Dan Lee
04-30-2010, 08:02 PM
Lòng Tham Không Ðáy
Một chủ đất bên Hoa Kỳ đã nghĩ ra trò chơi tinh quái. Ông dựng trên mảnh đất bên cạnh nhà một tấm bảng có ghi hàng chữ: "Mảnh đất này thuộc về người nào thực sự hài lòng về những gì mình đang có".
Không lâu sau khi tấm bảng được dựng lên, một chủ nông trại tình cờ đi qua mảnh đất ấy. Người này nghĩ thầm: "Ta phải nhanh tay kẻo có người đến trước ta. Là một chủ nông trại, ta có tất cả những gì mình cần, cho nên ta mới xứng đáng hưởng phần đất này" Nghĩ thế rồi ông ta đến trình diện với người chủ đất.
Vừa thấy ông ta, người chủ đất liền hỏi:
- Ông có thật sự hài lòng về những gì ông đang có không?
Người chủ nông trại liền trả lời:
- Dĩ nhiên. Bởi vì tôi có tất cả những gì tôi cần.
Nghe thế, người chủ đất vặn hỏi:
- Này ông bạn, nếu ông bạn đã thực sự hài lòng về những gì ông đang có, vậy thì ông còn muốn lấy thêm mảnh đất này để làm gì?
*
* *
Của cải vật chất dễ làm cho con người trở nên mù quáng và ích kỷ.
Càng giàu có, người ta càng xây thêm kho lẫm, dựng lên các hàng rào và tường lũy.
Ðược bao bọc trong một thứ an ninh giả tạo như thế, người giàu có cũng dễ dàng cắt đứt liên lạc với kẻ khác và co rút trong vỏ ốc ích kỷ của mình.
Người giàu mà tham lam được Chúa Giêsu gọi là kẻ ngu dại. Vì họ tự giam mình trong một thứ mồ chôn chính mình mà không hay biết.
Cái ngu dại của người giàu là nghĩ rằng của cải vật chất có thể bảo đảm cho mình được yên ổn. Cái ngu dại của người giàu chính là thu tích và cất giữ cho mình một thứ kho tàng không bao giờ thuộc về mình cách vĩnh viễn.
Thay cho thứ kho tàng mà mối mọt có thể đục khoét, thay cho một kho tàng mà con người không bao giờ có thể giữ mãi trong tay, Chúa Giêsu loan báo kho tàng vĩnh cửu.
Ðể chiếm được kho tàng ấy, con người phải bán tất cả, phải cho đi tất cả, phải từ bỏ tất cả những gì mình có (x. Mt 19,21).
Chúa Giêsu đã tỏ ra tuyệt đối trong đòi hỏi của Ngài: "Ai trong các con không từ bỏ tất cả của cải mình có, thì không thể làm môn đệ Ta" (Lc 14,33).
Từ bỏ của cải không nhất thiết là từ bỏ quyền sở hữu. Từ bỏ đây, đối với đa số người Kitô chúng ta, là có của mà lòng không tham lam, không dính bén, không nô lệ cho của cải. Có của mà biết dùng của để mua sắm kho tàng không bao giờ hư nát. Có của mà biết quan tâm đến nhu cầu của người khác, biết chia sẻ cho bất cứ ai đang cần sự giúp đỡ của mình.
Ðấy phải là cách sống của tất cả những ai muốn thực sự là môn đệ Chúa Giêsu.
Lạy Chúa, xin giúp con sống quảng đại, biết chia sẻ với anh chị em xung quanh, dù là qua những việc làm tầm thường bé nhỏ. Amen.
Một chủ đất bên Hoa Kỳ đã nghĩ ra trò chơi tinh quái. Ông dựng trên mảnh đất bên cạnh nhà một tấm bảng có ghi hàng chữ: "Mảnh đất này thuộc về người nào thực sự hài lòng về những gì mình đang có".
Không lâu sau khi tấm bảng được dựng lên, một chủ nông trại tình cờ đi qua mảnh đất ấy. Người này nghĩ thầm: "Ta phải nhanh tay kẻo có người đến trước ta. Là một chủ nông trại, ta có tất cả những gì mình cần, cho nên ta mới xứng đáng hưởng phần đất này" Nghĩ thế rồi ông ta đến trình diện với người chủ đất.
Vừa thấy ông ta, người chủ đất liền hỏi:
- Ông có thật sự hài lòng về những gì ông đang có không?
Người chủ nông trại liền trả lời:
- Dĩ nhiên. Bởi vì tôi có tất cả những gì tôi cần.
Nghe thế, người chủ đất vặn hỏi:
- Này ông bạn, nếu ông bạn đã thực sự hài lòng về những gì ông đang có, vậy thì ông còn muốn lấy thêm mảnh đất này để làm gì?
*
* *
Của cải vật chất dễ làm cho con người trở nên mù quáng và ích kỷ.
Càng giàu có, người ta càng xây thêm kho lẫm, dựng lên các hàng rào và tường lũy.
Ðược bao bọc trong một thứ an ninh giả tạo như thế, người giàu có cũng dễ dàng cắt đứt liên lạc với kẻ khác và co rút trong vỏ ốc ích kỷ của mình.
Người giàu mà tham lam được Chúa Giêsu gọi là kẻ ngu dại. Vì họ tự giam mình trong một thứ mồ chôn chính mình mà không hay biết.
Cái ngu dại của người giàu là nghĩ rằng của cải vật chất có thể bảo đảm cho mình được yên ổn. Cái ngu dại của người giàu chính là thu tích và cất giữ cho mình một thứ kho tàng không bao giờ thuộc về mình cách vĩnh viễn.
Thay cho thứ kho tàng mà mối mọt có thể đục khoét, thay cho một kho tàng mà con người không bao giờ có thể giữ mãi trong tay, Chúa Giêsu loan báo kho tàng vĩnh cửu.
Ðể chiếm được kho tàng ấy, con người phải bán tất cả, phải cho đi tất cả, phải từ bỏ tất cả những gì mình có (x. Mt 19,21).
Chúa Giêsu đã tỏ ra tuyệt đối trong đòi hỏi của Ngài: "Ai trong các con không từ bỏ tất cả của cải mình có, thì không thể làm môn đệ Ta" (Lc 14,33).
Từ bỏ của cải không nhất thiết là từ bỏ quyền sở hữu. Từ bỏ đây, đối với đa số người Kitô chúng ta, là có của mà lòng không tham lam, không dính bén, không nô lệ cho của cải. Có của mà biết dùng của để mua sắm kho tàng không bao giờ hư nát. Có của mà biết quan tâm đến nhu cầu của người khác, biết chia sẻ cho bất cứ ai đang cần sự giúp đỡ của mình.
Ðấy phải là cách sống của tất cả những ai muốn thực sự là môn đệ Chúa Giêsu.
Lạy Chúa, xin giúp con sống quảng đại, biết chia sẻ với anh chị em xung quanh, dù là qua những việc làm tầm thường bé nhỏ. Amen.