Dan Lee
07-09-2010, 02:44 PM
KÍNH CHÚA YÊU NGƯỜI
Loài người hơn thú có hồn,
Biết yêu biết nhớ biết buồn biết lo.
Thế gian đường dốc gồ ghề,
Quỷ vương giăng lối tứ bề âm u.
Lời Thầy Chí Thánh Giê-su,
Cho ta lối bước chăm tu cuộc đời.
Tình yêu tiếng nói không lời,
Kính yêu Thiên Chúa cao vời hơn muôn.
Sống vui tình Chúa không hờn,
Yêu thương tha thứ bảo tồn tình Cha.
Tình thương Thiên Chúa bao la,
Qua tình nhân thế thiết tha nguyện cầu.
Lời Chúa đúng lúc, đúng thời, như một lời sống động khắc ghi tâm hồn,
Đừng sống giã tạo như thầy thông luật năm xưa, trở nên bài học cho ta nhìn đời.
Hởi người sứ giả Tin Mừng,sống đời nhân chứng Lời Thầy trong tim, sáng ngời tình Chúa yêu thương. Đừng như các thầy Thông Luật, Biệt Phái sống thời Chúa Giê-su.
Lời Chúa hôm nay cho tôi thức tỉnh gẫm suy đời mình…
Điều răn lớn (Lc10:25-28)
Và này có người thông luật kia đứng lên hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng: "Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp Người đáp: "Trong Luật đã viết gì? Ông đọc thế nào? " Ông ấy thưa: "Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi, và yêu mến người thân cận như chính mình." Đức Giê-su bảo ông ta: "Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống." Đó là Lời Chúa
Giê-su chí Thánh Con Trời,
Ba năm rao giảng gọi mời hồi tâm.
Tự cao, tự đại hư tâm,
Mắt nhìn không tỏ và tâm dại khờ.
Thời Cựu Ước
Thiên Chúa phán tất cả những lời sau đây:
"Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, đã đưa ngươi ra khỏi đất Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ.
Ngươi không được có thần nào khác đối nghịch với Ta.
Ngươi không được tạc tượng, vẽ hình bất cứ vật gì ở trên trời cao, cũng như dưới đất thấp, hoặc ở trong nước phía dưới mặt đất, để mà thờ.
Ngươi không được phủ phục trước những thứ đó mà phụng thờ: vì Ta, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, là một vị thần ghen tương. Đối với những kẻ ghét Ta, Ta phạt con cháu đến ba bốn đời vì tội lỗi của cha ông. Còn với những ai yêu mến Ta và giữ các mệnh lệnh của Ta, thì Ta trọn niềm nhân nghĩa đến ngàn đời.
Ngươi không được dùng danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, một cách bất xứng, vì ĐỨC CHÚA không dung tha kẻ dùng danh Người một cách bất xứng. (Xh 20:1-7)
Chúa Giê-su đến trần gian, để kiện toàn lề luật “ kính Chúa yêu người” sống trọn điều đó là Người thánh nhân.
Tình thương Thiên Chúa cao vời,
Đã ban Con Một vào đời cứu nhân.
Giê-su tại thế ân ban,
Dạy cho nhân loại tri ân tình Ngài.
Đời người đâu sống lâu dài,
Dĩ vảng hiện tại tương lai chóng tàn.
Gẫm suy Lời Chúa sống lành,
Để ta đừng sống ngang tàng luống thân.
Mỗi ngày ít phút hồi tâm,
Lắng nghe tiếng nói nội tâm hồn mình,
Lời Thầy Chí Thánh tâm minh,
Hãy mau đón nhận sống tình yêu thương.
"Ai là anh em của tôi?"
Hôm nay Lời Chúa dạy tôi qua bài Phúc âm thánh Luca
Dụ ngôn người Sa-ma-ri tốt lành (Lc10:29-37)
Nhưng ông ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giê-su rằng: "Nhưng ai là người thân cận của tôi? " Đức Giê-su đáp: "Một người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô, dọc đường bị rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên con đường ấy. Trông thấy người này, ông tránh qua bên kia mà đi. Rồi cũng thế, một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy, cũng thấy, cũng tránh qua bên kia mà đi. Nhưng một người Sa-ma-ri kia đi đường, tới ngang chỗ người ấy, cũng thấy, và chạnh lòng thương. Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu đổ lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc. Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói: "Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác." Vậy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp? " Người thông luật trả lời: "Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy." Đức Giê-su bảo ông ta: "Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy."
Đó là Lời Chúa.
Chúa dùng ba nhân vật lạ kỳ, cho tôi suy nghĩ thấm buồn xót xa.
Không ai là người hoàn hảo…
Không ai là người đáng khinh…
Kính thờ Thiên Chúa yêu thương tha nhân nó nằm ở trong tim của con người.
Chiếc áo thụng biểu hiện của người đạo đức không làm nên phẩm giá con người, nếu tâm không tịnh, lòng không ngay, tâm thời quỷ chiếm, tự cao, tự đại bỏ bê việc lành.
Danh vọng giàu sang là chiếc áo mặc ở bên ngoài… Hãy luôn tỉnh thức kẻo sa chức cám dổ…
Gẫm suy tình Chúa mà mê,
Ba năm rao giảng vỗ về yêu thương.
Giê-su chỉ lối đưa đường,
Làm con Thiên Chúa môi trường trần gian.
Yêu người như thể yêu thân,
Thương người lỡ bước khó khăn đến nhà.
Chia cơm sẽ áo thấm mà,
Đừng làm lơ nữa mà ra dại khờ.
Đường về núi thánh mộng mơ,
Lời Thầy Chí Thánh con thơ nằm lòng.
Thời gian của Chúa vàng ròng,
Luyện thành trang sức tình tròn yêu thương.
Đời ta quyết chí vấn vương. Kính Chúa yêu người trọn Mười điều răn.
Hát lên đi cho ấm lòng nhân thế, theo gương Thầy Chí Thánh hân hoan ngày về.
“Yêu nhau chính là giới răn riêng Thầy.
Yêu nhau, như Thầy yêu dấu các con.
Để cho thế gian hiểu biết rằng:
Các con chính là môn sinh của Thầy.”
Nam Giao
Loài người hơn thú có hồn,
Biết yêu biết nhớ biết buồn biết lo.
Thế gian đường dốc gồ ghề,
Quỷ vương giăng lối tứ bề âm u.
Lời Thầy Chí Thánh Giê-su,
Cho ta lối bước chăm tu cuộc đời.
Tình yêu tiếng nói không lời,
Kính yêu Thiên Chúa cao vời hơn muôn.
Sống vui tình Chúa không hờn,
Yêu thương tha thứ bảo tồn tình Cha.
Tình thương Thiên Chúa bao la,
Qua tình nhân thế thiết tha nguyện cầu.
Lời Chúa đúng lúc, đúng thời, như một lời sống động khắc ghi tâm hồn,
Đừng sống giã tạo như thầy thông luật năm xưa, trở nên bài học cho ta nhìn đời.
Hởi người sứ giả Tin Mừng,sống đời nhân chứng Lời Thầy trong tim, sáng ngời tình Chúa yêu thương. Đừng như các thầy Thông Luật, Biệt Phái sống thời Chúa Giê-su.
Lời Chúa hôm nay cho tôi thức tỉnh gẫm suy đời mình…
Điều răn lớn (Lc10:25-28)
Và này có người thông luật kia đứng lên hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng: "Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp Người đáp: "Trong Luật đã viết gì? Ông đọc thế nào? " Ông ấy thưa: "Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi, và yêu mến người thân cận như chính mình." Đức Giê-su bảo ông ta: "Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống." Đó là Lời Chúa
Giê-su chí Thánh Con Trời,
Ba năm rao giảng gọi mời hồi tâm.
Tự cao, tự đại hư tâm,
Mắt nhìn không tỏ và tâm dại khờ.
Thời Cựu Ước
Thiên Chúa phán tất cả những lời sau đây:
"Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, đã đưa ngươi ra khỏi đất Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ.
Ngươi không được có thần nào khác đối nghịch với Ta.
Ngươi không được tạc tượng, vẽ hình bất cứ vật gì ở trên trời cao, cũng như dưới đất thấp, hoặc ở trong nước phía dưới mặt đất, để mà thờ.
Ngươi không được phủ phục trước những thứ đó mà phụng thờ: vì Ta, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, là một vị thần ghen tương. Đối với những kẻ ghét Ta, Ta phạt con cháu đến ba bốn đời vì tội lỗi của cha ông. Còn với những ai yêu mến Ta và giữ các mệnh lệnh của Ta, thì Ta trọn niềm nhân nghĩa đến ngàn đời.
Ngươi không được dùng danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, một cách bất xứng, vì ĐỨC CHÚA không dung tha kẻ dùng danh Người một cách bất xứng. (Xh 20:1-7)
Chúa Giê-su đến trần gian, để kiện toàn lề luật “ kính Chúa yêu người” sống trọn điều đó là Người thánh nhân.
Tình thương Thiên Chúa cao vời,
Đã ban Con Một vào đời cứu nhân.
Giê-su tại thế ân ban,
Dạy cho nhân loại tri ân tình Ngài.
Đời người đâu sống lâu dài,
Dĩ vảng hiện tại tương lai chóng tàn.
Gẫm suy Lời Chúa sống lành,
Để ta đừng sống ngang tàng luống thân.
Mỗi ngày ít phút hồi tâm,
Lắng nghe tiếng nói nội tâm hồn mình,
Lời Thầy Chí Thánh tâm minh,
Hãy mau đón nhận sống tình yêu thương.
"Ai là anh em của tôi?"
Hôm nay Lời Chúa dạy tôi qua bài Phúc âm thánh Luca
Dụ ngôn người Sa-ma-ri tốt lành (Lc10:29-37)
Nhưng ông ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giê-su rằng: "Nhưng ai là người thân cận của tôi? " Đức Giê-su đáp: "Một người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô, dọc đường bị rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên con đường ấy. Trông thấy người này, ông tránh qua bên kia mà đi. Rồi cũng thế, một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy, cũng thấy, cũng tránh qua bên kia mà đi. Nhưng một người Sa-ma-ri kia đi đường, tới ngang chỗ người ấy, cũng thấy, và chạnh lòng thương. Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu đổ lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc. Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói: "Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác." Vậy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp? " Người thông luật trả lời: "Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy." Đức Giê-su bảo ông ta: "Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy."
Đó là Lời Chúa.
Chúa dùng ba nhân vật lạ kỳ, cho tôi suy nghĩ thấm buồn xót xa.
Không ai là người hoàn hảo…
Không ai là người đáng khinh…
Kính thờ Thiên Chúa yêu thương tha nhân nó nằm ở trong tim của con người.
Chiếc áo thụng biểu hiện của người đạo đức không làm nên phẩm giá con người, nếu tâm không tịnh, lòng không ngay, tâm thời quỷ chiếm, tự cao, tự đại bỏ bê việc lành.
Danh vọng giàu sang là chiếc áo mặc ở bên ngoài… Hãy luôn tỉnh thức kẻo sa chức cám dổ…
Gẫm suy tình Chúa mà mê,
Ba năm rao giảng vỗ về yêu thương.
Giê-su chỉ lối đưa đường,
Làm con Thiên Chúa môi trường trần gian.
Yêu người như thể yêu thân,
Thương người lỡ bước khó khăn đến nhà.
Chia cơm sẽ áo thấm mà,
Đừng làm lơ nữa mà ra dại khờ.
Đường về núi thánh mộng mơ,
Lời Thầy Chí Thánh con thơ nằm lòng.
Thời gian của Chúa vàng ròng,
Luyện thành trang sức tình tròn yêu thương.
Đời ta quyết chí vấn vương. Kính Chúa yêu người trọn Mười điều răn.
Hát lên đi cho ấm lòng nhân thế, theo gương Thầy Chí Thánh hân hoan ngày về.
“Yêu nhau chính là giới răn riêng Thầy.
Yêu nhau, như Thầy yêu dấu các con.
Để cho thế gian hiểu biết rằng:
Các con chính là môn sinh của Thầy.”
Nam Giao