Dan Lee
04-23-2010, 10:03 PM
ƯỚC MƠ CỦA CHÚA
Ơn gọi là một huyền nhiệm, là ơn riêng Thiên Chúa ban cho mỗi người. Người thì được kêu gọi sống hiến dâng trong đời tu trì. Có người lại được chọn đời gia đình, ở đó họ sống sung mãn nếu ý thức chu toàn bổn phận ơn gọi đòi hỏi. Dù bậc sống nào cũng vậy, mọi người đều được Thiên Chúa yêu thương, quan phòng, chăm sóc.
Những ai được kêu gọi sống đời dâng hiến, đều cảm nhận tình thương vô biên Thiên Chúa ban. Bởi ơn thiên triệu tiên vàn là hồng ân nhưng không của Thiên Chúa, để kêu gọi những con người quảng đại dâng mình hiến thân phục vụ Nước Trời. Theo sát dấu chân Người mục tử nhân lành, họ sát tế cuộc đời, đem Tin Mừng cứu độ chiếu sáng khắp trần gian.
Ai từng sống đời thánh hiến, đều có chung cảm nhận tình thương Thiên Chúa lớn hơn lòng quảng đại của họ. Tất cả đều là hồng ân, giả như Thiên Chúa không ưu ái trao ban, nâng đỡ, tha thứ, đợi chờ, họ chẳng thể nào sống trọn vẹn lời đoan hứa của mình. Chính vì biết họ được dựng nên bằng gì, mà Ngài đã thương dùng thân phận yếu đuối mỏng dòn của kiếp người mỏng manh làm vũ khí ca tụng tình thương và lòng nhân hậu của Thiên Chúa.
Thật ra, tự bản thân, không ai dám tự hào công trạng, nhưng phải chân nhận thực với nhau, công phúc làm nên thì ít mà tội lại quá nhiều. Có dùng cả cuộc đời để tôn vinh Thiên Chúa cũng chưa đền đáp cân xứng. Do vậy, cứ nhìn hậu phúc người dâng hiến thì biết, những ai chưa hết mình xả thân cho Nước Chúa, người ấy chưa cảm nhận thật tình thương Thiên Chúa ban cách riêng để mà đáp trả. Bất kỳ ai có mối thân tình với Ngài đều không thể chối bỏ sự thúc bách cần phải hiến dâng cuộc đời tôn vinh Thiên Chúa.
Khám phá tình thương Thiên Chúa ban cho mình, người tận hiến không chỉ cảm nhận phải xả thân chứng nhân tình thương mà còn khao khát sáng tạo sao cho tình yêu ấy lớn lên và hiện thực giữa đời nữa kìa. Bất kỳ ai có kinh nghiệm sống đời dâng hiến đều cảm nhận sức mạnh thần linh từ bên trong thúc đẩy. Sức mạnh nội tại ấy lớn lao đến nỗi khiến họ không ngừng bị thôi thúc phải lên đường ra đi loan báo tin vui cứu độ. Có tình thương nào lớn lao hơn tình thương Người đã đến cho nhân loại sự sống. Có tình thương nào lớn lao hơn tình thương của Người dám xả thân cứu độ con người.
Chủ nhật cầu nguyện cho ơn thiên triệu hôm nay, Giáo Hội kêu gọi những người đang sống mầu nhiệm dâng hiến, cần nhất sự ý thức phải ghi nhớ ân huệ nhưng không Thiên Chúa ban để mà đáp trả. Không có sự đáp trả nào trong tình yêu cân xứng hơn bằng sự hiến dâng chính bản thân mình. Tình yêu chân thành đòi hỏi như vậy đó, không phải gượng ép nhưng là sự hiến dâng tự nguyện. Khi yêu, người ta biết sống hết mình cho người họ yêu thương như vậy đó, ngay cả từ khước chính bản thân họ cũng không e ngại.
Kêu gọi những tâm hồn quảng đại bước theo mình, chắc chắn Thiên Chúa hoàn toàn muốn họ tự nguyện dâng hiến như chính Ngài đã tự nguyện hiến dâng. Bởi tình yêu thật không có gượng ép. Cứ cảm nhận tình thương Chúa Chiên chăm lo cho mình thế nào, người tận hiến tất nhiên biết sống ra sao cho Chúa. Bổn phận duy nhất của những con người được thánh hiến, được kêu gọi nhưng không, được trao ban cách nhiệm mầu là cũng phải đáp trả cách diệu huyền như vậy.
Nếu bạn đã cảm nhận sứ mạng Thiên Chúa trao ban, tại sao bạn còn hững hờ, chưa dám sống hết mình đáp trả tình thương. Nếu bạn ý thức tình thương cao cả Thiên Chúa ban và mời gọi bạn sống chứng nhân, tại sao bạn còn chần chừ, chưa dám xả thân ra đi loan báo tin vui cứu độ. Nếu nói những gì bạn đang có tất cả là do ân huệ Ngài, tại sao bạn không lên tiếng rao truyền cho mọi người tin biết.
Thế giới hiện đại, cần hơn bao giờ hết những con người biết sống xả thân cho Thiên Chúa. Thế giới hôm nay cần hơn bao giờ hết những mục tử nhân lành biết sống cho tha nhân, vì tha nhân. Nhưng đáng buồn cũng là ở đó, người nhận lãnh hồng ân dâng hiến thì nhiều nhưng người biết sống ơn gọi thật thì ít. Do vậy, còn rất nhiều chiên lạc, bơ vơ, nghèo khổ, bất hạnh không người quan tâm, chăm sóc. Nếu nói nền văn hoá thực dụng của thế giới làm cản trở công cuộc loan báo Tin Mừng thôi thì chưa đủ, nhưng đúng hơn là vì người dâng hiến chưa sống đúng với trách nhiệm, với bổn phận ơn gọi của mình. Người lãnh nhận hồng ân tận hiến không thiếu nhưng người dám sống tận hiến lại không thừa. Hình như, người ta đánh mất bản chất của ơn gọi chính là tận hiến để được sai đi vậy.
Thiên Chúa cần tâm hồn tận hiến chứ không chỉ con người tận hiến. Thế giới hiện đại cần chứng nhân tận hiến chứ không cần người nói lời tận hiến. Hỏi được bao nhiêu người biết sống tận hiến thật. Mà sự tận hiến thật là gì chứ, nếu không phải chết đi cho chính mình để chỉ còn sống cho Thiên Chúa và tha nhân.
Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã sinh con ra trong ơn gọi làm người, lại sinh con ra lần nữa trong ơn gọi Tận Hiến. Thời gian qua đi, là những chuỗi ngày hồng ân của biết bao ân huệ Ngài tuôn đổ xuống cuộc đời con. Mặc dầu không thiếu những đêm tối u buồn vì đau khổ, thử thách, nhất là những thách đố của niềm tin, niềm tin vào tình yêu Thiên Chúa vĩnh cửu bất diệt và trung tín. Nếu như thời gian có trở lại từ đầu, con cũng không có thêm lựa chọn. Trong lòng con, chỉ chọn một mình Chúa và quyết sống cho một mình Ngài. Thế nhưng, trớ trêu ở chỗ, không thay đổi lựa chọn nhưng con lại để cho cuộc đời thay đổi mình. Con đã nô lệ tiền tài, danh vọng, địa vị thay vì tin yêu Chúa. Con đã chọn vui thú bản thân thay vì sống cho ước mơ của Chúa để hiến thân cho nhân loại. Xin tha thứ cho con, xin yêu con nhiều hơn nữa, xin hãy chiếm đoạt con hoàn toàn để con mãi mãi là của Ngài, thuộc về Ngài. Hầu thời gian còn lại, phải là thời gian tha nhân tìm thấy hạnh phúc trong Thiên Chúa qua sự hiện diện của con.
M. Hoàng Thị Thuỳ Trang, ICM.
Ơn gọi là một huyền nhiệm, là ơn riêng Thiên Chúa ban cho mỗi người. Người thì được kêu gọi sống hiến dâng trong đời tu trì. Có người lại được chọn đời gia đình, ở đó họ sống sung mãn nếu ý thức chu toàn bổn phận ơn gọi đòi hỏi. Dù bậc sống nào cũng vậy, mọi người đều được Thiên Chúa yêu thương, quan phòng, chăm sóc.
Những ai được kêu gọi sống đời dâng hiến, đều cảm nhận tình thương vô biên Thiên Chúa ban. Bởi ơn thiên triệu tiên vàn là hồng ân nhưng không của Thiên Chúa, để kêu gọi những con người quảng đại dâng mình hiến thân phục vụ Nước Trời. Theo sát dấu chân Người mục tử nhân lành, họ sát tế cuộc đời, đem Tin Mừng cứu độ chiếu sáng khắp trần gian.
Ai từng sống đời thánh hiến, đều có chung cảm nhận tình thương Thiên Chúa lớn hơn lòng quảng đại của họ. Tất cả đều là hồng ân, giả như Thiên Chúa không ưu ái trao ban, nâng đỡ, tha thứ, đợi chờ, họ chẳng thể nào sống trọn vẹn lời đoan hứa của mình. Chính vì biết họ được dựng nên bằng gì, mà Ngài đã thương dùng thân phận yếu đuối mỏng dòn của kiếp người mỏng manh làm vũ khí ca tụng tình thương và lòng nhân hậu của Thiên Chúa.
Thật ra, tự bản thân, không ai dám tự hào công trạng, nhưng phải chân nhận thực với nhau, công phúc làm nên thì ít mà tội lại quá nhiều. Có dùng cả cuộc đời để tôn vinh Thiên Chúa cũng chưa đền đáp cân xứng. Do vậy, cứ nhìn hậu phúc người dâng hiến thì biết, những ai chưa hết mình xả thân cho Nước Chúa, người ấy chưa cảm nhận thật tình thương Thiên Chúa ban cách riêng để mà đáp trả. Bất kỳ ai có mối thân tình với Ngài đều không thể chối bỏ sự thúc bách cần phải hiến dâng cuộc đời tôn vinh Thiên Chúa.
Khám phá tình thương Thiên Chúa ban cho mình, người tận hiến không chỉ cảm nhận phải xả thân chứng nhân tình thương mà còn khao khát sáng tạo sao cho tình yêu ấy lớn lên và hiện thực giữa đời nữa kìa. Bất kỳ ai có kinh nghiệm sống đời dâng hiến đều cảm nhận sức mạnh thần linh từ bên trong thúc đẩy. Sức mạnh nội tại ấy lớn lao đến nỗi khiến họ không ngừng bị thôi thúc phải lên đường ra đi loan báo tin vui cứu độ. Có tình thương nào lớn lao hơn tình thương Người đã đến cho nhân loại sự sống. Có tình thương nào lớn lao hơn tình thương của Người dám xả thân cứu độ con người.
Chủ nhật cầu nguyện cho ơn thiên triệu hôm nay, Giáo Hội kêu gọi những người đang sống mầu nhiệm dâng hiến, cần nhất sự ý thức phải ghi nhớ ân huệ nhưng không Thiên Chúa ban để mà đáp trả. Không có sự đáp trả nào trong tình yêu cân xứng hơn bằng sự hiến dâng chính bản thân mình. Tình yêu chân thành đòi hỏi như vậy đó, không phải gượng ép nhưng là sự hiến dâng tự nguyện. Khi yêu, người ta biết sống hết mình cho người họ yêu thương như vậy đó, ngay cả từ khước chính bản thân họ cũng không e ngại.
Kêu gọi những tâm hồn quảng đại bước theo mình, chắc chắn Thiên Chúa hoàn toàn muốn họ tự nguyện dâng hiến như chính Ngài đã tự nguyện hiến dâng. Bởi tình yêu thật không có gượng ép. Cứ cảm nhận tình thương Chúa Chiên chăm lo cho mình thế nào, người tận hiến tất nhiên biết sống ra sao cho Chúa. Bổn phận duy nhất của những con người được thánh hiến, được kêu gọi nhưng không, được trao ban cách nhiệm mầu là cũng phải đáp trả cách diệu huyền như vậy.
Nếu bạn đã cảm nhận sứ mạng Thiên Chúa trao ban, tại sao bạn còn hững hờ, chưa dám sống hết mình đáp trả tình thương. Nếu bạn ý thức tình thương cao cả Thiên Chúa ban và mời gọi bạn sống chứng nhân, tại sao bạn còn chần chừ, chưa dám xả thân ra đi loan báo tin vui cứu độ. Nếu nói những gì bạn đang có tất cả là do ân huệ Ngài, tại sao bạn không lên tiếng rao truyền cho mọi người tin biết.
Thế giới hiện đại, cần hơn bao giờ hết những con người biết sống xả thân cho Thiên Chúa. Thế giới hôm nay cần hơn bao giờ hết những mục tử nhân lành biết sống cho tha nhân, vì tha nhân. Nhưng đáng buồn cũng là ở đó, người nhận lãnh hồng ân dâng hiến thì nhiều nhưng người biết sống ơn gọi thật thì ít. Do vậy, còn rất nhiều chiên lạc, bơ vơ, nghèo khổ, bất hạnh không người quan tâm, chăm sóc. Nếu nói nền văn hoá thực dụng của thế giới làm cản trở công cuộc loan báo Tin Mừng thôi thì chưa đủ, nhưng đúng hơn là vì người dâng hiến chưa sống đúng với trách nhiệm, với bổn phận ơn gọi của mình. Người lãnh nhận hồng ân tận hiến không thiếu nhưng người dám sống tận hiến lại không thừa. Hình như, người ta đánh mất bản chất của ơn gọi chính là tận hiến để được sai đi vậy.
Thiên Chúa cần tâm hồn tận hiến chứ không chỉ con người tận hiến. Thế giới hiện đại cần chứng nhân tận hiến chứ không cần người nói lời tận hiến. Hỏi được bao nhiêu người biết sống tận hiến thật. Mà sự tận hiến thật là gì chứ, nếu không phải chết đi cho chính mình để chỉ còn sống cho Thiên Chúa và tha nhân.
Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã sinh con ra trong ơn gọi làm người, lại sinh con ra lần nữa trong ơn gọi Tận Hiến. Thời gian qua đi, là những chuỗi ngày hồng ân của biết bao ân huệ Ngài tuôn đổ xuống cuộc đời con. Mặc dầu không thiếu những đêm tối u buồn vì đau khổ, thử thách, nhất là những thách đố của niềm tin, niềm tin vào tình yêu Thiên Chúa vĩnh cửu bất diệt và trung tín. Nếu như thời gian có trở lại từ đầu, con cũng không có thêm lựa chọn. Trong lòng con, chỉ chọn một mình Chúa và quyết sống cho một mình Ngài. Thế nhưng, trớ trêu ở chỗ, không thay đổi lựa chọn nhưng con lại để cho cuộc đời thay đổi mình. Con đã nô lệ tiền tài, danh vọng, địa vị thay vì tin yêu Chúa. Con đã chọn vui thú bản thân thay vì sống cho ước mơ của Chúa để hiến thân cho nhân loại. Xin tha thứ cho con, xin yêu con nhiều hơn nữa, xin hãy chiếm đoạt con hoàn toàn để con mãi mãi là của Ngài, thuộc về Ngài. Hầu thời gian còn lại, phải là thời gian tha nhân tìm thấy hạnh phúc trong Thiên Chúa qua sự hiện diện của con.
M. Hoàng Thị Thuỳ Trang, ICM.