Dan Lee
01-23-2010, 07:42 PM
GIÒNG SUỐI XANH TRONG SA MẠC
http://www.vietcatholic.net/pics/5116212.gif
Một vị khách đi du lịch bị lạc trong sa mạc, điều lo lắng nhất là có tìm được nước uống hay không, anh ta leo từ ngọn đồi nhỏ này qua đồi nhỏ nọ, hy vọng có thể nhìn thấy một dòng suối nhỏ, mắt nhìn bốn phía nhưng vẫn cứ không thấy gì.
Khi leo qua ngọn đồi khác, vì không cẩn thận nên bị vấp cành cây khô mà té ngã, cú ngã này không thể nào đứng dậy được nên nằm trên đất, sức lực kiệt quệ, lòng tin cũng không có.
Bất lực cô độc nằm đó, nhưng trong một nháy mắt anh ta cảm nhận được sa mạc thật yên tĩnh, cảnh yên ắng tịch mịch bao trùm toàn bộ hoàn cảnh, không có bất kỳ động tĩnh nào. Đột nhiên, anh ta ngẫng đầu lên, có âm thanh, anh ta nghe được một tiếng âm thanh, một thấp thoáng yên tĩnh, thính lực cần phải nhạy bén sâu sắc mới có thể phân biệt được âm thanh: tiếng nước chảy nhè nhẹ.
Trong lòng nóng lên, hy vọng đầy tràn từ trong đất trào ra, tiếp tục đi về phía trước, cuối cùng thì đến nơi một giòng suối nhỏ xanh đang chảy róc rách.
(Bài ca của loài ếch)
Suy tư:
Thế gian là một sa mạc rộng mênh mông, tất cả mọi người đang cô độc đi trong ấy theo những ước muốn và hy vọng riêng lẻ của mình. Dù thế giới rất đông người, dù chúng quanh mình có rất nhiều người, nhưng họ vẫn cảm thấy cô đơn, vì trong sa mạc thế gian này, khó tìm được một giòng suối hạnh phúc chân thực để nghỉ ngơi nhấm nháp thưởng thức hạnh phúc; bởi vì trong sa mạc thế gian này đầy những ngọn đồi kiêu ngạo, ngọn đồi ghét ghen, ngọn đồi hà tiện bủn xỉn; bởi vì trong sa mạc thế gian này đâu đâu cũng có những khe đá vách sâu chết người, những khe đá tham lam, những vách đá dục vọng.v.v...làm cho con người ta vấp chân té ngã không gượng đứng dậy được.
Người Ki-tô hữu cũng đang đồng hành với tha nhân, với cộng đồng nhân loại bước đi trong sa mạc thế gian này, nhưng họ không cô độc lẻ loi vì có Chúa Giê-su cùng đồng hành với họ; vì Ngài chính là giòng suối xanh mát rượi làm cho tâm hồn của họ hạnh phúc, vui tươi...
Những lúc vấp ngã té nhào vì kiêu ngạo, vì ghét ghen, thì họ cầu xin ơn Chúa giúp để vùng đứng dậy với tâm hồn khiêm nhu; những lúc vùng vẫy giữa những khe đá tham lam, những vách núi dục vọng hưởng thụ nguy hiểm chết người, thì họ cầu xin Chúa soi sáng cho họ biết dứt khoác với tội lỗi, để đứng lên đi ra khỏi nơi ấy mà tiếp tục đi về phía nơi có Chúa Giê-su đang đợi...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/5116212.gif
Một vị khách đi du lịch bị lạc trong sa mạc, điều lo lắng nhất là có tìm được nước uống hay không, anh ta leo từ ngọn đồi nhỏ này qua đồi nhỏ nọ, hy vọng có thể nhìn thấy một dòng suối nhỏ, mắt nhìn bốn phía nhưng vẫn cứ không thấy gì.
Khi leo qua ngọn đồi khác, vì không cẩn thận nên bị vấp cành cây khô mà té ngã, cú ngã này không thể nào đứng dậy được nên nằm trên đất, sức lực kiệt quệ, lòng tin cũng không có.
Bất lực cô độc nằm đó, nhưng trong một nháy mắt anh ta cảm nhận được sa mạc thật yên tĩnh, cảnh yên ắng tịch mịch bao trùm toàn bộ hoàn cảnh, không có bất kỳ động tĩnh nào. Đột nhiên, anh ta ngẫng đầu lên, có âm thanh, anh ta nghe được một tiếng âm thanh, một thấp thoáng yên tĩnh, thính lực cần phải nhạy bén sâu sắc mới có thể phân biệt được âm thanh: tiếng nước chảy nhè nhẹ.
Trong lòng nóng lên, hy vọng đầy tràn từ trong đất trào ra, tiếp tục đi về phía trước, cuối cùng thì đến nơi một giòng suối nhỏ xanh đang chảy róc rách.
(Bài ca của loài ếch)
Suy tư:
Thế gian là một sa mạc rộng mênh mông, tất cả mọi người đang cô độc đi trong ấy theo những ước muốn và hy vọng riêng lẻ của mình. Dù thế giới rất đông người, dù chúng quanh mình có rất nhiều người, nhưng họ vẫn cảm thấy cô đơn, vì trong sa mạc thế gian này, khó tìm được một giòng suối hạnh phúc chân thực để nghỉ ngơi nhấm nháp thưởng thức hạnh phúc; bởi vì trong sa mạc thế gian này đầy những ngọn đồi kiêu ngạo, ngọn đồi ghét ghen, ngọn đồi hà tiện bủn xỉn; bởi vì trong sa mạc thế gian này đâu đâu cũng có những khe đá vách sâu chết người, những khe đá tham lam, những vách đá dục vọng.v.v...làm cho con người ta vấp chân té ngã không gượng đứng dậy được.
Người Ki-tô hữu cũng đang đồng hành với tha nhân, với cộng đồng nhân loại bước đi trong sa mạc thế gian này, nhưng họ không cô độc lẻ loi vì có Chúa Giê-su cùng đồng hành với họ; vì Ngài chính là giòng suối xanh mát rượi làm cho tâm hồn của họ hạnh phúc, vui tươi...
Những lúc vấp ngã té nhào vì kiêu ngạo, vì ghét ghen, thì họ cầu xin ơn Chúa giúp để vùng đứng dậy với tâm hồn khiêm nhu; những lúc vùng vẫy giữa những khe đá tham lam, những vách núi dục vọng hưởng thụ nguy hiểm chết người, thì họ cầu xin Chúa soi sáng cho họ biết dứt khoác với tội lỗi, để đứng lên đi ra khỏi nơi ấy mà tiếp tục đi về phía nơi có Chúa Giê-su đang đợi...
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.