-21-2010, 11:40 PM
BÁNH MÌ ĂN TRƯA
http://www.vietcatholic.net/pics/5116207.gif
Giờ nghỉ trưa ở công sở đã đến rồi, mọi người đều mở cơm hộp của mình ra ăn. Có một công nhân mở cái nắp hộp ra thì buồn rầu không vui lẩm bẩm:
- “Lại là bánh mì.”
Liên tiếp mấy ngày đều lẩm bẩm như thế, có công nhân nghe nhiều lần như thế thì nói với anh ta:
- “Mặc dù không thích ăn bánh mì, thế thì tại sao anh không nói với vợ đổi món khác cho hợp khẩu vị ?”
- “Tôi lại chưa kết hôn, bánh mì này là do tôi tự làm đó.”
(Bài ca của loài ếch)
Suy tư:
Nếu ngày nào cũng bị bắt buộc ăn bánh mì thì có thể than trời than đất, nhưng bánh mì là do tự tay mình mỗi ngày đều tự làm lấy mà ăn, thế nhưng không chịu thay đổi món ăn, để rồi buồn rầu ngán ngẫm...Cũng như có những người Ki-tô hữu khi vào tòa xưng tội, thì cứ xưng các tội quen phạm mà lần trước đã xưng rồi, xưng hoài các tội ấy mà không thấy chừa bỏ để rồi than trách mình sao cứ phạm hoài tội ấy...
Khi còn sống ở thế gian này, mỗi người đều được quyền tự do: tự do muốn làm con Chúa hay làm đệ tử của ma quỷ, tự do làm điều lành hay điều dữ, tự do muốn nên thánh hay không muốn nên thánh, tự do muốn lên thiên đàng hay xuống hỏa ngục, quyền tự do ấy Thiên Chúa ban cho mỗi người mà không bao giờ can thiệp. Đó chính là hồng ân to lớn nhất mà con người cần phải cảm tạ Thiên Chúa.
Biết mình cứ phạm hoài một tội khó chừa bỏ, thì phải quyết tâm sửa đổi, nhưng quyết tâm chừa bỏ tội thì cần phải cầu nguyện và xin ơn Chúa giúp, cầu nguyện là điều cần thiết nhưng ơn Chúa ban cho cần phải có sự hợp tác của bản thân mình, tức là phải tích cực thay đổi cách sống của mình, để tâm hồn không ngán ngẫm khi vào tòa xưng tội làm hòa với Chúa.
Biết mình có nhiều khuyết điểm thì nên cám ơn Chúa để sửa đổi, đó là điều mà Thiên Chúa thích nhất nơi con người.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/5116207.gif
Giờ nghỉ trưa ở công sở đã đến rồi, mọi người đều mở cơm hộp của mình ra ăn. Có một công nhân mở cái nắp hộp ra thì buồn rầu không vui lẩm bẩm:
- “Lại là bánh mì.”
Liên tiếp mấy ngày đều lẩm bẩm như thế, có công nhân nghe nhiều lần như thế thì nói với anh ta:
- “Mặc dù không thích ăn bánh mì, thế thì tại sao anh không nói với vợ đổi món khác cho hợp khẩu vị ?”
- “Tôi lại chưa kết hôn, bánh mì này là do tôi tự làm đó.”
(Bài ca của loài ếch)
Suy tư:
Nếu ngày nào cũng bị bắt buộc ăn bánh mì thì có thể than trời than đất, nhưng bánh mì là do tự tay mình mỗi ngày đều tự làm lấy mà ăn, thế nhưng không chịu thay đổi món ăn, để rồi buồn rầu ngán ngẫm...Cũng như có những người Ki-tô hữu khi vào tòa xưng tội, thì cứ xưng các tội quen phạm mà lần trước đã xưng rồi, xưng hoài các tội ấy mà không thấy chừa bỏ để rồi than trách mình sao cứ phạm hoài tội ấy...
Khi còn sống ở thế gian này, mỗi người đều được quyền tự do: tự do muốn làm con Chúa hay làm đệ tử của ma quỷ, tự do làm điều lành hay điều dữ, tự do muốn nên thánh hay không muốn nên thánh, tự do muốn lên thiên đàng hay xuống hỏa ngục, quyền tự do ấy Thiên Chúa ban cho mỗi người mà không bao giờ can thiệp. Đó chính là hồng ân to lớn nhất mà con người cần phải cảm tạ Thiên Chúa.
Biết mình cứ phạm hoài một tội khó chừa bỏ, thì phải quyết tâm sửa đổi, nhưng quyết tâm chừa bỏ tội thì cần phải cầu nguyện và xin ơn Chúa giúp, cầu nguyện là điều cần thiết nhưng ơn Chúa ban cho cần phải có sự hợp tác của bản thân mình, tức là phải tích cực thay đổi cách sống của mình, để tâm hồn không ngán ngẫm khi vào tòa xưng tội làm hòa với Chúa.
Biết mình có nhiều khuyết điểm thì nên cám ơn Chúa để sửa đổi, đó là điều mà Thiên Chúa thích nhất nơi con người.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.