Dan Lee
03-02-2011, 09:46 PM
MỖI NGÀY MỘT CÂU KINH THÁNH
* Từ ngày 01 đến 15-03-2011 *
Ngày 01-03-11: Sau ba ngày, hai ông bà mới tìm thấy con trong đền thờ, đang ngồi giữa các Thầy dạy, vừa nghe họ, vừa đặt câu hỏi. (Lc 2, 46) * Thánh Giuse và Đức Mẹ đã kiên tâm đi tìm Chúa Giêsu và đã gặp . Tôi noi gương hai Đấng tìm Chúa trong mọi lúc vui buồn.
Ngày 02-03-11: Khi thấy con, hai ông bà sửng sốt, và mẹ Người nói với Người : “Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy.? (Lc 2, 28) * Chúa Giêsu đã nêu gương cho tôi về việc rao giảng Lời Chúa tôi phải đặt ưu tiên 1; nhưng lâu nay tôi đã thờ ơ, cho việc chính là phụ.
Ngày 03-03-11: Người đáp: “Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao?” (Lc 2, 49) * Chúa Giêsu muốn tôi phải lo Nước Thiên Chúa Cha trước. Tôi cần dùng những phương tiện Chúa ban để mở mang nước Ngài, không được lợi dụng quyền hành phô trương, tìm lợi nhuận cá nhân cho mình.
Ngày 04-03-11: Họ đến gặp ông Gioan và nói: “Thưa Thầy, người trước đây đã ở với Thầy bên kia sông Gio-đan và được Thầy(Gioan) làm chứng cho, bậy giờ ông ấy cũng đang làm phép rửa, và thiên hạ đều đến với ông(Chúa Giêsu). (Ga 3, 26) * Hình như có sự ganh tị của các môn đệ Gioan với sự thành công lớn hơn của Chúa Giêsu; nhưng ông Gioan đã xác nhận là ông không phải là Đấng Cứu Thế.
Ngày 05-03-11: Ông Gioan trả lời: “Chẳng có ai có thể nhận được gì mà không do Trời ban. Chính anh em làm chứng cho Thầy là Thầy đã nói: Tôi đây không phải là Đấng Kitô, mà là kẻ được sai đi trước mặt Người.” (Ga 3, 27-28) * Ông Gioan xác định địa vị ưu thế của Chúa Giêsu với các môn đệ ông và bằng lòng với vai trò nhỏ hơn.
Ngày 06-03-11: Ai cưới cô dâu thì người ấy là chú rể(Chúa Giêsu),. Còn người bạn của chú rể(Gioan) đứng đó nghe chàng, thì vui mừng hớn hở vì được nghe tiếng nói của chàng. Đó là niềm vui của Thầy (Gioan), niềm vui ấy bây giờ trọn vẹn. (Ga 3, 29) * Hình ảnh đám cưới được thấy trong lời dạy dỗ của Chúa Giêsu trong Mt 22, 1-14, mà Gioan là người bạn được vui mừng viên mãn giữa các môn đệ.
Ngày 07-03-11: Người(Chúa)phải được nổi bật lên, còn Thầy (Gioan) phải lu mờ đi. (Ga 3, 30) * Gioan lặp lại sự vượt trổi hơn của Chúa Giêsu, còn tôi phải nhỏ đi. Bạn và tôi cần phải noi gương khiêm tốn của ông Gioan trong sứ vụ của mình ở trong Hội Thánh.
Ngày 08-03-11: Khi ấy, người ta khiêng đến một người què từ khi lọt lòng mẹ. Ngày ngày họ đặt anh ta bên cửa Đền Thờ gọi là Cửa Đẹp, để xin kẻ ra vào Đền Thờ bố thí. (Cv 3, 2) * Cửa Đẹp ở phía đông là một nơi tốt để ăn xin, khi mọi người qua lại không quên anh ta được.
Ngày 09-03-11: Vừa thấy ông Phêrô và ông Gioan sắp vào Đền Thờ, anh liền xin bố thí. Hai ông nhìn thẳng vào anh và nói: “Anh nhìn chúng tôi đây !” (Cv 3, 3-4) * Việc gặp gỡ bình thường đã trở thành một gặp gỡ riêng tư, thật sư: “ngó, nhìn thẳng vào”, nói lên kết quả mong đợi của người què đã được nâng lên, anh hy vọng được gì đây.
Ngày 10-03-11: Bấy giờ ông Phêrô nói: “Vàng bạc thì tôi không có; nhưng cái tôi có, tôi cho anh đây: nhân danh Đức Giêsu Kitô người Nazaret, anh đứng dậy mà đi !” (Cv 3, 6) * Hai ông đã nói lên tiền bạc,vật chất là tạm bợ, nhưng có điều tốt hơn để chia sẻ là đức tin nhân danh Chúa chữa lành cho anh. Còn tôi đối với của cải thế nào?
Ngày 11-03-11: Vậy phải nói sao về ông Áp-ra-ham , tổ phụ dân tộc chúng tôi ? Ông đã được gì ? (Rom 4, 1) * Phaolô dẫn chứng Kinh Thánh về gương ông Apraham, để chứng minh nhờ lòng tin mà người ta được nên công chính. Cắt bì không chưa đủ mà còn phải tin.
Ngày 12-03-11: Gỉa như ông Apraham được nên công chính vì những việc ông đã làm, thì ông có lý do để hãnh diện; nhưng không phải là hãnh diện trước mặt Thiên Chúa. (Rom 4, 2) * Ông Apraham đã trung tín và kiên trì chịu thử thách, đó là nền tảng để Chúa làm cho ông nên công chính. Hãnh diện đáng kể là hãnh diện trong Chúa.
Ngày 13-03-11: Thật vậy, Kinh Thánh nói gì? Ông Apraham đã tin Thiên Chúa, và vì thế được kể là người công chính. (Rom 4, 3) * Sức mạnh và bản chất của đức tin đã khiến ông nhận được sự công chính, là tác động do Thiên Chúa chấp nhận, không phải của mình.
Ngày 14-03-11: Nhưng công việc của mỗi người sẽ được phơi bày ra ánh sáng. Thật thế, Ngày của Chúa sẽ cho thấy công việc đó, vì Ngày ấy tỏ rạng trong lửa, chính lửa này sẽ thử nghiệm giá trị công việc của mỗi người. (1Cor 3, 13) * Những việc làm của tôi hiện nay đến ngày phán xét sẽ rõ. Tôi cần có ý ngay lành để sáng danh Chúa.
Ngày 15-03-11: Còn công việc của ai bị thiêu hủy…Tuy nhiên bản thân người ấy sẽ được cứu; nhưng như thể băng qua lửa. (1Cor 3, 15) * Câu này có ý về lửa luyện tội, nếu thợ xây không chân thật sẽ chứng kiến mọi việc họ đã làm, và họ bị ném vào lửa.
Ptế: JB.Maria Nguyễn Định
* Từ ngày 01 đến 15-03-2011 *
Ngày 01-03-11: Sau ba ngày, hai ông bà mới tìm thấy con trong đền thờ, đang ngồi giữa các Thầy dạy, vừa nghe họ, vừa đặt câu hỏi. (Lc 2, 46) * Thánh Giuse và Đức Mẹ đã kiên tâm đi tìm Chúa Giêsu và đã gặp . Tôi noi gương hai Đấng tìm Chúa trong mọi lúc vui buồn.
Ngày 02-03-11: Khi thấy con, hai ông bà sửng sốt, và mẹ Người nói với Người : “Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy.? (Lc 2, 28) * Chúa Giêsu đã nêu gương cho tôi về việc rao giảng Lời Chúa tôi phải đặt ưu tiên 1; nhưng lâu nay tôi đã thờ ơ, cho việc chính là phụ.
Ngày 03-03-11: Người đáp: “Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao?” (Lc 2, 49) * Chúa Giêsu muốn tôi phải lo Nước Thiên Chúa Cha trước. Tôi cần dùng những phương tiện Chúa ban để mở mang nước Ngài, không được lợi dụng quyền hành phô trương, tìm lợi nhuận cá nhân cho mình.
Ngày 04-03-11: Họ đến gặp ông Gioan và nói: “Thưa Thầy, người trước đây đã ở với Thầy bên kia sông Gio-đan và được Thầy(Gioan) làm chứng cho, bậy giờ ông ấy cũng đang làm phép rửa, và thiên hạ đều đến với ông(Chúa Giêsu). (Ga 3, 26) * Hình như có sự ganh tị của các môn đệ Gioan với sự thành công lớn hơn của Chúa Giêsu; nhưng ông Gioan đã xác nhận là ông không phải là Đấng Cứu Thế.
Ngày 05-03-11: Ông Gioan trả lời: “Chẳng có ai có thể nhận được gì mà không do Trời ban. Chính anh em làm chứng cho Thầy là Thầy đã nói: Tôi đây không phải là Đấng Kitô, mà là kẻ được sai đi trước mặt Người.” (Ga 3, 27-28) * Ông Gioan xác định địa vị ưu thế của Chúa Giêsu với các môn đệ ông và bằng lòng với vai trò nhỏ hơn.
Ngày 06-03-11: Ai cưới cô dâu thì người ấy là chú rể(Chúa Giêsu),. Còn người bạn của chú rể(Gioan) đứng đó nghe chàng, thì vui mừng hớn hở vì được nghe tiếng nói của chàng. Đó là niềm vui của Thầy (Gioan), niềm vui ấy bây giờ trọn vẹn. (Ga 3, 29) * Hình ảnh đám cưới được thấy trong lời dạy dỗ của Chúa Giêsu trong Mt 22, 1-14, mà Gioan là người bạn được vui mừng viên mãn giữa các môn đệ.
Ngày 07-03-11: Người(Chúa)phải được nổi bật lên, còn Thầy (Gioan) phải lu mờ đi. (Ga 3, 30) * Gioan lặp lại sự vượt trổi hơn của Chúa Giêsu, còn tôi phải nhỏ đi. Bạn và tôi cần phải noi gương khiêm tốn của ông Gioan trong sứ vụ của mình ở trong Hội Thánh.
Ngày 08-03-11: Khi ấy, người ta khiêng đến một người què từ khi lọt lòng mẹ. Ngày ngày họ đặt anh ta bên cửa Đền Thờ gọi là Cửa Đẹp, để xin kẻ ra vào Đền Thờ bố thí. (Cv 3, 2) * Cửa Đẹp ở phía đông là một nơi tốt để ăn xin, khi mọi người qua lại không quên anh ta được.
Ngày 09-03-11: Vừa thấy ông Phêrô và ông Gioan sắp vào Đền Thờ, anh liền xin bố thí. Hai ông nhìn thẳng vào anh và nói: “Anh nhìn chúng tôi đây !” (Cv 3, 3-4) * Việc gặp gỡ bình thường đã trở thành một gặp gỡ riêng tư, thật sư: “ngó, nhìn thẳng vào”, nói lên kết quả mong đợi của người què đã được nâng lên, anh hy vọng được gì đây.
Ngày 10-03-11: Bấy giờ ông Phêrô nói: “Vàng bạc thì tôi không có; nhưng cái tôi có, tôi cho anh đây: nhân danh Đức Giêsu Kitô người Nazaret, anh đứng dậy mà đi !” (Cv 3, 6) * Hai ông đã nói lên tiền bạc,vật chất là tạm bợ, nhưng có điều tốt hơn để chia sẻ là đức tin nhân danh Chúa chữa lành cho anh. Còn tôi đối với của cải thế nào?
Ngày 11-03-11: Vậy phải nói sao về ông Áp-ra-ham , tổ phụ dân tộc chúng tôi ? Ông đã được gì ? (Rom 4, 1) * Phaolô dẫn chứng Kinh Thánh về gương ông Apraham, để chứng minh nhờ lòng tin mà người ta được nên công chính. Cắt bì không chưa đủ mà còn phải tin.
Ngày 12-03-11: Gỉa như ông Apraham được nên công chính vì những việc ông đã làm, thì ông có lý do để hãnh diện; nhưng không phải là hãnh diện trước mặt Thiên Chúa. (Rom 4, 2) * Ông Apraham đã trung tín và kiên trì chịu thử thách, đó là nền tảng để Chúa làm cho ông nên công chính. Hãnh diện đáng kể là hãnh diện trong Chúa.
Ngày 13-03-11: Thật vậy, Kinh Thánh nói gì? Ông Apraham đã tin Thiên Chúa, và vì thế được kể là người công chính. (Rom 4, 3) * Sức mạnh và bản chất của đức tin đã khiến ông nhận được sự công chính, là tác động do Thiên Chúa chấp nhận, không phải của mình.
Ngày 14-03-11: Nhưng công việc của mỗi người sẽ được phơi bày ra ánh sáng. Thật thế, Ngày của Chúa sẽ cho thấy công việc đó, vì Ngày ấy tỏ rạng trong lửa, chính lửa này sẽ thử nghiệm giá trị công việc của mỗi người. (1Cor 3, 13) * Những việc làm của tôi hiện nay đến ngày phán xét sẽ rõ. Tôi cần có ý ngay lành để sáng danh Chúa.
Ngày 15-03-11: Còn công việc của ai bị thiêu hủy…Tuy nhiên bản thân người ấy sẽ được cứu; nhưng như thể băng qua lửa. (1Cor 3, 15) * Câu này có ý về lửa luyện tội, nếu thợ xây không chân thật sẽ chứng kiến mọi việc họ đã làm, và họ bị ném vào lửa.
Ptế: JB.Maria Nguyễn Định