Dan Lee
03-19-2010, 10:10 PM
RỪNG RẬM
http://www.vietcatholic.net/pics/5197627.gif
Trước đây có một khu rừng rậm, ban ngày thì tiếng chim hót líu lo, ban đêm thì tiếng côn trùng kêu ri ri, cây cối xanh tươi um tùm, trăm hoa đua nở đẹp đẽ, loài chim loài thú mỗi loài đều tự do tự tại thủng tha thủng thẳng trong nó.
Bất cứ người nào đi vào trong rừng rậm đều có thể tìm thấy một nơi yên tĩnh cho tâm hồn. Như chính là nơi ngụ của Thiên Chúa, Ngài thường nghiêng mình xuống trong vẽ đẹp và yên tĩnh của vũ trụ.
Nhưng tiềm ẩn ý thức thời đại mà đến, con người ta chỉ trong một tháng ngắn ngủi mà chận đứng giòng suối nhỏ, san bằng núi rừng, xây dựng những tòa nhà cao tầng, những cây và đá tảng trong rừng thì làm nơi lễ bái. Thoáng một thời gian, thì nào là tháp nhọn, mộ tròn sừng sửng chân trời, tiếng chuông vang, tiếng cầu nguyện, âm thanh hợp xướng, tiếng giảng đạo vang khắp vũ trụ...
(Lắng nghe của loài ếch)
Suy tư:
Thiên Chúa hiện diện trong khắp cả vũ trụ, bởi vì vũ trụ chính là do Ngài dựng nên.
Con người ta phá rừng bạt núi để xây dựng các công trình mưu ích cho con người, nhưng đồng thời cũng phá hoại môi trường thiên nhiên là nơi đẹp nhất, náo nhiệt nhất và cũng là yên tĩnh nhất mà con người ta khi vào trong môi trường thiên nhiên ấy, thì nhận ra công trình vĩ đại của Thiên Chúa toàn năng, và ngơi ca danh Ngài.
Con người ta san đồi bạt núi phá rừng để xây cất cung điện nguy nga đồ sộ cho Thiên Chúa ngự, nhưng tâm hồn của họ thì xa cách Chúa, bởi vì khi họ xây dựng đền đài và các công trình thì họ không nhìn thấy được kỳ công và quyền năng của Thiên Chúa nữa, mà chỉ nhìn thấy công trình vĩ đại của mình mà thôi.
Vũ trụ bao la chứa đựng một thông điệp của Thiên Chúa, đó là tình yêu; vũ trụ bao la loan báo một tin vui, đó là Thiên Chúa hiện hữu trong thế giới, chính Ngài là Đấng tạo dựng, bảo tồn và an bài mọi sự...
Ai hiểu thì cám tạ hồng ân của Thiên Chúa.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
http://www.vietcatholic.net/pics/5197627.gif
Trước đây có một khu rừng rậm, ban ngày thì tiếng chim hót líu lo, ban đêm thì tiếng côn trùng kêu ri ri, cây cối xanh tươi um tùm, trăm hoa đua nở đẹp đẽ, loài chim loài thú mỗi loài đều tự do tự tại thủng tha thủng thẳng trong nó.
Bất cứ người nào đi vào trong rừng rậm đều có thể tìm thấy một nơi yên tĩnh cho tâm hồn. Như chính là nơi ngụ của Thiên Chúa, Ngài thường nghiêng mình xuống trong vẽ đẹp và yên tĩnh của vũ trụ.
Nhưng tiềm ẩn ý thức thời đại mà đến, con người ta chỉ trong một tháng ngắn ngủi mà chận đứng giòng suối nhỏ, san bằng núi rừng, xây dựng những tòa nhà cao tầng, những cây và đá tảng trong rừng thì làm nơi lễ bái. Thoáng một thời gian, thì nào là tháp nhọn, mộ tròn sừng sửng chân trời, tiếng chuông vang, tiếng cầu nguyện, âm thanh hợp xướng, tiếng giảng đạo vang khắp vũ trụ...
(Lắng nghe của loài ếch)
Suy tư:
Thiên Chúa hiện diện trong khắp cả vũ trụ, bởi vì vũ trụ chính là do Ngài dựng nên.
Con người ta phá rừng bạt núi để xây dựng các công trình mưu ích cho con người, nhưng đồng thời cũng phá hoại môi trường thiên nhiên là nơi đẹp nhất, náo nhiệt nhất và cũng là yên tĩnh nhất mà con người ta khi vào trong môi trường thiên nhiên ấy, thì nhận ra công trình vĩ đại của Thiên Chúa toàn năng, và ngơi ca danh Ngài.
Con người ta san đồi bạt núi phá rừng để xây cất cung điện nguy nga đồ sộ cho Thiên Chúa ngự, nhưng tâm hồn của họ thì xa cách Chúa, bởi vì khi họ xây dựng đền đài và các công trình thì họ không nhìn thấy được kỳ công và quyền năng của Thiên Chúa nữa, mà chỉ nhìn thấy công trình vĩ đại của mình mà thôi.
Vũ trụ bao la chứa đựng một thông điệp của Thiên Chúa, đó là tình yêu; vũ trụ bao la loan báo một tin vui, đó là Thiên Chúa hiện hữu trong thế giới, chính Ngài là Đấng tạo dựng, bảo tồn và an bài mọi sự...
Ai hiểu thì cám tạ hồng ân của Thiên Chúa.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.